Thiếu Gia Ác Ma Đừng Hôn Tôi

Chương 693: Chương 693: Cô Không Phải Tiểu Tam?




Edit+Beta: Võ Nana, Thảo Nguyên

Chuyện này, cô cũng không thể để nó xảy ra.

”Hàn tiên sinh”“.Bồi bàn tiếp đãi họ đi ra phía trước, thần sắc so với lúc vừa rồi có thêm chút câu nệ, anh ta đi đến trước mặt bọn họ rồi mới tiếp tục nói: “Kim Khả tiểu thư hiện tại không có thời gian xuống tiếp chuyện hai vị,xin hai vị theo tôi đi lên.”

”Không có thời gian xuống tiếp?” An Sơ Hạ mí mắt nhảy dựng, quay đầu nhìn về phía Hàn Thất lục.

Cô còn tưởng rằng Hàn Thất Lục sẽ tức giận hoặc là kinh ngạc, nhưng sắc mặt Hàn Thất lục biểu lộ rất là bình tĩnh, giống như đã biết được bà ta sẽ làm như vậy.

An Sơ Hạ trong lòng đã minh bạch một phần, xem ra người này, tuyệt đối không phải dạng vừa đâu. Cô lúc trước tưởng tượng về người này, hẳn là cùng một loại người, nhưng hiện tại xem ra, cô nghĩ lầm rồi.

Hàn Thất lục dắt tay của cô, đi theo vị bồi bàn lên lầu. Lầu là một đại sảnh, mà lầu hai thì là nơi tổ chức tiệc rượu địa phương. Lầu hai được bố trí tráng lệ, An Sơ Hạ có một chút sững sờ.

Tất nhiên ở đây đã bị bao trước rồi, không biết người kia là chính mình kiếm tiền hay là Hàn Lục Hải cho tiền.Nếu như là loại thứ 2, thì An Sơ Hạ càng xem thường bà ta.

”Mời hai vị vào.” Đến đây, công việc đã xong, bồi bàn lui vài bước, rất nhanh biến mất trong đám người.

Xem ra yến hội đã mở một lúc lâu rồi, người đến đã nhiều,nhưng đối với An Sơ Hạ mà nói đều lạ hoắc, ngược lại là cũng không có ai chào hỏi Hàn Thất Lục. Xem ra người ở đây cũng không nhận ra Hàn Thất Lục.

”Bà ấy ở đâu?” An Sơ Hạ tròng mắt đảo quanh, tìm người có thể là người phụ nữ kia.

Hàn Thất lục không trả lời, ánh mắt thẳng tắp mà đi về một phía. An Sơ Hạ dõi ánh mắt theo anh, thấy một người phụ nữ mặc váy màu đỏ, cầm ly rượu vang đế cao,vui vẻ trò chuyện cùng các vị đàn ông trung niên.

”Là bà ta sao?” An Sơ Hạ chỉ vào cô gái kia, quay đầu nhìn về phía Hàn Thất lục hỏi thăm.

Vốn tưởng rằng sẽ tìm được câu trả lời, không ngờ Hàn Thất lục lại lắc đầu: “Chính là người ngồi đằng sau, ngồi ở đó chính là bà ấy.”

An Sơ Hạ lập dời bước chân, nhìn về phía sau người mặc váy đỏ. Mặc dù có chút bị cản trở, nhưng An Sơ Hạ vẫn nhìn ra một người phụ nữ mặc âu phục cùng quần dài, ngồi ở một bên chàng trai chừng hai mưoi mấy tuổi cầm giấy bút ghi lại thứ gì đó.

”Chúng ta qua đó chào hỏi một tiếng a~.” Hàn Thất lục nói xong, cầm một chén rượu, kéo An Sơ Hạ đi đến.

Đến gần rồi, An Sơ Hạ cảm thấy khí chất của người này không tầm thường, cho người khác một cảm giác người phụ nữ này rất giỏi giang và tinh tế.Một mái tóc ngắn cùng cách ăn mặc đẹp ánh lên vẻ sáng sủa. An Sơ Hạ mới nhìn đã cảm thấy đây tuyệt đối không phải một người dễ đối phó. Ít nhất, nếu như thay đổi Khương Viên Viên để đối phó cô, Khương Viên Viên nhất định sẽ thua, hơn nữa thất bại một cách thảm hại.

An Sơ Hạ ngược lại là hi vọng người mặc váy dài màu đỏ là mối tình đầu của Hàn Lục Hải.

Ý thức được có người chú ý mình, lúc bọn họ cách 10 bước chân, bà ta đột nhiên quay qua, ánh mắt tinh tường nhìn về phía bọn họ.

Ánh mắt này, An Sơ Hạ cảm thấy có phần giống Hàn Lục Hải.

Cô thậm chí phải thừa nhận, người này thực sự hợp với Hàn Lục Hải hơn là Khương Viên Viên.

