Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi -Nga Thị Lão Ngũ Thần

Chương 1469: Chương 1469: Đại kiếp nạn Nam An Châu.




Tất cả mọi người đều cấp bách muốn đẩy nhanh tốc độ tu luyện. Cũng may là tiên tinh của Diệp Mặc có nhiều, còn trận bàn thời gian thì không thể không hạn chế việc cho các cô sử dụng nhưng thỉnh thoảng dùng một chút cũng không có vấn đề gì.

Diệp Mặc có thể dùng trận bàn thời gian, là bởi vì hắn vốn luôn tu luyện bên cạnh 'Khổ Trúc', cho nên dù tốc độ tu luyện của hắn có nhanh hơn đi nữa thì cũng sẽ không gặp phải vấn đề gì. Nhưng những người khác thì không được, hơn nữa 'Khổ trúc' ở bên trong Thế giới trang vàng thì Diệp Mặc biết rằng không nên lấy nó ra ngoài.

Trước đó hắn đã có suy nghĩ này, vì sau khi nhìn thấy gốc cây mang theo khí tức hỗn độn kia, thì hắn thấy chỉ một chiếc lá 'Khổ trúc' còn không sao, chứ một khi mà toàn bộ khí tức của 'Khổ trúc' bị lộ ra ngoài, thì liệu có thể bị tu sĩ của Tiên Giới phát hiện hay không? Loại tình huống mạo hiểm này, thì hắn tuyệt đối sẽ không làm. Hơn nữa Diệp Mặc dự định, là sau này ngay cả lá 'Khổ Trúc' hắn cũng sẽ không lấy ra chiếc nào nữa.

Để bố trí chỗ tu luyện, thì Diệp Mặc đã bỏ ra công sức rất lớn. Hắn bố trí một cái 'Dưỡng thần tuyền' tại Mặc Nguyệt hồ để chuyên môn tu luyện thần thức, sau dó lại mô phỏng theo ’La khúc thập bát bàn' mà luyện chế ra một cái sơn trại ‘Tiểu La khúc thập bát bàn'. Các loại đan dược thì càng không hề keo kiệt chút nào mà chia cho mọi người, về phần tiên tinh thì hắn chỉ giữ lại ba trăm viên cho mình để chuẩn bị thăng cấp Hóa Chân viên mãn, còn lại đều lấy ra mà chia đều hết.

Mọi người nhận được tài nguyên tu luyện, càng không dám chậm trễ nữa, đều đi bế quan tu luyện hết. Diệp Mặc cũng bắt đầu bế quan. Hắn vẫn luôn phải bôn ba khắp chốn, cho tới bây giờ vẫn chưa hề có lúc nào được chân chính tu luyện một cách an tâm cả. Lần này thì Ức Mặc đã trở về, cho nên hắn cũng trút bỏ được gánh nặng trong lòng. Điều duy nhất mà hắn còn tiếc nuối, đó là tới tận bây giờ hắn vẫn không có được tin tức của Tiểu Vận. Tiểu Vận mất tích tại tiểu thế giới, nhưng Diệp Mặc khẳng định rằng hiện tại Tiểu Vận đã không còn ở tiểu thế giới nữa.

Trước đây thì sau khi Tiểu Vận mất tích, hắn cũng đã lật qua lật lại cái tiểu thế giới kia mấy lần để tìm kiếm cô, nhưng vẫn không thể nào tìm được. Khiến cho hắn hổ thẹn nhất, chính là Lạc Huyên mất tích mà hắn cũng không thể tìm được, hắn đột phá được tu vi Luyện Khí tầng bốn, có được Thế giới trang vàng đều là do Lạc Huyên hỗ trợ, nhưng cho tới hiện giờ thì cô bé khả ái kia vẫn bặt vô âm tín.

Diệp Mặc bế quan tu luyện chính là Thiên Hỏa Cửu Dương và Tử Nhãn Thần Hồn Thiết Cát và cả Ngũ Hành độn thuật nữa, còn chuyện tăng cao tu vi của mình thì quên đi, hắn biết mình mặc dù là Hóa Chân tầng thứ bảy rồi, nhưng trong đại lục Lạc Nguyệt chắc hẳn cũng rất khó khăn tìm được đối thù. Nếu như tu luyện đến Hóa Chân tầng thứ chín viên mãn phi thăng rồi, thì đó cũng không phải là hắn muốn, hắn thà rằng ở cùng với vợ con mình, chứ cũng không muốn đơn độc phi thăng lên Tiên giới trước.

Nam An châu sau khi trải qua sự phân rã của Đan thành, trải qua sự diệt vong của hai tông môn chín sao, trải qua chuyện Ma Ngục cấm địa tự phát nổ, dường như cũng trở nên trầm mặc hơn.

