Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 452: Chương 452: Chấn động nhà họ lâm




“Cậu biết chuyện gì thì nói, mau lên.”

Khang Văn Hân sốt ruột thúc giục.

“Tôi nghe nói Lý Phàm là phế vật nổi tiếng ở Hán Thánh, là con rể ở rể của nhà họ Cố gia tộc tuyến ba của Hán Thành, có điều gần đây hình như đều nói Lý Phàm quật khởi rồi, kia không phải là bữa tiệc đêm của tửu trang chúng ta không đi sao, nghe nói trong bữa tiệc đêm của tửu trang Lý Phàm đã vả mặt cậu ba của nhà họ Lâm.

“Cậu ba Lâm?”

Khang Văn Hân sững ra, sau đó nhớ lại cảnh tượng nhìn thấy vừa nãy, hình như trong thi thể ở hiện tượng vụ tai nạn xe, có một người khá là giống cậu ba Lâm.

Lý Phàm đã giết cậu ba Lâm?

Khang Văn Hân toát mồ hôi lạnh sau lưng, cảm thấy mình hình như đã cuốn vào trong một xoáy nước cực lớn, loại chuyện này chỉ cần biết rồi, vậy chắc chắn là không có kết cục tốt.

“Ôi mẹ ơi, hình như vừa rồi thần xe Lý đã giết cậu ba Lâm, tôi nhìn thấy chắc là có thi thể của cậu ba Lâm, chuyện này phải làm sao đây.”

Khang Văn Hân đã hoảng tới mức lục thần vô chủ rồi.

“Anh Khang, anh sẽ không nhìn nhầm chứ, bên cạnh cậu ba Lâm đều có cao nhân đi theo, cho dù là muốn chết cũng không dễ dàng, có điều Lý Phàm này… chúng ta vẫn là nghe ngóng trước đã, thật sự nếu như thực lực của anh ta mạnh mẽ, chúng ta tới ôm đùi cũng coi như là chuyện tốt.”

“Đúng, là phúc không phải họa, là họa không thể tránh, tái ông mất ngựa trong cái rủi có cái may, nói không chừng đây là một chuyện tốt, xem chúng ta chọn thế nào, kiếm may tránh rủi tóm lại có thể được.”

Các cậu chủ nhà giàu bàn luận vài cậu, Khang Văn Hân gãi đầu, mặt mày khổ sở nói: “Chuyện ngày hôm này đều quên hết đi cho tôi, tuyệt đối đừng lỡ lời, nếu không xảy ra chuyện chúng ta đều xong đời cả.”

“Anh Khang anh yên tâm đi, các anh em đều là người có chừng mực, chắc chắn sẽ không nói linh tinh.”

“Đều giải tán đi, tôi lại suy nghĩ xem nên làm như nào.”

Khang Văn Hân ngồi xổm ở ven đường, móc ra điếu thuốc rầu rĩ hút, suy nghĩ rồi dứt khoát canh ở dưới lầu chỗ ở của Lý Phàm.

Hút hết điếu thuốc Khang Văn Hân tới cửa hàng tiện lợi mua một chút đồ ăn đồ uống để trong xe, lái xe tới nhà của Lý Phàm.



Cát Tường giả chết ở trong chiếc xe thương vụ Mercedes, diễn một lúc lâu, đợi tới khi không còn động tĩnh gì nữa, lúc này mới cẩn thận chui ra khỏi chiếc xe thương vụ Mercedes.

Đầu thò ra ngoài xe nhìn xung quanh, nhìn thấy xung quanh không một bóng người, Cát Tường lúc này mới thở phào.

Bò ra khỏi xe đi tới bên cạnh thi thể của cậu ba Lâm và Chú Bào, nhìn hai người đã lạnh người, trong lòng Cát Tường kinh sợ một trận.

Phải làm sao đây?

Trong lòng Cát Tường dao động không ngừng.

Trực tiếp chạy trốn ngược lại dễ dàng, nhưng không báo cáo cho nhà họ Lâm, Cát Tường cảm thấy mình sớm muộn sẽ bị người của nhà họ Lâm bắt được.

“Bỏ đi, sống chết đều là một đao, vẫn là phải báo cáo cho người trong nhà.”

Cát Tường hút điếu thuốc để bình tĩnh lại, sau đó rút điện thoại gọi điện cho đại quản gia của nhà họ Lâm.

“Alo, chú Võ, tôi là Cát Tường, cậu ba cậu ấy, cậu ấy chết rồi.”

Giọng nói của Cát Tường run rẩy.

“Cái gì? Xảy ra chuyện gì? Cậu ba sao lại chết! Các cậu nhiều người như vậy là ăn cái gì hả!”

Chú Võ tức giận gầm lên.

Cậu ba Lâm đột nhiên chết rồi, ý nghĩ đầu tiên của chú Võ là bị người cạnh tranh hãm hại, dù sao bây giờ là thời kỳ mấu chốt chọn lựa gia chủ tương lai trong nhà, ám sát đối phương cạnh tranh gì đó, đều là chuyện bình thường.

“Chúng tôi, chúng tôi người nhiều cũng không có tác dụng, cậu ba trêu chọc tới người rất lợi hại, ngay cả Chú Bào cũng không phải là đối thủ, cuối cùng Chú Bào mời sư đệ Tiền Khai Nhãn của ông ấy tới cũng không có tác dụng.”