Bà trang điểm thanh nhã, nhìn bọn họ, không thay đổi cảm xúc, chỉ buông bút xuống, nói với chàng trai kia vài câu liền đứng dậy đi về phía bọn họ.

”Lần đầu gặp mặt.” Bà ta mặt không lộ cảm xúc: “Không nghĩ tới là sẽ gặp ở chỗ này.”

Hàn Thất Lục lạnh lùng: “Đối với bà mà nói là lần đầu gặp, nhưng với tôi mà nói thì đây không phải lần đầu.”Hàn Thất Lục lời nói lạnh nhạt nhưng người này không biểu lộ cảm xúc gì, ngược lại quay đầu nhìn về phía An Sơ Hạ, nói: “Tôi là Kim Khả, cô là nữ phu nhân tương lai của tập đoàn Hàn Thị sao? Lớn lên rất đẹp.”

Lời nói này rất chân thành, An Sơ Hạ lại không thể cười đáp lại, chỉ có thể gật đầu một cái, cũng không nói chuyện, cũng không biết nên nói gì. Theo lý mà nói, cô có lẽ đối với cô gái này có chút phản cảm, có thể thật sự gặp được, chẳng biết tại sao, nàng lại có cảm giác như vậy.

Chẳng lẽ, đây là sức hấp dẫn của nhân cách?

Không, cô không thể thừa nhận.

”Đi theo tôi.” Kim Khả sắc mặt thảnh thơi, dẫn đầu đi phía trước.

Hàn Thất Lục không do dự, kéo An Sơ Hạ đi theo. Ba người dừng lại ở một căn phỏng nhỏ ở lầu ba, tại đây có để một túi Dior màu trắng, rất hợp với phong cách của bộ quần áo trên người Kim Khả,An Sơ Hạ lập tức kết luận có lẽ Kim Khả đã thuê gian phòng này rồi.

”Uống chút gì không?” Kim Khả hỏi, một giây sau lại nói: “Thôi được rồi, phiền phức.”

An Sơ Hạ trên mặt lộ vẻ bối rối, Hàn Thất Lục trực tiếp nói: “Vì sao bà cùng bố tôi xuất hiện tại khách sạn? Ngay hôm đó là sinh nhật bố tôi?.””

Hỏi trực tiếp như thế.

Kim Khả trầm mặc hai giây, tiếp theo nói: “Chúng ta không xảy ra chuyện gì hết.”

”Nhưng đúng là ở cùng một chỗ, đúng không?”

Hàn Thất lục lời nói ở bên trong đều chứa đựng ẩn ý, Kim Khả vẫn như cũ không có phản ứng gì, chỉ là lặp lại một lần: “ Chúng ta không xảy ra chuyện gì hết.”

Kim Khả xem ra không phải là loại người đơn giản. Nàng toát lên khí chất không giống với một người vợ bé bình thường. Thậm chí.......

Cô ta không phải là vợ bé của Hàn Lục Hải?

Ý nghĩ này chợt xuất hiện tromg đầu cô. Cô cảm giác Kim Khả rất khinh thường những người là vợ bé. Mà Kim Khả lặp lại” Chúng ta không xảy ra chuyện gì hết “, An Sơ Hạ trong lòng đã tin tưởng, cô ta cùng Hàn Lục Hải thực sự không xảy ra chuyện gì.

An Sơ Hạ tiến lên một bước,thò tay kéo Hàn Thất Lục, quay đầu đối diện với Kim Khả nói: “Chúng tôi chỉ hi vọng... Bà đừng phá hoại gia đình của chúng tôi. Mẹ tôi, thật sự rất yêu gia đình này.”

Kim Khả hiển nhiên đoán được “Mẹ” chỉ chính là ai, ánh mắt của bà ta tối sầm lại. Ngay sau đó....Bà ta chậm rãi đi đến cái tủ đầu giường, lấy ra một điếu thuốc, động tác rất thuần thục mà hút.

Cả gian phòng sặc mùi thuốc lá, An Sơ Hạ nhíu đôi lông mày, không nói gì.

Kim Khả hút thuốc, cô cũng không cảm thấy kỳ quái.Điều khiến cô thực sự cảm thấy kỳ lạ,là cô đối với bà ta còn có một loại cảm tình. Lại có lẽ, đối với Kim Khả, không ít người có cảm tình.

Bà ta không phải là loại người mới gặp đã gây ác cảm

Đang suy nghĩ, Kim Khả bỗng nhiên mở miệng: “Vì sao biết tôi có ở buổi tiệc này?”

Hàn Thất lục nhìn chằm chằm vào Kim Khả, anh đương nhiên biết rõ hôm nay Kim Khả có mặt ở đây. Anh khẽ mím môi dưới,con người Kim Khả, anh đúng là lần đầu tiếp xúc, cho nên từ trước tới nay anh đều cho người theo dõi.

Hiện tại thật sự cùng Kim Khả mặt đối mặt nói chuyện, anh mới phát hiện, người này, cũng không làm người ta cảm thấy ghét.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.