Thiếu Gia Ăn Chơi Đừng Làm Phiền Tôi

Chương 100: Chương 100: Bắt gặp




Cô quay đầu lại nhìn lấy tên kia đang ngồi ung dung ở trên giường “ Không cần trong chuyện này cũng có phần của tôi, tôi cũng không trách anh”

Ánh mắt anh híp lại cũng nhìn lấy người phụ nữ trước mặt “ Cô là người đầu tiên dám từ chối tôi nhiều đến vậy”

“ Không dám nhận, Mã Tổng rất nhiều bóng hồng xung quanh tôi e là sẽ bị người phụ nữ của anh biết được anh lệ giường với tôi sẽ tức giận đến tìm tôi mà tính sổ mất”

Giai Nghiên cười nhạt “ Ai nói với tôi là xunh quanh tôi rất nhiều bóng hồng vây quanh?”

Tô Tiểu Mạn khoanh tay đối diện anh đáp “ Đường đường là Mã Tổng đứng đầu cả một tập đoàn lớn làm sao mà không có bóng hồng?”

“ Cô nói gì cũng đúng đi nhưng ít nhất tôi cũng phải có trách nhiệm đối với phụ nữ”

“ Nếu anh đã nói vậy thì tôi cũng không thể nào ngăn cản anh làm việc tốt được”

“ Đi thôi “ anh ngồi dậy kéo cô rời khỏi phòng, cô còn chưa kịp phản ứng đã bị anh lôi ra ngoài rồi

“ Đi đâu vậy?”

“ Tôi đói”

“ Tự anh đi đi kéo tôi theo làm gì?” Cô cố gắng gỡ tay anh ra khỏi người mình

“ Ngoan ngoãn một chút có được không?”

“ Không! Thả tôi ra tôi muốn về nhà”

Anh bực bội kéo eo cô sát lại người mình không quên nói nhỏ vào tai cô “ Còn không ngoan nữa tôi sẽ không nhân nhượng mà làm cô tại đây như hôm qua đâu”

Cơ thể cô khi nghe được lời anh nói lập tức trở nên cứng đờ, lời anh nói có thể uy lực vậy sao? Anh thấy cô chịu đứng yên liền giơ tay xoa nhẹ đầu cô

Tô Tiểu Mạn bị anh kéo đi đến một chỗ ăn lại không may gặp trúng cặp đôi Lục Tử Hàn và Vương Ngãi Giai cũng ở đây. Cô vội vàng đẩy anh ra rồi đứng xa anh một khoảng, anh vì hành động đột ngột này mà trở tay không kịp chỉ biết cười trừ nhìn tên bạn thân mình trước mặt

“ Cậu cũng ở đây à?”

“ Ừm, đây chẳng phải là…” hắn còn chưa kịp nói đã bị Tiểu Mạn chen ngang

“ Xin chào lại gặp anh nữa rồi”

“ Cậu quen cô ấy?”

“ Ừm cô ấy là luật sư riêng của tôi vừa mới được mời đến” anh đành bày lý do nào đó để nói với hắn

Vương Ngải Giai đứng bên cạnh khó hiểu, chẳng phải bạn thân cô chỉ nhận làm luật sư riêng duy nhất cho công ty lão Tề sao? Sao lại bây giờ biến thành luật sư riêng cho Mã Thị thôi? Chắc chắn là có vấn đề rồi, về nhà cô sẽ tra hỏi Tiểu Mạn sau vậy

“ Cậu cũng đi cùng với Tử Hàn à?”

“ Ờ bọn tớ đang…”

Lục Tử Hàn biết cô đang muốn nói gì liền chặn lại “ Chúng tôi đang hẹn hò với nhau” hắn còn không quên nắm chặt lấy tay cô

Tô Tiểu Mạn trợn tròn mắt nhìn cặp tình nhân trước mặt, gì đây? Cô không nhìn nhằm đó chứ? Bạn thân cô mà lại đi quen tên thiếu gia này sao? Không được rồi…

Ngải Giai vì hành động của hắn cũng bất ngờ không kém, sao hắn lại đột ngột công khai như thế chứ

“ Ngải Giai cậu ra đây nói chuyện với mình một lát”

Cô cười nhẹ rồi không quên quay đầu lại liếc nhìn cái tên vừa mới gây hoạ cho cô. Tiểu Mạn tức giận đánh vào vai cô

“ sao cậu lại giấu mình chuyện này?”

“ Tớ không phải cố ý giấu cậu đâu tại vì sợ cậu đi nói với Nguyên Ân nên là…”

“ Hẹn hò bao lâu rồi?”

Cô giơ sáu ngón tay lên người đối diện cũng vì thế mà đoán “ 6 ngày?”

Cô vội lắc đầu “ là 6 tháng”

“ Cậu giấu tớ lâu như vậy? Xem ra trong lòng cậu không xem tớ là bạn thân”

“ Vậy cậu giải thích cho tớ chuyện cậu làm luật sư riêng cho Mã Tổng đi chẳng phải ban đầu cậu đã nói chỉ nhận duy nhất Lão Tề là luật sư riêng rồi sao”

Tiểu Mạn bất ngờ thay đổi thái độ, cô cười nhẹ “ Chuyện dài lắm tối nay mình sẽ kể cho cậu nghe”

Hai người nói chuyện một hồi cũng quay trở lại, Giai Nghiên cũng thấy cô khó xử cũng không ép cô ở lại mà lên tiếng “ Chúng tôi về trước nhé”

“ Về cẩn thận”

Sau khi hai người kia rời đi hắn quay sang nhìn cô “ Bọn em nói gì mà lâu vậy?”

“ Chỉ một chút chuyện của con gái, anh đừng bận tâm”

“ Chúng ta đã công khai với cô ấy rồi em cũng đừng giấu diếm che đậy trước mặt của cô ấy nữa”

“ Em biết rồi, chúng ta qua kia xem thử một chút đi”

cô kéo tay hắn vào một cửa tiệm trang sức gần đó

“ Cái này đẹp thật”

Nữ nhân viên mỉm cười mở miệng khen ngợi “ Cô thật biết chọn chiếc vòng tay này là kiểu dáng mới nhất ở bên cửa tiệm chúng tôi chỉ có duy nhất một cái”

“ Cho tôi coi thử có được không?”

“ Được chứ, tôi lấy cho cô xem nhé”

“ Làm phiền cô”

Nữ nhân viên nhẹ nhàng lấy vòng tay trong tủ kính đưa đến tay cô. Hắn thấy cô thích thú đến vậy cũng chủ động lên tiếng

“ Thích đến vậy à?”

“ ừm chiếc vòng tay này em kiếm lâu như vậy rồi bây giờ mới thấy trở lại” cô nhẹ nhàng mân mê chiếc vòng nhỏ nhắn trên tay miệng không ngừng khen

“ Gói lại giúp cô ấy đi” hắn ra lệnh cho người nhân viên bên cạnh

“ Vâng tôi biết rồi, tôi sẽ đi gói lại ngay”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.