Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi -Nga Thị Lão Ngũ Thần

Chương 1541: Chương 1541: Kết thù




Cả sảnh vốn sắp tiến hành giao dịch tiếp theo nhất thời yên tĩnh lại, chỉ là một Hư Tiên trung kỳ, còn là một tay phục vụ, mà lại dám đề ra yêu cầu táo bạo này.

Đến ngay cả Duẫn Ưng và Đồng Xu cũng là ngây ngẩn cả người, bọn họ cũng không thể ngờ rằng Diệp Mặc ở vào thời điểm này dám nói lời như thế, nhất thời trên mặt lộ ra biểu tình lo lắng

- Thật can đảm, chỉ là một Hư Tiên hạ đẳng, mà cũng dám ở sảnh giao dịch đề ra yêu cầu này, nếu như loại tu sĩ bỏ đi này mà Tiên thuyền 'Lợi Tiên Hào' cũng không đuổi xuống thì thật là khiến chúng tôi thất vọng đấy

Tên tu sĩ áo vàng kim vừa cùng nữ tu vận đồ đen trao đổi mười hai lôi châu bỗng nhiên tức giận quát lớn.

Nữ tu vận đồ đen vốn cũng không hiểu Diệp Mặc sao dám đưa ra yêu cầu này, nhưng khi nghe được lời tu sĩ áo vàng kim ngược lại cũng thấy có chút kỳ quái, theo lý mà nói thì những lời này phải là cô nói ra mới đúng chứ, vì sao tên tu sĩ áo vàng kim lại nói ra trước nhỉ?

Một vị quản sự phụ trách của Tiên thuyền nghe được lời tên tu sĩ áo vàng kim, trên mặt lập tức hiện ra lệ khí, y lạnh lùng liếc mắt nhìn Diệp Mặc, rồi đứng lên, rõ ràng là muốn động thủ với Diệp Mặc

- Có thể, anh xem một chút đi.

Nữ tu vận đồ đen không ngờ đồng ý yêu cầu của Diệp Mặc, đồng thời còn đem 'Muội sát hỏa' cầm trong tay giao cho Diệp Mặc

Chỉ có thể trách tên tu sĩ áo vàng kim kia có tật giật mình, bỗng dưng kêu lên, khiến nữ tu vận đồ đen hoài nghi. Bằng không thì nữ tu kia không thể nào đem mồi lửa đưa cho Diệp Mặc xem được. Tuy rằng tu vi của cô so với Diệp Mặc thì cao hơn rất nhiều, thế nhưng cô tự mình biết chuyện của mình, cô đối với mồi lửa kỳ dị là dốt đặc cán mai.

Sau khi nữ tu vận đồ đen đem mồi lửa đưa cho Diệp Mặc, thấy quản sự của Tiên thuyền có ý muốn động thủ với Diệp Mặc, lập tức nói:

- Là tôi truyền âm cho Mạc Ảnh, bảo anh ta giúp tôi xem đấy, không liên quan tới anh ta

Vị nữ tu này cảm nhận được Diệp Mặc đối với cô không có ác ý, hơn nữa Diệp Mặc cũng là do cô kêu đến, nên tiện tay giúp Diệp Mặc lần này. Cô biết với hành động kích động vừa nãy của Diệp Mặc, thật sự là quá nguy hiểm, nếu như mình không đứng ra, vậy điều chờ đợi hắn tuyệt đối không phải là chuyện tốt lành gì. Đương nhiên những ý nghĩ này là sau đó mới có, là do phản ứng kịch liệt của tên tu sĩ áo vàng kim kia đã khiến cho cô hoài nghi.

Diệp Mặc trong lòng âm thầm kinh hãi, hắn biết mình đã lỗ mãng rồi. Chỉ là mười hai viên 'Lôi Hải Thần Châu' thật sự là quá hấp dẫn đi, nếu như hắn bỏ qua cơ hội lần này, Ức Mặc có khả năng sẽ vĩnh viễn không tìm được mười hai lôi châu này nữa

May thay cô nữ tu vận đồ đen này giúp hắn một phen, khiến trong lòng hắn vô cùng cảm kích.

Thấy đương sự cũng đã nói cho Diệp Mặc xem giúp, quản sự của Tiên thuyền liếc mắt nhìn Diệp Mặc, lại lần nữa lui về

Diệp Mặc cầm 'Muội sát hỏa’ xanh biếc trong tay, dùng thần thức quét vào, Diệp Mặc đã từng gặp qua rất nhiều mồi lửa kỳ dị. Hơn nữa, trên tay hắn các loại tài liệu của mồi lửa cũng là quá nhiều.

