Ngô Phồn cứ như vừa nghe được câu chuyện buồn cười nhất trên đời. Anh ta đánh giá Lý Phàm từ trên xuống dưới một lượt, nhưng làm thế nào cũng không nhìn ra được Lý Phàm ưu tú hơn mình ở điểm nào.
Ngoại trừ nhan sắc thì gia thế của đối phương căn bản không thể nào so với anh ta được.
“Nếu như tôi đoán không sai thì anh hẳn là lái xe của hai người đẹp này nhỉ” Ngô Phồn đột nhiên phán một câu.
Anh ta quả quyết không tin hai người đẹp cực phẩm như Trần Hiểu Đồng và Cố Họa Y sẽ chọn ở bên Lý Phàm. Nếu như có một khả năng thì Lý Phàm chính là lái xe của hai người này.
Lý Phàm chỉ cười không nói. Ngô Phồn lại cho rằng đối phương chấp nhận, càng không thèm coi Lý Phàm ra gì, hoàn toàn không để mắt tới Lý Phàm, trên mặt nổi ý cười, nói: “Hai người đẹp đang muốn về à. Gần đây Hán Thành có cái lễ hội
rất náo nhiệt, hai người đẹp có rảnh đi chơi một chút không?”
“Lễ hội gì?” Chủ yếu là hôm nay Trần Hiểu Đồng thấy nhàm chán, dạo phố xong, cô ta cũng không có ý muốn về. Nghe nói có nơi có thể tới giết thời gian, đương nhiên là thấy tò mò.
Khóe miệng Ngô Phồn khẽ nhếch, cười nói: “Đó là chương trình lễ hội bia của Hán Thành.” “Đây chẳng phải là Thanh Thành mới tổ chức à?” Trần Hiểu Đồng nghi ngờ hỏi.
Lúc này Ngô Phồn mới giải thích: “Hán Thành chúng tôi cũng có, chẳng qua là thời gian tổ chức khác thôi.
Trần Hiểu Đồng vô thức dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn về phía Lý Phàm, ý muốn hỏi ý kiến Lý Phàm. Nếu anh Lý Phàm đi thì cô ta đương nhiên sẽ đi.
Lý Phàm cười nói: “Có muốn đi không?” Dù sao anh không quan trọng, hôm nay chỉ là ra ngoài chơi, anh cũng có hơi hứng thú với lễ hội bia.
“Em không biết uống bia lắm” Cố Họa Y nhỏ giọng nói, cô cũng rất muốn đi, nhưng cô không biết uống bia, sợ đi lại không có gì hay.
Ngô Phồn cướp lời: “Cái này không sao, ở đó còn có tiệc đứng, bể bơi, trò gì hay cũng có”
“Cám ơn anh đã nói cho chúng tôi biết Hán Thành có hoạt động này.” Cố Họa Y lập tức cướp lấy chủ đề, để đối phương không có đường đi.
Đột nhiên bị cắt ngang làm Ngô Phồn ngây cả người. Thế này là sao, vốn là sau đó anh ta tính nói sẽ dẫn Cố Họa Y và Trần Hiểu Đồng cùng đi.
Ngô Phồn vẫn không bỏ, cười khan một cái: “Có lẽ hai người không biết chỗ đó, tôi có thể đưa hai người đi.”
Chuyện Hán Thành có lễ hội bia là do chính anh ta nói ra, với cả anh ta cũng là một trong những người biết tin, muốn tìm tới nơi tổ chức lễ hội bia ở Hán Thành, thiếu anh ta là không được.
Anh Lập và Ngô Phồn có mẫu thuẫn, vì cố ý muốn làm khó Ngô Phồn, Anh Lập lập tức nói tiếp: “Tôi biết, anh Lý, tôi dẫn anh đi”
Lý Phàm gật đầu. Mặc dù Anh Lập chẳng ra sao, nhưng vẫn tốt hơn Ngô Phồn nhiều. Sắc mặt Ngô Phồn tối đi, anh ta lại quên mất Anh Lập. Ngô Phồn tức giận chỉ vào Anh Lập, nói: “Anh!” Anh Lập dựng lên ngón giữa, bắt đầu lên trước dẫn đường.
Ngô Phồn sầm mặt, anh ta không thể bỏ lỡ hai người đẹp này như vậy được. Anh ta gấp quạt lại, lặng lẽ đi theo.
“Hừ, mình nhất định phải có được.” Ngô Phồn ngồi trong xe, nở nụ cười gần.
Ở Hán Thành, không có người phụ nữ nào mà anh ta không có được. Anh ta rất tự tin vào sức hút của mình, chắc chắn rằng không ai có thể từ chối anh ta.
Cộng thêm đối thủ cạnh tranh lần này là một người bình thường và một Anh Lập không có quyền thế, địa vị bằng mình. Giả dụ mà lựa chọn theo ưu, khuyết điểm, anh ta tin chắc hai người đẹp cực phẩm này sẽ chọn mình.
