Edit by: Lục Vân Đảng - _KuniWang_
Hàn Thất Lục quay đầu, đi đến lại gần An Sơ Hạ, hắn vươn tay ôm lấy cổ của cô, ghé sát vào cô, giương mặt có chút ủng hồng vì ngại mà nói: “Chồng tương lai của cô như ta giúp cô cầm balo nặng như vậy, cô chỉ cần quần áo nhẹ nhàng nhưng tại sao lại cảm thấy khó chịu. Cô nói xem cô còn là người hay không ah? Ân?”
Thật sự trong ba lô nàng chỉ chứa bốn quyển sách, đều là sách giáo khoa, cơ bản không thể có chuyện 'Nặng như vậy' . Đương nhiên, có lẽ so quần áo là nặng hơn... Nhưng không phải là do hắn tình nguyện làm sao?
Cô vừa muốn ngẩng đầu nói lại, ánh mắt lại thoáng nhìn An Thần Xuyên, nét mặt của hắn là lạ, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Cúi đầu suy nghĩ một chút, vẫn là không nên so đo với hắn. Ngay sau đó cô đi vòng qua Hàn Thất Lục, né tránh cái ôm của hắn: “Đã vậy, tôi giúp anh cầm là được.”
Hàn Thất Lục thoả mãn mà khẽ nhếch lông mày: “Thế mới ngoan chứ!” Ngữ khí rất chi mập mờ.
Hắn hôm nay rốt cuộc là ăn phải cái gì? An Sơ Hạ trừng mắt liếc hắn một cái, hiện tại bọn hắn chạy tới cửa trường học, đối với trường Tư Đế Lan, quang cảnh của trường cô thật sự là chưa quen thuộc, đành phải quay đầu đến hỏi An Thần Xuyên: “Thần Xuyên, quanh đây có hiệu sách nào không ? Tớ chưa quen thuộc nơi này.”
So với Hàn Thất Lục thì ngữ khí và cách đối xử với cô của An Thần Xuyên tốt hơn nhiều. Nhưng chính vì sự khác nhau này, ánh mắt của An Thần Xuyên ảm đạm đi chút ít.
Nheo lại mắt nhìn phía xa, An Thàn Xuyên gãi đầu nhìn chăm chú An Sơ Hạ: “Tớ trước kia đều không mua sách, không có chú ý ở đâu có tiệm sách ở đâu, làm sao bây giờ? Nếu không chúng ta tìm người hỏi một chút?”
An Sơ Hạ hơi buồn một tí rồi cũng gật đầu nói : “Hiện tại cũng chỉ còn cách đó.”
Đứng ở một bên nhưng Hàn Thất Lục giống như vô hình vậy, tiến lên phía trước vài bước tâm trạng cực kì không vui: “Không cần tìm người hỏi làm gì, ta biết chỗ tiệm sách ở đâu”
Nghe xong Hàn Thất Lục nói An Sơ Hạ liền vui vẻ, hỏi hắn lại lần nữa: “Hàn Thất Lục, anh thật sự biết rõ tiệm sách ở nơi nào ư? Mỗi bài kiểm tra anh đều đạt điểm không mà?”
An Thần Xuyên nghĩ rằng An Sơ Hạ nói như vậy Hàn Thất Lục sẽ sinh tức khí, sẽ giận dữ, đang nghĩ ngợi là thế nhưng nhìn lại cục diện lúc này Hàn Thất Lục ngược lại với ý nghĩ của hắn, Hàn Thất Lục chỉ sủng nịch mà nhìn cô nói : “Tôi thật sự kiểm tra thường đạt điểm không, nhưng là tôi mỗi tuần đều sẽ đi tiệm sách, tất nhiên tôi mua tạp chí xe đua...... Cùng có xem chút ít truyện thiếu nhi như manga chẳng hạn!
”Anh có nói xạo hay không!” An Sơ Hạ trừng mắt liếc hắn một cái rồi mới tiếp tục nói:“ Anh dẫn chúng tôi đi, chỉ mong anh không có lừa gạt chúng tôi.”
Hàn Thất Lục cau mày, lướt qua An Sơ Hạ rồ đi ra cửa trước.
Đi không tới 500m, bọn hắn liền đi tới khu B phố xá sầm uất nhất thành phố A. Thành phố A có hai cái khu náo nhiệt, một cái là phố xá sầm uất khu A, một cái là phố xá sầm uất Khu B. Phố xá sầm uất Khu B cùng Khu Acó một cái điểm giống nhau, cái kia chính là...... Trong bọn họ đều có một chỗ gọi là Hắc phố ( phố của xã hội đen)
Đại ca của hắc phố vẫn là đối tượng của cảnh sát, nhưng cảnh sát chẳng bao giờ thực hiện được. Bởi vì cảnh sát một khi bước vào cái kia hắc phố nửa bước, sẽ nhận được cái chết rất thảm.
Hơn nữa, cảnh sát tựa hồ cũng chưa từng có chủ định làm gì đến hai phố. Nghe nói, sau lưng có người khống chế được đây hết thảy. Còn nghe nói, người kia là một trong số cựu thủ lĩnh của hắc phố khu B.
Về phần người là ai vậy này...... Đương nhiên là nói sau.
”Hàn thị.... bán sách vở?” Cô kinh ngạc mà trừng to mắt, nhìn quanh tầng bốn toàn nhà cao tầng rồi nói nhỏ.
Nghe danh An Só Hạ đã biết rõ, đay là sản nghiệp của tập đoàn Hàn thị. Ông trời...ơ...i, tập đoàn Hàn Thị rốt cuộc là có nhiều... to lớn.