Thần thức của hắn vừa đảo qua mồi lửa màu xanh này, lập tức liền biết rằng suy đoán của mình không sai, mồi lửa trong tay này là giả

Đây vốn cũng không phải là mồi lửa kỳ dị, mà là một loại đan hỏa. Đan hỏa cũng là một mồi lửa ngoại giới, tuy nhiên lại không thể trưởng thành, hơn nữa chỉ có thể luyện đan, loại đan hỏa này gọi là 'Vũ Thạch Hỏa’, đặc tính của mồi lửa cực kỳ tương đồng với 'Muội sát hỏa'. Thế nhưng màu sắc chỉ là màu xanh biếc, hơn nữa trước sau cũng là màu xanh biếc, không thể tấn cấp. Nhiệt độ của mồi lửa còn lâu mới có thể so sánh với 'Muội sát hỏa' màu xanh

- Đây không phải là 'Muội sát hỏa'

Diệp Mặc sau khi xem xong mồi lửa, đem mồi lửa giao cho nữ tu vận đồ đen rồi nói

- Ngươi nói bậy...

Tên tu sĩ áo vàng kim bỗng đứng lên chỉ vào Diệp Mặc quát tháo, quát xong y liền nhìn quản sự của Tiên thuyền nói rằng:

- Ta là khách của Tiên thuyền, vì sao để cho một tên hạ nhân dám nói bậy về đồ của ta? Lẽ nào hiện tại quy củ của tiên thuyền 'Lợi Tiên Hào' đã sửa đổi rồi sao?

- Anh xác định?

Nữ tu vận đồ đen trong mắt nhất thời lộ ra lệ quang, nhìn chằm chằm Diệp Mặc hỏi.

Cũng đã đắc tội với tên tu sĩ áo vàng kim rồi, Diệp Mặc đâu còn gì để e ngại, hắn không chút do dự nói:

- Tôi xác định đây không phải là 'Muội sát hỏa’, đây là một loại đan hỏa, hơn nữa còn là một loại đan hỏa không thể thăng cấp, tên là 'Vũ Thạch Hỏa'

Thấy tên tu sĩ áo vàng kim kia còn muốn tức giận, nữ tu vận đồ đen hừ lạnh một tiếng đứng lên nói rằng:

- Quy củ của tiên thuyền 'Lợi Tiên Hào' bộ có cho phép trao đổi hàng giả sao? Ta cũng là khách của khoang thượng đẳng trên Tiên thuyền, ngươi dựa vào cái gì đem hàng giả trao đổi với ta? Nay vạch trần ra hàng giả của ngươi, ngươi còn kiêu ngạo như vậy ư? Trả lại mười hai lôi châu của ta đây, và lấy về mồi lửa rác rưởi đi

Nữ tu vận đồ đen mặc dù đối với mồi lửa dốt đặc cán mai, thế nhưng cô cũng thấy qua mồi lửa của các sư huynh sư muội mình, bây giờ nghe Diệp Mặc nói vậy, cô lập tức cũng cảm thấy mồi lửa này hình như thật sự có chút vấn đề.

Tên tu sĩ áo vàng kim còn muốn lên tiếng, chỉ nghe thấy một gã tu sĩ Huyền Tiên nói rằng:

- Thật hay giả, ta xem biết ngay

Nữ tu vận đồ đen nghe được lời tu sĩ Huyền Tiên, lập tức đem mồi lửa trong tay đưa qua:

- Mời Tiền bối xem qua

Tu sĩ Huyền Tiên kia gật đầu tiếp nhận mồi lửa, thần thức quét vào, chỉ chốc lát, ông ta đã đem mồi lửa trả lại cho nữ tu vận đồ đen rồi nói:

- Đây quả thật không phải là 'Muội sát hỏa’, kiến thức vị tiểu huynh đệ này không tệ, đây chắc chắn là 'Vũ Thạch Hỏa' trong đan hỏa

Sau khi nghe xong Huyền Tiên nói, nữ tu vận đồ đen càng lạnh lùng nhìn tên tu sĩ áo vàng kim:

- Hiện tại đã xác định ngươi giao dịch hàng giả, đem hàng giả để đổi mười hai lôi châu của ta. Ngươi còn lời gì để nói? Đem đồ của ta trả đây, mồi lửa này của ngươi không lấy nữa

