Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi -Nga Thị Lão Ngũ Thần

Chương 1574: Chương 1574: Có thực lực mới có được sự tôn kính




Quả thực đáng tiếc Ngay lập tức Diệp Mặc cảm thấy có chút tiếc nuối, một số yêu đan của Tiên yêu thú cấp một hắn cũng không lấy, hắn sở dĩ không lấy, là vì hắn biết giá của yêu đan Tiên yêu thú cấp một. Ở Hắc Lô trấn, yêu đan của Tiên yêu thú cấp một vào khoảng mấy viên tiên tinh thượng phẩm, cao nhất cũng khó qua được mức hai mươi tiên tinh thượng phẩm, tại sao giá ở nơi này lại cao như vậy?

- Không đắt, không đắt, Tiên yêu thú nơi này, đều thuộc hàng Tiên yêu thú hư không, mà trong hàm lượng của yêu đan có một số khí tức hư không. Loại yêu đan này mà luyện chế ra Tiên đan, thì đẳng cấp của Tiên đan cũng được nâng lên một cấp bậc, hơn nữa còn có thể giúp tu sĩ luyện chế không gian pháp thuật và một số cảm ngộ về đạo pháp.

Tu sĩ kinh doanh kia con mắt cũng híp lại rồi, lần đầu tiên y thấy tu sĩ đứng ra bán yêu đan của Tiên yêu thú lại nói người ta báo giá cao.

Y cũng không tin tu sĩ đến Hỗn Độn Tinh vực, lại có thể mua yêu đan của Tiên yêu thú, trừ phi là bị điên. Nếu như người làm kinh doanh cho dù muốn thu mua, cũng sẽ không tìm đến anh ta mà thu mua, mà tìm đến một số tu sĩ bình thường để mua.

Hóa ra là như vậy, Diệp Mặc gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Hắn lấy ra bốn miếng yêu đan của lang yêu ba chân, đưa cho tên tu sĩ kia hỏi:

- Mấy miếng yêu đan này bao nhiêu tiên tinh?

Tu sĩ kia thấy Diệp Mặc toàn thân máu me mệt mỏi, cho rằng Diệp Mặc ít nhất cũng có mấy chục yêu đan Tiên yêu thú, bây giờ không ngờ chỉ lấy ra bốn miếng yêu đan. Y lập tức cảm thấy có chút thất vọng, nhưng cũng vẫn khách khí nói:

- Những thứ này của anh đều là nội đan Tiên lang yêu ba chân thường gặp trong hư không, ba miếng cấp hai này tôi trả cho anh mỗi miếng một trăm ba mươi tiên tinh thượng phẩm. Còn miếng yêu đan cấp ba kia, thì tôi trả cho anh một nghìn một trăm tiên tinh thượng phẩm, anh thấy thế nào?

- Được.

Diệp Mặc nói xong vung tay, một đống yêu đan chất đống trước mặt tên tu sĩ kia, sau đó nói:

- Anh đếm xem, tính tổng cộng cho tôi.

Những tu sĩ xung quanh vốn dĩ sau khi thấy Diệp Mặc chỉ lấy ra bốn viên nội đan Tiên lang yêu, sự khiếp sợ trong mắt cũng bớt đi một nửa. Xem ra tên tu sĩ Kim Tiên sơ kỳ này vận khí quả thực cũng tốt, trên đường chỉ gặp bốn con lang yêu ba chân.

Nhưng một Kim Tiên sơ kỳ có thể giết được ba con lang yêu cấp hai, lại có thể giết được một con lang yêu cấp ba, cũng không có ai dám mỉa mai gì hắn. Bốn con lang yêu này, khiến hắn trọng thương như vậy, thì cũng bình thường.

Ngay cả Chân Băng Du cũng thở phào, cô cuối cùng cũng hiểu Diệp Mặc tại sao lại có thể đến đây được, hóa ra là do may mắn, bất kỳ một tu sĩ Kim Tiên sơ kỳ nào trên đường chỉ gặp bốn con lang yêu, cũng có cơ hội chạy thoát, nếu như có chút bí pháp, giống Diệp Mặc như này, giết được cũng không có gì là lạ.

