Sau thời gian nửa nén nhan, Ninh Khinh Tuyết dưới sự hướng dẫn của Hoàng Thiên lại lần nữa đi tới cửa tiệm luyện khí của Lục Vô Hổ, thế nhưng ở đây đã không còn ai, tên thanh niên mà Hoàng Thiên nói đã ngăn cản cô không biết đã đi đâu rồi.
Ninh Khinh Tuyết ngơ ngác nhìn cửa tiệm luyện khí rách nát, trong lòng tràn ngập thất vọng. Đan thành không như những nơi khác, nếu như những nơi khác có thể nhờ sư phụ sử dụng thần thức quét một lần, thế nhưng ở Đan thành thì lại cố kỵ nhiều điều nên không thể dùng thần thức tra xét lung tung. Coi như là có thể tra xét thì cũng chỉ là trong vòng vài trăm dặm xung quanh mà thôi.
- Khinh Tuyết sư muội, em không cần phải gấp, Diệp Mặc này nếu đã đi tới Đan thành, đã nói lên là hắn nhất định sẽ đi đến quảng trường đại hội Đan Vương để xem. Chờ đại hội Đan Vương vài ngày sau, em có thể đến quảng trường để tìm hắn, hắn khẳng định cũng sẽ tới tìm em, trước không phải hắn đã hỏi Hoàng Thiên sư muội rồi sao?
Một cô gái khác của Phiêu Miễu Tiên Trì thấy bộ mặt Ninh Khinh Tuyết mang đầy thất vọng liền đi ra an ủi.
Ánh mắt Ninh Khinh Tuyết liền sáng lên, đúng vậy, chính là trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường. Diệp Mặc nếu đã tới nơi này, thì khẳng định hắn cũng vì đại hội Đan Vương mà tới, huống chi hắn hoàn toàn biết mình ở Phiêu Miễu Tiên Trì, vì thế khẳng định sẽ tìm được mình.
Hoàng Thiên thấy biểu tình vui sướng của Ninh Khinh Tuyết, trong lòng đã đầy nghi hoặc rồi, ở Phiêu Miễu Tiên Trì rất ít có người thấy được Ninh Khinh Tuyết có loại biểu tình vui sướng này. Cô ngạc nhiên mà lên tiếng hỏi:
- Chi Khinh Tuyết, cái người tên Diệp Mặc kia thật sự là chồng của chị sao?
Tâm tình Ninh Khinh Tuyết đã thoải mái hơn nhiều, cô gật đầu nói:
- Đúng thế, anh ấy là chồng của chị. Chờ sau khi kết thúc đại hội Đan Vương, chị muốn cùng chồng mình rời đi, Thiên Thiên sư muội, Nghiên sư tỷ, còn có Ngữ sư tỷ nữa, mọi người cần phải bảo trọng.
Ninh Khinh Tuyết tựa hồ đã mơ thấy được hình ảnh Diệp Mặc dắt cô ra khỏi Phiêu Miễu Tiên Trì rồi, trong giọng nói của nàng có chút tâm tình kích động không thể khắc chế.
Cô gái được gọi là Nghiên sư tỷ kia có chút lo lắng nhìn Ninh Khinh Tuyết nói:
- Khinh Tuyết sư muội, chị sợ em sẽ khó mà đi được. Không nói tới Nhân sư thúc sẽ không để cho em đi, cho dù là mấy trưởng lão trong nội môn phỏng chừng cũng không muốn một đệ tử nòng cốt vô duyên vô cớ rời khỏi môn phái đâu, huống chi... xem tại t_r.u.y.ệ.n.y_y
Vị Nghiên sư tỷ không có nói tiếp câu sau, thế nhưng mấy người đều hiểu rõ ý của nàng, đó chính là việc Lôi Vân Tông đã tới Phiêu Miễu Tiên Trì cầu hôn, Ninh Khinh Tuyết đã xác định chắc chắn phải gả cho Lôi Vân Tông rồi, cùng với một tông môn chín sao cường đại bắt quan hệ thông gia. Đối với Phiêu Miễu Tiên Trì căn bản chính là chỗ tốt khó có thể đánh giá.
