Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi -Nga Thị Lão Ngũ Thần

Chương 2117: Chương 2117: Cốt Tiễn ta cũng có.




Bùm…

Quyền thế không gian Liệt Không đập vào Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn, nổ sáng trời.

Quyền thế lập tức tiêu tán không còn, còn Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn cũng mất đi sát thế đáng sợ. Cho dù như vậy, vẫn xé rách nắm đấm của Diệp Mặc, mang theo một màn máu. Diệp Mặc trong nháy mắt này liền nắm chặt lấy Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn ném vào trong Thế giới trang vàng.

Cho đến lúc này, Diệp Mặc mới biết Chân Thánh đế lúc trước đáng sợ đến mức nào. Tên đó không có bất kỳ pháp bảo nào, không ngờ lại có thể tránh được bốn mũi tên của hắn, cho đến mũi tên thứ năm mới có thể bắn chết y. Chân Thánh đế nếu đặt trong Hư Thị, thì tuyệt đối là người trong Thần bảng.

Tên Hóa đạo Thánh đế râu đen này nhìn thấy Diệp Mặc dùng thần thông pháp tắc thời gian, thu lại Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn của mình, lập tức biến sắc. Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn của lão có người tránh được, nhưng trước giờ chưa có người nào tránh được rồi, lại thu lại mũi tên của lão, thậm chí khiến lão hoàn toàn không thể nào dùng thần thức bắt được mũi tên của mình ở nơi nào.

Khi lão bắn ra mũi tên này, liền đoán được mũi tên này không thể nào giết chết được Diệp Mặc, vốn dĩ lão muốn lợi dùng mũi tên này, khống chế lại đại cục, thi triển đòn sát thủ giết chết Diệp Mặc. Nhưng không ngờ lại biến hóa như này, Diệp Mặc chẳng những tránh được mũi tên này, hơn nữa còn thu lại mũi tên này nữa. Còn cái giá mà Diệp Mặc phải trả, cũng chỉ là vỡ vụn một nắm đấm mà thôi.

Một quyền vỡ vụn, đối với một Thánh đế mà nói, căn bản cũng không là vết thương gì.

Tên Hóa đạo Thánh đế râu đen lập tức liền hiểu ra, lão không phải là đối thủ của Diệp Mặc, còn lúc này Lạc Ngân Đao Văn của Diệp Mặc cũng đã rơi xuống.

Một đao văn màu tím, bóp méo không gian xung quanh, cùng với lĩnh vực Thánh đế của Diệp Mặc trói chặt toàn bộ không gian này. Dưới đao văn này, dường như bất kể phương hướng nào cũng biến thành góc chết.

Tên Hóa đạo Thánh đế vốn còn định đánh với Diệp Mặc một trận nữa, sau khi thấy đường đao văn này, hoàn toàn dập tắc ý định của mình.

Ánh sáng cực dương của Mậu Kỷ Độc Dương của lão cuốn đến, cùng lúc đó lão cũng chuẩn bị rút lui. Cho dù không phải là đối thủ của Diệp Mặc, trong lòng lão cũng không hề lo lắng, lão tin nếu như mình muốn đi, thì Diệp Mặc cũng chặn nổi lão.

Rầm rầm rầm…

Đao văn uốn éo trực tiếp hòa tan toàn bộ ánh sáng cực dương của Mậu Kỷ Độc Dương, khiến Mậu Kỷ Cực Dương trong nháy mắt hóa thành bộ dạng bình thường vốn có.

Không đợi Tư Đao của Diệp Mặc tiếp tục bổ xuống, tên Thánh đế râu đen này cũng đã đứng dậy nói:

- Khoan đã, tôi thừa nhận không phải là đối thủ của anh. Chỉ cần trả lại mũi tên kia cho tôi, ân oán giữa chúng ta coi như xong, hơn nữa tôi còn đền cho anh một số Thần tinh.