Cũng không biết là vì Ma Ngục cấm địa tràn ra tiên tinh quá nhiều, hay là vì Phụ Thành Lưu Xà Thành của Mặc Nguyệt Chi Thành bán ra quá nhiều loại đan dược, phần lớn tu sĩ đều bế quan tu luyện, đều đang dốc sức nhanh chóng tăng cao tu vi của mình.

Cái tên Lưu Xà thành này đương nhiên là vì Ninh Khinh Tuyết mà xây lên, cô vì nhớ tới bước khởi đầu mang ý nghía tượng trưng của Diệp Mặc, có lẽ cũng là một cái tên mang nỗi nhớ nhung.

Cái tên rất quê mùa, nhưng Lưu Xà thành cũng không quê mùa chút nào, ngược lại càng ngày càng phồn hoa, người cũng càng lúc càng đông đúc, bất luận là tu sĩ nào đều thích đến Lưu Xà giao dịch. Nơi này có bất cứ loại đan dược nào mà bạn cần, cho dù bạn cần Hóa Chân đan và Kiếp Sinh đan đều có. Chỉ cần bạn đặt hàng ở Lưu Xà thành, sau đó căn cứ theo thời gian quy định mà đến tham gia đấu giá.

Bất luận là ai muốn mua thứ gì, chỉ cần ban có linh thạch, hoặc là nguyên liệu linh thảo quý giá, bạn đều có thể mua bán hoặc trao đổi trong Mặc Nguyệt thương thành của Lưu Xà thành. Từ Bồi Nguyên đan đến Hóa Chân đan, từ pháp khí hạ phẩm đến chân khí cực phẩm, chỉ có bán không mua nổi, chứ không có thứ bán không mua được.

Đương nhiên bạn cũng có thể chọn lựa đan dược của những thương gia còn lại trong Lưu Xà thành. Nhưng muốn mua thiên đan trên cấp tứ phẩm hoặc chân khí trên cấp trung phẩm, thì chỉ có thể đến Mặc Nguyệt thương thành.

Cách làm của Lưu Xà thành trong nháy mắt phá vỡ tiền lệ của Nam An châu thậm chí là toàn bộ đại lục Lạc Nguyệt, có linh thạch cũng không mua được Hóa Chân đan, có linh thảo hoặc khoáng thạch cũng không đổi được thiên đan trên cấp lục phẩm hoặc chân khí cực phẩm cũng đã qua rồi.

Từ những tu sĩ luyện khí kỳ đến tu sĩ Hóa Chân kỳ ai ai cũng đến Lưu Xà thành, mặc dù càng nhiều người muốn đến Lưu Xà thành, nhưng bây giờ muốn đến Mặc Nguyệt Chi Thành định cư cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Cái quan trọng hơn là, mua bất cứ một thứ gì trong Lưu Xà thành, cũng không cần lo trên đường bị giết chết.

Chỉ cần có chuyện này xảy ra, bất luận là ai, đều cũng không ra khỏi Lưu Xà thành, đã bị người quản lý của Lưu Xà thành giết chết. Nhưng cũng không có ai dám gây chuyện trong Lưu Xà thành, tất cả mọi người đều biết. Lưu Xà thành là thành phố của ai. Đan vương cửu phẩm, dựa vào sức lực của một người tiêu diệt mười một tu sĩ Hóa Chân của Đan thành, tiêu diệt hai tông môn chín sao, lại còn cứu vô số tu sĩ trong Ma Ngục cấm địa, chính là thành chủ Diệp Mặc, có ai dám gây sự trong thành phố của Diệp Mặc chứ?

Đan thành đã từng có một thời vô cùng huy hoàng không gì so sánh được dần dần tụt hậu về sau, nhân khí càng ngày càng ít, còn một số tu sĩ Hóa Chân thậm chí lén rời khỏi Đan thành, về Lưu Xà thành định cư. Nếu đem so sánh, Lưu Xà thành cũng càng ngày càng phồn hoa, vượt qua khỏi Đan thành, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Đây là lần đầu tiên Diệp Mặc quyết tâm bế quan tu luyện Thiên Hỏa Cửu Dương, nhưng lần đầu tiên bế quan này hắn lại bị người khác gọi ra.

Người gọi hắn ra chính là cựu thành chủ Nguyệt Kỳ Siêu của Đan thành, đợi hắn không chỉ có Nguyệt Kỳ Siêu mà còn có Kỳ Bẩm. Thẩm Nghiễn Thanh, đến trưởng lão Hóa Chân trước giờ không ra ngoài là Lâm Trực cũng ra rồi. Kỳ Bẩm sau khi nhường lại chức chưởng môn của Vạn Trận môn lại, vẫn ở lại Mặc Nguyệt Chi Thành chưa rời đi.

- Có chuyện gì vậy?

Cảm giác đầu tiên của Diệp Mặc cũng không phải là rất tốt, mấy vị này đến đồng đủ như vậy, cũng là hiếm thấy.

