Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi -Nga Thị Lão Ngũ Thần

Chương 1626: Chương 1626: Hư không phi tuyết




- Đa tạ thánh cô tiền bối, vãn bối xin phép lên đưa sư tỷ xuống.

Diệp Mặc biết đối phương là đến giúp đỡ mình, thì liền tranh thủ thời gian lên lầu đưa Chân Băng Du xuống. Hắn biết rõ khuyết điểm của mình là ở nơi nào, vì tuy rằng công pháp của hắn là số một, nhưng kiến thức của hắn thì nhiều phương diện đều không được tốt lắm.

Biết được một vị tiên nhân dùng y đạo mà nhập tiên nguyện ý tới giúp mình xem xét thương thế, thì trong lòng Chân Băng Du cũng có chút kích động. Tuy tâm tính của cô khá bình thản, nhưng trọng thương thời gian dài không thuyên giảm, thậm chí ngay cả phương pháp trị liệu cũng không tìm được, cho nên trong nội tâm của cô cũng đã có chút lo lắng rồi.

- Băng Du xin ra mắt thánh cô tiền bối.

Chân Băng Du rất nhu thuận hướng tới thánh thủ tiên cô vấn an

Thánh thủ tiên cô mỉm cười, chủ động tiến lên đỡ lấy Chân Băng Du, rồi dìu Chân Băng Du ngồi xuống ghế.

- Cô không ngờ lại bị thương do Niết Bàn thất bại...

Thánh thủ tiên cô vừa đưa tay đỡ lấy Chân Băng Du, thì đã lập tức kinh ngạc thốt lên.

Cô không thể không khiếp sợ được. Mặc dù Niết Bàn thất bại cũng có khả năng có thể bảo trụ được thân thể đấy, nhưng đây chẳng qua là một cái khả năng rất nhỏ mà thôi. Cô rất rõ ràng, nếu Niết Bàn thất bại thì hầu hết chỉ có thể còn lại Nguyên Thần, sau đó Nguyên Thần cũng sẽ chậm rãi mà khuếch tán.

Người con gái trước mặt này đã Niết Bàn thất bại, nhưng Nguyên Thần không chỉ không khuếch tán, mà còn vững chắc phi thường, thân thể cũng không hề bị ảnh hưởng chút nào.

Chỉ một câu nói, thì Diệp Mặc và Chân Băng Du đã biết được sự lợi hại của Thánh thủ tiên cô rồi. Cô ấy chỉ vừa mới chạm vào tay Chân Băng Du thì đã biết là thương thế của Chân Băng Du là do Niết Bàn thất bại rồi, cho dù là Diệp Mặc thì hắn cũng phải âm thầm kính phục không ngớt.

- Đúng vậy thưa thánh cô tiền bối...

Chân Băng Du vội vã đáp, trong lòng cũng có chút kích động. Nghĩ tới vị thánh cô trước mặt này có khả năng có thể chữa khỏi cho cô, thì trong nội tâm của cô càng khó có thể bình tĩnh trở lại.

Nghe Chân Băng Du xác nhận, thì Thánh thủ tiên cô trầm mặc một hồi lâu rồi mới lên tiếng:

- Trên lý luận thì việc Niết Bàn thất bại thực sự là có thể cải tạo lại thân thể, nhưng trên thực tế thì nó vô cùng gian nan. Như loại tình huống này của cô, thì ở Tu Chân Giới có thể sử dụng 'Cửu thải liên'. Bất quá cho dù là có 'Cửu thải liên', thì sau khi cô sử dụng, cũng sẽ bị mất hoàn toàn tu vi, một lần nữa khôi phục lại linh căn bình thường. Nếu không có chừng hơn mười ngàn năm, thì đừng mong có thể thành tựu đến Đại Tiên. Huống chi, tình huống của cô là tiên linh căn bị niết hóa, cho nên dù có 'Cửu thải liên' cũng không nhất định có thể chữa trị được tiên linh căn.

Diệp Mặc vốn nghe nói tới 'Cửu thải liên', thì trong lòng của hắn đã khẽ động rồi, vì trong Thế giới trang vàng của hắn còn có một gốc 'Ngũ thải liên'. Gốc 'Ngũ thải liên' này đã ở trong đó rất nhiều năm rồi, chỉ là mầu sắc của nó vẫn giữ nguyên năm mầu như cũ. Nhưng khi hắn nghe được nửa câu sau của Thánh cô, thì lập tức không còn ý định lấy 'Ngũ thải liên' ra nữa.

- Còn có một biện pháp, chính là tìm kiếm được 'Hỗn độn thanh địch' để cải tạo lại thân thể, hoặc là tìm được 'Tịnh linh tâm liên' để chữa trị tiên linh căn bị niết hóa...

