Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 120: Chương 120: Sinh nhật của ba vợ




Ngày hôm nay là bữa tiệc sinh nhật của ba vợ Lý Phàm, Cố Thiệu Huy.

Chi hai nhà họ Cố, sáng sớm ngày hôm nay đã bắt đầu khua chuyên gõ trống ăn mừng.

Ở trong nhà cũng có không ít bạn bè thân thích đến chơi, rất là náo nhiệt.

Đến gần giữa trưa, có một chiếc BMW X6 chậm rãi chạy đến cửa nhà của Cố Họa Y.

Hoa Nhật Tâm đẩy cửa bước xuống xe, chỉnh lại bộ vest Givenchy mà mình đang mặc trên người.

Đây là mẫu Givenchy mới nhất được đưa ra thị trường ở nước ngoài, đây là phiên bản của mẫu thời trang giới hạn được phát hành bởi Milan Fashion Show, vỏn vẹn chỉ là một bộ quần áo, ở nước ngoài đã phải tốn gần ba trăm triệu, nếu như được mua ở trong nước thì giá cả của nó còn phải nâng lên.

Lắc lắc ống tay áo, giơ cổ tay lên nhìn chiếc đồng hồ Rolex mang theo ánh vàng rực rỡ, trên mặt của Hoa Nhật Tâm lộ ra nụ cười.

Mặc dù chiếc đồng hồ Rolex không được tính là cao cấp nhất, nhưng mà con cái nhà giàu ở trong nước chịu sự ảnh hưởng của Hương Giang, ham mê đối với nhấn hiệu Rolex có thừa, có lẽ là không biết Patek Philippe nhưng mà nhất định có thể nhận ra Rolex.

Hoa Nhật Tâm du học về nước, bởi vì ngày hôm nay mà đã chuẩn bị cẩn thận một phen, thậm chí còn xem xét chỉ tiết của cái đồng hồ.

Sau khi mở cửa xe BMW, Hoa Nhật Tâm trong tay có mang theo thực phẩm bổ dưỡng, như tổ yến, hoa giao… Đây đều là tặng cho mẹ của Cố Họa Y.

Hoa Nhật Tâm đã từng là bạn học hồi cấp ba của Cố Họa Y, vẫn luôn thích thầm Cố Họa Y, sau khi tốt nghiệp thì đi ra nước ngoài cùng với gia đình, ra sức học thạc sĩ chuyên ngành tài chính ở nước ngoài, đồng thời còn đã lăn lộn ở phố Wall mấy năm, bây giờ đã trở thành tổng giám đốc của công ty đầu tư Đỉnh Hâm ở Hán Thành trong nước.

Công ty đầu tư Đỉnh Hâm chính là một viên ngọc mới trong giới đầu tư ở Hán Thành, hiện tại nguồn vốn kêu gọi được đã vượt qua ba nghìn tỷ, tốc độ phát triển hết sức nhanh chóng, tất cả đều dựa vào sự quản lý của Hoa Nhật Tâm.

Trở về nước có hơn nửa năm, Hoa Nhật Tâm ngoại trừ làm việc thì cũng không có rảnh rỗi, vẫn liên lạc với mẹ của Cố Họa Y, thỉnh thoảng sẽ tặng chút quà để hiếu kính cho mẹ của Cố Họa Y.

Lần này vì xử lý chuyện tiệc sinh nhật cho ba.

của Cố Họa Y, cũng là Hoa Nhật Tâm ở sau lưng ra sức, muốn nhân cơ hội này để đạp Lý Phàm một đạp, thừa dịp cơ hội này mà chiếm lấy vị trí để Lý Phàm và Cố Họa Y ly hôn với nhau.

Nhưng Cố Họa Y là đại mỹ nữ ở Hán Thành, người theo đuổi đương nhiên không ít.

Đương nhiên là trong đó cũng có Hoa Nhật Tâm.

Nghĩ đến kế hoạch của mình tiến hành vô cùng.

thuận lợi, lông mày của Hoa Nhật Tâm đắc ý nhướng lên. Bước chân nhẹ nhàng đi về phía nhà của Cố Họa N: Trong nhà của Cố Họa Y, khách quý chật cả nhà, không ít bạn bè đều đến rất sớm, vây xung quanh Cố Thiệu Huy hỏi chuyện này chuyện nọ.

Lý Phàm đang đứng ở trong phòng ngủ của mình, nhìn từng bộ quần áo treo ở trong tủ quần áo, do.

dự một lát, rốt cuộc vẫn mặc bộ quần áo Givenchy phiên bản giới hạn.

