Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 406: Chương 406: Trời cũng không giúp được hắn




Giữa trưa, tại công trường xây dựng nhà máy mới.

Vương Tông Huyền mang người và thiết bị ầm ầm vào, bắt đầu tiến hành chuẩn bị công tác khởi công.

Để thể hiện sự trang trọng, Vương Tông Huyền thâm chí còn sắp xếp một nghi lễ động thổ.

Cố Thiệu Dũng, Cố Thiệu Phong, Cố Họa Y và Vương Tông Huyền, mỗi người cầm một cái xẻng, chút nữa mỗi người xúc một xẻng đất tượng trưng cho việc có thể động thổ được rồi.

“Thời gian chênh lệch không nhiều lắm, chúng ta bắt đầu nghi thức khởi công luôn đi.”

Cố Thiệu Dũng mất kiên nhẫn nói.

Tất cả mọi việc đều là công lao của Cố Họa Y, tới tham gia nghi thức khởi công chết tiệt này khiến Cố Thiệu Dũng cảm thấy giờ phút này bản thân mình thật nhục nhã. . truyện kiếm hiệp hay

Vương Tông Huyền đưa mắt nhìn Cố Thiệu Dũng, Lý Phàm chưa xuất hiện, Vương Tông Huyền bất mãn nói: “Nghi thức lớn như vậy phải chờ Lý Phàm tới tham gia.”

“Cậu!”

Cố Thiệu Dũng tức giận trừng mắt nhìn Vương Tông Huyền, vì là họ hàng nên Cố Thiệu Dũng mới không nổi giận: “Lý Phàm không phải người công ty, tham gia nghi thức khởi công cái gì chứ, cậu ta không có thân phận cũng không đủ tư cách.”

Vương Tông Huyền kinh ngạc nhìn Cố Thiệu Dũng, thầm nghĩ Cố Thiệu Dũng sao lại có biểu hiện như vậy, chẳng lẽ ông ta không biết Lý Phàm chính là cậu Lý giàu có thần bí sao?

“Cậu nhìn cái gì, chẳng lẽ tôi nói không đúng.”

Cố Thiệu Dũng bực tức nói.

“Tôi đề nghị ông tốt nhất nên đối xử với Lý Phàm tốt hơn, được rồi, không nói nữa, Họa Y, em gọi điện thoại cho Lý Phàm, nói chúng ta mời cậu ấy đến làm khách quý đến dự nghi thức động thổ.”

Vương Tông Huyền nghĩ thầm người Cố gia đối với Lý Phàm thế nào là chuyện của bọn họ, bản thân anh ta còn đang muốn ôm chặt đùi Lý Phàm đó, một đại gia như vậy nếu không ôm lấy chắc chắn sẽ bị sét đánh.

Cố Họa Y gật gật đầu, lấy điện thoại gọi cho Lý Phàm.

Sắc mặt Cố Thiệu Dũng biến thành màu đen, hung hăng ném xẻng trong tay đi: “Có cậu ta không có tôi! Cậu muốn gọi Lý Phàm tới thì tôi lập tức đi!”

“Tôi cũng vậy, Cố Họa Y, Vương Tông Huyền, các người chọn Lý Phàm tới tham gia nghi thức hay chúng tôi tiến hành nghi thức?” Cố Thiệu Phong nói theo.

Cố Họa Y hơi nhức đầu nhìn hai người này, đúng lúc không biết làm sao thì Lý Phàm chắp tay sau lưng đi tới.

“Mấy người làm nghi thức khởi công là được rồi, tôi không tham gia, mấy chuyện này quá phiền phức.”

Lý Phàm không để ý nói.

Vương Tông Huyền cười rạng rỡ, hơi khom người nói với Lý Phàm: “Sao có thể được chứ.”

Lý Phàm nhìn Vương Tông Huyền một cái, Vương Tông Huyền lập tức không dám nhiều lời, cầm xẻng lên lớn tiếng nói: “Nghi thức khởi công bắt đầu!”

Tiếng pháo nổ liên tiếp, mấy người Cố Thiệu Dũng cầm xẻng lên tượng trưng xúc ít đất.

Sau đó công nhân bắt đầu khởi động thiết bị, công trình xây dựng nhà máy mới chính thức bắt đầu.

Cố Thiệu Dũng ném xẻng, đen mặt nói: “Nghi thức đã kết thúc, tôi còn phải trở về làm việc, chú ba, chú ở đây quan sát công trường với Họa Y.”

Cố Thiệu Dũng cứ nhìn thấy Lý Phàm bực bội, căn bản không muốn nhìn thấy Lý Phàm, nhất là Vương Tông Huyền còn lấy lòng Lý Phàm càng khiến Cố Thiệu Dũng nhìn là muốn nôn.

Trở về xe ngồi nhắm mắt hít thở một lúc, Cố Thiệu Dũng mới mở điện thoại ấn vào Messenger, nhìn ảnh chân dung Cậu ba Lâm trong danh sách bạn bè.

Do dự một lát, Cố Thiệu Dũng gửi mấy bức ảnh sinh hoạt hàng ngày của Cố Họa Y qua.

Rất nhanh cậu ba Lâm đã gửi lại mấy biểu cảm lác mắt, sau đó hỏi thăm chiều cao cân nặng số đo ba vòng.

