Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi -Nga Thị Lão Ngũ Thần

Chương 1886: Chương 1886: Diệp Mặc khẩn trương




- Vậy ý của Diệp tông chủ là?

Một tên Tiên Đế có thanh âm khàn khàn nói một câu.

Diệp Mặc liếc nhìn người này. Người này hắn có biết, trước đó cũng đã từng nói chuyện qua, y gọi là Nông Viêm, tu vi Tiên Đế hậu kỳ, đến từ Cấm Thượng Thiên.

Diệp Mặc suy nghĩ một chút liền nói:

- Dùng thực lực của tôi tối đa cũng chỉ có thể mở ra bẩy tám cái cấm chế như vậy, nhưng tu vi cũng sẽ bị phản phệ. Nhưng ta có một biện pháp khác, chính là tôi sẽ nói cho mọi người biện pháp mở ra cấm chế của mình. Như vậy thì chính mọi người có thể tiêu hao Tiên nguyên cùng thần thức của mình để phá giải cấm chế, mà tôi chỉ cần chỉ điểm một chút là mọi người đều có thể tự phá giải. Tuy là tiêu hao cũng không nhỏ, nhưng so với việc chính mình đi phá giải cấm chế thì tốt hơn nhiều.

- Được, Diệp tông chủ, biện pháp này quả là không tệ. Chúng tôi quyết định sẽ không để cho Diệp tông chủ tiêu hao thần thức không công, nhất định sẽ trả thù lao xứng đáng.

Những Tiên Đế xung quanh nhao nhao vỗ tay hưởng ứng. Trên thực tế thì những tên Tiên Đế cũng đã đoán được rằng có khả năng là Diệp Mặc nói láo. Đồng thời những Tiên Đế này cũng biết, sỡ dĩ Diệp Mặc nói như vậy cũng là vì không muốn ăn một mình, sợ rằng sẽ khiêu khích khiến cho nhiều người tức giận. Bất quá biết thì biết như thế, nhưng không có ai nói ra cả.

Diệp Mặc cũng đã đem thứ hắn biết thoáng nói ra một chút, như vậy thì ai mà ngu ngốc đi vạch trần hắn chứ?

- Diệp tông chủ, không biết sau khi được cậu chỉ điểm, thì chúng ta phá giải một cái cấm chế cần mất thời gian bao lâu?

Nông Viêm Tiên Đế hỏi tiếp một câu.

Diệp Mặc trầm ngâm một lúc rồi nói:

- Điều này căn cứ vào tu vi của mỗi cá nhân. Nếu như là Nông Viêm huynh thì tôi đoán chừng chỉ cần thời gian ba đến năm tháng là có thể.

Lúc này Diệp Mặc hoàn toàn đem mình đặt lên ngang hàng với Tiên Đế rồi, cho nên hắn không cần phải gọi người khác là tiền bối nữa. Ở Tiên Giới này, nếu đã có thể nâng địa vị của mình lên, thì hắn sẽ không giả vờ như không biết.

Thực tế thì nếu như tự thân hắn đến phá giải một cấm chế, thì hắn biết rõ phương pháp bài trừ cấm chế, hơn nữa biết rõ vị trí cần dùng Tiên nguyên cùng thần thức đột phá, cho nên đương nhiên là tốn ít thời gian hơn. Nhưng nếu hắn chỉ điểm cho những người kia đi phá giải cấm chế, và người đó lại chỉ có thể căn cứ vào chỉ điểm của hắn để phá giải, thì như vậy chẳng những sẽ tiêu hao khá nhiều thời gian, hơn nữa lượng Tiên nguyên cùng thần thức tiêu hao cũng không nhỏ.

- Diệp tông chủ, tôi ở chỗ này có một quả 'Đế la chi', muốn hướng tới Diệp tông chủ đổi lấy một quả Lam quả, đồng thời muốn mời Diệp tông chủ chỉ điểm cho tôi biện pháp phá giải một cái cấm chế.

Tên Tiên Đế lúc trước phá giải một cái cấm chế đạt được một quả 'Đế la chi' liền nhanh chóng lấy ra một cái hộp ngọc rồi tới trước mặt của Diệp Mặc.

Theo như y nghĩ thì hiện giờ Diệp Mặc vẫn chưa phải là Tiên Đế, cho nên 'Đế la chi' hẳn là rất trọng yếu đối với Diệp Mặc.