Nói tới chỗ này, thì Thánh thủ tiên cô liền thở dài:

- Đáng tiếc chính là hai loại tiên linh thảo không có đẳng cấp này đều là thứ mà người bình thường không thể nào mơ ước được. Đừng nói là chúng ta, cho dù là các Tiên Đế đại nhân cũng không phải nói muốn là có thể có được loại tiên linh thảo đỉnh cấp này.

Trong lòng Chân Băng Du trầm xuống, cô không ngờ là bệnh tình của mình lại đáng sợ như vậy. Loại tiên linh thảo đỉnh cấp như 'Hỗn độn thanh địch', thì cô có được một lần đã là cơ duyên cực kỳ lớn rồi, sao có thể tìm được nó lần thứ hai nữa?

- Bất quá cô sau khi Niết Bàn thất bại, mà còn có thể bảo trì thân thể và Nguyên Thần của mình, thì đã là rất giỏi rồi.

Thánh thủ tiên cô tiếp tục nói:

- Các tiên nhân bình thường Niết Bàn thất bại, thì căn bản là không thể bảo trụ được thân thể và Nguyên Thần, còn cô không chỉ bảo trụ được thân thể, thậm chí cả Nguyên Thần cũng không hề tổn thất gì, mà còn rất vững chắc nữa là đằng khác.

Nói xong thì thánh thủ tiên cô nhìn Diệp Mặc bên cạnh một chút rồi nói:

- Trừ phi là có được công pháp luyện thể đỉnh cấp, hơn nữa khi Niết Bàn còn sử dụng tiên linh thảo đỉnh cấp để phụ trợ, tỷ như 'Hỗn độn thanh địch' chẳng hạn, thì lúc này tiên nhân Niết Bàn mới có thể bảo trụ được thân thể và Nguyên Thần của mình. Nhưng nếu sử dụng 'Hỗn độn thanh địch' để Niết Bàn, thì sao có thể thất bại được, cho nên tôi vốn đã rất kinh ngạc rồi. Nhưng khi thấy Nguyên Thần của cô còn không hề bị tán loạn, thì càng làm cho tôi khó có thể tưởng tượng hơn.

Diệp Mặc và Chân Băng Du hai mắt nhìn nhau. Lúc này bọn họ mới biết rằng hóa ra mình đã quá coi thường việc Niết Bàn rồi, cứ nghĩ rằng khi Niết Bàn thất bại thì nguy hiểm lớn nhất cũng chỉ là còn sót lại Nguyên Thần mà thôi. Chỉ cần tìm được tiên linh thảo để hồi phục lại thân thể, thì sẽ khôi phục lại được như cũ. Nhưng hiện tại xem ra cách suy nghĩ của bọn họ quá là đơn giản rồi. Từ trong lời nói của thánh thủ tiên cô, thì bọn họ đã biết, sau khi Niết Bàn thất bại thì không chỉ thân thể, mà ngay cả Nguyên Thần cũng sẽ dần dần tán loạn đi.

Thấy Diệp Mặc và Chân Băng Du trầm mặc không nói, thì thánh thủ tiên cô biết là hai người sẽ không nói ra nguyên nhân vì sao Chân Băng Du có thể bảo trụ được thân thể và Nguyên Thần của mình rồi.

Cô cũng không tiếp tục hỏi nữa, mà chỉ nói tiếp:

- Vị sư muội này tuy rằng thân thể còn hoàn hảo, Nguyên Thần vững chắc, nhưng tiên linh căn đã bắt đầu niết hóa, hơn nữa còn có xu hướng nghiêm trọng hơn. Nếu như không thể ngăn chặn được tình trạng tiên linh căn bị niết hóa, theo thời gian trôi đi, thì cho dù có tìm được 'Tịnh linh tâm liên' cũng sẽ không thể chữa trị lại được linh căn bị niết hóa nữa.

- Thỉnh thánh cô tiền bối chỉ giáo cho!

Diệp Mặc vội vã thi lễ dò hỏi.

Thánh thủ tiên cô gật đầu, cũng không khách khí mà nói thẳng:

- Cậu là một đại sư Tiên đan tứ phẩm, thì tôi thấy biện pháp này có lẽ sẽ hữu dụng. Bằng không thì cho dù là tôi có nói cho cậu biết, cậu cũng không làm được gì cả. Tuy rằng đại sư Tiên đan tứ phẩm mà dùng biện pháp này thì vẫn rất nguy hiểm, nhưng so với không có chút hi vọng nào thì vẫn tốt hơn nhiều. Lúc này chúng ta đang phi hành trong giới vực hư không, và tiên thuyền này cứ mỗi nửa năm sẽ dừng lại ở giữa hư không. Lúc đó sẽ có rất nhiều tiên nhân đều đi ra ngoài thu thập 'Hư không vẫn thạch', cậu cũng có thể xin đi ra ngoài hư không một chuyến.

