Nó theo người lạ lên phòng HT.Đứng trước cửa phòng,nó phải công nhận là ngôi trường này giàu thật đấy,phòng hiệu trưởng cũng rất sang a.Nhìn một lúc,quay sang người lạ,nó cười:
-Cảm ơn đã dẫn tôi tới đây nhé,bây giờ bạn có thể về lớp rồi!
Người lạ chưa kịp hỏi tên nó thì nó đã mở cửa bước vào.Cậu ta nhanh thật đấy,lại rất thú vị..^^,hắn ta cười cười rồi quay lưng đi về dãy phòng học đối diện.
-Thưa thầy,em tên Lục Kì Tâm,là học sinh mới đến.-nó lễ phép
-Ukm,tôi biết em rồi.-thầy HT không ngẩng mặt lên nhìn nó
-Dạ...???(*-*)-nó ngạc nhiên
-Không có gì,từ bây giờ em sẽ học lớp 10a1-thầy đưa cho nó bản đồ tóm tắt trường(cũng phải thôi,học sinh nào cũng có 1 bản đồ vì ngôi trường này rộng quá mà..)
-Vâng, chào thầy,em đi.
Ra khỏi phòng,nó gặp một cô giáo còn khá trẻ,cô hỏi nó:
-Em là học sinh mới đúng không???
-Vâng,em mới đến-nó đáp ngay
-Ừ,cô là giáo viên chủ nhiệm của lớp 10a1,cô sẽ dẫn em vô lớp.Thế là nó đi theo cô.Có vẻ như hai người nói chuyện khá hợp nhau nên cười nói vui vẻ.Đến trước cửa lớp,nhìn vào trong lớp mà nó thật sự choáng(Ôi,thần linh ơi,lớp 10a1 đây ư,khó tin quá..!!).Trong lớp chẳng khác gì một cái chợ cả.Học sinh chạy lộn xộn,bàn ghế xộc xệch,một số người còn ngồi cả lên bàn giáo viên,giày dép vứt lung tung hết cả lên..vân vân và mây mây.Bây giờ chỉ có thể diễn tả tâm trạng của nó bằng một từ:SỐC.Cô Lan(cô giáo chủ nhiệm)bước vào,gõ cái thước lên bàn hắng giọng:
-Cả lớp trật tự,hôm nay lớp ta có bạn mới...!!!
Đúng là linh nghiệm a.Cô vừa dứt câu,tất cả học sinh trở lại ngay vị trí cũ,bàn ghế kê gọn gàng,lớp sạch sẽ,giống như chưa từng có cuộc chiến tranh nào xảy ra tại cái lớp này(khiếp,cứ như siêu nhân ý,dọn nhanh zữ).Mọi người bắt đầu bàn tán về học sinh mới:
-Nam hay nữ nhỉ..??
-Học sinh mới có đẹp trai/xinh gái không vậy cô??
-Bạn ấy con nhà tập đoàn nào vậy cô??
....Các câu hỏi cứ lần lượt đặt ra khiến cô Lan không kịp trả lời,cô hét lên:
-CẢ LỚP TRẬT TỰ NGAY CHO TÔI,NẾU KHÔNG MUỐN RA NGOÀI HÀNH LANG ĐỨNG!!!
Thế là cả lớp im phăng phắc,chỉ còn nghe thấy mỗi tiếng ruồi bay qua bay lại.Cô Lan hài lòng gật đầu,bắt đầu gọi cái đứa đứng như trời trồng ngoài cửa vô lớp:
-Em vào đi!!
Nó từ ngoài bước vào làm cả lớp chết đứng:người gì mà xinh zữ vậy nè.Đứng trước lớp,nó tự giới thiệu:
-Xin chào,tớ tên Lục Kì Tâm,là học sinh mới vào,mong mọi người giúp đỡ..^^
Nó cười tươi,không quên nháy mắt với lớp một cách tinh nghịch làm các chàng trong lớp đổ rầm rầm.Riêng chỉ có một tên là không đoái hoài gì đến sự tồn tại của nó(người này ai cũng cũng biết hết á)
-Em có thể tự chọn chỗ ngồi.
Lời cô Lan vừa dứt là bao nhiêu nam sinh tranh nhau muốn nó ngồi cạnh:
-Kì Tâm ngồi cạnh tớ nè..
-Không,ngồi cạnh tao chứ..
-Ai bảo,Tâm phải ngồi với tao..
