Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi -Nga Thị Lão Ngũ Thần

Chương 1897: Chương 1897: Đồ vật thần bí




- Sư tỷ, anh chàng Diệp Mặc này sao giầu có thế? Vừa ra tay là đã cho tỷ một kiện Tiên khí cực phẩm. Muội nghĩ hẳn là hắn muốn cảm tạ năm đó tỷ đã cứu cô gái Nhiếp Song Song của hắn kia phải không?

Úc Tương hâm mộ nhìn thanh Tiên khí cực phẩm trong tay Úc Tạ rồi nói.

Úc Tạ hơi đỏ mặt. Năm đó cô nói rằng Diệp Mặc đời này chỉ có thể tu luyện tới Kim Tiên, thậm chí cho Diệp Mặc một chút đan dược và Tiên tinh không đáng vào đâu. Nhưng không thể tưởng tượng được là người ta đảo mắt đã đưa lại cho cô một thanh Tiên khí cực phẩm, đây quả thực là hào phóng quá mức rồi.

Cô cũng không biết rằng cái Tiên khí cực phẩm này đối với Diệp Mặc thì cũng chỉ tương đương hơn vạn Tiên tinh năm đó cô tặng hắn mà thôi. Ngoài ra mà nói thì thứ mà Diệp Mặc cho Úc Tương thì còn trân quý hơn một chút.

Úc Tương hết sức hâm mộ thanh Tiên khí cực phẩm của sư tỷ, lập tức mở bình ngọc của mình ra. Khi cô nhìn thấy một viên Tiên đan duy nhất trong bình, thì lập tức trở nên ngây ngẩn, theo bản năng thốt lên:

- 'Y vương đan'...

Úc Tạ vẫn đang chăm chú xem thanh Tiên khí cực phẩm liền bị lời nói của Úc Tương làm sợ ngây người theo. Cô lập tức quay sang nắm lấy bình ngọc ủa Úc Tạ, phát hiện ra quả nhiên đó là một viên 'Y vương đan', hơn nữa còn là một viên đan dược hạng nhất.

- Nhanh chóng thu lại, chúng ta đi!

Úc Tạ liền nhìn xung quanh một chút, sau đó nhanh chóng kéo Úc Tương đi theo hướng Diệp Mặc vừa biến mất, quay về Trát Khuê Tiên thành.

...

Trên quảng trường của Tiên Cung Thương lâu, thương lâu lớn nhất của Trát Khuê Tiên thành hiện giờ đã đầy ắp người, vì lúc này 'Trát Khuê bí cảnh' đã sắp mở ra, và có rất nhiều người tới đây để tham gia hội đấu giá. Nhưng đẳng cấp của hội đấu giá lần này cực kỳ cao, ngay cả vào cửa cũng đã là cái giá một trăm ngàn Tiên tinh một người rồi. Rất nhiều người đều có chút không nỡ, vì một trăm ngàn Tiên tinh có thể mua được rất nhiều thứ tốt.

Cho nên một số tiên nhân tiếc của đều ở phía ngoài quảng trường của thương lâu bầy bán quầy hàng, mua bán trao đổi đồ vật theo riêng ý mình. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, đã tạo thành một cái phường thị tạm thời vô cùng náo nhiệt rồi.

Diệp Mặc sau khi đi vào sàn bán đấu giá, thì vé thường của hội đấu giá đã bán hết, chỉ còn lại hàng ghế giá năm trăm ngàn Tiên tinh đằng trước. Còn phòng riêng thì không cần phải nghĩ đến. Những tông môn tới nơi này, đều đã đặt trước hết các phòng rồi. Còn Diệp Mặc tới chậm, có được chỗ ngồi giá năm trăm ngàn Tiên tinh đã là tốt rồi.

Diệp Mặc cũng không phàn nàn gì, trực tiếp lấy ra năm trăm ngàn Tiên tinh để mua một chỗ ngồi ở hàng trước. Với hắn mà nói thì lần tham gia hội đấu giá này chỉ có một việc duy nhất, đó chính là mua được cái 'Ụ đá' kia. Qua hai lần trước thì hắn tin rằng, một khi tên Tiên Đế áo tím kia tới, thì nhất định là sẽ cầm 'Ụ đá' thật đến để câu cá. Tất nhiên nếu y thật sự cầm 'Ụ đá' đến để câu cá, thì lần này chính là tình thế bắt buộc đối với hắn.

Trừ cái 'Ụ đá' ra, thì những thứ khác hắn chẳng thèm quan tâm tới. Trừ phi là có Tiên linh thảo cấp chín, thì hắn mới cần thiết mua lại. Nhưng Diệp Mặc cũng biết, bởi vị sự kiện 'Bí cảnh' mở ra, cho nên lần này rất nhiều đại năng của các tông môn lớn đều đến đây.