Nhưng khi Diệp Mặc lại lần nữa chất một đống lớn yêu đan lang yêu ba chân hư không ra, gần nghìn tu sĩ đứng bên lập tức hít một hơi lạnh, từng đám từng đám chấn động hẳn, đều không tin nhìn chằm chằm Diệp Mặc.

Nếu như Diệp Mặc nói những nội đan này đều là do một mình hắn giết chết, sẽ không ai tin, đừng nói là một mình, cho dù là một tiểu đội cũng không thể giết được nhiều lang yêu như này, lấy được nhiều nội đan như này, cũng là chuyện không thể nào. Lực tấn công của lang yêu ba chân hư k�n đã bỏ lại bao nhiêu yêu đan lang yêu cấp một đây? Nếu như lúc đó mình ở bên cạnh, nhặt số yêu đan đó cũng phát tài rồi.

Thấy tu sĩ kinh doanh kia đơ người, Diệp Mặc nhíu nhíu mày nói:

- Anh có cần hay không, nếu như cần thì đếm nhanh một chút, rồi đưa tiên tinh cho tôi, nếu không cần thì tôi tìm người khác.

- Cần, cần…

Tu sĩ kia vội vàng nói, lúc này y mới hiểu ra, hóa ra lúc trước Diệp Mặc lấy ra bốn miếng yêu đan lang yêu chỉ là hỏi thăm giá cả.

Tu sĩ này nhanh chóng kiểm kê, rồi nhanh chóng cung kính nói:

- Tổng cộng có tám nghìn không trăm ba mươi miếng yêu đan lang yêu cấp hai, mười ba miếng yêu đan lang yêu cấp ba, tổng cộng tiên tinh là 1.058.200 tiên tinh thượng phẩm…

Đối mặt với một tiên nhân có thể giết được hơn chục nghìn con lang yêu, bất luận có phải là ẩn giấu tu vi hay không, y cũng không dám nửa phần bất kính.

Nhiều tiên tinh như vậy? Những tu sĩ xung quanh lại hít một hơi lạnh, tên này chỉ là đi một vòng trong hư, lại có thể kiếm được hơn triệu tiên tinh, nếu như có nhiều tiên tinh có thể kiếm như vậy, còn đến Hỗn Độn Tinh vực tu luyện làm gì?

Diệp Mặc thu lại hơn triệu tiên tinh, trong lòng cũng rất hài lòng, ngồi ở nhà bế quan làm gì có nhiều tiên tinh như này, xem ra tu luyện chính là không ngừng khắp nơi tìm kiếm tài nguyên. Chỉ có chịu khó và mạo hiểm hơn chút, mới có được càng nhiều cơ hội.

Lúc này những tu sĩ ở đó đều im lặng, Diệp Mặc có thể lấy ra hơn chục nghìn yêu đan Tiên lang yêu, chỉ cần không phải là thằng ngốc, đều biết được những lang yêu này chắc hẳn là Diệp Mặc giết chết.

- Không ngờ hắn lại lợi hại như vậy, tu vi giết được cả đàn như này, thì cũng lợi hại hơn mình ba phần rồi.

Chân Băng Du sau khi hít một hơi lạnh, cũng không dám khinh thường Diệp Mặc nữa. Mặc dù cô cũng đoán số lang yêu này là do Diệp Mặc giết, nhưng cô rất hiểu Diệp Mặc. Diệp Mặc nếu như ẩn giấu tu vi, trong Cực Kiếm môn cũng sẽ bị Đại Tiên nhìn ra.

Còn Diệp Mặc sở dĩ có thể chém giết được nhiều lang yêu ba chân như này, chứng tỏ hắn có bí pháp gì đó, hoặc là có loại phù lục cường hãn nào đó. Muốn nói Diệp Mặc dựa vào thực lực của mình giết hết số lang yêu ba chân này, cô cũng có chút nghi ngờ.

