Thiếu Chủ Hắc Đạo

Chương 1: Chương 1




Viêm Phái ——— là gia tộc có nguồn gốc ở Nhật Bổn lấy tổ chức hắc đạo khởi nghiệp, Viêm phái nổi tiếng là vì nó thần bí, nhưng không có ai biết năng lực của gia tộc này đến cùng lớn bao nhiêu, bởi vì con cái của Viêm phái trải rộng ra các nơi trên thế giới .

Ở trong gia tộc này, vẫn có một quy định bất thành văn, phàm là con trai trong gia tộc, sau khi tròn mười tám tuổi, không phải đợi ở trong gia tộc, mà bọn họ phải một mình rời khỏi gia tộc, đi tìm cô vợ kiếp này của mình mà trước khi lập gia đình thì mang cô dây về gia tộc, tiếp nhận trách nhiệm thuộc về mi, hơn nữa vĩnh viễn ở trong gia tộc, không được rời bỏ gia tộc nữa.

Mà con gái trong gia tộc, lại là sau khi tròn mười tám tuổi, thì do cha mẹ an bài cho các cô một người ở chỗ khác, mà trước khi họ lập gia đình cũng phải về trong gia tộc, cùng với vị hôn phu tương lai của các cô cùng nhau tiếp nhận trách nhiệm thuộc về bọn họ, hơn nữa không được ruồng bỏ gia tộc.

Bởi vì điều quy định này, cho nên trai gái trưởng thành ở Viêm phái gần như là quanh năm ở bên ngoài, trước khi chưa tìm được một nửa kia của mình thì bọn họ không thể bước vào trong gia tộc một bước.

Đến nay, cái nhà có đông đảo trai gái trưởng thành đi xa xứ này, người chân chính trở về gia tộc tiếp nhận trách nhiệm đã ít lại càng ít, mà cũng có một điểm là làm cho người không thể hiểu được vì sao. Bởi vì thế lực cùng của cải của Viêm phái gần như có thể so sánh với một quốc gia, vì thế nên mỗi người đều mơ tưởng cuộc sống giàu sang như vậy, nhưng đối với những ngừơi của Viêm phái mà nói, cũng không hề ngạc nhiên; bọn họ theo đuổi là tự do, nếu không phải đến cuối cùng, bọn họ tuyệt đối sẽ không có ý niệm thành hôn trong đầu, mặc kệ trong gia tộc bức hiếp như thế nào, yêu cầu như thế nào, cũng đều không thể quản chế cuộc sống của bọn họ.

Chỉ là ở trong gia tộc Viêm phái này, còn có một điều quy định bất thành văn khác —— đã lập gia đình, thì trong gia tộc không được phép ly hôn; cho nên hai người sau khi kết hôn, cho dù đã không còn yêu nhau nữa, bọn họ cũng không thể rời khỏi đối phương, cũng bởi vì cái quy định bất thành văn này, khiến trai gái trong gia tộc đối với hôn nhân tránh như rắn bò cạp.

Bởi vì, kết hôn giống như là loại gông xiềng vây lấy trái tim tự do, gần như làm bọn họ lâm vào trở ngại.

Chỉ là, ở sau lưng đeo đuổi tự do, bọn họ có một lực hướng tâm vô hình, đó là đi ra ngoài chính bọn họ tuyệt đối sẽ không ở bên ngoài tộc có sự nghiệp của mình, lòng của bọn họ hướng về Viêm phái, cũng đều cho rằng một ngày mình kia sẽ về lại nơi mình sinh ra, hơn nữa quãng đời cuối cùng sẽ ở mảnh đất đó, điểm này càng làm cho người không thể lý giải.

Cũng vì vậy, con cái Viêm phái trải rộng ra các nơi trên thế giới, bọn họ đều sống cuộc sống của Quý tộc, ngừơi trong gia tộc cung cấp cho bọn họ tất cả phí tổn, chỉ vì hôm nay bọn họ chi tiêu, thì ngày sau sẽ lại bỏ ra, đây là quan niệm mà Viêm phái giáo dục đời kế tiếp.

Huyết mạch người thân dạy bọn họ mặc kệ đi tới chỗ nào, luôn là tin tưởng và giúp đỡ nâng đỡ lẫn nhau, cho nên con cái Viêm phái tình cảm rất tốt, bọn họ đến từ cùng tổ tiên, có họ hàng gần máu mủ, nhưng mà gia tộc này hơn phân nửa đều là nước khác lấy nhau.