Thẩm Nghiễn Thanh trầm giọng nói:

- Bây giờ ngoại trừ Đan thành ra, chưởng môn của mấy tông môn chín sao như Kim Cương tự, Thần Phong cốc, Huyền Băng phái, Thanh Mộng trai, Huyền Âm các, Thiên Ma môn cũng đều đến Mặc Nguyệt Chi Thành hết rồi, hơn nữa tông môn tám sao Vô tình cốc, Thiên Dược hồ, Thiên Tinh phái, Kim Kiếm môn cũng đều đến rồi, bây giờ bọn họ đang đợi ở phòng khách của phủ thành chủ, chính là đợi anh xuất quan.

- Rốt cục là xảy ra chuyện gì?

Diệp Mặc nhíu mày, dường như những tông môn cao cấp của Nam An châu đều đến rồi, rõ ràng không phải là chuyện nhỏ.

Nguyệt Kỳ Siêu nói:

- Đại kiếp nạn của Nam An châu hẳn là đến rồi, vô số những con yêu thú giống cát đá tàn sát các tông môn, cũng đã tiêu diệt mất tông môn sáu sao trở xuống rồi. Những con yêu thú Sa Thạch này có một bản lĩnh thiên phú, chính là có thể cắn nuốt được nguyên thần, tiêu diệt tu sĩ chỉ trong nháy mắt.

- Sa hồn thú?

Diệp Mặc kinh ngạc, chẳng lẽ những con yêu thú này còn chưa bị giết hết? Đã lại đi ra rồi? Nhưng rõ ràng hắn cũng đã phong ấn Ma Ngục cấm địa rồi mà.

Nguyệt Kỳ Siêu nghi ngờ nhìn Diệp Mặc hỏi:

- Anh đã từng thấy những con yêu thú này rồi? Tên là Sa hồn thú sao? Nhưng những con yêu thú này quá nhiều, tôi đếm sơ sơ cũng có mấy trăm mấy nghìn vạn con, con cao cấp nhất cũng là cấp mười rồi.

Diệp Mặc lại thở phào nhẹ nhõm, may là hắn đã đại sát một lượt trong Ma Ngục cấm địa rồi, nếu không, mới là xong đời thực sự. Hàng nghìn vạn con Sa hồn thú này cũng không đủ cho hắn tùy ý giết chóc, cũng không có gì là to tát cả. Cái này căn bản cũng không phải là kiếp nạn gì của Tu Chân giới, mà là một chuyện do tên Lục Chính Quần làm ra.

- Cái này cũng chưa tính, nghe nói hàng chục nghìn năm trước Thôn Hỏa Trùng Ma hoành hành ở Lạc Nguyệt cũng xuất hiện rổi, nó xuất hiện cùng lúc với Sa hồn thú này, một nam một bắc. Thôn Hỏa Trùng Ma còn kiêu ngạo hơn nhiều so với chục nghìn năm trước, vừa ra tay liền giết mười mấy tông môn nhỏ, tuyệt đối không chút lưu tình.

- Nếu như như vậy cũng còn chưa tính, Băng thần cấm địa và Diễm Hải cấm địa trong bốn cấm địa của Nam An châu đồng thời xảy ra chuyện. Băng Thần cấm địa có vô số Phệ Linh trùng bay ra khỏi đó, còn mồi lửa của Diễm Hải cấm địa thì cũng bắt đầu tràn lan ra ngoài, mặc dù những thứ này cũng chưa gây tai họa đến một tông môn nào, nhưng đó cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi. Nếu như cứ như vậy, Nam An châu chắc chắn sẽ bị diệt vong.

Không đợi Nguyệt Kỳ Siêu nói xong. Diệp Mặc lại chấn động đứng dậy, hắn chắc rằng chuyện mình lấy gốc cây kia đi có người biết rồi. Cho nên những thứ này vốn dĩ phải đến mấy trăm năm sau mới bạo phát ra tai nạn này được, bây giờ cũng đã bùng nổ rồi.

Diệp Mặc đoán chừng, kế hoạch của Lục Chính Quần chính là đợi sau khi mình lấy gốc cây kia đi rồi, mới hủy diệt toàn bộ Tu Chân giới trong đại lục Lạc Nguyệt này. Nhưng bây giờ trong đó lại xảy ra chuyện, trước tiên là đường phi thăng có vấn đề, sau đó Bỉnh Thâm lại bị giết, nói không chừng gã đến chuyện Ma Ngục cấm địa xảy ra chuyện cũng biết rồi.

Nam An châu đột nhiên bùng nổ đại họa, vậy thì những châu còn lại sẽ thế nào? Diệp Mặc lúc này mới sốt sắng, một mình hắn cho dù có lợi hại đi nữa, cũng không thế đồng thời đối phó với nhiều thứ cùng lúc như vậy được.

- Đi, đến phòng khách.

Diệp Mặc lập tức đứng dậy nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.