Tên tu sĩ áo vàng kim kia lạnh lùng cười, cũng không vì bị vạch trần mà có bất kỳ sự xấu hổ nào, chỉ là bình thản nói:

- Bộ cô là lần đầu tiên đến đây sao? Quy củ giao dịch của Tiên thuyền, cô không biết ư? Chỉ cần song phương đồng ý, thì không được đổi ý, đại quản sự của tiên thuyền trước khi giao dịch có nhắc qua đấy, cô giờ quên rồi ư? Muốn tôi giao ra mười hai lôi châu, chẳng lẽ cô muốn làm trái quy củ của Tiên thuyền hay sao?

Nghe thấy lời nói vô sỉ này, tất cả mọi người trong đại sảnh yên lặng không nói gì. Người vô sỉ thì tất cả mọi người đều có gặp qua, thế nhưng loại người vô sỉ này thật đúng là vô cùng hiếm thấy đấy. Trước đó khi chưa bị vạch trần, bộ dạng hung dữ của y thật giống như tất cả mọi người nợ y không bằng, nhưng đến khi bị vạch trần, y chẳng những không có nửa phần xấu hổ, trái lại dương dương đắc ý lấy ra quy củ của Tiên thuyền.

- Tiểu nhân đê tiện

Nữ tu vận đồ đen toát ra ngọn lửa phẫn nộ, tuy nhiên lại không thể làm gì được tên tu sĩ áo vàng kim kia

Tên tu sĩ áo vàng kim tu vi Kim Tiên lại lần nữa cười lạnh nói:

- Đê tiện? Chỉ có thể trách chính cô không có kiến thức thôi. Nếu đã lên Tiên thuyền trao đổi đồ, cũng đừng thua không nổi. Không có sự quyết đoán, thì đừng lên chi cho mệt

Lời nói này đến tu sĩ Huyền Tiên vừa nãy giám định mồi lửa cũng nhìn không ưa nổi, ông ta nhìn lướt qua tựa hồ còn nổi giận lạnh giọng nói với tu sĩ áo vàng kim

- Ngươi đúng là đê tiện vô sỉ, sau này có loại người như ngươi tham gia hội giao dịch, ta sẽ không tham gia

- Tôi cũng sẽ không tham gia

Lập tức liền có mấy tu sĩ phụ họa. Thế nhưng đại đa số tu sĩ cũng không phát biểu ý kiến của mình, bọn họ trong lòng đương nhiên là sẽ không cùng tên tu sĩ áo vàng kim này giao dịch, tuy nhiên lại không nói ra. Lời này nói ra, chẳng khác nào đắc tội với tên tu sĩ áo vàng kim này, ai biết được tên tu sĩ áo vàng kim này là lai lịch gì

Có thể ngồi khoang thượng đẳng thì không thể nào là một Kim Tiên bình thường được, mà sẽ có chút nội tình và hậu thuẫn rồi, bằng không vé lên Tiên thuyền cũng mua không nổi đâu.

Tên tu sĩ áo vàng kim thấy tu sĩ Huyền Tiên khinh bỉ y, lúc này mới hừ một tiếng, không tiếp tục nói nữa. Mà vị nữ tu vận đồ đen chỉ có thể tự nuốt quả đắng, dùng mười hai lôi châu, đổi lấy một 'Vũ Thạch Hỏa' bỏ đi

Sau khi tu sĩ áo vàng kim kia ngồi xuống, còn lạnh lùng liếc mắt quét về phía Diệp Mặc, sát khí trong mắt cũng không hề che dấu chút nào

Nữ tu vận đồ đen và tu sĩ xung quanh đều nhìn thấy sát khí trong mắt tên tu sĩ áo vàng kim này, biết được rằng sau khi Diệp Mặc rời thuyền chắc chắn tiêu đời rồi. Thế nhưng không có bất kỳ người nào vì tên tu sĩ áo vàng kim muốn giết Diệp Mặc, mà ra mặt giúp Diệp Mặc. Tên tu sĩ áo vàng kim có thù tất báo thế này, thì sẽ càng không có người nguyện ý ra mặt đâu.