Anh Lập lấy xe mình ra lái, Lý Phàm đặc đồ ở cốp xe, sau đó ngồi ở ghế sau. “Nhà họ Anh các người hình như rất cần người hợp tác?” Lý Phàm tùy tiện hỏi.
Anh Lập đang lái xe nghe được, trong lòng vừa mừng vừa lo. Đối phương là bạn của ngài Thiên, lại đột nhiên quan tâm tới chuyện của mình, anh ta có thể không kích động à? “Đúng vậy, chuyện làm ăn của gia tộc nhà tôi gần đây không tốt lắm, rất cần người hợp tác cùng” Anh Lập cười nói, thật ra tâm trạng rất phức tạp.
Anh ta không biết làm vậy có đúng không, vì Lý Phàm mà đắc tội nhà họ Anh. Bây giờ việc hợp tác đang gấp rút, điều duy nhất anh ta lo lắng chính là làm sao trở về bàn giao lại với người trong gia tộc.
“Tôi có một đối tác này, anh có thể hợp tác với anh ta.” Lý Phàm từ tốn nói. Dù sao Anh Lập vì nói giúp mình nên mới hủy hợp tác với nhà họ Ngô, cho dù thế nào, anh cũng phải giúp đối phương một chút.
Nếu như là bạn thì anh sẽ vui lòng giúp đỡ. Còn nếu là địch, anh sẽ không thèm nhìn tới, coi như không khí.
Nhưng trong lòng anh rất rõ ràng, Anh Lập là bạn, không phải là kẻ thù. Nếu như giúp đỡ nhà họ Anh giải quyết vấn đề khó khăn trước mắt thì thứ mà anh lấy được sẽ nhiều hơn việc này.
“Thật sao?” Anh Lập mừng rỡ, bạn của ngài Thiên nhất định sẽ giới thiệu đối tác không đơn giản. Anh ta kích động hỏi: “Là ai vậy?”
“Tạm thời giữ bí mật” Lý Phàm cười nói.
Mặc dù Anh Lập không kìm nén được nỗi kích động của mình, nhưng anh ta tin đối tác mà anh Lý giới thiệu cho mình nhất định sẽ lợi hại hơn nhà họ Ngô.
Nếu là vậy thì anh ta chẳng khác gì ném đi hạt vừng mà lại nhặt được hạt dưa hấu.
Thời gian tổ chức lễ hội bia ở Hán Thành là bảy giờ, bây giờ đã là bày rưỡi, nói cách khác thì mới bắt đầu được nửa tiếng.
Lý Phàm nhìn qua kính chiếu hậu, lắc đầu cười một tiếng. Cái đuôi này đúng là đáng ghét. Anh Lập lấy ra vẻ mời, gác cổng lập tức cho đi. Lúc Lý Phàm xuống xe, nhìn xe sang đỗ chung quanh, gần như đều từ một tỷ rưỡi đổ lên. Có thể thấy được lễ hội bia này hấp dẫn không ít nhà giàu. Như vậy không chừng gặp được vài người quen.
“Anh Lý, nếu anh không ngại thì tôi đi trước.” Anh Lập rất biết làm người, vừa rồi anh ta có đùa giỡn với Trần Hiểu Đồng và Cố Họa Y, bây giờ sau khi biết hai người họ là người của Lý Phàm, anh ta liền không dám có ý nghĩ kia. Anh ta sợ Lý Phàm không tiện, lúc này mới nói ra.
“Chỗ lễ hội bia này cũng không phải của tôi, anh đi làm gì?” Lý Phàm hỏi ngược lại.
Đầu tiên, Anh Lập có hơi sửng sốt, sau đó trong lòng liền vui mừng. Anh ta cũng nhìn ra Lý Phàm không có ý trách tội mình.
Đây là lần đầu tiên Lý Phàm tới lễ hội bia ở Hán Thành. Nơi này gần như là tổ chức ngoài trời, còn sảnh lớn thì có đặt mười mấy căn biệt thự.
Mặc dù trong tay mỗi người đều cầm ly đế cao, nhưng trong toàn là bia. Bầu không khí rất sinh động, giăng đèn kết hoa.
“Nhà họ Khang là người đứng ra tổ chức lễ hội bia ở Hán Thành” “Vì sao anh ta lại tổ chức lễ hội bia này?”
Lý Phàm có hơi kinh ngạc, chẳng lẽ là Khang Văn Hân của nhà họ Khang? Anh không biểu lộ ra tâm trạng của mình, làm bộ không biết Khang Văn Hân, dù sao nơi này cũng quá chói mắt.
“Nhà họ Khang muốn tìm thêm vài đối tác, cho nên tổ chức lễ hội bia, muốn làm quen với các nhân vật ở khắp Hán Thành, chuẩn bị thiết lập mối quan hệ” Anh Lập trả lời.
Lý Phàm sững sờ, xem ra nhà họ Khang là đang mua chuộc lòng người.