Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 60: Chương 60: Do anh gây ra




Lời nói của Cô Bội Sam ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Ánh mắt của mọi người đều rơi trên người Cố Bội Sam, cô có hơi sợ hãi, nói nho nhỏ: “Tôi … Tôi nói sai sao?”

“Đúng vậy, đúng vậy!”

Ánh mắt của ông cụ nhà họ Cố bỗng sáng như sao, vui vẻ nói: “Đúng vậy, Tập đoàn Vinh Khang, chỉ cân đạt được sự hợp tác giữa Công ty thuốc Vân Sinh của ta và Tập đoàn Vinh Khang, tình hình hiện tại có thể dịu đi, hơn nữa, một khi hợp tác với Tập đoàn Vinh Khang, danh tiếng của chúng ta sẽ nổi tiếng hơn, những đối tác có thể sẽ quay lại hợp tác với chúng ta một lần nữa.

Lập tức, người nhà họ Cố lại bắt đầu bàn tán sôi nổi không ngừng.

Gặp nạn mà không chết, tương lai sau này chắc chắn có phú!

c Khuôn mặt của Cố Thiệu Dũng hiện ra ý cười, nói: “Ba, ba nói rất đúng, bây giờ, chúng ta chỉ cần đối phó với việc Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm kiểm tra sắp tới thôi!”

Nhưng, đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng truyên đến, phá vỡ sự phấn khích và hưng phấn của mọi người.

“Mọi người đừng quên, hợp đồng bây giờ đang nằm trong tay Cố Họa Y”

Nói câu này, Cố Tuấn Hào như mang một gáo nước lạnh dội xuống, tất cả mọi người ướt lạnh từ đầu đến chân.

Vẻ mặt của ông cụ nhà họ Cổ cũng cứng lại, ông ta trầm giọng nói: “Bây giờ là thời khắc sinh tử của Công ty thuốc Vân Sinh, Cố Họa Y con bê còn muốn đùa giỡn sao chứ?! Thiệu Dũng, Tuấn Hào, các con đến chỗ nó, mang hợp đồng về đây, phải có chữ ký của Cố Họa Y!”

Cổ Tuấn Hào vẫn còn một chút lo lắng, nói: “Ông ơi, ông đừng quên những lời cô ta nói trong buổi họp buổi sáng, cô ta chính là muốn tất cả chúng ta phải xin lỗi: Sắc mặt ông cụ nhà họ Cố trâm xuống, ra lệnh: “Gọi điện thoại, gọi điện cho nó trước.

Cố Tuấn Hào vừa nghe thấy, nhanh chóng tìm điện thoại di động, quay số điện thoại di động của Cố Họa Y.

Dù sao, bây giờ vấn đề này không thể chậm trễ, phải hoàn thành càng sớm càng tốt, nếu không, chỉ một phút chậm trễ đổi với công ty thuốc Vân Sinh có thể là một đòn trí mạng.

Cố Họa Y lúc này đang xem TV trong phòng khách, vừa rồi vì chuyện đưa tiên liên hoan cho Lý Phàm mà bực bội với mẹ của mình.

Đột nhiên!

Tiếng chuông dồn dập vang lên khắp phòng khách làm cho Cố Họa Y đang ngôi xếp bằng trên ghế sô pha giật mình hoảng sợ.

Cô liếc nhìn điện thoại di động trên bàn cà phê, là Cố Tuấn Hào gọi.

Cô vừa định cầm điện thoại, Lý Phàm ở một bên chợt nhảy vào, một tay câm lấy điện thoại trước.

“Cố Tuấn Hào gọi đến, có lẽ là câu xin em” Lý Phàm nhìn Cố Họa Y nói.

Sắc mặt Cố Họa Y trông có vẻ hoảng hốt, hỏi một cách khó hiểu: “Anh ta thì câu xin em điều gì chứ?”

Lý Phàm không nói, mà ấn nghe điện thoại, bật chế độ rảnh tay.