Ninh Khinh Tuyết nghe đến đó, trong lòng liền trầm xuống, cô cảm giác mình hơi quá lạc quan rồi. Không nói bây giờ còn chưa tìm được Diệp Mặc, coi như là tìm được Diệp Mặc rồi thì cô có thể cùng Diệp Mặc rời đi sao? Phiêu Miễu Tiên Trì và Huyền Băng Phái không giống nhau, Huyền Băng Phái cũng là một tông môn chín sao, hơn nữa sư phụ của Tố Tố chính là một trưởng lão tu sì Thừa Đỉnh. Đối với Tố Tố cũng rất thương yêu. Sư phụ mình tuy rằng đối với mình cũng tốt. Nhưng địa vị của sư phụ cũng không cao, hơn nữa sư phụ luôn coi việc môn phái mới là việc chính.
Nói không chừng, khi mình tìm được Diệp Mặc, không chỉ không đi được, còn có thể liên lụy tới Diệp Mặc. Ninh Khinh Tuyết bỗng có chút hiểu ra vì sao mấy năm nay Diệp Mặc không có đến tìm cô rồi, có thể hắn cũng có cùng loại lo lắng này?
Suy nghĩ của Ninh Khinh Tuyết dần tình táo lại, thế nhưng trong lòng cô đã dần nồng nhiệt trở lại. Cho dù có chết, cô cũng không muốn rời khỏi Diệp Mặc. Ở Đan thành, cô nhất định phải tìm được hắn.
Cô cắn cắn môi. Không nói một lời.
Diệp Mặc tuy rằng không nghe được tin tức Ninh Khinh Tuyết tới Đan Thành. Thế nhưng Phiêu Miễu Tiên Trì đã tới rồi. Tuy rằng hắn rất muốn ngay lập tức đi tới Phiêu Miễu Tiên Trì hỏi một chút, thế nhưng hắn cũng biết lúc này căn bản là không thích hợp. Chỉ có chờ hắn giành được thành tích cao trong đại hội Đan Vương, khi đó mới có thể đi tìm Ninh Khinh Tuyết và Lạc Ảnh, bằng không sẽ không có bất cứ một ý nghĩa nào, thậm chí còn chưa chắc có thể nhìn thấy Khinh Tuyết với Lạc Ảnh.
Vài ngày sau, Diệp Mặc đều dùng Tử Quỳ Hỏa để luyện đan, trước hắn sử dụng đều là Vụ Liên Tâm Hỏa, nhưng vì Vụ Liên Tâm Hỏa không thể tùy tiện mang ra ngoài, nên hắn luôn dùng Tử Quỳ Hỏa để có thể tham gia đại hội.
Tuy rằng đẳng cấp của "Tử Quỷ Hoa" hơi thấp, thế nhưng ở Tu Chân Giới cũng là một loại mồi lửa kỳ dị trân quý vô cùng rồi, xếp ở thứ mười hai ở trong ba mươi sáu loại mồi lửa kỳ dị, nói cách khác nó chính là địa hỏa, xếp thứ hai trong hai mươi sáu loại địa hỏa, chính là một thứ hạng cực cao rồi.
Duy nhất có chút tiếc nuối chính là đẳng cấp "Tử Quỷ Hỏa" của hắn hơi thấp, đến bây giờ vẫn còn là một mồi lửa màu vàng, mà Vụ Liên Tâm Hỏa của Diệp Mặc đã là mồi lửa màu đỏ rồi. Nhưng Diệp Mặc tin tưởng bản lĩnh luyện đan của hắn, cho dù là dùng "Tử Quỷ Hỏa" màu vàng thì nắm bắt ba hạng đầu cũng không phải là vấn đề.
Diệp Mặc chợt nhớ tới mồi lửa của Cố Mân Tiềm, hắn rất muốn biết mồi lửa của Cố Mân Tiềm là loại lửa gì, nghĩ tới đây hắn lập tức gọi Cố Mân Tiềm đến.
Cố Mân Tiềm ở tiểu viện này cùng Diệp Mặc, ngắn ngủi vài ngày kỹ thuật luyện đan của y đã đột nhiên tăng mạnh, tuy rằng vẫn chưa có cách nào để nắm giữ hoàn toàn Đan quyết thần thức. Thế nhưng Diệp Mặc đưa tới một phương hướng luyện đan hoàn toàn mới, nhiều thứ cho tới bây giờ y cũng không dám tưởng tượng, qua lời nói của Diệp Mặc thì điều đó lại trở nên bình thường.
