Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi -Nga Thị Lão Ngũ Thần

Chương 1086: Chương 1086: Chứng nhận Linh đan sư




- Luyện khí thì tôi chỉ muốn nhờ lão họ Lục kia, về phần người khác thì khỏi đi. Chuyện luyện khí tôi cũng không vội, hiện tại chúng ta đi báo danh trước là được rồi.

Diệp Mặc đã biết sự lợi hại của lão họ Lục rồi, nên đối với những Luyện khí sư khác không có hứng thú.

Cảnh Anh Ly hiển nhiên hiểu rõ tâm tư của Diệp Mặc, cô mỉm cười nói:

- Anh muốn tìm 'Lục địa khí thần' Lục Vô Hổ tiền bối luyện khí thì xem ra rất khó khăn đó, ông ta hôm nay tại sao lại cho anh mặt mũi thì tôi cũng không hiểu, thế nhưng Lục Vô Hổ cho tới bây giờ cũng không có làm ăn lỗ vốn bao giờ, anh nhất định phải cẩn thận.

Diệp Mặc cười nhạt một cái, cũng không để tâm đến chuyện này. Coi như là Lục Vô Hổ không bao giờ làm ăn lỗ vốn, thì đối với hắn cũng không có hại. Nếu như có thể dừng chân ở Đan thành thì coi như là phải giúp Lục Vô Hổ luyện đan liền một hai tháng hắn cũng nguyện ý.

- Đợi đến khi báo danh, tôi sẽ dùng cái tên Lạc Tiểu Mặc này.

Diệp Mặc không tiếp tục dây dưa về chuyện luyện khí, chỉ là đem quyết định của mình nói với Cảnh Anh Ly.

Cảnh Anh Ly gật đầu nói:

- Như vậy cũng tốt, coi như là tên Mặc Hữu Thâm kia có nhận ra anh, thì cũng sẽ không biết chuyện tình của Ninh Tiểu Ma.

Đan thành vốn là phát triển lên từ đan hội, hiện tại đan hội chỉ còn là một phần của Đan thành, thế nhưng những nhân vật cao tầng của Đan thành hầu như đều là người từ đan hội.

Đan hội cũng là kiến trúc xa hoa nhất của Đan thành, Diệp Mặc vừa theo Cảnh Anh Ly tiến vào tòa nhà của đan hội, bên trong đã có một tu sĩ trung niên đi ra.

Tu vi của người trung niên này đã là Hư Thần, thế nhưng y cũng không có chút khinh thường nào đối với tu vi thấp kém của Diệp Mặc và Cảnh Anh Ly, vẫn rất khách khí hỏi xem Diệp Mặc và Cảnh Anh Ly có chuyện gì.

Diệp Mặc biết tu sĩ Hư Thần này thoạt nhìn thì giống như người đón tiếp khách, nhưng kỳ thực chính là một hộ vệ, canh chừng không cho những người không liên quan đi vào đan hội.

- Tiền bối, chúng tôi có việc muốn tìm phó hội trưởng chủ trì chứng nhận đan sư.

Cảnh Anh Ly cũng không nói gì tới việc đi chứng nhận linh đan sư, rồi mới đi báo danh.

Vị tu sĩ Hư Thần này nghi hoặc nhìn vẻ lớn lối của hai người trẻ tuổi Diệp Mặc và Cảnh Anh Ly này, với sự từng trải của y đương nhiên nhìn ra Diệp Mặc và Cảnh Anh Ly căn bản đều không phải là cao tuổi mà đều còn rất trẻ, nhưng mở miệng ra đã muốn gặp đan sư chấp sự chủ trì việc chứng nhận là có ý gì? Chẳng lẽ còn muốn đi chứng nhận Linh đan sư?

Thế nhưng sự nghi hoặc này chỉ lóe qua mà thôi, tu sĩ Hư Thần liền trực tiếp nói:

- Xin lỗi hai vị, trước khi diễn ra đai hội Đan Vương, việc chứng nhận Linh đan sư và Đan Vương đều tạm dừng, nếu như hai vị cần chứng thực Linh đan sư, thì cần phải đợi đại hội Đan Vương kết thúc hãy quay lại.

Cảnh Anh Ly tựa hồ biết được tu sĩ nảy sẽ nói như vậy, liền mỉm cười:

- Tôi biết, vị này gọi là Lạc Tiểu Mặc, hắn tìm đến phó hội trưởng chủ trì việc chứng nhận đan sư là bởi vì có một vị tiền bối đức cao vọng trọng giới thiệu đến. Xin tiền bối hãy vào trong thông báo giùm chúng tôi một tiếng.