Diệp Mặc nghe được 'Đế la chi' thì đúng là có chút kích động, nhưng hắn rất nhanh đã khống chế được sự kích động của mình. Người này có 'Đế la chi', thì nói không chừng là đạt được từ chỗ này đấy, còn hắn thì lại có năng lực phá giải cấm chế, cho nên đâu ai có thể chắc chắn được chính hắn không đạt được một quả 'Đế la chi' chứ?

Nếu như là ở bên ngoài, thì dùng 'Đế la chi' đổi lấy một quả Lam quả cùng với phương pháp phá giải cấm chế của hắn, thì khẳng định là hắn đã sớm vui mừng mà đổi rồi. Nhưng ở trong này, thì hắn không có ngu như vậy.

Hà Xung Tiên Đế thấy vậy thì liền nói:

- Môn chủ, quả 'Đế la chi' của vị bằng hữu kia là đạt được ở trong này đấy.

Trong nội tâm Diệp Mặc lập tức sáng tỏ, sau đó mỉm cười:

- Cho dù là 'Đế la chi' của anh có thể miễn cưỡng đổi được Lam quả của tôi, nhưng nếu tôi phải chỉ điểm cho anh cách phá giải cấm chế thì có vẻ hơi thua thiệt một chút.

Lúc này những tên Tiên Đế còn lại cũng đứng ở một bên để xem, không có ai nói lời nào. Tuy Diệp Mặc đang cùng giao dịch với tên Tiên Đế kia, nhưng một khi cuộc giao dịch này thành công, thì bọn họ ở phía sau cũng có thể dựa theo cái giá đó để tiến đến.

Thấy tên Tiên Đế kia sửng sốt, thì Diệp Mặc bỗng nhiên nói:

- Nơi này mỗi cái cấm chế tôi đều cần thời gian nhất định để tìm cách phá giải, tiêu hao rất nhiều tinh lực mới có thể nghiên cứu ra được. Hiện tại thần trí của tôi tiêu hao chưa đến mức qúa lớn, nhưng chờ tới khi thần thức của tôi tiêu hao quá độ rồi, thì đoán chừng là việc nghiên cứu cấm chế sẽ mất thêm khá nhiều thời gian. Kỳ thật tôi đối với Tiên linh mạch cực phẩm thì lại rất có hứng thú.

Một câu cuối cùng của Diệp Mặc không ăn nhập chút nào với câu trước cả. Nhưng nó chính là câu mà Diệp Mặc muốn nói nhất.

- Tôi xin đưa ra ba cái Tiên linh mạch cực phẩm để yêu cầu phương pháp phá giải một cái cấm chế.

Một tên Tiên Đế khác đã sớm không nhịn được, lập tức đưa ra cái giá của mình.

Diệp Mặc không trả lời, hiển nhiên là không hài lòng với cái giá vừa rồi.

Tên Tiên Đế kia thấy thế thì lập tức bổ sung:

- Thêm hai cái nữa, là năm cái Tiên linh mạch cực phẩm.

Năm cái Tiên linh mạch cực phẩm này thì ở bên ngoài là cái giá kinh thiên rồi. Nhưng ở trong này thì lại chẳng đáng là bao. Tất cả mọi người ở đây đều có Tiên linh mạch cực phẩm, hơn nữa tùy thời đều có thể đào được. Nếu anh có Tiên linh mạch cực phẩm, chả nhẽ là người khác không có sao?

- Thành giao. Vị bằng hữu kia, mời anh chỉ ra cái cấm chế anh muốn phá giải.

Sau khi nhận được cái giá là năm cái Tiên linh mạch cực phẩm, thì liền không do dự nữa.

Chỉ trong thời gian nửa ngày, thì Diệp Mặc đã đem phương pháp phá giải cấm chế khắc lên một cái ngọc giản giao cho tên Tiên Đế kia.

Thấy tên Tiên Đế kia đã bắt đầu phá giải cấm chế, thì những tên Tiên Đế còn lại liền nhao nhao lấy Tiên linh mạch ra giao dịch cùng Diệp Mặc. Tên có 'Đế la chi' thấy như vậy, thì cũng tranh thủ bỏ ra thêm năm cái Tiên linh mạch để giao dịch với Diệp Mặc.