Dù sao thì quần áo là dùng để mặc mà, ngày hôm nay lại là bữa tiệc sinh nhật của ba vợ, cho nên ăn mặc đàng hoàng để giữ thể diện cũng đúng.

Về phần những lời uy hiếp của đám người Cố Bội Sam, Lý Phàm đã sớm quên đến chín tầng mây.

Cốc cốc cốc.

Hoa Nhật Tâm gõ cửa nhà của Cố Họa Y, Vương Cẩn Mai giật mình, nghĩ là chắc Hoa Nhật Tâm đã đến, vội vàng nói: “Họa Y, con nhanh đi ra mở cửa đi, chắc chắn là có khách đến”

Lông mày của Cố Họa Y hơi nhíu lại, nghĩ thầm họ hàng ở trong nhà đều đã đến hình như là đủ hết rồi, lúc này cũng không nên có người đến chứ.

Đi đến trước cửa mở cửa nhà ra, nhìn Hoa Nhật Tâm quần áo chỉnh tề ở bên ngoài, Cố Họa Y sửng sốt một chút, cảm thấy người trước mắt có chút quen mặt, nhưng mà lại cảm thấy có hơi lạ lâm.

“Anh là ai vậy?” Cố Họa Y hỏi.

“Tôi là Nhật Tâm đây, Hoa Nhật Tâm ấy, là bạn học cấp ba của cậu”

Hoa Nhật Tâm nhếch miệng vừa cười vừa nói, nhìn nhan sắc xinh đẹp của Cố Họa Y, trái tim của Hoa Nhật Tâm cảm thấy say mê.

Một cô gái xinh đẹp như hoa như thế này sao lại có thể rơi vào trong tay của một cái tên vô dụng được.

chứ?

Họa Y, em chờ đi, ngày hôm nay anh sẽ giãm đạp cái tên phế vật đó cứu em thoát khỏi cuộc sống khổ cực.

Anh chính là tề thiên đại thánh đạp lên cân đẩu vân.

Trong lòng của Hoa Nhật Tâm điên cuồng gào.

thét.

*À à à, là cậu đó à, nhiều năm rồi không gặp nhau, không phải là cậu phải đi nước ngoài à”

Cố Họa Y nhớ đến Hoa Nhật Tâm, hơi cười cười tránh ra cho Hoa Nhật Tâm vào nhà.

Vương Cẩn Mai thấy Hoa Nhật Tâm vào cửa, lại có thần thái như là mẹ vợ nhìn con rể.

Nửa năm gần đây Hoa Nhật Tâm tặng quà cho.

Vương Cẩn Mai không ít, các loại đồ trang điểm từ nước ngoài, những loại quần áo hàng hiệu quốc tế gì đó đều là do nguồn lực này tặng.

Nhưng mà Vương Cẩn Mai đã không ít lần so sánh Lý Phàm và Hoa Nhật Tâm, vừa mới so sánh thì đã cảm thấy Lý Phàm chính là một đống phân chó!

Không, còn không bằng phân chó nữa là.

Cái tên phế vật làm con rể nhiều năm như vậy.

rồi, nhưng mà vẫn không tặng Vương Cẩn Mai cái gì hết.

“Cháu chào dì, đây là chút tâm ý của cháu, mong là dì nhận lấy”

Hoa Nhật Tâm đưa quà mà mình mang theo cho Vương Cẩn Mai, thuận thế nhìn về phía Vương Cẩn Mai.

Vương Cẩn Mai vui vẻ đến nổi miệng cũng không khép lại được, cười hì hì nói: “Nhật Tâm à, cháu tới thì tới thôi, còn mang quà gì nữa chứ, đến nhà dì không cần phải khách khí như vậy đâu”

“Đầu là một chút quà nhỏ không đáng bao nhiêu tiền hết ạ, nghe nói ngày hôm nay là sinh nhật của chú, cho nên cháu mạo muội đến nhà. Vì để chúc sinh nhật cho chú, cháu đã đặt phòng bao ở Quan Nhân Đường rồi, đợi một lát nữa chúng ta đến đó”

Hoa Nhật Tâm nói chuyện mà không hề xem mình là người ngoài tí nào.