Vị tu sĩ Hư Thần có chút hoài nghi nhìn Diệp Mặc, thế nhưng thấy Diệp Mặc thần tình bình thản, cũng không vì mình là tu sĩ Hư Thần mà câu nệ cái gì, lập tức gật đầu:

- Vậy hai người chờ một chút.

Nói xong, tu sĩ Hư Thần lập tức rời đi.

Diệp Mặc và Cảnh Anh Ly chờ ở đại sảnh, cũng không dám dùng thần thức tùy tiện nhìn loạn, không chỉ nói phòng khách của Đan Hội canh phòng nghiêm ngặt, coi như là không có canh phòng cẩn mật thì bọn họ cũng không dám dùng thần thức nhìn loạn.

Không bao lâu sau, tu sĩ Hư Thần kia đã quay lại nói:

- Mời hai vị theo tôi.

Diệp Mặc và Cảnh Anh Ly đi theo vị tu sĩ Hư Thần kia tới một phòng trên lầu ba, hai người còn chưa có vào trong phòng đã cảm nhận được một mùi vị nồng đậm của đan dược và sự nồng đậm của linh khí hơn hẳn so với bên ngoài.

Vị tu sĩ Hư Thần chỉ đưa Diệp Mặc và Cảnh Anh Ly đến cửa gian phòng, liền hướng vào trong phòng kính cẩn nói:

- Chấp sự, người đã được đưa tới, tôi xin cáo lui trước.

Chờ vị tu sĩ Hư Thần kia rời khỏi, trong phòng truyền đến một âm thanh có chút khàn khàn:

- Các người vào đi.

Sau khi Diệp Mặc và Cảnh Anh Ly vào phòng, thấy một gã tu sĩ đầu hói đang nhiên cứu linh dược. Diệp Mặc lúc này mới phát hiện đó là một tu sĩ Ngưng Thể.

Diệp Mặc rất biết chớp thời cơ, căn bản không đợi tu sĩ kia đặt câu hỏi, liền đưa ngọc bài màu xanh ra nói:

- Lục tiền bối giới thiệu vãn bối đến Đan Hội...

- Lục tiền bối? Ai là Lục tiền bối?

Vị tu sĩ Ngưng Thể kia nghị hoặc tiếp nhận ngọc bài của Diệp Mặc, ngữ khí mặc dù là nghi hoặc, thế nhưng vẫn rất uy nghiêm. Hiển nhiên nếu như Diệp Mặc và Cảnh Anh Ly lừa dối y, vậy hôm nay có thể toàn thân trở ra hay không lại là một việc khác.

Cảnh Anh Ly cũng nghe ra người này đang nghi ngờ mà chất vấn họ, liền bước lên phía trước nói:

- Chính là Lục Vô Hổ tiền bối.

- Cô nói là Lục địa khí thần, Lục Vô Hổ? Tông sư Luyện khí cửu phẩm?

Người này mới vừa rồi còn mang theo vẻ uy nghiêm và chất vấn, liền đứng lên với sắc mặt thận trọng, không có nửa điểm tùy ý nữa.

- Đúng vậy, chính là Lục tiền bối, vị này là Lạc sư huynh, cùng với Lục Vô Hổ tiền bối có chút quan hệ sâu xa, vì vậy Lục tiền bối mới bảo tôi đưa Lạc sư huynh tới đây tìm kiếm hội trưởng, muốn nhờ hội trưởng giúp Lạc sư huynh chứng nhận thân phận Đan Vương để có thể tham gia đại hội Đan Vương. truyện được lấy tại t.r.u.y.ệ.n.y-y

Cảnh Anh Ly đương nhiên biết mượn lợi thế mà lấn tới, cô đảo mắt đã đem cái ân tình của Lục Vô Hổ kia biến thành sự coi trọng và giới thiệu rồi. Dựa theo ý của nàng, thì không phải là Diệp Mặc đi tìm Vô Hổ nhờ giúp đỡ, mà là Diệp Mặc vốn được Lục Vô Hổ giới thiệu tới.

- Các người chờ một chút.

Lúc này tu sĩ Ngưng Thể liền phát ra một tin tức phù.

