Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi -Nga Thị Lão Ngũ Thần

Chương 1801: Chương 1801: Ai điên cuồng hơn




Pháp bảo phòng ngự của Diệp Mặc không ngừng đập vào lôi kiếp màu vàng kim, tiếng sấm của Tiên Mộ Lĩnh vang lên không ngớt, không gian xung quanh đều bị lôi kiếp dày đặc này làm rung động.

Từng đường sét màu vàng kim bị pháp bảo phòng ngự của Diệp Mặc chặn lại, nhưng đồng thời từng đường sétmàu vàng kim kia cũng xuyên qua pháp bảo phòng ngự, hoặc là xuyên qua Tiên khí phòng ngự của Diệp Mặc mà đánh lên người hắn.

Máu tươi phun ra, xương cốt của Diệp Mặc đứt rời từng khúc, nhưng đường sét này đánh lên người, ngoài gắng gưỡng kháng lại ra, thì cũng không chút gì là đúng dịp.

Bát Cực Già đỉnh mặc dù là Tiên khí cực phẩm bị hỏng, nhưng lúc này cũng phát huy được tác dụng cực lớn, hình thành từng đỉnh ảnh như cơn lốc, chặn lại được bảy đường sét trong chín đường dưới đất, hai đường lọt lưới còn lại bị Diệp Mặc trực tiếp dùng chân đạp xuống.

- Phụt, răng rắc…

Hai chân của Diệp Mặc bị chóc da bong thịt ngay tại chỗ, xương cốt đứt gãy, cho dù hắn là Tiên linh thể, cũng không ngăn nổi những đường sét còn to hơn cả cái thùng nước như này. Hắc thạch cân và Tử Đao lại càng như ngọn núi cực lớn và một mảng màu tím, ong ong trong tiếng nổ vang, Hắc thạch cân trực tiếp bị đường sét màu vàng kim kia đánh bay, màn đao màu tím cực đẹp cũng không ngăn nổi hơn mười đường sét màu vàng đó.

Thình thịch… bùm…

Liên miên bất tuyệt, những âm thanh răng rắc càng lúc càng liên tiếp vang lên, 81 đường sét bị Diệp Mặc chặn được hơn nửa, sau đó những đường còn lại liên tiếp đánh lên người Diệp Mặc.

Bùm một tiếng, Diệp Mặc ngã xuống đất, đường lôi kiếp to như vậy, liên miên không ngừng như vậy đánh lên người, cho dù Tam sinh quyết của Diệp Mặc có lợi hại đi nữa, cũng không thể nào luyện hóa kịp. Lúc này toàn thân Diệp Mặc máu thịt be bét, cháy đen một mảnh.

Khi Diệp Mặc trực tiếp bị kích tiến vào một chỗ đất sâu, hắn thậm chí đến hít thở cũng có chút khó khăn. Nói cách khác chỉ cần có thêm một đường sét nữa, thì Nguyên thần nói không chừng cũng bị đánh thành mảnh vụn rồi.

Lôi kiếp này rõ ràng là muốn đánh hắn chết, trong mắt Diệp Mặc bừng lên ngọn lửa giận. Mặc dù hắn cũng không nhúc nhích nổi, nhưng vẫn điên cuồng phá vỡ ngăn cách tu vi Tiên vương. Hắn biết lôi kiếp bây giờ của hắn khác với những người khác. Lôi kiếp của người khác càng về sau càng đáng sợ, nhưng còn lôi kiếp của hắn thì đáng sợ nhất lại chính là đợt đầu tiên và đợt thứ hai. Chẳng những hắn độ qua được hai đợt lôi kiếp đầu tiên thăng cấp rồi, lôi kiếp phía sau đối với hắn mà nói cũng không đủ nhìn.

Mặc dù chỉ còn lại một hơi, công pháp luyện thể của Diệp Mặc vẫn tự động vận chuyển, công pháp luyện thể sau khi hấp thu đường sét màu vàng kim kia, không ngừng cường hóa máu thịt thân thể. Còn đường sét màu vàng kim này, lại càng bị Tam sinh quyết của Diệp Mặc luyện hóa với tốc độ nhanh hơn, hình thành lôi nguyên màu vàng kim, ngoài rèn luyện thân thể Diệp Mặc ra, còn không ngừng cùng với Tiên linh khí xung quanh bị Diệp Mặc điên cuồng hấp thụ tấn công phá vỡ ngăn cách Tiên vương kia.

Tiếng sấm sét rầm rầm lại vang lên, đợt lôi kiếp thứ hai không ngờ cũng không dừng lại chút nào, không cho Diệp Mặc chút cơ hội hít thở nào, bắt đầu chuẩn bị, trong nháy mắt giáng xuống. Diệp Mặc dưới sự tức giận không thể kìm hãm nổi, dẫn động lôi nguyên màu vàng kim cùng với Tiên linh khí kinh khủng, không ngừng tấn công phá vỡ ngăn cách Tiên vương.