“Thật sự cảm ơn Nhật Tâm, đã nhiều năm như vậy rồi mà còn quan tâm tới dì với lại chú”

Vương Cẩn Mai vui vẻ giới thiệu với nhóm họ hàng bạn bè thân thiết: “Tôi giới tỉ với mọi người một chút nha, người này là Hoa Nhật Tâm, là bạn học cấp ba của Họa Y, hiện tại là tổng giám đốc của công ty đầu tư Đỉnh Hâm”

Nhóm bạn bè người thân nhìn Hoa Nhật Tâm, đều nở nụ cười chào hỏi, ánh mắt lén lút liếc nhìn Cố Họa Y, suy nghĩ Hoa Nhật Tâm này không say rượu mà là say Cố Họa Y nha.

Ngày hôm nay là ngày sinh nhật của Cố Thiệu Huy, ông ta đang ngồi ở chủ vị trò chuyện với bạn bè thân thiết.

Ông ta quan sát Hoa Nhật Tâm một chút, có chút hài lòng mà nói: “Nhật Tâm, cháu ngồi xuống nhanh đi, Họa Y, con còn không mau rót trà cho Nhật Tâm”

Cố Họa Y đáp một tiếng, đứng dậy đi pha trà, sau đó bưng ly tra, mặt mũi tràn đầy nụ cười đưa cho.

Hoa Nhật Tâm.

Hoa Nhật Tâm khách khí nhận lấy, nói một tiếng cảm ơn, ánh mắt thoáng nhìn qua liền chú ý đến dáng uyển chuyển của Cố Họa Y, trước sau lồi lõm, làn da trắng nõn, mặc quần áo ol, đường cong hoàn mỹ, cái cổ trắng bóc, có thể nhìn thấy xương quai xanh rất rõ ràng.

Nhất là nhan sắc tinh xảo cùng với mùi hương ở trên người đều kích thích hóc môn của anh ta.

Quá xinh đẹp!

Mỹ nhân như thế nên thuộc về Hoa Nhật Tâm anh ta mới đúng!

“Nghe nói gần đây việc kinh doanh của công ty đầu tư Đỉnh Hâm rất thuận lợi, Tiểu Hoa, có phải là cháu có chiêu gì không, có thể tiết lộ cổ phiếu một chút được không”

Lúc này có bạn của Cố Thiệu Huy cười tủm tỉm mở miệng hỏi.

“Đúng rồi đó, công ty đầu tư của các người đều kiếm được tiền, lộ ra chút tin tức cho mọi người đi mà, để chúng ta cũng có thể ăn được chút tiền”

Mấy người bạn và họ hàng nhìn Hoa Nhật Tâm giống như là nhìn thấy bảo sơn, dường như cả người của Hoa Nhật Tâm đều phát ra ánh sáng tiền tài.

“Đây là chút chuyện nhỏ mà thôi, ngày mai cháu sẽ nói với chú một câu, mọi người muốn gì thì cứ hỏi chú là được rồi”

Hoa Nhật Tâm cũng không bỏ qua cơ hội lấy lòng Cố Thiệu Huy.

Trong lòng Cố Thiệu Huy mừng rỡ, hiểu đây là Hoa Nhật Tâm đang muốn giúp mình nâng cao địa vị, vui vẻ nói: “Nhật Tâm thật sự là một đứa bé ngoan mà, hết người này tới người khác hỏi Nhật Tâm, chắc chắn là sẽ làm chậm trễ thời gian của thắng bé, tôi với Nhật Tâm liên lạc với nhau rồi thông báo cho mọi người là được rồi”

Bạn bè họ hàng lập tức thay đổi phương hướng vuốt mông ngựa với Cố Thiệu Huy, làm cho Cố Thiệu Huy lâng lâng, càng nhìn càng thấy Hoa Nhật Tâm thuận mắt.

Vui vẻ qua đi, Cố Thiệu Huy nghĩ đến Lý Phàm bất tài vô dụng, trong lòng lập tức cảm thấy bực mình.

Nghĩ thầm nếu như con rể của mình là Hoa Nhật Tâm thì tốt biết bao, ở đâu cũng có mặt mũi.

“Lý Phàm đâu rồi, bây giờ đã đến mấy giờ rồi, bạn bè đều đã đến hết, vậy mà nó còn ở trong phòng nữa, đúng là không có gia giáo mài!”

Cố Thiệu Huy nói xong liền tức giận.

Cố Họa Y cuống quýt nói: “Để con đi gọi anh ấy”

Hoa Nhật Tâm đi theo vừa cười vừa nói: “Tôi đã sớm nghe nói qua Lý Phàm rồi, vẫn còn chưa từng gặp, lần này vừa vặn gặp anh ta một chút, có thể cưới nữ thần Hán Thành như là Họa Y đây, chắc chắn là một nhân tài hiếm có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.