- Lão đại, em đã thăng cấp lên Thánh diễm rồi. Đưa cây thương kia cho em, em lập tức sẽ dung hòa nó.
Giọng nói vô cùng rõ ràng của hỏa linh Tiểu Thanh truyền đến, vô cùng hưng phấn. Cho đến bây giờ, nó vẫn còn bức bối vì chưa luyện hóa được Thí Đạo thương.
- Được.
Diệp Mặc lấy Thí Đạo thương ra ném cho Tiểu Thanh.
Diệp Mặc biết rõ Thí Đạo thương vô cùng lợi hại, hắn chắc rằng nếu mình luyện hóa thêm vài tầng cấm chế nữa của Thí Đạo thương, cho dù đối mặt với Đạo nguyên Thánh đế, cũng sẽ chiếm ưu thế. Nhưng hắn không yên tâm lắm với cây thương này, luyện hóa nó vẫn tốt hơn.
Lại khiến cho Diệp Mặc không ngờ chính là, khi hắn ném Thí Đạo thương cho Tiểu Thanh, thì Thí Đạo thương lại không còn ngoan ngoãn như trước nữa, mà lại bộc phát ra một sát lệ chi ý cường đại đáng sợ, trong nháy mắt liền phá tan sự trói buộc của hỏa linh, biến mất phía chân trời.
Diệp Mặc trong lòng vô cùng chấn động, hỏa linh Tiểu Thanh đã thăng cấp lên Thánh diễm, Thí Đạo thương không ngờ lại có thể giãy thoát được. Mà lúc trước hắn đưa Thí Đạo thương cho Tiểu Thanh thiêu đốt gần một năm, ngoài thiêu hủy được một số khí tức pha tạp ra, cũng không có chút ảnh hưởng gì đến Thí Đạo thương.
Thế này chẳng phải nói lúc trước Thí Đạo thương mặc dù bị hỏa linh thiêu đốt, là ý của bản thân nó sao? Bây giờ Thanh Như Hiểu Thiên thăng cấp lên Thánh diễm rồi, Thí Đạo thương biết nguy hiểm rồi, nên mới lập tức bỏ chạy?
- Lão đại, trong cây phá thương này có đoạt hồn, em không chú ý không ngờ bị nó lẻn đi mất rồi. Đợi em đi bắt nó về.
Thí Đạo thương chạy thoát dưới sự bao bọc của hỏa linh, hỏa linh Tiểu Thanh cảm thấy cực kỳ mất mặt.
Diệp Mặc khua tay nói:
- Không cần.
Nói xong hắn liền giơ tay tùy tiện chộp lấy trong hư không, ngay tức khắc Thí Đạo thương biến mất vô tung vô tích cũng đã bị hắn nắm chặt trong tay rồi. Trong Thế giới trang vàng của hắn, Thí Đạo thương cho dù là lợi hại gấp mươi lần, cũng đừng mong chạy thoát, trừ phi cây thương này thực sự có thể phá vỡ Thế giới trang vàng của mình.
Thí Đạo thương cực kỳ không yên nhảy lên trong tay Diệp Mặc, nhưng đừng nói tầng cấm chế thứ nhất của Thí Đạo thương cũng đã bị Diệp Mặc luyện hóa rồi, cho dù chưa bị Diệp Mặc luyện hóa, trong khoảng không gian này cũng là do Diệp Mặc định đoạt.
Thần thức của Diệp Mặc còn chưa quan sát đến đoạt hồn trong Thí Đạo thương, nhưng loại nhảy loạn không yên của Thí Đạo thương và bạo lệ sát khí từng trận tràn ra ngoài, Diệp Mặc làm sao có thể không nhìn ra Thí Đạo thương này có vấn đề?
- Đúng là tài giỏi, mình luyện hóa tầng cấm chế thứ nhất, bên trong còn bao hàm chính cấm chế tuần hoàn giao thoa. Cũng biết cây thương này có bảy tầng cấm chế, cấm chế tuần hoàn lại càng nhiều hơn, nhưng vẫn không biết cây thương này còn có một đoạt hồn trốn bên trong đó nữa, ha ha…
Diệp Mặc nói xong cười ha hả, đoạt hồn trốn trong cây thương này tất nhiên là không có ý tốt. Nếu như có ý tốt, Thí Đạo thương sẽ chủ động nhận chủ, đoạt hồn hắn cũng sẽ sớm đã biết, chẳng trách mình luôn không có cảm giác thoải mái với Thí Đạo thương này, hóa ra là như vậy.