Không chỉ có nam thôi đâu mà cả nữ cũng tranh giành nó,ai cũng muốn nó ngồi cạnh(vì nó thân thiện,hòa đồng quá mà..^^).Bỗng có một giọng nói lành lạnh vang lên làm tất cả im phăng phắc:
-Không ngồi với ai hết,con Tâm phải ngồi với tôi..!!
Mọi người đều quay qua nhìn người vừa mới lên tiếng,tròn mắt
-Sao, không được à??-Cậu nói làm bao nhiêu trái tim đổ nát,thứ nhất là vì nó,thứ hai là vì cậu.
Từ trước đến giờ cậu có cho con gái ngồi cạnh đâu.Nay lại tự dưng mở miệng đòi nó ngồi cạnh,không có gì mới lạ(chắc họ nghĩ cậu thích nó đây mà..^^).Biết hành động của mình là hơi lố,cậu chữa lại:
-Nó phải ngồi với tôi vì nó là người hầu của tôi mà.Đã là người hầu thì phải ngồi cạnh phục vụ chủ chứ.
Mọi người hiểu ra vấn đề.Từ câu nói đó,nó cảm thấy cậu thật quá đáng,cần gì phải nói ra thế chứ,bộ định muốn làm nó mất mặt trước các bạn hả,thật quá đáng mà.Tức,nó chọn ngay một bàn cuối cùng sát cửa sổ và đương nhiên chỉ có một mình nó ngồi.Cậu nói với xuống:
-Bộ điếc hả,không nghe tôi nói gì à,tôi bảo cô ngồi chỗ tôi cơ mà,sao lại ngồi đó???-Cậu gắt
-Tôi ngồi đâu là việc của tôi,không mượn cậu quan tâm-nó quay mặt ra cửa sổ
Cậu tức lắm vì nó không nghe lời mìnhCứ chờ đấy,về nhà tôi sẽ cho cô biết tay...Mọi người đứng ngoài nghe hai người kia nói chuyện,tròn xoe mắt ngạc nhiên.Cũng phải thôi,lần đầu tiên họ thấy người hầu cãi lại cậu chủ mà,có vẻ như sắp có kịch hay để xem,họ về hết chỗ ngồi để chuẩn bị tiết học.Bỗng từ ngoài cửa có một dáng người cao ráo chạy vào
-Thưa cô,em vào lớp..!!
Nó ngẩng mặt lên thì há hốc mồm,đó chẳng phải là người lạ mà nó mới gặp hồi sáng sao,sao hắn ta lại vô đây(người ta học ở đây mà chị 2)
-Ukm,em vô đi,lần sau không được đến muộn nghe chưa-cô Lan cười
-Vâng, cảm ơn cô-tên đó cười gãi đầu rồi chạy lại cái bàn nằm giữa bàn cậu và bàn nó,ngồi ngay ở giữa.Cậu quay xuống:
-Sao mày vô lớp trễ??
-Tao có việc,bộ đi đâu tao cũng phải tâu với mày à thằng khỉ...!!
Cậu quay lên trước bộ mặt nham nhở của anh.Anh đột ngột quay xuống làm nó giật mình
-Ơ sao lại là cậu??-anh ngây ngô hỏi
-Tôi cũng không biết,trùng hợp nhỉ,chúng ta lại học chung lớp rồi!!-nó cười tươi
-Ừ...mà tên cậu là gì??-cậu cũng cười
-Tôi tên Lục Kì Tâm,rất vui được làm quen với cậu..^^
GTNV:
Lê Tuấn Khải(anh):con của một tập đoàn thời trang nổi tiếng,đẹp trai hết xảy,luôn hòa đồng,ấm áp,có nụ cười tỏa nắng đẹp mê hồn,là bạn thân của cậu,có chút cảm nắng với nó nhưng sẽ hết nhanh do có sự xuất hiện của một nhân vật khác...(chương tiếp sẽ giới thiệu sau)
--------tiếp tục truyện nhé---------
-ừ,tôi tên Lê Tuấn Khải,cứ gọi tôi là Khải đz được rồi!!-cậu híp mắt
Nó bật cười vui vẻ mà không biết rằng phía bên trên đang có một người mặt mày đen thui khi nghe cuộc trò chuyện của 2 người,cậu nghiến răng:Lục Kì Tâm,cô giỏi lắm,hết không nghe lời tôi,giờ lại quyến rũ cả thằng bạn thân của tôi,cứ đợi đấy,tôi sẽ không tha cho cô..!!(haha người ta đang ghen đây mà..^^)
--------------------------------------------------------------------------
Mình mới viết truyện lần đầu nên mong mn góp ý kiến nhé,nếu truyện không hay thì mình còn sửa...Xin trân trọng cảm ơn...^^