Mà trai gái trưởng thành của Viêm phái đều có được dáng ngoài xinh đẹp xuất chúng, mặc kệ đi tới chỗ nào, luôn trở thành tiêu điểm bị người chú mục, phần hơi thở Quý tộc tao nhã này là hoàn toàn tự nhiên, cũng làm cho người cảm thấy hơn thần bí một chút.

Không có ai biết, từng có người của Viêm phái đi tới bên cạnh hay không, hoặc là đã đến chỗ nào, chỉ vì nơi bọn họ đi, đến không có dấu vết, cũng chưa bao giờ dừng lại nhiều; vì nguyên nhân này, ngừơi ngoài càng thêm tò mò, Viêm phái đến tột cùng có nhân lực khổng lồ cỡ nào, có của cải nhiều kinh người cỡ nào, có bao nhiêu trai gái trẻ tuổi lưu lạc ở các nơi trên thế giới; nhưng thời gian lâu như vậy, ngừơi ngoài vẫn không cách nào biết được chân tướng.

Chỉ là, khi bọn họ trở về Nhật Bản thì Viêm phái sẽ công khai ngừơi này sắp đi vào lễ đường với người mới, nhưng thường làm cho người cảm thấy kinh ngạc không dứt, bởi vì người nọ có thể đã từng cùng mình gặp mặt qua.

Nếu như biết kết quả lời nói, "Viêm phái" sẽ không để cho Viêm Nương đi tới Đài Loan, từ nhỏ cá tính của cô đã rất mạnh mẽ, không chịu thua, đi học ở Đài Loan, ngoại trừ đánh cuộc thanh xuân của mình, lại là đánh cuộc tương lai của mình, còn có hạnh phúc của cô, trận đánh cuộc này lúc cô lên cấp 3 thì đã chỉ định.

Tâm trạng khi yêu ở mười tám tuổi, là thời kỳ hoàng kim của các cô gái tràn đầy hơi thở thanh xuân, nhưng ở Đài Loan, học ở một quốc gia có chế độ cứng nhắc như vậy, dám nhẫn tâm mà chia rẽ nam nữ, đặc biệt là nội quy trường học của trường học quý tộc càng nghiêm khắc hơn, nhưng nội quy trường học nghiêm khắc như vậy cũng là do phụ huynh, đây chính là nguyên nhân chủ yếu mà các cha mẹ yên tâm đưa đứa bé của mình tới, có loại quy định cưỡng chế này, các phụ huynh hết sức yên tâm con của mình ở hoàn cảnh này mà học tập được toàn bộ kiến thức nên có, hơn nữa sẽ không có xảy ra vấn đề nam nữ, nam nữ trẻ tuổi ở tuổi đặc biệt này rất dễ phát sinh chuyện tình cảm, vì thế đem chia rẽ nam nữ ra là một trong những biện pháp tốt nhất rồi.

Tại trong trường học Quý tộc này, là cao trung nổi tiếng nhất thuộc Tử Dương, một là vì cao trung này chẳng những là trường học quý tộc nổi tiếng, mỗi học sinh vào học lại có lai lịch lớn, mà một nguyên nhân khác là lúc ban đầu truyền thống của trường này chính là ngăn chia nam nữ, nam học ở trái, nữ học ở phải, quy định hai bên không thể đi ngang qua, đã truyền lại qua hai mươi năm, truyền thống như vậy vẫn không có bị phá vỡ, càng không có bất kỳ một đôi nam nữ nào sinh ra tình cảm, vì vậy hoàn cảnh trường này càng làm cho các phụ huynh yên tâm.

Mà Viêm Nương sau khi bị cha mẹ đưa ra khỏi Nhật Bản, rất trực tiếp, cô không có suy nghĩ nhiều mà lấy Đài Loan làm mục đích, không phải cô không muốn đi đến các quốc gia phương Tây khác, mà là cô không thích ngồi máy bay, bảo mình cả người đợi ở giữa không trung hai mươi mấy giờ, vậy không bằng giết cô, cảm giác sợ hãi khó hiểu đó làm cho cô không thể chịu đựng, đặc biệt là những quốc gia phương Tây này hơn phân nửa không phải lạnh muốn chết, thì cũng chính là nóng đến dọa người, cô đã quen khí hậu châu Á, mặc dù có tuyết rơi, nhưng cô thích tuyết trắng như vậy, lạnh giá như vậy, trong suốt lạnh lẽo như vậy, mặc dù cảnh sắc như thế ở quốc gia phương Tây cũng có thể nhìn thấy, nhưng cô không có hứng thú, vì thế cô không có suy nghĩ nhiều mà lấy Đài Loan làm mục đích .