Diệp Mặc nghe tới đó, thì trong lòng cũng không hề khẩn trương. Vì kỳ thực hắn đã là đại sư Tiên đan lục phẩm rồi. Nghe giọng điệu của Thánh thủ tiên cô thì đại sư Tiên đan có phẩm cấp càng cao, thì hi vọng lại càng lớn.

Đại sư Tiên đan tứ phẩm đến đại sư Tiên đan lục phẩm chính là một sự chênh lệch cực lớn, rất nhiều tiên nhân mất vô số năm cũng không thể vượt qua được sự chênh lệch này. Còn Diệp Mặc hắn là vì có 'Tam sinh quyết', cho nên mới có thể dễ dàng thăng cấp tới đại sư Tiên đan lục phẩm, bằng không thì lúc này có khi hắn còn không phải là một Tiên đan sư nhất phẩm cũng nên.

- Ở trong biên giới vực hư không có một loại tiên linh vật tên gọi là 'Hư không phi tuyết'. 'Hư không phi tuyết' cực kỳ trân quý, hơn nữa cũng rất khó có thể tìm được nó. Cho dù là tìm được rồi, cũng rất khó có thể bắt được. Nó chính là một loại tiên linh vật cực kỳ quý hiếm.

Thánh thủ tiên cô tuy rằng nói ngoài miệng như vậy, nhưng thực ra trong lòng cũng rất cảm thán. Cô nhìn ra được Diệp Mặc rất muốn giúp đạo lữ của hắn sớm ngày trị liệu cho tốt, nhưng 'Hư không phi tuyết' kia có thể dễ dàng tìm bắt được như vậy sao?

- Tiên cô, người khuyên Diệp Mặc đi hư không thu thập 'Hư không phi tuyết' sao?

Bành Cảm Đương nghe tới đây, thì liền giật mình hỏi lên.

Thánh thủ tiên cô gật đầu:

- Muốn thu thập 'Hư không phi tuyết' thì xác thực là vô cùng gian nan, thế nhưng muốn bảo trụ tiên linh căn của vị sư muội này không tiếp tục niết hóa nữa, thì ngoại trừ 'Hư không phi tuyết' ra, không còn bất cứ cách nào khác.

Diệp Mặc vội nói:

- Thánh cô tiền bối xin cứ việc nói, vãn bối cảm kích vạn phần. Cho dù là không thể nào thu thập được 'Hư không phi tuyết', thì vãn bối cũng coi như đã biết được phương pháp để trị liệu tốt cho sư tỷ của mình.

Thánh thủ tiên cô đối với phần tấm lòng này của Diệp Mặc cũng có chút tán thưởng. Diệp Mặc là một đại sư Tiên đan, đồng hành cùng với một vị sư tỷ xinh đẹp như vậy, nhưng hắn chẳng những không động tới thân thể thuần âm của sư tỷ mình, hơn nữa còn không hề có ý định vứt bỏ cô, đây quả thực là một tấm lòng rất khó có được. Ngay tại tiên thuyền Thiên Vực này, thì các đạo lữ sẵn sàng vứt bỏ nhau cũng có nhiều lắm, chứ đừng nói là một đạo lữ bị trọng thương không hề có chút năng lực nào như Chân Băng Du đây. Nếu như là người bình thường, thì chắc đã sớm cướp đoạt đi thuần âm của cô rồi, sau đó chắc còn trực tiếp đem cô đi bán cũng nên. Loại chuyện này thì đâu đâu cũng có rất nhiều...

Nếu như Thánh thủ tiên cô biết Diệp Mặc và Chân Băng Du vốn không hề có quan hệ đạo lữ, thì không chừng là sẽ càng kinh ngạc hơn.

Diệp Mặc đương nhiên là không biết cách suy nghĩ của Thánh thủ tiên cô này, nhưng hắn chắc chắn sẽ không đem Chân Băng Du đi bán rồi, mà cho dù một mình đi ra ngoài, thì hắn cũng chưa bao giờ nghĩ tới việc vứt bỏ Chân Băng Du một mình cả. Cho dù là tu đại đạo, cầu trường sinh, cầu thiên mệnh, thì hắn cũng có nguyên tắc làm người của mình. Thật ra nếu nói là nguyên tắc, thì còn không bằng nói rằng đó là bản tâm của hắn.

- 'Hư không phi tuyết' có hình dạng giống như đóa hoa tuyết bình thường, xuất hiện ở trong hư không, tốc độ phi hành cao nhất của nó có thể sánh ngang với tiên khí phi hành thượng phẩm. Mà 'Hư không phi tuyết' có phẩm cấp cao thì tốc độ còn nhanh hơn nữa. Loại tiên linh vật này thì việc khó khăn nhất chính là bắt nó. Đôi khi còn có người nhìn thấy được 'Hư không phi tuyết' rồi, nhưng cũng chẳng thể nào bắt nó được, bởi vì chỉ trong nháy mắt thôi, 'Hư không phi tuyết' đã có thể biến mất hoàn toàn trong hư không rồi.