- Trả lại cho ông, cũng được, tôi trả lại cho ông gấp đôi…

Diệp Mặc nói xong, Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung đã phóng ra, cùng lúc đó, một mũi tên màu vàng cũng đã được đặt lên cây cung đó.

- Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung…

Tên Hóa đạo Thánh đế râu đen này không còn kìm chế nổi vẻ mặt bình tĩnh của mình nữa, kinh ngạc thốt lên, cũng giống như Diệp Mặc, đối với sự lợi hại của Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn và Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung, lão cũng vô cùng am hiểu.

Lão không thể tưởng tượng được trên thế giới này lại nhỏ bé như vậy, lão vừa mới dùng Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn bắn đối phương, đối phương lập tức dùng một thứ tương tự đánh trả. Hơn nữa hung tàn hơn chính là, đối phương chẳng những có mũi tên, hơn nữa còn có cả cung nữa.

Đối mặt với cung và mũi tên của Tuyệt Thánh Kim Cốt, lúc này lão làm gì còn dám dừng lại, lão biết nếu đi thi chính là đi vào lúc này, một khi Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn khóa chặt rồi, thì lão chỉ có thể đợi chết. Lão có nắm chắc dùng Mậu Kỷ Độc Dương của mình chặn lại mũi tên này của đối phương, so với cái mạng nhỏ này, một món pháp bảo cao cấp cũng đã là gì?

Đáng tiếc là lão vừa mới phát động độn thuật, Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn của Diệp Mặc cũng đã bắn ra, trong nháy mắt cũng đã khóa chặt lão lại rồi.

Bùm …

Mũi tên thứ nhất đập vào cờ Mậu Kỷ Độc Dương của Hóa đạo Thánh đế kia, lập tức kim quang tiêu tán. Rõ ràng Hóa đạo Thánh đế này vì tránh mũi Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn này của Diệp Mặc, đến pháp bảo mà mình thích nhất cũng không cần nữa rồi.

Tên Hóa đạo Thánh đế này còn chưa kịp thở phào, thì mũi tên thứ hai và mủi tên thứ ba đồng thời bắn đến.

- Không ngờ anh không chỉ có một mũi …

Khi Hóa đạo Thánh đế này hiểu ra Diệp Mặc không chỉ có một mũi tên, thì Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn cũng đã đến trước mặt lão. Lúc này, lão chỉ có thể điên cuồng thiêu đốt thọ nguyên của mình, cố gắng thoát khỏi sự giam cầm của mũi tên.

Lại một tiếng nổ van, tên Hóa đạo Thánh đế này mặc dù tránh được một chút, nhưng Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn cũng đã nổ tung nửa người của lão. Không đợi lão tiếp tục hàng động, mũi tên thức ba cũng đã đến trước mặt lão.

- Chỉ suýt chút nữa …

Khi tên Hóa đạo Thánh đế nhìn thấy mũi tên thứ ba đến, tuyệt vọng nói, chỉ thiếu chút nữa, lão có thể phát động độn thuật rời đi rồi. Đáng tiếc là lão không ngờ đối thủ của mình cũng có Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn, hơn nữa còn không chỉ có một mũi.

Một tiếng nổ vang, tên Hóa đạo Thánh đế trước đó không lâu còn lớn lối càn quấy không ai bì nổi, hóa thành màn máu, bị mũi tên thứ ba của Diệp Mặc bắn chết.

Một đường máu phọt lên trời, đến không gian xung quanh cũng trở nên nóng hơn, có thể thấy công pháp mà tên Hóa đạo Thánh đế này tu luyện đáng sợ như nào.

Diệp Mặc giơ tay lên nắm lấy chiếc nhẫn của đối phương, thần thức quét vào trong, nhẫn của tông chủ một Thần môn, hắn thật sự muốn biết có bao nhiêu thứ tốt.

Đối với nhẫn trữ vật của Hóa đạo Thánh đế Diệp Mặc cũng đã từng cướp, đồ bên trong mặc dù không ít, nhưng cũng không thể khiến hắn kinh ngạc bao nhiêu. Nhưng khi thần thức của Diệp Mặc mở nhẫn trữ vật này, khi thần thức quét vào trong, hắn lập tức liền chấn động.

