Nguyệt Tiêm Ảnh ra khỏi phòng, tiếp tục gõ vào đầu đang đau không dứt của mình.
"Nguyệt tiên sinh!"
Lúc cô đi ngang qua phòng khách, Thẩm quản gia lập tức gọi cô lại. Nhưng mà đối với cái tên gọi "Nguyệt tiên sinh" này, Nguyệt Tiêm Ảnh rất không quen, cứ thế tiếp tục đi về phía trước, cũng không dừng lại.
Thẩm quản gia đuổi theo, "Nguyệt tiên sinh, đây là trà giải rượu Tuyệt thiếu dặn người hầu nấu." Một ly có màu nâu đang phả ra hơi nóng.
"Ám Dạ Tuyệt, anh ấy lại tốt bụng như thế?" Nguyệt Tiêm Ảnh có chút nghi ngờ.
"Ài. . . . . . Tuyệt thiếu thật sự đối người tri kỷ cậu rất tốt!" Lăng Phong Ngãi cảm khái nói, một tay khoát lên trên vai Nguyệt Tiêm Ảnh, "Sau này cậu sẽ lên như diều gặp gió, đừng quên quan tâm tôi nhiều một chút a."
Lăng Phong Ngãi nhìn cô nháy mắt mấy cái, len lén đưa cho cô một cái hộp sắt bằng kim loại.
"Cái gì vậy?" Nguyệt Tiêm Ảnh cầm lên cẩn thận, cái hộp tiếng Nhật miễn cưỡng có thế thấy rõ mấy chữ, "Nhuận. . . . . . Hoạt. . . . . ."
Lăng Phong Ngãi lập tức xấu hổ đè tay cô xuống, "Cái này. . . . . . Cậu không cần đọc ra. Cậu và Tuyệt thiếu nên thường sử dụng mới đúng, đây là hàng Nhật Bản, nghe nói có hiệu quả rất tốt."
Nguyệt Tiêm Ảnh coi nó thành kem dưỡng da, các loại kem bảo vệ ẩm ướt, nhét hộp sắt về trong tay Lăng Phong Ngãi, "Tôi trời sinh mộc mạc, không cần bôi những thứ này, anh nên giữ lại cho mình dùng đi."
"A? Lúc cậu và Tuyệt thiếu làm cái kia không cần đến cái này. . . . . . Ngưu! Ngưu!" Lăng Phong Ngãi đưa hộp sắt lại cho cô, giống như đây là củ khoai lang phỏng tay, rất sợ bị người khác hiểu lầm hắn cũng không bình thường, "Cái này, tôi không cần dùng."
"Sao lại không dùng? Chăm sóc tốt khuôn mặt này của anh, như vậy có thể càng trơn bóng mềm mại hơn con gái."
Lăng Phong Ngãi có loại cảm giác muốn tự sát, thì ra nói lâu như vậy, mà cô còn không biết thứ này dùng để làm gì, hắn thở dài một hơi, lắc đầu nói: "Đây là kem bôi trơn, chính là dùng lúc làm việc kia. . . . . ." Cuối cùng hắn không thế không thể trắng ra.
"Bốp ——" Tay Nguyệt Tiêm Ảnh run lên, hộp sắt rơi xuống trên mặt đất.
"Anh biến thái!" Lần này Nguyệt Tiêm Ảnh hoàn toàn tỉnh ngộ, tuy cô không hiểu biết nhiều về tình yêu đồng tính, nhưng có xem qua một vài tiểu thuyết đam mỹ thì ít nhiều cũng có chút hiểu kem bôi trơn dùng để làm gì.
Bây giờ thân phận của cô là đàn ông, Ám Dạ Tuyệt cũng là đàn ông. . . . . . Trong lòng Nguyệt Tiêm Ảnh dâng lên một ý nghĩ không tốt, "Cậu sẽ không nghĩ tôi và Ám Dạ Tuyệt là cái kia chứ?" Cô thật cẩn thận hỏi.