Cho nên cái hội đấu giá này chính là vì những đại năng đó mà mở ra, và vì cả việc 'Bí cảnh' mở ra nên mới tổ chức. Hẳn là pháp bảo, phù lục cùng với Tiên đan mới là nhiều nhất, còn Tiên linh thảo thì chắc là sẽ rất khó gặp.

Sau hai canh giờ thì hội đấu giá đã chính thức mở ra. Diệp Mặc là người đầu tiên đi vào. Hắn biết rằng nếu như tên Tiên Đế áo tím kia muốn câu cá, thì chắc chắn sẽ không để cái 'Ụ đá' ra phía sau, bởi vì tên Tiên Đế áo tím đó cũng sẽ không vì một cái 'Ụ đá' mà lưu lại chỗ này bao lâu cả.

Vé ghế giá 500 ngàn Tiên tinh so với vé ghế 100 ngàn Tiên tinh thì gần như là chẳng khác gì nhau, chỉ là chỗ ngồi sẽ gần hơn một chút mà thôi. Xung quanh có mấy cái bình phong đơn giản ngăn trở, những chiếc bình phong này thì ngay cả thần thức cũng chẳng ngăn trở được chút nào, cho nên căn bản là có cũng như không. Chỉ là để cho người ta có chút cảm giác an tâm về mặt tâm lý mà thôi.

Sàn đấu giá vô cùng lớn, hơn nữa còn là bài trí tất cả khách hàng ngồi ở cả bốn phía, bàn đấu giá thì nằm ở giữa hội trường và cũng là một cái bàn rất lớn. Xung quanh còn có cả trận pháp ngăn chặn, như vậy thì số người tới hội đấu giá này phải nhiều hơn các hội đấu giá thông thường rất nhiều. Mỗi lần tổ chức hội đấu giá, thì vé vào cửa không thôi cũng có thể thu nhập được 10 tỷ Tiên tinh rồi. Nhưng gặp phải hội đấu giá như thế này, thì quả thực là thu được lợi nhuận lớn ngay từ khoản bán vé rồi.

Diệp Mặc biết rõ hắn sẽ không ngây ngốc ở trong cái hội đấu giá này bao lâu, cho nên cũng không để ý. Đây là lần đầu tiên hắn ngồi trong đại sảnh để tham gia một cái hội đấu giá. Nếu là trước kia, thì hắn không dám làm như vậy. Đôi khi có thực lực cường đại, thì có thể giảm bớt được rất nhiều phiền toái.

Ngồi ở đại sảnh để tham gia hội đấu giá, thì khi rời đi gần như tất cả mọi người đều nhìn thấy. Còn ở trong phòng để tham gia hội đấu giá, thì khi mình rời đi sẽ không có ai biết cả, đây chính là điểm khác nhau. Đương nhiên đó là trong loại phòng mà thần thức của người khác không quét vào được, cho nên dù là mua cái gì đó thì cũng sẽ không có ai biết cả.

Người tham gia hội đấu giá lúc này cũng đang lục tục tiến vào. Có rất ít người dùng thần thức để quét loạn tứ phía. Vì người tới nơi này để tham gia hội đấu giá, không có một người nào là nhân vật đơn giản cả. Rất nhiều người ghét việc bị người khác dùng thần thức dò xét. Cho nên một khi ở đây đắc tội với người khác, thì không phải là tới để tham gia hội đấu giá nữa rồi, mà là đến để nộp mạng đấy.

Diệp Mặc càng sẽ không dùng thần thức để quét lung tung. Vì nếu tên Tiên Đế áo tím kia đã xuất hiện ở Trát Khuê Tiên thành, thì khả năng y vì hội đấu giá này mà đến là rất lớn, cho nên Diệp Mặc cũng không sợ việc đối phương không tiến vào.

Nửa nén hương sau, toàn bộ người tham gia hội đấu giá đã tiến vào sàn đấu giá. Cửa lớn của sàn đấu giá lúc này lập tức đống lại.

Đứng ở giữa hội trường là một nữ tiên cực kỳ xinh đẹp. Vị nữ Đại La Tiên này chẳng những ăn mặc thiếu vải, hơn nữa còn là dạng quần áo bó sát, khiến cho những chỗ lồi lõm trên người nổi bật rõ ràng, thoạt nhìn đã thấy rất đáng chú ý rồi. Thêm nữa vị nữ Đại La Tiên còn có dung mạo cực kỳ xinh đẹp, cho nên chỉ vừa mới đứng vào giữa hội trường thôi đã lập tức trở thành tiêu điểm rồi.