Thánh thủ tiên cô nói tới đây, thì liền thở dài:

- Chính là vì như vậy, cho nên 'Hư không phi tuyết' mới có giá trị cực kỳ cao. Thậm chí so với các loại tiên linh thảo cấp bẩy cấp tám còn cao hơn nữa.

Trong lòng Diệp Mặc cũng khẽ động. Hắn nhớ tới đám Giác Hồn Tảo trước kia. Ngày đó ở Hải Giác đi săn bắt Giác Hồn Tảo, hắn chẳng phải đã từng gặp tình cảnh nhìn còn không kịp đó sao.

Tốc độ của Giác Hồn Tảo kia nhanh vô cùng, căn bản là không thể nào bắt lấy nó một cách đơn giản. Nhưng sau vài năm thử nghiệm, hơn nữa hắn còn có công pháp thần thức, cho nên cuối cùng cũng đã bắt được Giác Hồn Tảo. Hơn nữa hắn cũng vì lần săn bắt Giác Hồn Tảo đó, mà giúp cho thần trí của hắn được rèn luyện trở nên ngày càng linh hoạt hơn.

Nếu như hiện tại hắn dùng biện pháp mà ngày đó săn bắt Giác Hồn Tảo, thì không biết có tác dụng với loại 'Hư không phi tuyết' kia hay không đây?

- Thỉnh thánh cô tiền bối chỉ giáo công dụng và cách dùng 'Hư không phi tuyết', vãn bối vô cùng biết ơn.

Diệp Mặc lại lần nữa kính cẩn nói. Sự hiểu biết của vị thánh thủ tiên cô này cao hơn hắn nhiều, chỉ cần có thể hướng tới vị thánh thủ tiên cô này lĩnh giáo nhiều một chút, thì bản lĩnh luyện đan sau này của hắn không chừng phải tăng lên gấp mấy lần.

Thánh thủ tiên cô ra hiệu bảo Diệp Mặc không cần phải thi lễ rồi nói:

- Tác dụng chủ yếu của 'Hư không phi tuyết' là tinh lọc linh căn. Nếu sử dụng đan dược được luyện chế từ nó trong một thời gian dài, thậm chí còn có thể chiết xuất được tiên linh căn của tiên nhân. Tôi biết 'Hư không phi tuyết' có thể luyện chế ra được hai loại đan dược. Một loại là 'Hư linh đan', và một loại là 'Phi tuyết đan'. Hai loại đan dược này đều có tác dụng giúp linh căn trở nên vững chắc, khiến cho linh căn của tiên nhân trở nên trong sạch và tinh khiết.

Nói xong thì Thánh thủ tiên cô liền trực tiếp khắc lại một miếng ngọc giản rồi đưa cho Diệp Mặc:

- Phía trên này có phương pháp luyện chế hai loại đan dược kia. Cậu là một đại sư Tiên đan tứ phẩm, thì hẳn là có thể xem hiểu được.

Diệp Mặc liền tranh thủ tiếp nhận lấy ngọc giản, sau đó phát hiện ở trên đó quả nhiên là phương pháp luyện chế hai loại đan dược kia. 'Hư linh đan' là Tiên đan ngũ phẩm, 'Phi tuyết đan' là Tiên đan lục phẩm. Nhưng tác dụng của 'Hư linh đan' thì 'Phi tuyết đan' đều có, cho nên 'Hư linh đan' hiển nhiên là để chuẩn bị cho đại sư Tiên đan ngũ phẩm luyện chế rồi. Cho nên Diệp Mặc lập tức bỏ qua 'Hư linh đan', vì hắn đã là đại sư Tiên đan lục phẩm rồi, muốn luyện chế thì đương nhiên là phải luyện chế 'Phi tuyết đan'.

Từ trên ngọc giản thì Diệp Mặc còn nhìn ra cả tác dụng khác của 'Phi tuyết đan', đó chính là có thể giảm thiểu Tâm Ma cho người sử dụng.

Tác dụng này đối với người tu tiên mà nói, thì xác thực là khó có thể cự tuyệt được sự mê hoặc. Lúc trước Bành Cảm Đương nhờ hắn hỗ trợ luyện chế 'Hóa tinh đan' cũng là vì Hàn Trường Điền kia bị trúng Tâm Ma chi dộc. Nếu như là đã sử dụng 'Phi tuyết đan', thì loại Tâm Ma chi độc kia căn bản sẽ không hề tồn tại. Nói cách khác, đan dược này còn có được một phần công hiệu của 'Khổ trúc' rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.