Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 467: Chương 467: Sắp xếp của long hậu




Long Hậu quay về nơi ở, sắp mặt âm trầm ngồi trên ghế sofa.

Trương Đức Võ tự giác quỳ gối bên chân Long Hậu, hai tay nâng chân Long Hậu lên, nhẹ nhàng tháo giày cho Long Hậu.

Sau đó Trương Đức Võ bắt đầu xoa xoa bàn chân ngọc của Long Hậu.

“Ngài cũng đừng lo lắng Lý Phàm quá, cho dù công phu của cậu ta bây giờ cao đến đâu thì thế nào, đây là thế giới không phải công phu cao là có thể định đoạt.” Trương Đức Võ trấn an Long Hậu.

Long Hậu xoa xoa trán, mỗi lần nhớ đến Lý Phàm, trong lòng Long Hậu đều ẩn ẩn có chút cảm giác bất an.

“Nhưng mà nghĩ đến cậu ta đã cảm thấy trong lòng không thoải mái, cũng không thể dùng lực lượng của bát Đại Long Vương để đối phó cậu ta, dù sao cậu ta có danh phận chính thống, tốt nhất là có thể đánh cậu ta thành tàn phế, như vậy tôi có thể danh chính ngôn thuận mà chấp chưởng Long Môn rồi.”

Động tác xoa bóp của Trương Đức Võ chậm lại, nhìn Long Hậu rồi nói: “Ngài cứ yên tâm đi, tôi đã cho người của mình đi giúp Lâm Chính Nam rồi, rất nhanh có thể biến Lý Phàm thành phế vật.”

“Hy vọng là như vậy, cho trưởng thị vệ vào đi, tôi hỏi thử xem cái nhìn của anh ta với thực lực của Lý Phàm.”

“Vâng.”

Trương Đức Võ cầm máy truyền tin nói, hai thần thể cao lớn nhanh chóng cúi đầu đi đến.

“Gặp qua Long Hậu.”

“Ừ, video cậu xem rồi đi, có ý kiến gì không.”

Trưởng thị vệ trầm ngâm một lúc, sắp xếp lại hệ thống ngôn ngữ một chút: “Từ trận đấu không nhìn ra được giới hạn thực lực của Lý Phàm, dù sao đối thủ bị đánh bại quá dễ dàng, như vậy hoàn toàn không thể ép ra được trình độ, nói rõ thực lực của Lý Phàm không chỉ cao hơn hai bậc so với đối phương.”

“Tôi không muốn nghe mấy lời không thực tế này.” Trên mặt Long Hậu lộ vẻ không vui.

Trưởng thị vệ vội vàng khom người nói: “Tôi đã xem qua tư liệu của Nộ Lãng, thực lực của Nộ lãng trong đám hộ vệ Long Môn có thể xem là bậc trung, nhưng cho dù là tôi, cũng không thể dễ dàng thoải mái đối phó với một hộ vệ Long Môn thực lực bậc trung như Lý Phàm vậy được.”

Sắc mặt Long Hậu càng âm trầm, cảm giác bất an trong lòng càng dày hơn.

“Ý của cậu là Lý Phàm mạnh hơn cậu nhiều?”

“Anh ta mạnh hơn tôi, nhưng nếu như phải liều mạng thì hai chúng tôi ai thắng ai thua cũng không biết được.”

Trưởng thị vệ cảm thấy nếu như hai bên đánh liều thì mình vẫn có thể có khả năng thắng Lý Phàm, ít nhất cũng có thể làm tổn hại cả hai bên.”

“Tăng cấp bậc bảo vệ của tôi lên, tôi cần bảo vệ nghiêm mật nhất!”

Long Hậu nghiêm túc nói.

“Vâng, tôi chấp hành phương án bảo vệ nghiêm mật nhất.”

Long Hậu vô lực phất phất tay, trưởng thị vệ thông minh lui xuống.

Trương Đức Võ thấp giọng nói: “Ngài cũng đừng để ý Lý Phàm quá, bên này tôi đã liên lạc với nhiều cao thủ, đến cùng có thể làm cho cậu ta không chịu nổi.”

“Nghiên cứu phát triển thuốc tăng cường thế nào?”

Long Hậu không đầu không đuôi hỏi một câu.

Trương Đức Võ hơi sững sờ, sau đó tỉnh ngộ nói ra: “Thuốc tăng cường vẫn chưa ổn định, yêu cầu về thân thể của người sử dụng rất cao, nhất định phải là người có tố chất cơ thể vô cùng cao mới có thể tiếp nhận được dược lực của thuốc tăng cường.”

Nhưng mà nếu như có thể tiếp nhận được dược lực của thuốc tăng cường, sức mạnh ít nhất có thể nâng cao gấp đôi, tố chất cơ thể càng tốt hơn, tăng lên nữa sẽ càng mạnh, thời gian duy trì liên tục dài nhất có thể đạt đến nửa tiếng.”

“Nhưng mà sau khi sử dụng để lại di chứng vô cùng lớn, sẽ có phần lớn diện tích cơ thể vì kích phát tiềm lực quá độ dẫn đến các chứng co rút cơ thể vân vân, cho nên bây giờ vẫn đang trong giai đoạn thí nghiệm.”