Trong phút chốc, tiếng hét lo lắng của Cố Tuấn Hào từ đầu bên kia điện thoại truyên đến: “Cố Họa Y, cô mau về nhà cũ đi, nhân tiện, mang theo hợp đồng của tập đoàn Vinh Khang đó về đây”

Giọng điệu độc đoán, rõ là ra lệnh.

Điều này làm cho vẻ mặt của Cố Họa Y không vui, Cố Tuấn Hào này thật sự coi bản thân có mặt mũi lắm.

Cô liếc nhìn Lý Phàm, có ý hỏi anh, làm sao bây giờ?

Lý Phàm cười, ra hiệu với Cố Họa Y đừng nói.

“Họa Y không có ở nhà, cô ấy đã đi du lịch với bạn thân nhất của mình là Kim Thiện Na” Lý Phàm nói.

Nghe thấy giọng nói của Lý Phàm, Cố Tuấn Hào ở đầu bên kia điện thoại liếc nhìn ông cụ nhà họ Cố và cả Cố Thiệu Dũng bên cạnh, sau đó sốt ruột hét lên: ‘Lý Phàm? Đừng có nói chuyện vô nghĩa, gọi Cố Họa Y nghe điện thoại! “

“Ha ha”

Lý Phàm cười nhạt, thẳng tay ấn nút cúp máy, sau đó tät máy bỏ qua một bên.

Đầu bên kia, Cố Tuấn Hào nghe thấy tiếng bíp tắt máy, nhất thời kêu nhớn nhác: ‘Ông nội, ông nhìn Lý Phàm này, anh ta tỏ thái độ thế nào đây chứ?

Còn dám cúp máy của chúng ta! Không, cháu phải gọi lại mới được!”

Nhưng mà, anh ta gọi lại, điện thoại cũng đã tắt máy rồi.

“Hải! Còn dám tắt máy à?”

Cố Tuấn Hào nổi cáu, hét lên: “Nói dối ra ngoài chơi, tại sao lại không mang theo điện thoại chứ? Chỉ là cớ thôi!”

Ông cụ nhà họ Cố lúc này sắc mặt cũng đã tối sâm, ông ta liếc nhìn Cố thiệu Dũng và Cố Tuấn Hào rồi nói: “Chuyện này không thể chậm trề được, giải quyết càng sớm càng tốt”

“Nhưng ông ơi, Cố Họa Y rõ ràng không muốn giao hợp đồng cho chúng ta” Cố Tuấn Hào nói.

“Đó là việc của cháu. Nếu nó không giao ra, cháu không lấy nữa sao?” Ông cụ nhà họ Cố nóng nảy, trừng mắt nhìn Cố Tuấn Hào, nói với hai ba con bọn họ: “Chuyện này, hai con phải giải quyết, giải quyết không được, các con tự lo liệu đi!”

Nói rồi, ông ta nghiêng mình năm xuống, vẫy tay ra hiệu cho mọi người đi ra.

Người nhà họ Cố dần rời khỏi bệnh viện hết Ông cụ lúc này mới quay đầu liếc nhìn cửa, hơi áy náy.

Ông ta sẽ không đến chô của thằng hai vất bỏ sĩ diện cầu xin Cố Họa Y, chuyện này chỉ có thể để cho Cố Tuấn Hào bọn họ làm.

Ở ngoài cửa, sắc mặt Cố Tuấn Hào khó coi, tay năm năm đấm, nói với ba: “Ba, chúng ta phải làm gì bây giờ?”

Cố Thiệu Dũng thở dài, säc mặt dần trở nên lạnh lùng, hai tay đưa ra sau lưng, lạnh lùng nói: “Tới chõ của Cố Họa Y, cướp cũng phải lấy về!”

Trở lại với bên Lý Phàm, thấy Lý Phàm đã tắt máy, Cố Họa Y lo lăng, lấy chân đá nhẹ vào người Lý Phàm: “Anh làm cái gì vậy?”