Diệp Mặc vốn là muốn 'Đế la chi', nhưng hiện tại lại được thêm năm cái Tiên linh mạch thì hiển nhiên là hắn chả dại gì cự tuyệt cả. Trực tiếp lấy ra một quả Lam quả của mình, sau đó chỉ cho tên Tiên Đế kia cách phá giải một cái cấm chế.

Sau mười mấy ngày, thì Diệp Mặc đã nhận được hơn mấy chục cái Tiên linh mạch cực phẩm, điều này khiến hắn cực kỳ thỏa mãn. Gần như tất cả mọi người đều đã đi phá giải cấm chế rồi, cho nên Diệp Mặc cũng bắt đầu đi phá giải cấm chế.

Hai tháng sau, đã có người phá giải được cái cấm chế đầu tiên, lúc này so với thời gian mà Diệp Mặc dự đoán thì ít hơn khá nhiều.

Tên Tiên Đế phá giải được cấm chế đầu tiên này thì người khác đều biết. Bởi vì hiện tại tất cả đều hành động đơn lẻ. Chỉ là sau khi tên Tiên Đế kia phá giải cấm chế xong, thì không có ai biết được là y đã nhận được thứ gì. Mà tên Tiên Đế kia cũng không lấy thứ đó ra cho mọi người thấy. Chỉ là theo biểu tình mừng rỡ của y, thì mọi người đều có thể thấy được thứ mà tên Tiên Đế này lấy được tuyệt đối là không kém.

Hơn nữa sau khi tên Tiên Đế này mở ra cấm chế, thì trước tiên là lấy ra thêm năm cái Tiên linh mạch cực phẩm để nhờ Diệp Mặc chỉ điểm cho cách phá giải một cái cấm chế nữa.

Mục đích của Diệp Mặc thì đúng là vì Tiên linh mạch cực phẩm, nên đương nhiên là ai đến cũng không cự tuyệt. Sau khi thu hồi năm cái Tiên linh mạch cực phẩm, thì liền nhanh chóng chỉ tên Tiên Đế kia cách phá giải cấm chế.

Chính bản thân hắn cũng dành thời gian để phá giải cấm chế, và trong vòng hai tháng hắn cũng phá giải được mấy cái cấm chế nữa. Đây còn là do hắn cố ý đem tốc độ phá giải ép xuống mức thấp nhất. Nếu không thì trong hai tháng hắn có thể phá được tận mười mấy cái cấm chế. Thứ ở trong cấm chế là gì thì hắn cũng không nhận ra, nhưng hắn chẳng những là một tông sư Tiên đan, còn là tông sư Luyện khí nữa, cho nên những vật phẩm kia hắn chỉ cần liếc mắt là đã nhìn ra được nó bất phàm rồi. Hắn cũng không cần phải tìm hiểu vội, mà trực tiếp ném nó vào trong Thế giới trang vàng.

Theo thời gian trôi qua, cả một đống cấm chế đã bị phá giải. Tiên linh mạch cực phẩm cũng không ngừng bị Diệp Mặc thu vào. Đến hiện tại, thì Diệp Mặc cũng đoán rằng số lượng Tiên linh mạch cực phẩm của những tên Tiên Đế kia có được đã bị hắn thu lại gần hết rồi.

Cho nên khi lần nữa có Tiên Đế đến yêu cầu Diệp Mặc chỉ điểm cách phá giải cấm chế, thì hắn liền bầy ra bộ mặt tái nhợt rồi nói rằng nếu như tiếp tục phá giải cấm chế nơi này, thì rất có thể thức hải của hắn sẽ bị thương.

Rất nhiều người đều đoán rằng Diệp Mặc nói láo, nhưng hắn cũng không tự mình đi phá giải cấm chế, cho nên cũng chẳng ai nói gì được.

Huống hồ lần này mọi người tổn thất đã rất nhiều tiên linh mạch rồi, nhưng cũng nhận được một ít thứ tốt mà dùng Tiên linh mạch cũng không mua được, cho nên cũng không có ai oán hận gì nhiều. Một số Tiên Đế rời khỏi đại điện, lại lần nữa tiến vào không gian sát cơ tìm kiếm Tiên linh mạch.