Trong không trung sáng bừng, thậm chí bắt đầu phát nổ trong không trung. Diệp Mặc biêt rõ, nếu như hắn không thể phá vỡ ngăn cách Tiên vương trước khi đợt lôi kiếp thứ hai giáng xuống, thì hắn chỉ còn đường chết. Xem ra lôi kiếp lần này sớm đã dự định chuyện sống chết của hắn, chỉ có điều vì hắn chuẩn bị đầy đủ kỹ lưỡng, chẳng những chuẩn bị hơn một trăm tiên khí phòng ngự, còn mua được Bát cực Già đỉnh nữa. Nếu không đợt lôi kiếp đầu tiên, hắn cũng không thể nào qua nổi.

Hiểu ra nguy hiểm của mình, Diệp Mặc cũng không còn để ý đến những thứ khác, lấy ra hai viên Y Vương đan đồng thời nuốt xuống. Tiên linh lực kinh khủng trong chốc lát lấp đầy kinh mạch của Diệp Mặc, Tiên linh khí chỗ nào cũng có thể len lỏi đến cùng với lôi nguyên cực kỳ nồng đậm, dường như muốn xé rách kinh mạch của Diệp Mặc. Nói cách khác Diệp Mặc với Tiên linh thể trung kỳ, cũng chỉ có thể miễn cưỡng chặn lại sự bắn phá điÛc giờ chưa có một lần nào lại có cảm giác điên cuồng đến vậy, rõ ràng đến vậy.

Tiên linh khí liên miên không dứt cùng với lôi nguyên màu vàng phá vỡ ngăn cách Tiên vương của Diệp Mặc, cũng lập tức tiêu tán, rồi lại lần nữa dưới công pháp luyện thể của Diệp Mặc tấn công tu vi luyện thể của Diệp Mặc.

Kinh mạch bị xé nứt cùng với tốc độ trong tích tắc cộng lại, hai chân lúc trước bị lôi nguyên trong lòng đất chém đứt cũng nhanh chóng phục hồi lại, còn tu vi luyện thể Diệp Mặc thì lại càng tăng lên.

Luồng sét lần này đáng sợ đến cực điểm, nhưng một khi chặn được rồi, lấy được chỗ tốt rồi, thì cũng khó có thể tưởng tượng.

Khi Diệp Mặc lại lần nữa cảm nhận uy thế của mình không ngừng phóng thích ra, đồng thời lĩnh vực Tiên vương của hắn cũng không tự chủ mà mở rộng ra, lúc này lĩnh vực Tiên vương của hắn chẳng những lại lần nữa mở rộng thêm mấy lần, hơn nữa còn bắt đầu hoàn thiện. Khí tức Tiên vương đáng sợ mở rộng trong Tiên Phần Lĩnh, một số tiên yêu thú đứng đằng xa và một số âm hồn cường đại, lần lượt rời khỏi, khí thế này đối với bọn chúng mà nói quá mạnh. Lôi kiếp trong này quá điên cuồng, người độ kiếp lại càng điên cuồng hơn.

Diệp Mặc cảm giác thân thể mình lần nữa lại vang lên những âm thanh nhỏ, một lát sau, cảm giác càng mạnh hơn lại truyền đến, Diệp Mặc siết chặt nắm đấm, chầm chậm đứng lên. Hắn biết rõ tu vi luyện thể của mình đồng thời cũng đột phá, cũng đến Tiên linh thể hậu kỳ rồi.

Ken két… rầm rầm…

Sau khi đỉnh đầu nổ tung, tiếng nổ điên cuồng hơn lại vang rền, tu vi và luyện thể của Diệp Mặc đồng thời đột phá trong nháy mắt. Thế nhưng 108 đường sét màu vàng, lại lần nữa chia làm hơn mười phương hướng, hướng về phía Diệp Mặc.

Diệp Mặc ngẩng đầu bình tĩnh nhìn chằm chằm hơn trăm đường sét màu vàng này, lúc này hắn đến pháp bảo phòng ngự cũng không phóng ra, chỉ phi thân xông đến.

Cùng một thời gian, lôi kiếm và nắm đấm cùng được đánh ra. Hắn muốn dùng lôi kiếp màu vàng này, tiếp tục tôi luyện tu vi của hắn, đồng thời tiếp tục tôi luyện lôi kiếm của hắn.



Tiên Phần Lĩnh trên Cấm Thượng thiên quá vắng vẻ, hơn nữa thuộc vào nơi âm khí cực nặng, không có nhiều Tiên linh vật. Động tĩnh Diệp Mặc độ kiếp mặc dù lớn, người có thể cảm nhận được cũng không nhiều.