Cố Mân Tiềm có một loại cảm giác, Diệp Mặc đang dạy cho y chính là một thuật luyện đan của một lưu phái truyền thừa, rất có thể chính là truyền thừa lợi hại nhất của Tu Chân Giới. Bởi vậy mà y đối với Diệp Mặc càng thêm tôn kính vô cùng. Đồng thời đối với tiểu sư muội Cận Chỉ Hằng càng nhiệt tâm chỉ bảo, bởi vì y cảm giác được Diệp Mặc đối với tiểu sư muội này rất là yêu thương. Nếu như Chỉ Hằng sư muội có thể biểu dương mình vài câu trước mặt Diệp Mặc thì không chừng Diệp Mặc có thể sẽ sớm thu y làm đồ đệ.
Vì thế khi Diệp Mặc gọi y, y liền lập tức chạy tới gian phòng của Diệp Mặc.
- Sư phụ, người cho gọi con?
Cố Mân Tiềm vừa tiến tới liền kính cẩn hỏi.
Diệp Mặc gật đầu:
- Hổ Mân, mồi lửa kỳ dị mà anh dùng là loại nào.
Cố Mân Tiềm nghe được Diệp Mặc hỏi về mồi lửa kỳ dị của mình, không cần nghĩ liền lấy ra một mồi lửa màu cam rồi nói:
- Đây là con trong một lần vô tình tìm được, nó là mồi lửa xếp thứ hai mươi hai "Mộc tâm hỏa".
Cố Mân Tiềm là song linh căn hỏa và mộc, cũng là linh căn thích hợp nhất để luyện đan, mà y hiện tại sử dụng chính là Mộc tâm hoả đúng là phù hợp nhất.
- Một mồi lửa rất tốt, anh đối với đại hội Đan Vương này chắc đã có phần nắm chắc?
Diệp Mặc ý bảo Cố Mân Tiềm thu hồi lại mồi lửa.
Cố Mân Tiềm lắc đầu:
- Con tới tham gia đại hội Đan Vương là vì muốn tìm một môn phái tốt để đi làm cung phụng, sau đó chuyên tâm luyện đan, hiện tại đã gặp được sư phụ, con cũng không có dự định tham gia tranh tài nữa.
Diệp Mặc mỉm cười nói:
- Mấy ngày nay ta cũng dạy cho anh rất nhiều bí quyết và thủ pháp luyện đan mới, bởi vì muốn anh tham gia tranh tài. Nếu như anh có thể có thành tích cao, sau đó khi chúng ta trở lại Mặc Nguyệt Chi Thành, khả năng hấp dẫn các tu sĩ cao cấp lại càng nhiều. Thế nên không cần quan trọng tranh tài, quan trọng là thứ hạng.
- Vâng, đệ tử xin ghi nhớ.
Cố Mân Tiềm vội vã đáp.
Nói xong y dừng lại một chút hỏi:
- Sư phụ, con chẳng bao giờ thấy qua người luyện đan, không biết người dùng loại mồi lửa gì?
Diêp Măc cùng duỗi tay ra, Tử Quỳ Hỏa liền xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn.
Không đợi hắn nói, Cố Mân Tiềm liền kinh ngạc thốt lên:
- Đây chính là mồi lửa xếp thứ mười hai trong các mồi lửa kỳ dị, "Tử Quỷ Hỏa".
Bỗng nhiên y hình như vừa nghĩ tới cái gì, lại ngạc nhiên hỏi:
- Mấy năm trước ở "Sa nguyên dược cốc" xuất hiện "Tử Quỳ Hỏa", chính là sư phụ đã lấy được sao?
Diệp Mặc trong lòng sửng sốt, thầm nhủ tin tức này truyền đi thật xa, không nghĩ tới năm đó ở "Sa nguyên dược cốc" xuất hiện một mồi lửa, hiện tại khắp nơi đều biết. Nếu như vậy, chính hắn còn có thể dùng "Tử Quỷ Hỏa" hay không? Dù sao lần tranh đoạt này cũng có rất nhiều đệ tử của các đại môn phái.
Chỉ là Diệp Mặc suy đi tính lại, đã đem suy nghi bỏ qua "Tử Quỷ Hỏa" ném ra khỏi đầu. Không nói Tuyết Tinh Hỏa đẳng cấp càng thấp hơn, hơn nữa lại không thích hợp cho hắn dùng. Coi như là hắn không cần "Tử Quỳ Hỏa", chỉ cần hắn hiện tại khôi phục lại diện mạo thật sau đó tham gia đại hội, lập tức sẽ có người nhạn ra hắn. Lúc ấy hắn khẳng định là không khác nào phải tử chiến tới cùng. Không tiến thì tất lùi, không được phép do dự nữa.
