Mặc dù Trường Thiên Tiên Tôn đã bị trọng thương, nhưng lần toàn lực ra tay lúc này của y hiển nhiên là không giết được Lục Chính Quần thì sẽ không bỏ qua.
Đại Ấn từ phạm vi mấy chục dặm đánh về phía Lục Chính Quần. Thất Tinh Kiếm của Lục Chính Quần cũng mang theo bẩy đạo Tinh ngấn đánh ra.
Mặc dù Đại Ấn cùng với hào quang của Tinh ngân chưa đụng vào nhau, nhưng lực lượng ba động cường đại của Tiên nguyên đã giống như biển lớn mênh mông cuồn cuộn dâng trào lên. Đại Ấn của Trường Thiên Tiên Tôn đã che phủ hoàn toàn không gian xung quanh khiến cho Lục Chính Quần căn bản là không có nơi nào để tránh né. Điều duy nhất có thể làm chính là dùng Tiên nguyên cùng thần thức đối kháng với Trường Thiên Tiên Tôn một lần.
Diệp Mặc một bên chữa thương, nhưng thực tế thì hắn cũng không bị thương tổn bao nhiêu, cho nên hắn vẫn có thể nhìn rõ ràng cuộc chiến của hai người. Lục Chính Quần không phải là một mình chiến đấu, dường như trên người y còn có một cái Nguyên Thần thể, và thần thức của cái Nguyên Thần thể kia vô cùng cường đại, hơn nữa còn có thể mở rộng 'Thần thức vực' ra ngăn cản lĩnh vực của Trường Thiên Tiên Tôn.
Chính vì Lĩnh vực của Trường Thiên Tiên Tôn không có chút ảnh hưởng nào tới Lục Chính Quần, lại thêm việc Trường Thiên Tiên Tôn đã bị trọng thương, cho nên Lục Chính Quần mới có thể miễn cưỡng ứng phó được với Trường Thiên Tiên Tôn.
Thất Tinh Kiếm mang theo bẩy đạo tinh quang sáng chói, dưới sự che phủ của Đại Ấn, thậm chí còn trở thành một đạo tinh quang nổi bật giữa hư không mờ mịt.
Rầm, rầm...
Thanh âm mang theo tiếng vỡ răng rắc vang lên liên miên bất tuyệt trong hư không.
Kiếm quang của Thất Tinh Kiếm cùng Đại Ấn va chạm vào nhau khiến từng đạo sóng không gian tràn ra tứ phía, va chạm trong hư không mang theo từng đợt thanh âm như xuyên kim liệt thạch (phá sắt nát đá).
Sau khi luồng kiếm quang của đợt Thất Tinh Kiếm thứ nhất va chạm với Đại Ấn, thì ấn kia lập tức chậm chạp lại, thậm chí còn co lại rất nhiều. Sắc mặt Lục Chính Quần lúc này cũng tái nhợt đi. Y không đợi cho luồng kiếm quang thứ nhất tiêu tán, thì Thất Tinh Kiếm đã lại một lần nữa phóng ra mang theo bẩy đạo Tinh ngân. Bẩy đạo Tinh ngân này dường như không hề có khoảng cách gì mà trực tiếp đánh thẳng vào người của Trường Thiên Tiên Tôn.
Rầm rầm...
Từng đợt tiếng động dầy đặc vang lên, mà Tiên nguyên từ bốn phía cũng bị luồng Tinh quang Thất Tinh Kiếm của Lục Chính Quần kích phát cuốn lại, tạo thành một cảnh tượng rực rỡ trong hư không.
Khi lần thứ ba phóng ra bẩy đạo kiếm ảnh, thì Thất Tinh Kiếm của Lục Chính Quần rốt cuộc cũng chậm lại. Cùng lúc đó thì Lục Chính Quần cũng liên tiếp phun ra mấy ngụm máu.
Trường Thiên Tiên Tôn lúc này sao có thể không biết rằng trước đó Lục Chính Quần cũng ẩn nấp thực lực chứ. Y lại lần nữa phải kêu lên một tiếng đau đớn, lấy ra thanh cự phủ mầu đỏ.
Trong lòng Diệp Mặc âm thầm khiếp sợ. Hắn không thể ngờ được Lục Chính Quần lại lợi hại như vậy. Cho dù là y có một Nguyên Thần thể cấp bậc phi thường cao trợ giúp, nhưng thực lực của Lục Chính Quần rất mạnh mẽ. Diệp Mặc đương nhiên không biết rằng lúc này Lục Chính Quần đã có chỗ khổ khó nói rồi.
Y hiện tại không đơn giản là nhờ Nguyên Thần thể kia giúp ngăn chặn 'Lĩnh vực Tiên Tôn', mà ngay cả là Thất Tinh Kiếm cũng phải ngờ Nguyên Thần thể kia trợ giúp khống chế để đối phó với Trường Thiên Tiên Tôn.
Điều này hoàn toàn khác với những gì mà Lục Chính Quần đã làm trước đây. Vì tuy là Nguyên Thần thể kia trước đây nằm dưới sự khống chế của y, mà y bình thường cũng rất tôn kính đối với cái Nguyên Thần thể kia. Nhưng y chưa bao giờ nghĩ tới việc đem thần thức của mình mở rộng hoàn toàn cho đối phương. Vì như vậy thì một khi đối phương cắn trả, y chắc chắn sẽ phải trả một cái giá đắt. Đáng tiếc là lúc này y đâm lao thì phải theo lao thôi, vì trước đó một đòn ám toán của y đã không thể đánh nát được đan điền của Trường Thiên Tiên Tôn.