Nhưng không nhiều, không có nghĩa là không có, lúc này có hai tên Đại La Tiên ở Tiên Phần Lĩnh cũng đã cảm nhận được khí tức lôi kiếp đáng sợ này, hơn nữa còn có một uy áp Tiên vương mơ hồ.

- Có Tiên yêu thú cấp sáu độ kiếp lên cấp bảy trong này?

Đại La Tiên mặc quần áo màu đỏ chằm chằm nhìn sâu vào Tiên Phần Lĩnh nói.

- Làm sao có thể biết có Tiên yêu thú đang thăng cấp lên cấp bảy trong Tiên Phần Lĩnh?

Một Đại La Tiên mặc quần áo xám khác nghi ngờ hỏi.

- Loại uy thế này tuyệt đối là động tĩnh mà Tiên yêu thú thăng cấp lên cấp bảy làm ra, nếu như chúng ta không đi sớm một chút, đợi Tiên yêu thú sau khi độ kiếp xong rồi, thần thức quét được chúng ta, tuyệt đối chỉ còn con đường chết.

Đại La Tiên áo đỏ thận trọng nói.

Tên Đại La Tiên áo xám kia khẽ gật đầu nói:

- Được, vậy thì đi ngay bây giờ.

Hai gã Đại La Tiên nói xong, tăng tốc rời khỏi Tiên Phần Lĩnh, nếu như có Tiên yêu thú cấp cao độ kiếp trong này thật, một khi bị phát hiện ra rồi, thì đúng là chỉ còn con đường chết.



Bên ngoài biên giới của Cấm Thượng thiên, một gã đàn ông mắt ưng đi vòng vo một hồi lâu, gã cuối cùng cũng tìm được nơi có lốc xoáy hư không nhỏ nhất, phóng ra pháp bảo phòng ngự, với tốc độ nhanh nhất vọt vào.

Gã quanh năm tìm kiếm đồ tốt trên hư không, sự hiểu biết về loại giới vực này cũng am hiểu hơn người bình thường nhiều, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, gã cũng đã xông qua giới vực rồi

Nếu như Diệp Mặc ở đây, rõ ràng có thể biết người này chính là Tiên vương mắt ưng đã đánh với hắn một trận trong hư không. Diệp Mặc không ngờ, tên này lại truy sát đến tận Cấm Thượng thiên. Chỉ có điều Tiên khí phi hành cực phẩm của gã cũng kém xa Thần khí hạ phẩm của Diệp Mặc, cộng thêm trên đường đi gã còn không ngừng tìm kiếm dấu tích mà Diệp Mặc phi hành qua, nên mới chậm hơn một tháng.

Nếu như không phải gã có la bàn truy tung, gã sớm cũng mất dấu rồi, làm gì còn có thể tìm thấy chút bóng dáng của Diệp Mặc nữa.

- Chạy đến Cấm Thượng thiên, tôi không thể làm gì anh sao?

Người đàn ông mắt ưng này cười khẩy, đồng thời phóng ra la bàn truy tung của gã, bắt đầu cẩn thận tìm kiếm.

Chỉ trong nửa tuần hương, gã lại lần nữa xác định một phương hướng, lập tức khởi động tiên khí cực phẩm của mình. Hơn nữa trên đường phi hành, cũng không ngừng lấy la bàn truy tung ra định vị.

Bảy ngày sau, Đại La Tiên mắt ưng này chặn lại hai tên Đại La Tiên đang tăng tốc chạy trốn.

Hai tên Đại La Tiên này chính là hai người nhìn thấy Diệp Mặc độ kiếp mà chạy trốn, hai người này chạy được chốc lát, lúc này mới giảm tốc độ, hơn nữa bàn tán thứ đang độ kiếp trong Tiên Phần Lĩnh kia có thể là Tiên yêu thú gì.

Hai gã Đại La Tiên đang vừa chạy, vừa bàn tán về Tiên yêu thú, một Tiên vương chặn đường đi của bọ họ, hai tên này mới giật mình tỉnh ra.

- Vãn bối bái kiến Tiên vương đại nhân.

Tên Đại La Tiên áo xám lập tức biết tu vi của người trước mặt này cao hơn bọn họ rất nhiều, rất có khả năng là một Tiên vương. Đối mặt với một Tiên vương, hai người bọn họ căn bản đến tư cách hỏi thăm cũng không có.

- Hai người có gặp một người nào như này không?

Tien vương mắt ưng giơ tay vẽ hình ảnh của Diệp Mặc ra, đồng thời hỏi thẳng.

Diệp Mặc mặc dù dùng mặt nạ, nhưng mặt nạ mà hắn dùng là Bán thánh, tu vi Tiên vương mắt ưng này quá thấp, vẫn không nhìn ra được tướng mạo thực sự của Diệp Mặc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.