Đây căn bản cũng phải một nhẫn trữ vật, mà là một tiểu thế giới, Thần linh mạch thượng phẩm trong tiểu thế giới này có ba đoạn, Thần linh mạch trung phẩm có bảy đoạn, Thần linh mạch hạ phẩm có hơn mười đoạn.

Còn các loại nguyên liệu luyện khí, Thần linh thảo tích như núi, Thần tinh có cả hơn mấy nghìn vạn.

- Thật lợi hại.

Diệp Mặc hít một hơi lạnh, hắn còn cho rằng đồ của mình là nhiều rồi, nhưng so với Hóa đạo Thánh đế này mà nói, hắn cũng chỉ là cặn bã mà thôi.

Đô đình Thần môn cũng không phải là một trong Tam đại Thánh môn, nhẫn trữ vật này chắc không phải là đồ của toàn bộ Đô đình Thần môn, nói không chừng chỉ là một phần nhỏ trong đó. Từ đó có thể tưởng tượng, Thần nữ Thánh môn và Đại nhật Thần sơn trong Tam đại Thánh môn chắc hẳn giàu có đến mức nào?

Nhưng Diệp Mặc lập tức lại lắc đầu, môn chủ của Đô đình Thần môn chỉ là một Hóa đạo Thánh đế, hơn nữa nếu như không phải hắn có Tuyệt Thánh Kim Cốt Cung thì chưa chắc có thể giết được lão. Đại nhật Thần sơn và Thần nữ Thánh môn kia đều có Đạo nguyên, mình cũng đừng nghĩ tới nữa. Ít nhất bây giờ vẫn chưa thể đi, đợi sau này tu vi cao rồi, có thể đi cướp ít đồ.

- Chúc mừng Diệp tiên hữu, Ngu Tú không ngờ Diệp tiên hữu lại lợi hại như vậy. Thanh Như có thể đi lịch lãm rèn luyện cùng Diệp tiên hữu, tôi cuối cùng cũng có thể yên tâm rồi.

Cung chủ Ngu Tú của Băng Thần cung cũng đã đến trước mặt Diệp Mặc, cảm thán nói.

Tu vi của Diệp Mặc thực tế để cô xem vậy là đủ rồi, cô đoán Diệp Mặc cũng chỉ là tu vi giữa Tố đạo và Dục đạo, mà tu vi này không ngờ lại có thể giết được một Hóa đạo Thánh đế, quả thực quá xuất sắc. Thánh đế khác với Tiên đế, nếu nói Tiên đế sơ kỳ giết chết một Tiên đế trung kỳ còn có thể nói được, nhưng Tố đạo Thánh đế giết chết Dục đạo Thánh đế thì quá đáng sợ rồi. Vì đây là sự cao thấp của đạo hành, khoảng cách giữa Tố đạo Thánh đế và Dục đạo Thánh đế, quả thực còn lớn hơn nhiều so với sự chênh lệch giữa Tiên đế và Tiên tôn.

Diệp Mặc đáp lễ lại nói:

- Đại cung chủ có chỗ không biết, cường giả Hư Thị như mây, khác với Tiên giới chúng ta. Tôi nghe nói trong Hư Thị có một Hóa đạo Thánh đế đã từng giết chết Đạo nguyên Thánh đế. Sự chênh lệch đáng sợ này, trước kia tôi căn bản cũng không dám tưởng tượng, hôm nay đối mặt với Đạo nguyên Thánh đế, tôi chỉ có thể chạy trốn, hơn nữa còn phải may mắn mới có thể trốn được.

Sắc mặt Ngu Tú nghiêm túc khẽ gật đầu, thời gian cô ở Thánh đạo Tàn giới cũng không dài, nhưng kiến thức thì lại tiến bộ rất nhiều. Cô biết Diệp Mặc cũng không nói khoác, lúc trước không dám tưởng tượng, là vì cảnh giới chưa đến, còn nữa chính là tầm mắt và kiến thức chưa đến mà thôi.