Trương Đức Võ tỉ mỉ giới thiệu một lúc, Long Hậu yên lặng nghe xong, nhắm mắt lại tính toán.

“Ngày mai đi xem biểu hiện của Lý Phàm trên trận đấu, nếu như Lý Phàm đi vào vòng chung kết, lấy một ống thuốc tăng cường ra, cho đối thủ của Lý Phàm ở trận chung kết dùng, cậu ta có thể chết trên sàn đấu là lựa chọn tốt nhất.”

Trong lòng Long Hậu vô cùng kiêng kỵ với Lý Phàm, cảm thấy trốn ở Hán Thành là đang tích góp lực lượng, một khi anh chủ động quay lại Long Môn, sợ là đến lúc mà mình xui xẻo.

Mặc dù Đại Long Vương bây giờ tương đối thân thiết với mình, nhưng mà Long Hậu cũng hiểu, chỉ cần Lý Phàm thể hệ ra sức mạnh lớn, Đại Long Vương nhất định sẽ chuyển hướng quay về phía Lý Phàm.

Bây giờ Lý Phàm xem như là mầm non đang phát triển mạnh mẽ, nhất định phải ngăn chặn sự phát triển của anh mới được.

Trương Đức Võ kích động vỗ đùi, ánh mắt sáng quắc nói: “Đúng rồi! Vẫn là Long Hậu ngài cao minh, chỉ cần cho mấy tay đấm đen cường tráng như dã thú kia dùng, thực lực của bọn họ nhất định sẽ bay thẳng lên, hơn nữa cơ thể của bọn họ cũng nhất định có thể tiếp nhận được dược lực.”

“Ừ, chuyện này giao cho cậu, ngày mai cậu phải nhớ kỹ đấy.”

“Hiểu được, ngài chỉ cần đợi xem kịch vui là được rồi, cho dù chơi thế nào, cũng có thể chơi chết Lý Phàm.”

Trương Đức Võ lộ ra nụ cười hưng phấn, thậm chí muốn ngày mai sẽ cho đối thủ của Lý Phàm dùng thuốc tăng cường rồi.



Sở Trung Thiên ngồi trong quán huấn luyện đọ sức lẳng lặng đợi.

Thủ hạ đã phái đi ra đối phó với mấy người quấy nhiễu công trường rồi, kết quả thế nào còn phải đợi thủ hạ báo cáo lại.

Suy nghĩ dần dần bay đến thời điểm thi đấu huấn luyện, Nộ Lãng cường hãn như thú dữ trong tay Lý Phàm căn bản không chịu nỗi một kích, Lý Phàm này đến cùng là mạnh đến mức nào chứ?

Cho dù luyện công phu cũng không thể lợi hại như vậy.

“Không đúng, Lý Phàm khẳng định là luyện công phu thật, kỹ thuật chiến đấu là dùng để giết người, có chiêu thức và tiết tấu hô hấp, thậm chí còn cao siêu hơn là tồn tại nội lực.

Cũng không biết Lý Phàm luyện là môn công phu nào, thực lực có thể mạnh đến mức như vậy, nói không chừng là kế thừa được nội công tâm pháp gì đó.

Sở Trung Thiên đang miên man suy nghĩ, chuông điện thoại vang lên.

Sau khi nhận diện thoại, giọng nói của thủ hạ nhẹ nhàng vang lên: “Thiên gia, đã làm xong rồi, cũng chỉ là một đám giang hồ bịp bợm giả thần giả quỷ mà thôi, trước kia đi theo tên địa sư chó má kia kiếm cơm, tên địa sư kia gãy trong tay anh Lý rồi, cho nên bọn họ tổ chức thành nhóm đến báo thù, thuận tiện lừa bịp một số tiền.

“À.”

Sở Trung Thiên lên tiếng, chợt cảm thấy tình hình có chút không đúng lắm.

Chuyện báo thù này Sở Trung Thiên thấy nhiều nghe nhiều rồi, trên cơ bản dám đến báo thù, nhất định là có chuẩn bị, sẽ không dễ bị dẹp loạn.

Có lẽ vẫn còn vấn đề, hoặc là bọn họ chỉ là tiểu lâu la đi thăm dò trước thôi.

Sở Trung Thiên nhanh chóng phân tích tình hình, suy nghĩ một lát cảm thấy vẫn là nên cho Lý Phàm thẩm vấn mấy người đó, tránh cho thủ hạ của mình sơ hở, làm việc không thỏa đáng, như vậy sẽ tạo nên rất nhiều phiền phức.

“Đưa những người đó đến lâm trường trong núi giam giữ, cũng canh chừng bọn họ, tôi gọi anh Lý đến thẩm vấn một chút, mấy người toàn lực phối hợp với anh Lý.”

“Đã rõ, chúng tôi khẳng định sẽ toàn lực phối hợp, tôi đây bọn họ họ đến lâm trường trước.”

“Đi đi.”

Sở Trung Thiên cúp điện thoại, sau đó bấm số Lý Phàm.

“Anh Lý, những người gây chuyện đã bị bắt rồi, nhưng mà tôi cảm thấy bọn họ chẳng qua là tiểu lâu la đi thăm dò trước, tôi cho người áp giải bọn họ đến lâm trường rồi, anh xem anh có muốn đi thẩm vấn bọn họ một chút không.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.