An sơ hạ không nhịn được cười ra tiếng, ngón tay gõ gõ ở trên bàn, gõ tới gõ lui.
Thục nữ khó làm: Tận thế cái đầu cậu! Bắt đầu từ hôm nay, tớ muốn hiến thân
cho sự nghiệp văn học. Nói cách khác bắt đầu từ hôm nay tớ sẽ ngày ngày
chăm chỉ rèn luyện!
Sau khi nói chuyện phiếm, Mạnh Tiểu Nam nói:
Vậy hiến thân cho ai, chỉ cần người đó nguyện ý! ~mình sẽ khiến cậu ngạc nhiên! Nghe! Thứ hai bản tiểu thư muốn đi Atlantis học!
Nghe
Mạnh Tiểu Nam nói xong, An Sơ Hạ cũng chỉ biết nheo mắt thở dài. Mạnh
Tiểu Nam cũng theo mẹ của cô từ nhỏ, cha cậu ấy nói muốn đi ra ngoài làm việc mấy năm, nhưng đi thật ra là mười mấy năm. Mười mấy năm cũng chưa
trở về.
Chẳng lẽ là bố cô trở lại? Quả nhiên cô đoán không lầm, Mạnh Tiểu Nam lại có thêm một loạt tin tức mang tới cho cô.
Chị gái lọ lem: bố mình đã trở về, bảo là muốn đưa mình đi theo, nhưng là
ông ấy không muốn mẹ mình đi cùng.Mình không muốn đi, nhưng mẹ mình lại bảo mình nên đi với ông ấy. Hiện tại bố mình đã có nhà riêng,ông ấy có
một tình nhân, cô tình nhân kia...dáng dấp cũng...thật giống hồ ly tinh! Nhắc tới chỉ khiến mọi người thêm chán ghét! Dù sao, mình đã quyết định sẽ tới Atlantis, ngủ ngon,mình còn phải chuẩn bị đồ.
Nói liền một mạch rồi lại nhanh chóng bỏ đi, Mạnh Tiểu Nam khiến An Sơ Hạ không kịp tiêu hoá những lời nói kia thì đã off mất.
Cậu ấy đi Atlantis cũng tốt,tránh xa nơi thị phi,an tĩnh học hành. Chỉ mong cậu ấy tới nơi đó có thể một mình tự lo liệu được mọi việc, nếu
không... Ai biết sẽ phát sinh cái gì.
Tắt khung chat trên màn hình, mở ra một trang khác,mà đăng nhập và hiện ra ba chữ: “sách tiểu thuyết“.
Bấm vào 'sách tiểu thuyết', cô vốn là muốn tìm tòi bút danh của Khương Viên Viên: “Tương Tử”, không nghĩ tới đi vào liền thấy từ khoá đứng đầu Top: bút danh 'Tương Tử' đã được bác bỏ lệnh cấm...Vừa nhìn Xuống chút nữa,
các loại bảng tiền lì xì, bảng lệnh, bảng điểm đều là 'Tương Tử' đứng
thứ nhất. Cũng chính là Khương Viên Viên viết!
Thật xúc động mà!
An Sơ Hạ cầm con chuột máy tính, tay run lên một cái, tùy tiện chọn một truyện của 'Tương Tử' để xem.
Đây là một tác phẩm tiểu thuyết, nói thật,ngày trước cô còn tưởng rằng
Khương Viên Viên nhờ việc lấy địa vị của hàn gia, mới có thể trên trang
web mà nổi danh nhà văn.
Nhưng sau khi đọc cuốn tiểu thuyết của
bà, cô không thể không nói rằng nó đã hấp dẫn mình và bị nó làm cho mê
hoặc. Nếu không phải là tự nói với mình 'Tiền tiền tiền', cô sợ là vẫn
muốn tiếp tục xem nữa.
Ở mỗi một chương cuối từng tác phẩm của
Tương Tử, tất cả đều có một triết lý thật sâu sắc. Vậy đây cũng là
nguyên nhân hấp dẫn người đọc. Cô âm thầm đem những câu chữ này ghi lại
trong đầu.
Lập một tài khoản, nhưng yêu cầu một cái tên,cô cảm
thấy không nên lộ danh tính, nên sẽ dùng 'Hạ Mạt' làm tên tài khoản. Sơ
Hạ, như vậy đã có tài khoản riêng chính là Hạ Mạt.
Đêm đó cô xem
danh sách đọc thật lâu, nhìn thấy phía dưới màn hình mới có hơn mười một giờ, liền không ngần ngại mà viết một truyện mới, tên truyện của cô đó
là “Thiếu gia ác ma đừng hôn tôi“. Bởi vì cô thường xuyên đạt các giải
thưởng văn học ở trường nên chỉ cần nhìn qua các quyển tiểu thuyết thì
cô cũng đã nắm bắt được thành thạo cách viết và diễn đạt.
(Na: What The Hell. Tôi đang đọc cái gì thế này?)
Chỉ trong một buổi tối, cô hiển nhiên viết ra được hơn mười ngàn chữ. Bởi
vì danh sách đọc chỉ cần một ngàn chữ là có thể được xét duyệt, cho nên
sau khi viết xong một ngàn chữ này, cô liền đăng tải lên.
Sau khi hoàn thành xong tất cả, cô mới nhẹ nhàng thở ra. Tắt đi đèn trong phòng rồi lên giường nằm ngủ. Ngày mai có thể sẽ được xét duyệt thôi. A di đà Phật, Phật tổ phù hộ, để cho truyện của con được thuận lợi mà xét duyệt đi.