Trong lòng Diệp Mặc âm thầm kính phục Lục Vô Hổ, chỉ cần nói ra danh tính của ông, đã có thể khiến tu sĩ Ngưng Thể kia khẩn trương như vậy, có thể thấy được là cần phải có danh tiếng thì mới có nhiều chỗ tốt. Hơn nữa tu sĩ Ngưng Thể này cũng không biết việc Lục Vô Hổ đang cư trú tại Đan thành, hiển nhiên là do cấp bâc còn chưa đủ.

Sau thời gian nửa nén hương, trong phòng lại có thêm một người nữa tiến đến. Đó là một lão già thoạt nhìn khoảng hơn sáu mươi tuổi, khi vừa mới đi vào liền nhìn Diệp Mặc rồi hỏi:

- Cậu chính là đan sư được Lục tiền bối giới thiệu.

Diệp Mặc lập tức trả lời:

- Vâng thưa tiền bối, vãn bối may mắn được Lục tiền bối giới thiệu tới, muốn tham gia đai hội Đan Vương, chỉ là còn chưa được sự chứng nhận thân phận Đan sư của Đan thành.

Lão già mới tới rõ ràng là một cao thủ Thừa Đỉnh, tuy rằng Diệp Mặc biết cao thủ của Đan Hội trong Đan thành nhiều như mây, thế nhưng nháy mắt đã thấy ba người cao thủ có tu vi từ tu sĩ Hư Thần đến tu sĩ Thừa Đỉnh, trong lòng không khỏi âm thầm cảm thán, thảo nào mà những môn phái chín sao kia cũng không dám cùng Đan thành so đo, hóa ra thực lực Đan thành hùng hậu đến bực nảy.

Lão già mới tới sau khi hỏi xong cũng tiếp nhận ngọc bài, sau đó gật đầu:

- Không sai, đây đúng là ngọc bài Lục tiền bối.

Lão già kia chỉ nói có vậy rồi thôi, cũng không tiếp tục hỏi Diệp Mặc về chuyện của 'Lục địa khí thần', chỉ đem ngọc bài trả cho Diệp Mặc rồi nói:

- Cậu muốn tham gia đại hội Đan Vương, lẽ nào cậu đã là một Đan Vương rồi? Nếu như không phải là Đan Vương vậy thì cho dù cậu có tham gia đại hội Đan Vương cũng không có bất cứ tác dụng gì. Nếu như cậu chỉ muốn chứng thực thân phận Linh đan sư thì rất đơn giản, lúc nào cũng có thể được. Tôi nói lời này là muốn nhắc nhở cho cậu biết, một ân tình của Lục tiền bối không hề tầm thường đâu, nếu như cậu dùng nó ở đây thì thực có chút đáng tiếc rồi.

Diệp Mặc lập tức cung kính đáp:

- Tuy rằng vãn bối bây giờ còn chưa phải là Đan Vương, thế nhưng bình thường vẫn có thể luyện chế ra đan dược Thiên cấp, cho nên muốn thử thời vận một lần.

Mặc dù Diệp Mặc biết lão già này có ý tốt, thế nhưng hắn cũng không cần ân tình này, lão đã cầm ngọc bài của hắn thì cũng không khác nào đã thừa nhận rồi.

Sau khi lão kia nghe Diệp Mặc nói xong, cũng gật đầu:

- Đã như vậy, cậu trước hết luyện chế ra một lò Thanh uẩn đan cấp bảy đi.

Nói xong lão liền lấy ra mấy loại dược liệu, trong đó có cả Thanh uẩn thảo. Diệp Mặc cũng không chần chừ, lập lức lấy ra một chiếc đan lô bình thường, lại xuất ra 'Tử Quỳ Hỏa', về phần Thiên hỏa thì hắn không dám mang ra, tuy rằng không cần bất cứ một loại mồi lửa kỳ dị nào, hắn cũng có thể luyện chế ra Thanh uẩn đan.Thế nhưng nếu như chỉ dùng tự thân Anh hỏa luyện chế ra Thanh uẩn đan nói không chừng hắn sẽ bị tra hỏi một phen.

Cảnh Anh Ly vốn đã biết Diệp Mặc có Thiên hỏa, hiện giờ lại thấy Diệp Mặc lấy ra Địa hỏa, nhất thời cảm thấy không biết nói sao, cái tên này đồ tốt giấu cũng nhiều thật, ngay đến cả mồi lủa kì dị cũng có đủ hai loai. Thế nhưng cô còn không biết Diệp Mặc còn có cả một Địa hỏa Tuyết Tinh Hỏa nữa.

- A, Tử Quỳ Hỏa!

Lão già cùng vị chấp sự tu vi Ngưng Thể kia hiển nhiên đều nhìn ra loại lửa mà Diệp Mặc dùng là gì, nhất thời đều giật mình thốt lên.