- Đại cung chủ, chiếc phong xa này tặng cho cô đấy. Loại pháp bảo phi hành như này, tôi cũng nhiều lắm rồi.

Diệp Mặc chỉ chiếc phong xa đang lơ lửng phía xa nói.

Ngu Tú vừa nãy chứng kiến uy thế ra tay của Diệp Mặc, mỗi một pháp bảo của Diệp Mặc đều là thứ mà cô chưa bao giờ nghe đến, có thể thấy Diệp Mặc xuất htân giàu có, bây giờ Diệp Mặc tặng phong xa cho cô, cô cũng không từ chối, trực tiếp cảm ơn rồi thu lại.

Diệp Mặc thấy Ngu Tú thu hồi lại phong xa, trong lòng cực kỳ cao hứng. Vì hắn vốn dĩ là có chuyện muốn giao phó cho Ngu Tú, bây giờ cứ như đối phương hình như biết mình có chuyện muốn cô giúp vậy, nhận đồ của mình.



Tám tháng sau, Diệp Mặc điều khiển Thời Không Thoa dưới sự chỉ dẫn của Ngu Tú, lại lần nữa đến cánh đồng hoang vắn lúc trước hắn đến.

Lúc trước khi Diệp Mặc vừa mới đến nơi này, hắn còn là tu vi Tiên đế, trình độ trận pháp cũng mới đến mức vừa mới tiếp xúc với kiến thức trận pháp của Thánh đạo Tàn giới. Cho nên lúc đó hắn nhìn thấy chỉ là một cánh đồng hoang vu mà thôi, cũng không có thông đạo sương mù.

Còn lúc này Diệp Mặc vì phong ấn trận pháp này, cũng đã tập trung nghiên cứu trận pháp mấy trăm năm trong trận bàn thời gian, hắn vừa đến nơi này, liền tì dấu vết phong ấn. Dấu vết này chỉ cần qua một chút thời gian nữa thôi lại càng rõ ràng hơn, đến lúc đó cho dù là Dục đạo Thánh đế bìn thường cũng có thể nhìn ra.

- Tôi chỉ biết là ở chỗ này, chứ cũng không thể nào tìm được cách nào vào trong trận pháp được, càng đứng nói là phong ấn lại trận pháp, haizz.

Ngu Tú thở dài nói.

Diệp Mặc hiểu tâm trạng của Ngu Tú, giống như hắn năm đó. Giống như biết rõ hư không cũng có thể xé rách, nhưng tu vi chưa đến, cho dù anh có mỗ lực đi nữa, cũng không thể chạm đến hư không được.

- Sư phụ và Diệp đại ca phải bố trí trận pháp, hay là mọi người vào trong thế giới Thanh Châu của tôi đi, tránh chúng ta làm ảnh hưởng Diệp đại ca bố trận.

Thanh Như biết với tu vi và kiến thức của bọn họ, ở lại bên ngoài cũng là thừa.

Vốn dĩ Diệp Mặc muốn mọi người vào trong Thế giới trang vàng của mình, bây giờ Thanh Như lại nói như này, hắn cũng không từ chối. Thế giới Thanh Châu của Thanh Như, cũng là một tiểu thế giới, ở trong đó cũng là thích hợp nhất.

Đợi mọi người vào trong Thanh Châu rồi, Diệp Mặc sau khi cất Thanh Châu đi, lúc này mới dẫn Ngu Tú chuyển vị trí trong cánh đồng hoang dã này. Một canh giờ sau, trước mặt Diệp Mặc và Ngu Tú tối sầm lại, bọn họ lại đi vào một khoảng sương mù.

Lúc này tu vi của Diệp Mặc cũng đã là Thánh đế rồi, hơn nữa còn là một tông sư trận pháp cao cấp, thông đạo này mặc dư mù mịt, hắn chỉ bố trí vào trận kỳ, là có thể cắt được một không gian sáng lạng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.