Nhưng Diệp Mặc lập tức cũng cảm giác được không ổn, nếu như đoạt hồn trong Thí Đạo thương này đúng là trâu bò như này, thì mình mua Quang Minh Tâm, đoạt hồn trong Thí Đạo thương chắc hẳn cũng rất rõ mới đứng. Quang Minh Tâm một khi bọ hắn có được rồi, cũng đồng nghĩa Tiểu Thanh thăng cấp lên Thánh diễm. Tiểu Thanh thăng cấp, Thí Đạo thương sắp được dung hòa, Thí Đạo thương sẽ không giúp hắn chạy vào hư không mới đúng.
- Tiểu Thanh, trước tiên đừng để ý. Mày trực tiếp dung hòa Thí Đạo thương này rồi tính tiếp.
Diệp Mặc không hiểu bên trong Thí Đạo thương này rốt cục là có trò gì, quyết định bảo hỏa linh Tiểu Thanh bắt đầu luyện hóa Thí Đạo thương.
Thanh Như Hiểu Thiên lại lần nữa cuốn lấy Thí Đạo thương, lần này Thí Đạo thương cũng không có cách nào chạy thoát. Dưới sự trói buộc của Diệp Mặc và Tiểu Thanh, Thí Đạo thương đừng nói bị Diệp Mặc luyện chế một tầng cấm chế, cho dù chưa bị luyện hóa, Thí Đạo thương cũng không thể nào bỏ chạy được.
Thánh diễm mang theo ngọn lửa chói mắt cuốn chặt lấy Thí Đạo thương lại, khí tức hỗn tạp bên ngoài Thí Đạo thương mà Diệp Mặc chưa luyện hóa trong nháy mắt liền bị Thánh diễm màu xanh thiêu đốt, phát ra những âm thanh ken két, một sát ý thô bạo đến cực điểm trong mồi lửa màu xanh tàn sát ra ngoài, dường như lúc nào cũng sẽ xé rách sự trói buộc của Diệp Mặc và Thanh Như Hiểu Thiên, sau đó xông ra ngoài Thế giới trang vàng.
Diệp Mặc sớm đã biết chuyện này liền liên thủ lại với Thanh Như Hiểu Thiên, cố gắng chế trụ lại sát khí thô bạo này. Sát khí và sát ý vô cùng thô bạo này, cuối cùng hóa thành từng đường đạo vận, những đường đạo vận này đường nào cũng vô cùng cường hãn, dường như mỗi một đường có thể tùy ý chém giết một Đạo nguyên Thánh đế.
- Lão đại, em hiểu rồi, đây không phải là đoạt hồn, mà là sát đạo.
Hỏa linh Tiểu Thanh lại truyền âm đến.
Diệp Mặc nghi ngờ hỏi:
- Cái gì là sát đạo?
- Cây thương này chắc chắn là Tiên Thiên chi vật, hơn nữa còn là pháp bảo cực kỳ lợi hại trong Tiên Thiên chi vật. Cây thương này sau khi lấy ra liền vì chém giết Thánh đế mà tồn tại. Thánh đế chết trong tay cây thương này không biết có bao nhiêu người rồi. Đại năng Chứng đạo bị nó chém giết cũng không biết có bao nhiêu rồi, những khí tức hỗn tạp trong cây thương chính là khí tức đạo vận của đại năng. Hơn nữa cây thương này cuối cùng sẽ giết chủ, chủ nhân bị nó giết đếm không hết. Thí Đạo thương mỗi lần chém giết Thánh đế xong sẽ chủ động hấp thụ tinh huyết và đạo vận, tất cả những tinh huyết và đạo vận này lâu dài trong Thí Đạo thương sẽ hình thành sát đạo.
