Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 1062: Chương 1062




Trương Đức Võ nghe xong thì hơi sửng sốt, ông không ngờ Lý Phàm lại nghĩ ra cách đó, làm ông rất bất ngờ, nếu không chính tại nghe thấy, ông không dám tin đây là sự thật.

Trương Đức Võ bội phục: “Lão đại, cậu thật lợi hại, ngay cả cách như vậy cũng nghĩ ra được” Lý Phàm xua tay, chuyện này thật sự chỉ là chuyện vặt vãnh, chẳng đáng là gì với anh, chỉ cần anh muốn hành động, thì không ai có thể ngăn cản anh. Trương Đức Võ cảm thán, rất sùng bái Lý Phàm.

Giờ Lý Phàm và Trương Đức Võ đã đi ra ngoài, lúc hai người nhìn thấy đám người đó thì tâm linh tương thông liếc nhìn nhau, chuyện đã đến nước này, bọn họ đều biết nên làm gì rồi.

Lúc đám côn đồ đi tới trước mặt tên nhà giàu, thì bắt đầu ra tay với anh ta, anh ta nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì ngẩn người, hoàn toàn không hiểu đã xảy ra chuyện gì.

Tên nhà giàu mắc chứng mù mặt, lúc nhìn thấy có người ra tay với mình thì bắt đầu hoảng loạn, liên tục cầu cứu, hy vọng có người tới cứu mình. Mấy tên côn đồ khác thấy thể thì mỉm cười ngay, bắt đầu triển khai theo kế hoạch ban đầu.

Nhưng một giây sau, bọn họ đã sửng sốt, bọn họ nhìn thấy Lý Phàm bỗng xuất hiện thì lộ vẻ mặt kỳ quái, nhất thời mơ màng, chuyện này là sao, sao đối phương lại có mặt ở đây?

Nếu không chính mắt nhìn thấy, bọn họ không dám tin đây là sự thật, sắc mặt bọn họ trở nên lạnh lẽo, nhìn Lý Phàm và Trương Đức Võ bằng ánh mắt kỳ lạ.

Đám côn đồ bắt nạt tên nhà giàu vốn chỉ muốn ra vẻ, đợi người của họ tới đây rồi, bọn họ sẽ rút lui, ai ngờ hai người này lại xuất hiện ở đây.

Đám côn đồ nhất thời mơ màng.

“Hai người là ai? Đám côn đồ đều ngẩn người, kết quả này khác hẳn so với những gì họ nghĩ, nên bắt đầu chất vấn Lý Phàm.

Lý Phàm cười nói: “Lúc nãy ở trong nhà vệ sinh, tôi đã nghe thấy rất rõ đoạn đối thoại của các cậu, chút mánh khóe này của các cậu không lừa được tôi đâu.”

Đám người đó nghe xong đều á khẩu không nói nên lời, cực kỳ bất ngờ về chuyện này, nửa ngày vẫn không hiểu đã xảy ra chuyện gì.

Sau khi nhìn thấy đồng bọn nháy mắt ra hiệu, sắc mặt bọn họ bỗng trở nên lạnh lẽo, dứt khoát ra tay với Lý Phàm.

Lý Phàm thấy đám người đó định đánh mình thì bật cười, muốn ra tay với anh, cũng phải xem bọn họ có thực lực đó không đã.

Lý Phàm vung nắm đấm, tên côn đồ bị đâm trúng đều ôm mũi, vẻ mặt rất đau đớn.

Sắc mặt của mấy tên khác nhất thời trở nên khó coi, đối phương chỉ có hai người cũng muốn sinh sự với họ, chẳng khác nào đang tìm đường chết.

Việc Lý Phàm tự tiện ra tay đã hoàn toàn chọc giận bọn họ.

Bọn họ thề rằng phải cho Lý Phàm đẹp mặt, rồi đồng loạt rút gậy, thậm chí có người còn cầm chai bia lên. Sau khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, ai cũng sửng sốt, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì. Mấy người có mặt tại đây cũng ngơ ngác, chuyện này trái ngược với những gì họ nghĩ, sao lại đánh nhau rồi? Một lúc sau, đám người đó vẫn còn mơ màng, không hiểu chuyện gì đang diễn ra, nhưng bọn họ khẳng định bên trong đã xảy ra chuyện gì đó. Lý Phàm lạnh lùng nhìn đám người đó, ra tay rất nhanh gọn.

Trong quán bar có rất nhiều người đẹp, bọn họ nhìn thấy Lý Phàm ra tay nhanh gọn như thế thì hít sâu một hơi, ai cũng vô cùng ngạc nhiên, không khỏi bị anh thu hút.

Lý Phàm không hề dao động, chẳng mấy chốc, đám côn đồ đã bị đánh đến mức nằm la liệt dưới sàn.

Tên nhà giàu ngồi trên sofa nhìn thấy cảnh tượng này, thì ngơ ngác vỗ tay nói: “Thật lợi hại, hoàn toàn giống hệt trong phim”

Lý Phàm nghe vậy thì cực kỳ cạn lời, không ngờ tên nhà giàu này lại nói thế, anh gãi đầu nghĩ mãi không ra, nhưng giờ anh cũng không dài dòng gì nhiều, dù gì tên nhà giàu này cũng có chút bản lĩnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.