Cố Thiệu Dũng vuốt trán, không biết trả lời những vấn đề này như thế nào, do dự một lúc sau đó quyết định gọi điện nói chuyện với cậu ba Lâm.

Ông ta bấm bắt đầu cuộc gọi thoại, cậu ba Lâm đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy.

“Này, ông làm ăn kiểu gì thế, làm ma cô không có tí chuyên nghiệp nào cả, cô gái này cậu đây gia thích, ông ra giá đi.”

Thanh âm lười biếng của cậu ba Lâm truyền ra.

Đến Hán thành không chỉ để nói chuyện, cậu ba Lâm càng là vì tầm hoa vấn liễu mà tới, không đợi hắn đến Hán thành, một số ma cô có tiếng tăm đã bắt đầu liên hệ với Cậu Ba Lâm.

Cậu ba Lâm đã được gửi một loạt ảnh các nữ sinh người mẫu trẻ, nhưng những người đó một chút cậu ba Lâm cũng không có.

Cuối cùng lúc thấy bức ảnh Cố Thiệu Dũng gửi, hai mắt Ccậu ba Lâm tỏa sáng, triệt để động lòng.

“Cái đó, tôi không phải ma cô.”

Cố Thiệu Dũng lúng túng nói.

“Không phải?”

Thanh âm cậu ba Lâm tăng lên, bực bội nói: “Mẹ nó ông dám chơi lão tử à, có tin lão tử đến Hán thành giết ông không!”

“Cậu ba ngài bớt giận, tôi không có ý đó, đấy là cháu gái tôi, nếu ngài coi trọng tôi sẽ tác hợp hai người với nhau, nghe nói ngài muốn tham gia tiệc tối ở tửu trang, đến lúc đó tôi sẽ đưa cháu gái đi cùng, nhưng cháu gái tôi đã kết hôn rồi, chỉ sợ đến lúc đó chồng con bé cũng đi cùng.”

“Kết hôn mới tốt, cậu đây thích nhất là cho người khác đội nón xanh, ông con mẹ nó là khó chịu với cháu gái, hay là khó chịu với cháu rể, hay là muốn cầu xin tôi làm chuyện gì, nể tình cháu gái ông xinh đẹp như vậy, cậu đây sẽ dành thời gian nghe ông nói.”

Tâm trạng cậu ba Lâm vô cùng tốt, lúc nói chuyện cũng vui vẻ lên không ít.

“Tôi mong ngài có thể dạy dỗ cháu rể tôi một chút, tên nhóc đó quá phách lối, đối nghịch với tôi khắp nơi.”

“Ha ha, chuyện này thì dễ dàng thôi, tôi nhất định sẽ dạy dỗ tốt cháu rể của ông, ông cứ yên tâm, nếu tôi nay cô cháu gái của ông không xuất hiện ở tiệc rượu, cậu đây sẽ giết cả nhà ông.”

Trong lòng Cố Thiệu Dũng hơi hoảng sợ, cảm thấy mình đang xúc động sai hổ lột da, nhưng một bước này đã đi rồi, có sợ cũng phải tiếp tục.

“Cậu ba ngài yên tâm, tôi sẽ lo chuyện này, chắc chắn sẽ không có sai lầm, ngài chỉ chờ để hưởng thụ thôi.”

“Được, vậy cứ thế tiến hành đi.”

Kết thúc cuộc trò chuyện, trên trán Cố Thiệu Dũng đã toát mồ hôi lạnh, nhắm mắt lại nhớ đến chuyện Lý Phàm ngày càng thành công, càng nghĩ tâm thần Cố Thiệu Dũng càng không yên, luôn cảm thấy Lý Phàm thay đổi quá nhiều, nhiều đến mức đã không nhận ra đó là Lý Phàm.

“Tên phế vật kia xảy ra chuyện gì mà có thể trở nên mạnh như vậy, có thể làm không nói, đội trưởng Chương cũng phải lấy lòng nó, còn đám người Sở Trung Thiên trước đó nữa, chẳng lẽ Tiền Phúc thật sự là núi dựa của nó?”

“Nhưng cũng không sao, cậu ba Lâm chắc chắn có thể dạy dỗ nó, đến lúc đó đừng nói Tiền Phúc, đến trời cũng không cứu nổi nó!”

Nói thầm một lúc, Cố Thiệu Dũng khởi động xe, hung hăng dẫm mạnh chân ga rời đi.

Bên trong công trường, Lý Phàm cùng Cố Họa Y đi một vòng, thấy Vương Tông Huyền sắp xếp mọi việc đâu ra đó, Cố Họa Y yên tâm không ít.

Ánh mắt Cố Thiệu Phong lóe lên, suy nghĩ cách khiến Lý Phàm và Cố Họa Y tham gia tiệc rượu, sợ bản thân mình không làm được, chỉ có thể tìm người Cố Họa Y tin tưởng để nói, phải là bạn thân Cố Họa Y mới được.

Một người thích hợp hiện lên trong đầu Cố Thiệu Phong, suy nghĩ một lúc, Cố Thiệu Phong lấy điện thoại ra gọi một cuộc điện thoại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.