Đến cả nữ tu vận đồ đen cũng biết cô lực bất tòng tâm, cô lấy ra một miếng ngọc bài đưa cho Diệp Mặc nói rằng:

- Cái này cho anh, nói không chừng sau này anh cần dùng đến, xin lỗi, sự tình hôm nay là ta liên lụy anh rồi

- Cảm ơn, không sao đâu

Diệp Mặc tiếp nhận ngọc bài, cũng biết hiện tại nói gì cũng vô ích cả, cái hắn muốn không phải là sự trả thù của tên tu sĩ áo vàng kim kia, mà chính là mười hai viên 'Lôi Hải Thần Châu'

Về phần nữ tu vận đồ đen không đứng ra bảo vệ hắn, Diệp Mặc cũng không trách cô. Trước đó cô đã đứng ra nói đỡ cho hắn một câu, không để cho quản sự của tiên thuyền động thủ, Diệp Mặc đã rất cảm kích rồi

Hắn cũng biết nữ tu này là không có năng lực giúp hắn, nếu như cô thật sự có năng lực, thì không mặc cho tên tu sĩ áo vàng kim kia cướp đoạt mười hai viên lôi châu của cô, chỉ đành ngậm bồ hòn làm ngọt thế này

Bởi vì ảnh hưởng của việc này, giao dịch sau đó mọi người đều rất cẩn thận, đẳng cấp đồ giao dịch cũng thấp hơn trước nhiều

Sau khi giao dịch kết thúc, Diệp Mặc và Duẫn Ưng ba người trở về khoang góc, quản sự của tiên thuyền cũng không đuổi Diệp Mặc xuống, thế nhưng ánh mắt kia đối với Diệp Mặc lại cực kỳ bất thiện.

Mà trong ánh mắt của tên tu sĩ áo vàng kim nhìn Diệp Mặc cũng là lộ rõ sát khí đằng đằng mà bất cứ người nào đều có thể nhìn ra. Một khi Diệp Mặc rời thuyền, tên tu sĩ áo vàng kim nhất định sẽ đuổi giết hắn.

- Diệp đan sư, ngày hôm nay anh quá mạo hiểm rồi. Người có thể ngồi khoang thượng đẳng, đều là có thực lực cả đấy, anh hôm nay đắc tội với…

Vừa về tới khoang góc Duẫn Ưng liền lo lắng nói, anh ta thật sự lo lắng cho Diệp Mặc. Sát khí của tên tu sĩ áo vàng kim đến anh ta cũng có thể cảm nhận được, thì nói chi là Diệp Mặc. Diệp Mặc mặc dù không mất đi mười hai viên lôi châu, lại làm cho thanh danh của mình xấu đi, loại thù này hắn há có thể buông tha?

Diệp Mặc mỉm cười nói rằng:

- Có lẽ đây cũng không phải là chuyện xấu, chờ khi tới Loan Giác Tiên Trấn, hai người đi trước. Tôi hoài nghi tên tu sĩ áo vàng kim sẽ không bỏ qua cho tôi, hắn nhất định sẽ đuổi theo xuống Tiên thuyền mà giết tôi…

- Vậy…

Duẫn Ưng cũng là lo lắng vô cùng, dù là Diệp Mặc không nói, anh ta cũng có thể đoán ra tên tu sĩ áo vàng kim kia sẽ không bỏ qua Diệp Mặc. Thế nhưng anh ta lại bất lực, loại cảm giác này thật sự là rất không dễ chịu

Thấy Duẫn Ưng là thật sự lo lắng, Diệp Mặc lại lần nữa nói

- Anh Duẫn, nếu như anh tin tưởng tôi, anh cứ về rừng rậm Hắc Lô trước đi, tôi tối đa mấy tháng sau sẽ tới rừng rậm Hắc Lô. Năm trăm tiên tinh kia, tôi nhất định sẽ trả lại cho anh

- Diệp đan sư, Duẫn Ưng tôi mặc dù đối với tiên tinh rất coi trọng, nhưng cũng không để ý năm trăm tiên tinh kia, tôi lo lắng chính là an nguy của anh Diệp…

Duẫn Ưng lập tức liền chỉ lắc đầu nói

Diệp Mặc khoát tay, lúc trước hắn vì lo nghĩ làm cách nào lấy được mười hai viên 'Lôi Hải Thần Châu', lại không ngờ rằng kết thù với tên tu sĩ áo vàng kim kia, nếu muốn giết hắn, vậy khẳng định là sẽ truy đuổi theo rồi. Diệp Mặc tuy rằng chỉ là tu vi Hư Tiên trung kỳ, nhưng không cho là mình sẽ sợ y

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.