Không phải cô không tin, điều này quả thực quá khó để người ta tin được. Dù sao Diệp Mặc chỉ là tu vi Kim Tiên sơ kỳ mà thôi. Nếu như dùng cách hỗ trợ thì cũng có khả năng. Ở Tiên giới, phù lục mạnh có rất nhiều, chỉ có điều khó có thể làm ra mà thôi. Nếu như một Tiên đế luyện chế ra phù lục, đừng nói những lang yêu này, cho dù có nhiều gấp mười lần cũng không là cái gì cả.

Diệp Mặc cũng không đứng lên và lấy liệt không phù vào trong hư không cùng những người khác ngay lập tức, hắn chỉ nhắm mắt lại nuốt mấy viên đan dược bắt đầu nghỉ ngơi.

Trong hư không hắn một mực đối phó với nguy hiểm và đánh nhau, cũng không có thời gian để nghỉ ngơi, mà vẩn thạch môn của Hỗn Độn Tinh vực đúng là chỗ để cho những tu sĩ tiến vào Hỗn Độn Tinh vực nghỉ ngơi.

Lúc này cũng không có bất kỳ tu sĩ nào dám đến quấy rầy Diệp Mặc, cho dù có vài tu sĩ Huyền Tiên nghi ngờ trên người Diệp Mặc có bí mật gì đó, nhưng cũng không có ai dám lên nói gì.

Sau một tuần hương, Diệp Mặc bỗng nhiên đứng dậy, tiên nguyên và thần thức của hắn cũng đã khôi phục được tương đối rồi. Hắn thấy những tu sĩ trên bình đài thiên thạch đã đi rất nhiều rồi, lập tức lấy ra liệt không phù.

Một gã tu sĩ Kim Tiên viên mãn đang đứng ở lối vào Hỗn Độn Tinh vực thấy Diệp Mặc lấy ra liệt không phù, lập tức gọi:

- Vị bằng hữu, muốn cùng chúng tôi vào Hỗn Độn Tinh vực không?

Diệp Mặc khẽ gật đầu, đứng cùng với đám tu sĩ đó.

Chân Băng Du đứng phía sau thầm thở dài, lúc trước tên này ở Viễn Tinh Ổ đến một tiểu đội cũng không tìm được, bây giờ xem ra hắn thoạt nhìn tài giỏi, đã lập tức có người đến mời hắn.

Cầm đầu đám tu sĩ này là một tu sĩ Huyền Tiên sơ kỳ. Gã nhìn thấy Diệp Mặc bước đến, cũng nhìn Diệp Mặc gật đầu, sau đó nói:

- Khi tôi nói một, thì mọi người đồng thời phóng ra liệt không phù, mở cửa chắn Hỗn Độn Tinh vực.

- Ba, hai, một phóng…

Sau khi tu sĩ Huyền Tiên này nói xong, thì gần hai ba trăm tu sĩ đồng thời phóng ra liệt không phù, Diệp Mặc cũng làm cùng họ, cũng phóng ra liệt không phù.

Xem ra Diệp Mặc cũng chẳng có chỗ nào đặc biệt, nhưng tên tu sĩ Huyền Tiên đó sắc mặt lại đại biến, bọn họ rốt cục có thể khẳng định, Diệp Mặc lấy được yêu đan hư không đều là do hắn tự mình giết chết.

Diệp Mặc nhanh chóng phóng ra liệt không phù, hơn nữa phạm vi hư không của khe nứt so với phạm vi mấy tu sĩ đứng xung quanh cộng lại cũng lớn hơn một chút.

