Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 258: Chương 258: Nhà họ tô




“Mày đã có vợ có con rồi, chỉ cần tao nói một câu, ngay lập tức sẽ có người đến giết chết bọn họ! Nhà họ Tô bọn tao có thế lực thâm hậu ở tỉnh lỵ, thậm chí là ở toàn bộ tỉnh này!”

“Chỉ cần hôm nay mày dám động đến một sợi tóc của tao, lập tức sẽ có người giết chết người nhà của mày. Cho dù là người có quan hệ tốt hay xấu với mày, bất cứ kẻ nào liên quan đến mày đều sẽ chết!”

“Trước kia có người tiêu diệt mười gia tộc, thì tao cũng có thể làm được! Hiện tại không phải là thời đại lấy thiện đấu ác. Chỉ cần mày dám đấu với tao, tao sẽ giết toàn bộ gia đình của mày, không còn một ai sống xót!”

Tô Văn Bân điên cuồng gầm lên, giống như một con sư tử điện, cố gắng dùng những lời đe dọa làm cho Lý Phàm e sợ mà chùn lại. Lý Phàm yên lặng lắng nghe, khi Tô Văn Bân nói xong, trên mặt anh hiện lên một nụ cười chế giễu. “Thật là ngây thơ, chỉ số thông minh của mày thật đáng lo ngại.”

Tô Văn Bân sửng sốt một chút, sau đó khinh thường nhìn Lý Phàm, Tô Văn Bân cảm thấy Lý Phàm như muốn rút lui, tưởng bản thân đã dọa được anh rồi, chỉ cần cố gắng hơn nữa là có thể hoàn toàn hù được Lý Phàm!

“Mày mới ngây thơ! Mày cũng chỉ là thằng con rể vô dụng của nhà họ Cố thôi, còn muốn đấu với tao! Nếu người nhà họ Cố biết mày chọc giận nhà họ Tô tao, bọn họ nhất định sẽ bắt mày rồi đưa mày đến tận cửa để nhận lỗi với nhà họ Tô tao!”

“Mày tốt hơn hết nên động não một chút, hãy nghĩ tới kết cục khi đắc tội với nhà họ Tô bọn tao đi! Bây giờ nếu mày quỳ xuống và xin tạo tha thứ, tao có thể cho mày một cơ hội sống sót, tao cũng sẽ không ra tay với vợ con mày”

Tô Văn Bân vừa dứt lời, Lý Phàm đã lấy điện thoại di động của mình ra. “Nhà họ Tô đúng không, haha, tao sẽ lập tức khiến cho nhà họ Tô tan thành mây khói” Khi Lý Phàm vừa dứt lời, anh nhận số và gọi cho Tiền Phúc.

Tiền Phúc lúc này đang ngồi ngay ngắn, mắt nhìn chăm chú vào điện thoại di động trong tay, như đang chờ tiếng chuông điện thoại vang lên, lại giống như chiến sĩ đang chuẩn bị ra trận.

Điện thoại vang lên tiếng chuông êm tai, cả người Tiền Phúc giật mình, nhanh chóng ấn nút trả lời. “Cậu chủ, đã chuẩn bị xong, chỉ chờ mệnh lệnh của ngài” “Ra tay đi.” Lý Phàm khẽ nói. “Được, lập tức sẽ khiến cho nhà họ Tô nếm trải mùi vị đau khổ. Lý Phàm cúp điện thoại, cười nhìn Tô Văn Bân: “Chút nữa thôi, nhà họ Tô sẽ tan thành mây khói.” Tô Văn Bân căm tức nhìn Lý Phàm, cho rằng Lý Phàm đang giả bộ.

Con rể của một gia tộc loại ba ở Hán Thành, vừa mở miệng đã ngông cuồng nói sẽ khiến cho nhà họ Tô tan thành tro bụi, quả thực là nực cười.

“Mày không khoác lác thì không chịu nổi à? Mày thực sự nghĩ rằng tao sẽ tin sao? Nhà họ Tô đối với mày mà nói là một gia tộc hùng mạnh đấy. Có mười nhà họ Cố cũng không bằng một góc của nhà họ Tô tạo, cũng không biết mày dựa vào đâu mà lại tự tin như vậy.”

“Bảy mươi phần trăm hộp đêm, karaoke và quán bar trong cả tỉnh thành đều thuộc sở hữu của nhà họ Tô tạo. Chưa kể chi nhánh ở những nơi khác, cũng như những ngôi sao nữ đang ăn khách, một nửa nghệ sĩ của các công ty điện ảnh và truyền hình cũng thuộc nhà họ Tô tao.”

“Còn những ngành công nghiệp vụn vặt khác như bất động sản, tài chính, đầu tư mạo hiểm, …đều là quy mô mà mày không thể tưởng tượng nổi. Mày nghĩ mày có thể quét sạch nhà họ Tô tạo sao? Đầu mày bị úng nước rồi phải không?”

Tô Văn Bân càng nói càng tự hào, cảm thấy Lý Phàm chỉ có thể quỳ gối trước sản nghiệp của nhà họ Tô.