Diệp Mặc cũng thầm khen. Cái hội đấu giá này cùng với những hội đấu giá khác của Tiên Giới quả thật là khác biệt. Không ngờ lại đưa một vị nữ Đại La Tiên bắt mắt như vậy đến chủ trì hội đấu giá, đúng là một điểm sáng. Diệp Mặc sau khi phi thăng lên Tiên Giới, thì rất ít khi tham gia các hội đấu giá. Tuy cũng từng tham gia mấy lần, nhưng loại tình huống này vẫn là lần đầu tiên hắn thấy. Lần trước hắn tham gia hội đấu giá ở Thanh Vi Thiên cũng là một vị nữ Đại La Tiên. Tuy là vị nữ Đại La Tiên kia cũng cực kỳ đẹp, nhưng về vẻ phong tình thì chưa bằng một phần mười vị nữ Đại La Tiên trước mặt này.

- Cảm tạ các vị tiền bối đã đến tham gia hội đấu giá của Tiên Cung Thương Hội chúng tôi. Tôi là chủ trì hội đấu giá lần này Hàm Yên...

Sau khi vị nữ Đại La Tiên tự giới thiệu mình xong, thì một đạo thần thức cường hãn lập tức quét qua toàn bộ sàn đấu giá. Đạo thần thức này đảo qua trên người Diệp Mặc, thì Diệp Mặc lập tức biết người này tuyệt đối phải là Tiên Đế hậu kỳ. Ý tứ của đạo thần thức này thì tất cả mọi người đều hiểu. Đó là hội đấu giá lần này có Tiên Đế trấn thủ, cho nên người tham gia hội đấu giá chính mình phải tự tuân thủ quy tắc của hội đấu giá, nếu không thì hãy tự gánh lấy hậu quả.

Có thể tới tham gia hội đấu giá, thì không có một ai là kẻ ngốc cả, cũng sẽ không ai gây chuyện ở nơi như thế này cả. Có thể tổ chức được hội đấu giá ở Trát Khuê Tiên thành, thì sao có thể là một thương hội đơn giản được?

Chờ khi đạo thần thức kia đã quét qua hết toàn trường, thì lúc này Hàm Yên mới cười khanh khách nói:

- Lần đấu giá này có một vật phẩm thần bí sẽ được đem ra đấu giá, hơn nữa là vật phẩm cấp cao nhất của Tiên Giới. Hàm Yên tin tưởng, sau khi vật phẩm đấu giá kia được đưa ra ngoài, thì mỗi người ở đây đều sẽ mơ tưởng có được nó...

Sau khi cô gái này nói xong, thì ngay cả Diệp Mặc cũng muốn biết cái vật phẩm đấu giá đó là gì. Lời nói của cô gái tên Hàm Yên kia quả thật là có lực mê hoặc quá lớn, hơn nữa cũng cực kỳ hấp dẫn.

Khi mà tất cả mọi người đều hi vọng vị nữ Đại La Tiên kia nói ra xem đó là vật phẩm gì, thì Hàm Yên lại lập tức xoay chuyển chủ đề:

- Bất quá cái vật phẩm đấu giá đó sẽ được lùi lại đằng sau một chút, xin mọi người hãy kiên nhẫn chờ đợi, tuyệt đối sẽ không khiến cho mọi người chờ đợi uổng công đâu. Hôm nay kiện vật phẩm thứ nhất được đem ra đấu giá là một quả 'Đế mộc lam quả', loại 'Đế mộc lam quả' tại Tiên Giới căn bản là rất khó có thể nhìn thấy, hơn nữa loại 'Đế mộc lam quả' này có thể giúp cho Tiên Đế đề thăng thêm một cấp mà không có bất kỳ tác dụng phụ nào...

Những lời này của Hàm Yên lập tức đã khiến cho một số người trở nên hưng phấn, đặc biệt là những Tiên Đế cùng với Tiên Tôn. Loại 'Đế mộc lam quả' này vậy mà lại không phải là vật phẩm đấu giá cao cấp, vậy thì cái vật phẩm đấu giá cao cấp kia phải thuộc loại trâu bò thế nào chứ?

Diệp Mặc nghe được rằng thứ đầu tiên đấu giá không ngờ là một quả 'Đế mộc lam quả', thì trong nội tâm lập tức chấn động vô cùng. Hắn không thể ngờ được rằng mới bắt đầu đã xuất hiện thứ nghịch thiên như vậy, đây chính là thứ để cho Tiên Đế dùng đấy.