Ở trong quan sát của cô, bốn mùa ở Đài Loan như mùa xuân, hơn nữa gần Nhật Bản, môi trường các phương diện sinh hoạt phần lớn đều giống Nhật Bản, do nguyên nhân này, cô không nói hai lời đã đến Đài Loan.

Nhưng cô làm thế nào cũng không nghĩ tới, cha mẹ cô lại không biết con gái của mình như thế, cho nên đã sắp xếp cô vào một trường học căn bản là ngục giam, cô tự đi tới trường học này, cô phát hiện không những thanh xuân của mình mất một nửa, ngay cả dáng ngoài xinh đẹp vốn có của cô cũng làm cho cô ẩn núp, tóc đen thật dài luôn là che đậy khuôn mặt trắng noãn của cô, mà mặc một thân đồng phục học sinh làm cho cô nhớ tới những ông bà cụ kia , mỗi khi phải mặc lên đồng phục học sinh thì cô luôn là thuyết phục mình: mấy giờ sau là có thể cởi nó xuống, nhưng cô hiểu, mặc dù cô nhiều lần ẩn giấu mình, cô vẫn còn khiến người nhìn chăm chú, nhưng cô cũng không thèm để ý những thứ kia, từ trước đến giờ cô chỉ là mình, còn lại cô không để ý tới, mà cô càng hy vọng này kiếp sống cao trung xám xịt này có thể trôi qua nhanh một chút, nếu không cô sợ mình sẽ chịu không nổi mà suy sụp tinh thần mất.

Nhưng năng lực thích ứng của cô từ trước đến giờ rất tốt, một tháng sau liền quen cuộc sống như thế, đặc biệt là cô thích chế độ ngăn cách nam nữ của trường học rất mãnh liệt, bởi vì cách xa nhau một con đường, trường nữ bên này sẽ không có người khác phái đi lại, ngoại trừ bị ép nhất định phải tuân thủ một loại lễ nghi thục nữ, còn lại hành động là nhẹ nhõm tự do, hoàn toàn không cần băn khoăn ánh mắt của khác phái, cho nên, cô cũng không còn bài xích cuộc sống trường học như vậy nữa, dù sao cô có rất nhiều thanh xuân, lúc này hãy đem việc học làm nền tảng, chờ sau khi vào đại học, ai còn quản được chuyện riêng của cô? Khi đó thì cô tự do, ý nghĩ như vậy làm trong lòng cô lấy được chút thăng bằng.

Bốn con gái trong Viêm phái, tính tình của cô là mạnh mẽ nhất, không phải là vì cô thích làm náo động, mà là cô luôn không thích chuyện đâu đâu, nhưng ở Đài Loan thì cô đã thu lại rất nhiều rồi, ai ngờ cuộc so tài ở một cuộc liên hoan trường học đã làm cho cô toát ra bản tính, mà tất cả đều là bởi vì cái tên chết tiệt Hoắc Đông Lưu kia.

Buổi sáng ngày so tài của liên hoan trường học, đám nữ sinh phải đến trường nam tập họp, gần cả ngàn nữ sinh bị nam sinh ở bên trong nhà thể dục nhìn chăm chú một chút đã không được tự nhiên, buổi chiều đi qua, tất cả tiết mục trở về trường nữ, nam nữ sinh toàn trường vốn là đi qua con đường đến trường nữ như vậy, cho đến gần 6h tối, đây là việc quan trọng mỗi năm một lần của trường cao trung Tử Dương.

Mà ở ngày đó, Viêm Nương và Hoắc Đông Lưu đối mặt.

Cô thật bất hạnh mà rút trúng biểu diễn vũ điệu vì không muốn thua học sinh trường nam, cô đành phải ở trường học dưới sự yêu cầu của giáo viên mà ngày ngày luyện tập, trong thời gian 1 tháng, mười mấy nữ sinh cứ như vậy tập rồi lại tập, chỉ là cô làm thế nào cũng không nghĩ tới, cô hẳn là một người xui xẻo nhất trong toàn bộ nữ sinh, nhà trường lại muốn cô cùng múa với nam sinh, hơn nữa còn là một nam sinh cô hoàn toàn chưa thấy qua.

Lúc cô cho rằng mình nghe lầm thì những nữ sinh kia bên cạnh nhìn cô hâm mộ, giống như cô cầm giải nhất vậy, mặc kệ cô van xin giáo viên thế nào, chính là đẩy không hết trách nhiệm này, cho nên cuối cùng cô đành phải chấp nhận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.