Bởi vì Diệp Mặc đã từng nói rằng, chỉ cần hắn nghỉ ngơi tốt rồi, thì sẽ bắt đầu phá giải trận môn không gian. Một khi phá giải trận môn không gian, thì nói không chừng là bọn họ có thể đi ra ngoài. Hơn nữa căn cứ vào ý tứ của Diệp Mặc, thì việc phá giải trận môn không gian kia cũng chỉ mất khoảng mấy năm, cho nên liền dứt khoát đi đào thêm một ít Tiên linh mạch.

...

Lúc này Diệp Mặc đã có được một lượng lớn Tiên linh mạch cực phẩm, hơn nữa còn chiếm được một quả 'Đế la chi'. Cho nên ít nhất thì vấn đề tài nguyên tu luyện đã không còn nặng nhọc với hắn nữa rồi. Chính vì thế, cho nên hắn mới không muốn phá giải cấm chế tiếp nữa.

Huống chi hắn lấy cớ rất quang minh chính đại, đó là vì muốn phá giải trận môn không gian để ra ngoài, cho nên cần nghỉ ngơi. Vì thế không có ai đứng ra phản đối hắn cả.

Sau khi Diệp Mặc bắt đầu thôi diễn trận môn không gian kia, thì mới biết là trận môn không gian này thật sự là vô cùng huyền ảo. Dù Diệp Mặc có thể cảm giác được trận môn không gian này cùng với những cấm chế kia là đồng nguyên nhất mạch, nhưng mức độ khó khăn lại cách biệt quá lớn.

Thời gian ba năm trôi qua, Diệp Mặc hoàn toàn đình chỉ thôi diễn. Hắn đã hiểu được cái trận môn không gian này rồi. Cái trận môn không gian này căn bản không phải là tu vi cùng trình độ trận pháp hiện tại của hắn có thể phá giải hết được. Chỉ có tu vi đạt tới trình độ nhất định, thì cho dù là không hiểu trận pháp hắn cũng có thể từ nơi này đi vào chính giữa trận môn không gian kia.

Những Tiên Đế còn lại sau khi nhận được tin tức này, thì đều cực kỳ thất vọng. Bất quá càng nhiều Tiên Đế bắt đầu lựa chọn cách bế quan trong đại điện. Một số Tiên Đế có bí mật thì đều ra khỏi đại điện để tìm kiếm một nơi bí mật rồi mới bế quan.

Hà Xung Tiên Đế ở lại trong đại điện, còn Diệp Mặc lại một mình rời khỏi cung điện này. Hiện tại tài nguyên tu luyện của hắn đã rất sung túc, cho nên đang cần phải bế quan chuẩn bị tấn cấp Tiên Đế.

...

Trong Thế giới trang vàng, sau khi tiêu hao mấy chục cái Tiên linh mạch cực phẩm, trận bàn thời gian cũng đã vận chuyển được mấy chục năm. Nhưng lúc này Diệp Mặc lại khiếp sợ mà phát hiện rằng, bất luận là hắn tiêu hao bao nhiêu Tiên linh mạch, bất luận là hắn hấp thu nhiều hay ít, thì cũng không thể khiến tu vi của mình tiến thêm một bước nào cả.

Công pháp Diệp Mặc tu luyện là 'Tam sinh quyết', lại được phối hợp với 'Khổ Trúc', cho nên gần như là không có bất kỳ bình cảnh gì. Đối với Diệp Mặc mà nói, thì chỉ cần hắn có đầy đủ tài nguyên tu luyện, thì hắn có thể tấn cấp tới bất cứ cấp độ nào mà hắn muốn.

Nhưng khi Diệp Mặc tu luyện tới Tiên Tôn hậu kỳ, thì lại tiêu hao hơn mười cái Tiên linh mạch cực phẩm cũng không thể giúp tu vi của mình tiến thêm được một bước. Cho nên lúc này Diệp Mặc đang vô cùng khẩn trương.

Khi mà khoảng cách tới Tiên Tôn đỉnh của hắn lúc này chỉ còn một bước ngắn, nhưng mà một cái bước ngắn này thì bất luận hắn tiêu hao bao nhiêu cái Tiên linh mạch cực phẩm, vẫn không hề ngắn lại thêm chút nào. Chính vì cảm giác không có một chút tiến bộ nào, cho nên Diệp Mặc mới lo lắng và khẩn trương.

Nếu như hắn không thể tấn cấp tới Tiên Tôn đỉnh, thì cho dù là hắn có 'Đế la chi', hắn cũng chẳng có cách nào để tấn cấp lên Tiên Đế được cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.