Thượng Thiên Vực tuy rằng có không ít Tiên Đế, nhưng cũng thực sự là không nhiều. Một cái Thiên Vực cộng lại cũng không quá hai chục người mà thôi. Một Thiên Vực có thực lực cường đại cũng không vượt quá năm mươi người. Mà một Thiên Vực thì rộng lớn như thế nào? Đại lục Lạc Nguyệt ném vào loại Thiên Vực này thì cũng chỉ là một gốc khuất nhìn không thấy mà thôi.

Hiện tại thì sao mà thứ dành cho Tiên Đế sử dụng lại có thể xuất hiện trên sàn đấu giá vậy? Nhưng đây cũng không phải là điều khiến Diệp Mặc khiếp sợ nhất, mà khiến Diệp Mặc khiếp sợ nhất chính là có người nhận ra được loại quả này tên là 'Đế mộc lam quả'.

Hắn có thể biết được tên nó là 'Đế mộc lam quả', là nhờ ngọc giản của Khai Nỉ. Hiện tại ở đây cũng có người biết được tên loại quả này, vậy cũng có nghĩa là có Thánh Đế khác đã nhận biết được loại quả này. Mà tên Thánh Đế kia cũng có được tin tức giống như của Khai Nỉ.

Lúc trước tên đại năng xuất hiện ở Tiên Giới sau khi bị các Thánh Đế giết chết, thì sau đó Chân Thánh Đế cũng bị những Thánh Đế khác vây công mà tự bạo. Vậy những đồ vật của vị đại năng kia tản mát ở khắp nơi, cho nên khi Khai Nỉ có thể có được, thì đương nhiên là những Thánh Đế khác cũng có khả năng đạt được.

'Đế mộc lam quả' vừa xuất hiện, thì lập tức đã có người ra giá. Tiếng báo giá hiển nhiên là truyền tới từ trong phòng. Và quả 'Đế mộc lam quả' kia rất nhanh đã lên tới cái giá năm tỷ Tiên tinh cộng thêm một cái Tiên linh mạch cực phẩm. Cái giá tiền này cho dù là một Tiên Tôn bình thường cũng không thể ra nổi, vì không phải là vấn đề ở năm tỉ Tiên tinh kia, mà là cái Tiên linh mạch cực phẩm kia.

Thực tế thì Diệp Mặc biết rõ, đối với những Tiên Đế trước đó có mặt ở trong cái cung điện kia, thì cái giá tiền này cũng không cao. Lúc trước hắn ở trong cái cung điện kia chỉ điểm cách phá giải cấm chế cho mọi người, thì đều là cái giá năm cái Tiên linh mạch cực phẩm lận.

Bất quá trước khác, giờ khác. Hiện tại nếu đã đi ra ngoài, thì giá trị của một cái Tiên linh mạch cực phẩm lập tức sẽ khôi phục lại giá trị vốn có của nó. Cho nên cái giá một Tiên linh mạch cực phẩm đã là cực cao rồi. Hơn nữa Diệp Mặc đoán rằng sở dĩ quả 'Đế mộc lam quả' kia chỉ bán ra với giá một cái Tiên linh mạch cực phẩm cùng năm tỷ Tiên tinh, là vì nguyên do liên quan tới hắn. Lúc trước ở bên trong cái cung điện kia hắn gần như đã đem Tiên linh mạch cực phẩm của chư vị Tiên Đế thu đi sạch sẽ, điều này đã khiến cho Tiên linh mạch cực phẩm trở nên khan hiếm.

Hiện tại những tên Tiên Đế này về tới Tiên Giới, thì những Tiên linh mạch cực phẩm đó đương nhiên là muốn bổ sung cho động phủ cùng tông môn của mình, hiển nhiên là không thể lấy ra để tiêu xài được rồi.

Diệp Mặc cũng khẳng định, tên Tiên Đế có thể lấy ra được một cái Tiên linh mạch cực phẩm này tuyệt đối là người đi ra từ cái cung điện kia, nếu không thì không có khả năng giàu có như vậy.

- Tiếp theo món thứ hai được đấu giá là...

Vị nữ Đại La Tiên kia cố ý dừng lại một chút, chờ cho lực chú ý của mọi người được tập trung lại, thì cô mới nói tiếp:

- Vật phẩm được bán đấu giá thứ hai là một kiện Bán Thần khí, hơn nữa còn là một kiện pháp bảo phòng ngự Bán Thần khí Ngọc Lang minh Vụ Ấn. Giá của cái Ngọc Lang Minh Vụ Ấn này là hai trăm triệu Tiên tinh, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn mười triệu Tiên tinh...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.