Hỏa linh Tiểu Thanh nói rất thẳng, Diệp Mặc hoàn toàn tin tưởng những gì hỏa linh Tiểu Thanh nói. Khi hắn lấy được cây thương này, liền có một cảm giác không thoải mái quanh quẩn trong lòng. Nhưng cây thương này trước giờ vẫn để trong Thế giới trang vàng của hắn, cho dù muốn giết chủ cũng không phải chuyện dễ dàng.
Còn chủ nhân bị Thí Đạo thương này giết chết rất nhiều, Diệp Mặc cũng không nghi ngờ chút nào. Tất cả đại năng Chứng đạo, có ai không là bậc kinh tài diễm diễm chứ? Bọn họ làm sao có thể tin một cây thương được mình luyện hóa lại giết chết mình được?
Đừng nói người khác, cho dù là bản thân Diệp Mặc tuyệt đối cũng không tin một cây thương do mình luyện hóa lại giết chết mình. Nhưng Diệp Mặc từ khi luyện Tam Sinh Quyết đến bây giờ, cực kỳ tin tưởng vào cảm giác của mình. Thí Đạo thương cho hắn một cảm giác không tốt, chính vì vậy, hắn mới quyết tâm muốn hủy Thí Đạo thương này.
Nếu không với tính cách của Diệp Mặc, Thí Đạo thương giúp hắn hai lần, hắn tuyệt đối sẽ không dung hòa Thí Đạo thương này.
- Cấm chế của Thí Đạo thương cực kỳ đáng sợ, nếu như dunh hòa nói vào trong Tử Đao, uy lực của Tử Đao cũng sẽ không kém gì Thí Đạo thương. Nhưng sát đạo trong Thí Đạp thương cần phải luyện hóa, sau đó hủy diệt, cái này ít nhất cũng cần đến mấy năm.
Hỏa linh Tiểu Thanh lại nói.
Diệp Mặc trầm ngâm một lúc mới nói:
- Cấm chế của Thí Đạo thương là cấn chế Tiên Thiên, quả thực không phải chuyện đùa, cấm chế của Tử Đao là tùy thời thăng cấp có thể thay đổi. Thế này vậy, mày luyện hóa sát đạo trong Thí Đạo thương kia ra, sau đó tao sẽ phong ấn nó lại, sau đó mày phối hợp với tao cùng thăng cấp Tử Đao.
…
Diệp Mặc biết rõ cho dù Thanh Như Hiểu Thiên thăng cấp lên Thánh diễm rồi, muốn nhất thời luyện hóa hoàn toàn Thí Đạo thương này cũng không thể nào. Sau khi Tiểu Thanh không chế được Thí Đạo thương, Diệp Mặc quyết định sẽ không quản nữa, mà rời khỏi Thế giới trang vàng phóng Thời Không Thoa ra, hắn chuẩn bị mau chóng rời khỏi khoảng hư không đen kịt một màu này.
Khoảng hư không này chẳng những vô cùng đen kịt, hơn nữa cũng có tác dụng trở ngại thần thức, cho dù thần thức của Diệp Mặc có thể quét được trong phạm vi mấy vạn dặm, cũng không thể nào chạm đến nơi xa hơn. Điều này đối với Diệp Mặc cũng đã đủ lắm rồ, hắn điều khiển Thời Không Thoa chọn một hướng, mau chóng bay đi.
Có tọa độ Hư Thị, Diệp Mặc tin rằng hắn tuyệt đối sẽ không lạc đường trong hư không.
Trong hư không có quá nhiều chủng tộc, cũng có rất nhiều giới diện, chỉ cần hắn tìm được một giới diện tùy ý, có thể nghe ngóng được phương hướng của Hư Thị, sau đó tìm một vị trí chính xác.
Diệp Mặc nghĩ kỹ rồi, nhưng với tốc độ của Thời Không Thoa của hắn, bay mấy năm trong hư không, vẫn không có manh mối nào, trước mặt Thời Không Thoa vẫn là một vùng tăm tối, không có lối ra.
Đúng lúc Diệp Mặc nghĩ hay là đổi một hướng khác, hắn cảm nhận được tiếng gọi của Tiểu Thanh. Diệp Mặc lập tức liền biết chắc hẳn dung hòa xong Thí Đạo thương rồi, hắn không chút do dự thu Thời Không Thoa lại tiến vào trong Thế giới trang vàng.