Cho dù là tại Đan thành, thì những người sở hửu mồi lửa kỳ dị cũng rất ít. Mà người thanh niên Nguyên Anh tầng năm này khi luyện đan không ngờ có thể lấy ra 'Tử Quỳ Hỏa', hiển nhiên là điều này đã nằm ngoài dự liệu của bọn họ.

Ban đầu lão già có tu vi Thừa Đình đối với Diệp Mặc không có nhiều kỳ vọng lắm, nhưng bây giờ khi thấy Diệp Mặc có được một mồi lửa kỳ dị liền coi trọng Diệp Mặc hơn hẳn.

Vốn hiện tại tiêu chuẩn luyện đan của Diệp Mặc là Đan Vương ngũ phẩm, vậy nên luyện chế một lọ Thanh uẩn đan đối với Diệp Mặc thậm chí là không cần hao tâm tốn sức. Chỉ trong vòng nửa nén nhang, một lò Thanh uẩn đan đã được luyện chế xong.

Mà một lò Thanh uẩn đan này của Diệp Mặc cũng không được hắn luyện chế thành đan dược hạng nhất mà chỉ là đan dược thượng đẳng mà thôi.

- Rất tốt, chỉ mất chút thời gian đã luyện chế được một lò Thanh uẩn đan thượng đẳng, không chỉ chiết xuất linh dược thuần thục, lại có cả mồi lửa kỳ dị là Tử Quỷ Hỏa, tiền đồ của cậu thât sự rất rộng mở.

Tu sĩ Thừa Đỉnh thấy Diêp Mặc luyện chế xong một lò Thanh uẩn đan liền thỏa mãn.

Toàn bộ quá trình Diệp Mặc vừa luyện chế Thanh uẩn đan, đều đã được lão xem xét rất kĩ, có thể thấy được sự linh hoạt như mây bay nước chảy, lưu loát sinh động, không có chút nào ngập ngừng, thật giống như một người thuần thục trong việc luyện đan, thế nên lão đã lập tức nhận ra rằng Diệp Mặc là một người không đơn giản.

Vị chấp sự tu vi Ngưng Thể cũng kinh ngạc nhìn Diệp Mặc luyện chế một lò Thanh uẩn đan, đối với tốc độ, thủ pháp và tỉ lệ, y hiện tại cũng đã khẳng định Diệp Mặc có thể luyện chế được đan dược Thiên cấp.

- Được, cậu lại giúp tôi luyện chế một lò...

Tu sĩ Thừa Đỉnh vừa nói đến đây, bỗng nhiên lấy ra một viên ngọc truyền tin, sau đó y nhìn một chút, sắc mặt lại trở nên có chút khó coi.

Thế nhưng y lại rất nhanh thu hồi ngọc truyền tin rồi nói với vị chấp sự tu vi Ngưng Thể kia:

- Anh giúp cậu ta chứng thực thân phận của một Linh đan sư, rồi để cậu ta tham gia Đan Vương đai hội vào tháng sau.

- Vâng thưa Cố trưởng lão.

Vị tu sĩ Ngưng Thể liền khom người đáp.

Vị trưởng lão họ Cố nhìn Diệp Mặc một chút rồi nói:

- Chờ sau khi kết thúc đại hội Đan Vương, sẽ giúp cậu chứng nhận thân phận Đan Vương sau, dĩ nhiên bản lĩnh luyện đan của cậu cho dù có muốn đi chứng nhận Đan Vương ngay cũng không có vấn đề gì. Thế nhưng cậu không nên có quá nhiều hi vọng vào đại hội Đan Vương, dù sao cậu cũng còn trẻ, sau này tất sẽ có cơ hội thôi. Người thanh niên, tôi rất xem trọng cậu đó.

Vị Cố trưởng lão kia nói xong, thân hình chợt lóe, liền biến mất khỏi tầm mắt mọi người, hiển nhiên tin tức mà y vừa thu được có chút quan trọng.

Diệp Mặc cũng biết, mặc dù mình vừa luyện chế một lò Thanh uẩn đan có biểu hiện rất tốt, thế nhưng phỏng chừng lão già kia cho rằng trình độ đó của mình muốn đạt thành tích trong đại hội Đan Vương thì có chút khó khăn.

Chỉ có Cảnh Anh Ly biết, Diệp Mặc khẳng định là che giấu thực tài, vừa rồi căn bản không phải là bản lĩnh thật sự của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.