Lý Phàm cười không nói gì, giơ tay tát vào mặt Tô Văn Bân một cái. “Đầu mày mới bị úng nước. Hiện giờ mày là tù nhân, không phải cậu ấm của nhà họ Tô.” Tô Văn Bân bụm miệng xiêu vẹo trên ghế sofa, nhìn Lý Phàm bằng ánh mắt thù hằn, một lúc sau mới bật cười điên cuồng.

“Hahaha, mày còn dám đánh tao, giờ mày tát tạo một bạt tai, yên tâm, sau này sẽ trả lại mày gấp trăm lần!” “Đợi đến lúc đó rồi hẵng nói” Lý Phàm nói xong, vung tay tát vào mặt Tô Văn Bân một cái thật mạnh. Tát hết cái này đến cái khác, mặt Tô Văn Bân nhanh chóng sưng lên như đầu heo, đầu óc ong ong, trạng thái cả người cũng không ổn.

“Mày đợi đó, tao sẽ khiến cho mày sống không bằng chết” Tô Văn Bân lẩm bẩm, hận không thể ngay lập tức giết chết Lý Phàm. “Ha ha.” Lý Phàm đập mạnh vào vai Tô Văn Bân, khiến cho bả vai của hắn ta lõm xuống, toàn bộ xương bả vai của hắn ta như muốn vỡ nát.

“Dám bắt cóc Họa Y, dám bắt cóc vợ tao, mày chính là muốn tìm đường chết!” Sau khi Lý Phàm giẫm lên đùi của Tô Văn Bân, khiến cho xương đùi của hắn ta gãy thành nhiều mảnh.

“Dám nảy sinh lòng ác độc với con gái tạo, xem ra tạo đối xử với bọn mày quá nhân từ rồi” Tô Văn Bân toát mồ hôi lạnh, khóc giàn giụa kêu lên thảm thiết: “Thằng khốn! Mày chờ đó, tao sẽ giết chết mày!”

“Xem ra vẫn chưa đủ chứ gì.” Lý Phàm chế nhạo, sau đó nhấc chân giẫm lên bắp chân và mắt cá chân của Tô Văn Bân, Tô Văn Bân đau đớn kêu gào thảm thiết.

Trang viên nhà họ Tô. Tô Văn Mậu đang xem tài liệu thì trợ lý hốt hoảng chạy đến trước mặt hắn ta. “Hốt hoảng cái gì? Tô Văn Mậu nhìn trợ lý với vẻ mặt không vui. Trợ lý nở một nụ cười còn khó coi hơn khóc: “Ông chủ, không xong rồi, đã xảy ra chuyện lớn.”

“Hừ!”

Tô Văn Mậu hừ lạnh một tiếng, vỗ bàn nói: “Có thể xảy ra chuyện lớn gì! Tôi còn chưa chết đâu. Nhà họ Tô có thể xảy ra chuyện lớn gì!”

“Ông chủ, thật sự đã xảy ra chuyện lớn. Tất cả các dự án đầu tư của chúng ta đã ngừng lại rồi, các bộ phận liên quan đã niêm phong tất cả các công ty giải trí của chúng ta, cũng như các nghệ sĩ dưới quyền quản lý của Tô thị, tất cả đều xuất phát từ vấn đề thuế”.

Trợ lý lo lắng nói, từng chuyện giống như một nhát búa, đập mạnh vào tim của Tô Văn Mậu. Mặt Tô Văn Mậu xanh mét, nhìn chằm chằm trợ lý đối diện nói: “Những gì cậu nói là thật?”

“Đều là thật! Đây là tin tức do các chi nhánh của công ty báo lên, hơn nữa vì sự ảnh hưởng của những tin tức này mà giá cổ phiếu của công ty chúng ta đang giảm mạnh, hiện giờ đã tụt xuống 95%!”

Thân thể Tô Văn Mậu chấn động, tay phải ôm chặt tim, hô hấp càng ngày càng gấp: “Thuốc, thuốc!” Trợ lý vội vàng lấy thuốc khẩn cấp từ trong túi của Tô Văn Mậu ra, mở lọ thuốc, đổ ra hai viên rồi nhét vào miệng Tô Văn Mậu. Tô Văn Mậu nuốt viên thuốc, nhắm mắt một lúc lâu mới bình tĩnh lại. “Tại sao lại xảy ra chuyện này? Nguyên nhân do đâu!”

Tô Văn Mậu yếu ớt nói. Xảy ra chuyện như thế này, nhất định là có người đứng sau thao túng, nhưng Tô Văn Mậu tự hỏi gần đây không có xúc phạm đến gia tộc lớn nào, sao có thể bị hãm hại trên tất cả phương diện như vậy!

Mà gia tộc lớn bình thường cũng không có thực lực mạnh như vậy, nhà họ Tô đã cắm rễ sâu ở tỉnh thành, có thể dùng thủ đoạn như vậy, nhất định là gia tộc quyền thế hàng đầu!

Trợ lý lắc đầu, yếu ớt nói: “Tôi vẫn đang điều tra, hiện tại vẫn không có tin tức cụ thể, nhưng…” “Nhưng cái gì!” “Nhưng tôi điều tra ra Tô Văn Bân hình như đã đắc tội với người nào đó, có lẽ là vấn đề bên phía anh ta.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.