Trong Thế giới trang vàng, một dịch thể màu tím phát ra đạo vận trôi nổi trong Thanh Như Hiểu Thiên, chỉ có điều dịch thể màu tím này mặc dù phát ra đạo vận, nhưng vẫn còn một tần bảo vệ màu xám mỏng manh bao bên ngoài. Ngoài ra, còn có một đuờng khí tức màu đỏ trôi nổi bên cạnh Thanh Như Hiểu Thiên.
Căn bản cũng không cần Tiểu Thanh nói, Diệp Mặc cũng biết khí tức màu đỏ kia chính là sát đạo của Thí Đạo thương. Dịch thể đạo vận màu tím kia, chắc chắn là nguyên liệu Tiên Thiên bị Tiểu Thanh dung hòa. Diệp Mặc trực tiếp lấy ra một hộp ngọc cất khí tức màu đỏ vào trong hộp ngọc, sau đó mau chóng đánh cấm chế lên.
Làm xong, Diệp Mặc mới lấy Tử Đao ra ném vào trong Thanh Như Hiểu Thiên, đồng thời thần thức phối hợp với Thanh Như Hiểu Thiên, bắt đầu dung hợp Tử Đao này.
Diệp Mặc vốn là một tông sư luyện khí cường đại, bây giời có sự giúp đỡ của Tiểu Thanh, hơn nữa Tử Đao còn là pháp bảo có thể thăng cấp, những nhân tố này cộng lại, muốn Tử Đao thăng cấp dường như cũng không mấy khó khăn.
Khi thần thức của Diệp Mặc quét lên dịch thể màu tím phát ra khí tức đạo vận kia, các loại tin tức trong nháy mắt liền ập qua, suýt chút nữa thức hải của Diệp Mặc quấy đục. Có khí tức tu luyện, khí tức thần thông, các loại đồ vật lộn xộn trong hư không vũ trụ.
- Tiểu Thanh, đây là cái gì vậy? Sao đến bây giờ vẫn chưa thiêu hủy được?
Diệp Mặc lập tức hỏi, những khí tức hỗn tạp này một khi dung hòa vào trong Tử Đao rồi, mới là chuyện gay go.
Hỏa linh Tiểu Thanh mau chóng nói:
- Những khí tức hỗn tạp này em cũng đã luyện hóa rồi, bây giờ chỉ là bám bên ngoài nguyên liệu đạo vận màu tím này, chắc hẳn là tin tức của một số Thánh đế bị cây thương này giết chết, em sợ những thứ này có tác dụng với anh, cho nên để lại.
Diệp Mặc nghe xong liền hiểu ra, mau chóng nói:
- Lập tức tách những khí tức này ra, cho dù là có ích cũng không thể nào luyện vào trong Tử Đao.
Thấy Diệp Mặc nói vậy, Tiểu Thanh lập tức cuốn đi một đường khí tức màu xám từ trên nguyên liệu Tiên Thiên này. Dịch thể màu tím biến mất tầng màu xám này, lại càng phát ra ánh sánh óng ánh, thoạt nhìn cực kỳ khoan khoái dễ chịu.
Diệp Mặc trực tiếp đem đám màu xám này bỏ vào trong hộp ngọc đánh cấm chế lên, lúc này dưới sự dốc sức phối hợp của Tiểu Thanh, khiến dịch thể màu tím phát ra khí tức đạo vận Tiên Thiên dung hợp với Tử Đao.
Pháp bảo Tiên Thiên cho dù dung hòa thành nguyên liệu Tiên Thiên, cấm chế trên đó cũng là cấm chế Tiên Thiên. Cấm chế Tiên Thiên vốn vô cùng cường hãn, cộng thêm hỏa linh Tiểu Thanh cố ý không phá đi, cấm chế trong nguyên liệu màu tím phát ra khí tức đạo vận Tiên Thiên kia vẫn tồn tại.
Lúc này Tử Đao bị nguyên liệu Tiên Thiên dung hòa vào, với mắt thường cũng có thể nhìn thấy tốc độ thăng lên của khí tức tự thân.