Lý Phàm năm lấy cổ chân trắng nõn mịn màng của Cố Họa Y, dặt ngay ngắn rồi nói: “Cố Tuấn Hào có lẽ là vì cầu xin em, xem ra, công ty thuốc Vân Sinh đang gặp khủng hoảng, họ muốn sự hợp tác của Tập đoàn Vinh Khang để vượt qua khó khăn”

Cố Họa Y sửng sốt, liếc nhìn tay Lý Phàm đang năm lấy mắt cá chân của mình, hỏi: “Sao anh lại chäc chän như vậy?”

Lý Phàm cười cười, nói: “Anh vừa xem tin tức, công ty thuốc Vân Sinh đã mất hết đối tác, ba công ty dược phẩm lớn ở Hán thành cũng đã tuyên bố cắt đứt hợp tác với công ty thuốc Vân Sinh, hơn nữa, công ty thuốc Vân Sinh đang phải đối mặt với khoản bồi thường khổng lồ hơn một tỷ đồng, còn bị Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm theo dõi”

“Cái gì?” Cố Họa Y lo lăng, từ trên ghế sô pha nhảy lên, kéo Lý Phàm đi, nói: “Vậy thì chúng ta nên nhanh chóng mang hợp đồng cho họ. Bây giờ chỉ có tập đoàn Vinh Khang mới có thể cứu công ty thuốc Vân Sinh thôi”

Nhưng mà Lý Phàm vân ngồi ở trên sô pha, kéo Cố Họa Y lại, nghiêm túc nhìn vào mät cô, nói: “Em thật sự muốn cứu bọn họ sao? Đừng quên, hôm qua bọn họ đối xử với em như thế nào, đừng quên, hôm nay ở buổi họp ông nội đòi hợp đồng trong tay em cho Cố Tuấn Hào như thế nào. Bây giờ, họ đang lo lăng, biết răng chỉ có em mới có thể cứu công ty thuốc Vân Sinh, nhưng vừa rồi thì sao? Thái độ của Cố Tuấn Hào như thế nào, em không nghe rõ sao?”

Cố Họa Y chớp đôi mät to khó hiểu nhìn Lý Phàm, bây giờ công ty thuốc Vân Sinh đang đối mặt với khủng hoảng như vậy, chỉ có Cố Họa Y cô mới có thể giúp gia đình thoát khỏi cơn khủng hoảng, nếu cô đi, chẳng phải có thể ở trước mặt ông nội thể hiện tài năng, nâng cao vị trí của mình sao.

Hơn nữa, nếu không giúp gì, công ty thuốc Vân Sinh sẽ phá sản, nhà họ Cố sẽ tan nát mất, cô giữ lại hợp đông này có ích lợi gì chứ?

“Vậy ý anh là gì, em sẽ phải làm gì?” Cố Họa Y hỏi, từ trong ánh mät của Lý Phàm cô nhìn thấy một sự lanh lợi mà cô chưa từng cảm nhận được.

“Chờ, chờ Cố Tuấn Hào đến câu xin em, đây là cơ hội tốt để em báo thù anh ta, đồng thời cũng là cơ hội củng cố lại vị trí của mình trong công ty” Lý Phàm cười thản nhiên.

“Nhưng, ngộ nhỡ…”

“Không có ngộ nhỡ, chuyện này anh đã sắp xếp rồi, chỉ cân em nghe lời anh, Cố Tuấn Hào nhất định sẽ tới tìm em, nói không chừng ngay cả ông nội lúc đó cũng phải đến đây xin lôi” Lý Phàm nói.

Lúc này Cố Họa Y mới hiểu được ý của Lý Phàm, cô nhìn chăm chảm vào Lý Phàm với đôi mặãt to đẹp, sau đó lại ngồi xuống ghế sô pha, nghi ngờ nhìn anh, hỏi: “Sao anh lại chäc chăn như vậy? Chẳng lẽ là cuộc khủng hoảng của công ty thuốc Vân Sinh là do anh gây ra?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.