“Fuck! Chọc phải ai rồi, là ai đã giết cậu ba!”

Chú Võ đanh giọng quát hỏi.

“Nhìn dáng vẻ của hiện trường là cậu ba và Chú Bào tự tương tàn, khi tôi giả chết trốn đi, hình như là Chú Bào vì cầu sống, Lý Phàm yêu cầu Chú Bào giết cậu ba thì mới tha cho Chú Bào đi, Chú Bào và cậu ba đối đầu, cuối cùng hai người đồng quy vô tận.”

Chú Võ nghe mà hoàn toàn rối loạn, căn bản tưởng tượng không ra cảnh tượng sẽ như nào, đường đường là cậu chủ của nhà họ Lâm, vậy mà bị vệ sĩ thân cận của mình giết hại.

“Chụp ảnh hiện trường gửi qua đây, sau đó đem tất cả sự việc viết thành chữ một cách rõ ràng rồi gửi qua, chuyện lớn như này bắt buộc phải báo cáo với các tộc lão.”

“Được, tôi bây giờ chụp ảnh, cái đó, chú có thể phái người mau chóng tới đây không, tôi ở đây khá sợ hãi.”

“Phế vật! Gửi định vị qua, tôi bây giờ phái người tới thu thi thể!”

Cát Tường cúp máy, sau đó gửi định vị cho chú Võ, tiếp theo lấy điện thoại bắt đầu chụp ảnh, viết toàn bộ sự việc đã xảy ra.

Chú Võ sau khi xem hết ảnh và lời kể lại chuyện đã xảy ra, lông mày nhíu chặt lại, cả sự việc nhìn trông không giống âm mưu, càng giống cậu ba Lâm đắc ý quên hình đụng phải thiết bản, hại chết chính mình.

“Con mẹ nó, tìm ai nói lý đây, bỏ đi, vẫn là mau chóng báo cáo với các tộc lão.”

Chú Võ da đầu tê dại gọi điện đi, thông báo cái chết của cậu ba Lâm cho các tộc lão biết.

Các tộc lão của nhà họ Lâm lũ lượt đứng dậy, đều đè xuống cơn giận dữ khi bị gọi dậy lúc nửa đêm, vội vàng tới sảnh chính thương nghị tình hình.

Gia chủ Lâm Chính Nam của nhà họ Lâm ngồi ở ghế gia vị, ầm trầm nói: “Lão tam chết rồi, chú Võ chú thấy như nào.”

“Gia chủ, tôi thấy tình huống không giống là có người chơi xấu, là Lý Phàm nào đó quả thật đủ lợi hại, một đường truy giết, ép Chú Bào giết cậu ba, cậu ba trong lúc phản kích bắn chết Chú Bào, tính là hai người đồng quy vô tận.”

Chú Võ tận lực nói tình hình một cách khách quan, tránh bởi vì cái chết thảm đột ngột của cậu ba Lâm mà gây ra chấn động lớn.

“Lý Phàm? Đó là thứ gì, Hán Thành căn bản không có nhân vật cường đại gì, sao lại tùy tiện nhảy ra một con chó con mèo thì có thể giết con trai thứ ba của tôi!”

Lâm Chính Nam tức giận nói.

“Gia chủ bới giận, Lý Phàm trước kia danh tiếng không có, nhưng gần đây đã liên tiếp làm ra mấy chuyện lớn, nghe nói cuộc thi đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế sắp tổ chức ở Hán Thành, có quan hệ không nhỏ tới Lý Phàm, bên tổ chức cuộc thi đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế, yêu cầu Lý Phàm làm người đại diện của Hán Thành tham gia thi đấu, điều này cũng phản ánh thực lực của Lý Phàm quả thật không tầm thường.”

Chú Võ nói ra những tư liệu vừa tra được, cảm thấy thực lực của Lý Phàm chắc chắn không đơn giản, người bình thường cũng không thể tham gia cuộc thi đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế.

Sắc mặt của Lâm Chính Nam đã thay đổi, nhà họ Lâm tuy tính là có thế lực, nhưng căn bản không thể so sánh với những thế lực đứng đằng sau cuộc thi đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế, khác biệt như một con kiến với một con voi.

“Tham gia cuộc thi đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế? Vậy quả thật là có thực lực, có điều chuyện đã giết con trai của tôi thì không thể thôi như vậy, cậu ta nếu như chết ở trong cuộc thi đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế thì không nói gì nữa, nếu như cậu ta may mắn sống sót, vậy tôi nhất định phải giết cậu ta!”

“Gia chủ, hay là tôi phái người đi giám sát Lý Phàm trước, thu thập một số thông tin về mối quan hệ cá nhân và thói quen thường ngày của cậu ta.” Chú Võ cúi đầu nói.

“Đi sắp xếp đi, ngoài ra đặt trước phòng ở đó, thi đấu phàm là có Lý Phàm tôi đều muốn đích thân đi xem!”

Lâm Chính Nam là đánh chủ ý muốn xem Lý Phàm bị đánh chết, nếu như người của cuộc thi quyền thi đánh không chết Lý Phàm, ông ta sẽ đích thân ra tay giết Lý Phàm sau cuộc thi, tóm lại không thể để con trai của ông ta chết không trong tay Lý Phàm được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.