Diệp Mặc gật đầu nói:
- Tin tức của anh thật ra rất nhanh nhạy, không sai, mồi lửa này lúc đó ta lấy được ở "Sa nguyên dược cốc", đáng tiếc chính là đẳng cấp quá thấp, đến bây giờ mới là một mồi lửa màu vàng. Nếu như có thể lại tăng thêm một cấp thì tốt rồi.
Tuy rằng Diệp Mặc không sợ phải sử dụng mồi lửa đẳng cấp thấp, thế nhưng vài ngày nữa là tới đại hội Đan Vương rồi, những người ở đó có người nào là dễ đối phó chứ. Không giống như những đan sư ở thành Toái Diệp có thể so sánh được, lại càng không cần nói đến thực lực của luyện đan sư danh nhân phường.
Không nghĩ tới Cố Mân Tiềm nghe xong Diệp Mặc nói lập tức vui mừng:
- Sư phụ, con có biện pháp khiến Tử Quỳ Hỏa tấn cấp, vì con có một khối Tử Viêm kết tinh của biển sâu.
Nói xong Cố Mân Tiềm tiện tay lấy ra một hộp ngọc đưa đến trước mặt của Diệp Mặc rồi nói:
- Đây là con cùng lúc có được khi tìm thấy "Mộc Tâm hỏa", đáng tiếc là Tử Viêm Kết Tinh này lại không có tác dụng gì đối với Mộc Tâm hỏa cả, chỉ là con vẫn thấy luyến tiếc nên giữ lại trong người cho tới tận bây giờ, không nghĩ tới giờ đây sư phụ lại có thể dùng đến nó.
Diệp Mặc vui mừng tiếp nhận Tử Viêm Kết Tinh trong tay Cố Mân Tiềm, trong lòng thầm than, sống lâu một chút thật tốt. Luôn luôn có thể kiếm nhiều thứ tốt, "Tử Viêm Kết Tinh" này tuy rằng không bằng "Viêm Liên Bồng Tâm", nhưng cũng là một vật báu vô giá, có thể làm cho mồi lửa kỳ dị có thể tấn cấp, vậy thì có thể kém được sao?
Thứ này là Diệp Mặc cực kỳ cần thiết, thế nhưng Diệp Mặc cảm giác mình lấy đi vật trân quý như vậy của Cố Mân Tiềm thì có chút không hay cho lắm.
Cố Mân Tiềm hiển nhiên hiểu rõ lo lắng của Diệp Mặc, y lập tức lại lần nữa quỳ rạp xuống khấu đầu:
- Khẩn cầu sư phụ chính thức thu nhận con làm đệ tử, "Tử Viêm Kết Tinh" này xin được làm lễ vật bái sư.
Diệp Mặc có chút xấu hổ bảo Cố Mân Tiềm đứng lên rồi nói:
- Được rồi, sau này anh sẽ là đệ tử của ta, chúng ta cũng không cần nhiều lễ tiết rườm rà, chỉ cần biết trong lòng là được rồi?
Hắn xấu hổ là bởi vì lúc trước vẫn không thu nhận Cố Mân Tiềm làm đệ tử, bây giờ người ta lấy ra đồ tốt làm lễ bái sư, thì hắn lại nhận. Quả thật là hơi giống với việc thấy lợi là sáng mắt.
Tuy rằng Diệp Mặc biết mình không phải là kẻ như vậy, nhưng dù sao loại chuyện này quá mức rõ ràng mà. Thế nhưng sắp đến đại hội Đan Vương rồi, hắn cũng là tình thế bắt buộc, tuyệt đối không thể có bất luận sai sót gì, coi như là hám lợi thì cũng phải làm tới cùng.
Hắn nhìn Cố Mân Tiềm một chút rồi nói:
- Ta đi giúp "Tử Quỷ Hỏa" tấn cấp, anh trước hết hãy đi tu luyện đi, chờ sau đại hội Đan Vương ta sẽ truyền cho anh đan pháp lốc xoáy.
Trong lòng Cố Mân Tiềm kích động không ngớt, y đương nhiên biết luyện chế "Chức Thần đan" ngoại trừ Đan quyết thần thức ra còn có một loại khác hết sức quan trọng đó là đan pháp lốc xoáy.