“Sao lại như vậy được ?!” Hoàn Tử giải thích: “Hôm nay em ăn nhầm thứ gì đó, cả ngày đều ở trong phòng vệ sinh không phải chị không biết. Làm sao có thời gian quan tâm đến những thứ khác?”
”Những thứ khác? Em biết không...”
”Ôi! Lại nữa... Em đi vệ sinh trước!” Sắc mặt Hoàn Tử quả nhiên rất yếu ớt, ôm bụng hướng bên ngoài chạy ra lại đụng phải giáo viên đang đi vào.
Thầy giáo nhìn sắc mặt khó coi của Hoàn Tử hơi ngạc nhiên một chút, không nói gì, cứ thế đi lên bục giảng.
Ra ngoài phòng vệ sinh Hàn Thất Lục khẽ thở dài, bất đắc dĩ nói: “Hai người các cậu đi theo tôi làm gì?”
”Có đi theo cậu sao? Không có a?” Tiêu Minh Lạc vô tội nói: “Tôi chỉ là đi vệ sinh, phòng vệ sinh không phải ai cũng có thể tới sao?”
Khẽ liếc Tiêu Minh Lạc, Hàn Thất Lục lại nhìn qua Lăng Hàn Vũ: “Vậy còn cậu? Cũng đi vệ sinh à?”
Lăng Hàn Vũ phồng má giống ếch nói: “Tôi đương nhiên là đi vệ sinh rồi, nếu không thì tới đây làm gì? Hắc hắc...”
Hắn cười gượng, nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Hàn Thất Lục đảo qua mình mới ngừng cười, sợ hãi trốn sau lưng Tiêu Minh Lạc. Hai người này, rõ ràng là đến giám sát hắn! Làm sao lại có người đến phòng vệ sinh chỉ rửa tay một chút rồi về? Rõ ràng là lừa gạt hắn! Lừa gạt cũng được thôi, nhưng còn không thể tìm ra được một lý do thích hợp.
Hàn Thất Lục hừ lạnh một tiếng, ngẩng cao đầu nói: “Tan học đừng để tôi thấy hai người các cậu, nếu không... tôi cho cả hai người đi cùng Diêm vương uống rượu!”
Tiếng nói vừa dứt, Tiêu Minh Lạc và Lăng Hàn Vũ liếc nhau, dùng vận tốc ánh sáng biến mất khỏi tầm mắt Hàn Thất Lục. Quý trọng mạng sống, tránh xa Thất Lục a...
— An Sơ Hạ, bây giờ đã trở thành người truyền kỳ... Lần này cô đạt điểm tuyệt đối trong 'cuộc thi hàng tháng ở Tư Đế Lan'. Để ý một chút, là điểm tuyệt đối a.
— An Sơ Hạ cư nhiên thay thế thầy giáo giảng bài ở trên bục! Cô nghĩ cô là ai? Là thánh mẫu Maria à?
Trong đầu hắn đột nhiên hiện lên mấy câu nói. Đạt điểm tuyệt đối, thay thầy giáo giảng bài... Cách làm này, thật là rất giống người kia. Người kia, cũng đã từng là kỳ tích đạt điểm tuyệt đối a.
Nghĩ đến đây, ánh mắt của hắn bắt đầu ảm đạm xuống.
Không biết tại sao, chân hắn không tự chủ được đi lên lầu, hơn nữa... còn đi ngang qua lớp A năm nhất. Lúc đi ngang qua đó, hắn nghe được An Sơ Hạ tràn đầy cảm xúc giảng bài.
Vì rèm cửa lớp hắn là rèm cửa kéo, phòng học đều được đóng kín cửa, nên hắn đứng ở bên ngoài phòng học, dựa vào lan can nghe.
”Các bài tôi đều đã phân tích hết, ngày mai sẽ bắt đầu kiểm tra. Tôi nói trước, ai làm sai quá ba đề, tôi sẽ dùng nắm đấm của mình để dạy phụ đạo. Sẵn đây nói thêm một chút, bài kiểm tra ngày mai thầy sẽ là người ra đề giống như lúc làm bài thi thật, vậy nên dù muốn trốn cũng phải đem đáp án tới cho tôi mới được trốn, nghe rõ chưa ?!”
”Rõ rồi !!!” Tiếng đáp lại vang dội.
Cô làm như thế nào, mà có thể biến một lớp trước kia luôn có tinh thần sa sút đột nhiên có ý chí chiến đấu như vậy?
Dùng nắm đấm để dạy phụ đạo? Khóe miệng hắn hơi nhếch lên một chút cơ hồ là không đến nỗi cười. Còn nhớ buổi tối lúc cô mới tới Hàn gia, cư nhiên hung hăng vật hắn té xuống đất.
Cô... đã từng tập?