Mấy tên tu sĩ Huyền Tiên này cũng không biết, Diệp Mặc chỉ thi triển một nửa tiên nguyên và thần thức, hắn sợ mình quá nổi bật, nên mới không thi triển toàn bộ sức lực ra, nhưng hắn cũng không ngờ, bản thân mình chỉ thi triển một nửa tiên nguyên, phạm vi xé rách của liệt không phù cũng lớn hơn nhiều so với mấy tu sĩ xung quanh cộng lại.

Nghĩ lại, Diệp Mặc liền hiểu ra đây là chuyện gì, một mình hắn liều mạng chém giết bao nhiêu ngày trong hư không, Tiên nguyên lại càng ngưng thực, còn có cái nữa chính là tu vi thâm hậu của Tần Bội Phủ, liệt không phù của hắn thi triển ra còn lợi hại hơn hiệu quả của liệt không phù của Đại La Tiên nhân làm ra.

Xoẹt, xoẹt…

Âm thanh giống như tiếng vải bị xé rách vậy, vừa nãy vách ngăn của Hỗn Độn Tinh vực còn hiện ra nhàn nhạt dưới sự bạo liệt của mấy trăm miếng liệt không phù, chầm chậm nứt ra thành một khe hở hư không đen ngòm.

- Vào thôi.

Tu sĩ Huyền Tiên kia nói xong liền đi vào trong đó đầu tiên, còn những tu sĩ còn lại ai ai cũng xông vào trong.

Đợi đến khi Chân Băng Du muốn nhìn xem Diệp Mặc, lại phát hiện ra Diệp Mặc sớm đã biến mấy, cô kinh ngạc phát hiện ra mình không ngờ lại không nhìn thấy Diệp Mặc tiến vào trong Hỗn Độn Tinh vực từ khi nào.

- Băng Du sư muội, chúng ta cũng chuẩn bị vào Hỗn Độn Tinh vực thôi.

Hải Xuyên Võ đứng dậy nói.

- Được.

Chân Băng Du khẽ gật đầu, cô sớm đã nghỉ ngơi xong rồi.



Một cảm giác mát mẻ truyền đến, cảm giác đầu tiên mà Diệp Mặc cảm nhận được trong Hỗn Độn Tinh vực không ngờ lại là cảm giác thoải mái thư giãn. Thần thức của hắn quét xung quanh một chút, thần thức mặt dù không thể nào đạt đến lớn nhất, nhưng so với trong hư không cũng tốt hơn chút, những thứ trong phạm vi nghìn dặm đều có thể quét đến được.

Xung quanh xem ra cũng không có bất kỳ sinh vật nào, cũng không nhìn thấy bất kỳ nguy hiểm nào, là một mảnh hỗn độn. Phía xa dường như có vài ngôi sao điểm xuyến trong không trung, khiến mảnh hỗn độn không có chút sinh vật nào lại tăng thêm chút sức sống.

Diệp Mặc biết rõ, hắn bây giờ cảm nhận được chưa chắc đã là bản chất Hỗn Độn Tinh vực thực sự, nếu như trong này quả thực không có sinh vật, vậy thì anh trai của Phong Mạch Thuần không thể nào tìm được Nê Liên. Nếu có loại Nê Liên cực phẩm đó, vậy chứng tỏ trong này chắc chắn có thứ tốt.

- Các vị, tôi đi trước.

Một gã tu sĩ Kim Tiên viên mãn ôm quyền nói với đám người, chọn một hướng đi riêng, nhanh chóng biến mất, nhưng phần nhiều tu sĩ đều là mấy người hợp thành một tổ đi riêng.

Những tu sĩ còn lại cũng bắt đầu giải tán, nhanh chóng mấy trăm tu sĩ trong này cũng dần trở nên thưa thớt.

Đúng lúc Diệp Mặc định rời đi, thì một tiếng hét thảm truyền đến, tất cả những tu sĩ còn chưa rời đi đều khiếp sợ nhìn chằm chằm nơi phát ra tiếng hét đó, một tu sĩ Kim Tiên hậu kỳ bị xé tan thành màn máu rơi từ không trung xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.