Điều này làm cho Lục Chính Quần cực kì kinh dị, vì dựa theo mưu tính của y, thì một chiêu ám toán đó gần như đã tin chắc là có thể nghiền nát được đan điền của Trường Thiên Tiên Tôn rồi. Thực tế thì y chỉ có thể ám toán thành công đúng như dự tính khiến cho sức chiến đấu của Trường Thiên Tiên Tôn chỉ còn lại non nửa, nhưng khoảng cách tới mức khiến cho đan điền của đối phương bị nghiền nát thì còn xa lắm. Bởi vì một khi đan điền bị phá, thì cho dù là Trường Thiên Tiên Tôn có lợi hại hơn nữa, cũng không thể nào tiếp tục chiến đấu được.
Cũng may là Nguyên Thần thể kia cũng không muốn cắn trả thức hải của y, mà vẫn toàn tâm toàn ý trợ giúp y ngăn trở thế công của tên Trường Thiên Tiên Tôn kia.
Mặc dù Lục Chính Quần cùng Nguyên Thần thể kia liên hợp thần thức lại, khiến cho
Lục Chính Quần miễn cưỡng có thể kháng trụ lại đối phương, nhưng Tiên nguyên của y so với đối phương thì lại kém quá nhiều. Cho nên y chỉ có thể không ngừng dùng Ting quang kiếm mang của Thất Tinh Kiếm, giảm bớt áp lực khi tiêu hao Tiên nguyên. Cho dù là như vậy, thì y vẫn khó có thể ngăn được áp lực từ Tiên nguyên hùng hậu của Trường Thiên Tiên Tôn, không ngừng phun ra mấy ngụm máu tươi.
Cảm giác được Tiên nguyên của mình đang yếu ớt dần, ngay cả thức hải cũng mệt mỏi, dần gìa đã không còn nắm chắc được Thất Tinh Kiếm trong tay nữa. Trong lòng Lục Chính Quần lúc này đã vô cùng âm trầm rồi. Đã tới lúc này, thì trận diện đã hoàn toàn thoát ly khỏi khả năng khống chế của y rồi.
Diệp Mặc đang ở một bên chữa thương, cho nên y càng không trông cậy vào việc Diệp Mặc sẽ tới giúp y chút nào. Mà lúc này Cự Phủ của Trường Thiên Tiên Tôn đã biến thành một đạo Phủ ảnh như muốn xé rách hư không. Nếu như y không nghĩ biện pháp, thì cho dù là chặn lại được cái Đại Ấn kia, thì Cự Phủ này cũng sẽ chẻ y ra thành hai khúc mất. Tiên Tôn quả nhiên không phải là Tiên Vương có thể so sánh được. Lục Chính Quần lúc này hiểu rõ, nếu như không phải là có Nguyên Thần thể kia hỗ trợ, thì y đã sớm bị giết rồi.
Lục Chính Quần lúc này buộc phải quyết định, liên tiếp thiêu đốt tinh huyết cùng Tiên nguyên, thậm chí cả thần thức cũng bắt đầu bốc cháy lên. Mà ngay cả phần thần thức không thuộc về y, thì y cũng bắt đầu đem nó thiêu đốt đến rừng rực lên.
Trong nháy mắt, Thất Tinh Kiếm càng thêm chói sáng lên. Lúc này Thất Tinh Kiếm vốn hóa thành bẩy đạo Tinh quang kiếm mang thì lúc này đã trở thành Lưu tinh kiếm quang. Mà bẩy đạo Lưu tinh kiếm quang này lại tiếp tục phân liệt ra thêm lần nữa, cứ một đạo lại hóa thành bẩy đạo, phân thành 49 đạo Lưu tinh kiếm quang rồi nhưng vẫn không có dấu hiệu dừng lại. Cứ mỗi đaọ lại hóa thành bẩy đạo Lưu tinh kiếm quang nữa.
Chỉ trong chớp mắt, thì mấy trăm đaọ Lưu tinh kiếm quang đã được Lục Chính Quần biến ảo ra, đồng thời đánh thẳng về phía Trường Thiên Tiên Tôn.
Tại trong hư không này, nó giống như là một đạo pháo hoa đột nhiên nở rộ. Mấy trăm đạo Lưu tinh kiếm quang giống như là đột nhiên xuất hiện từ trong hư không lao xuống, nhanh chóng đụng vào Đại Ấn của Trường Thiên Tiên Tôn.
Ầm...
Đại Ấn to lớn kia rốt cục đã không còn ngăn chặn được đạo Lưu tinh kiếm mang này của Lục Chính Quần, bị nện bay thẳng ra ngoài. Nhưng đạo Lưu tinh kiếm quang kia lại không yếu ớt đi chút nào, vẫn mang theo khí thế che trời phủ đất đánh thẳng vào Cự Phủ kia.
Cự Phủ màu đỏ tuy rằng lợi hại, nhưng không phải là được Trường Thiên Tiên Tôn đánh ra với toàn bộ thực lực. Cho nên dưới Lưu tinh đầy trời kia, liền trở nên ảm đạm đi rất nhiều.
Mấy trăm đạo kiếm quang lúc này cũng đã bị chặn lại hơn nửa, những đạo kiếm quang còn lại kia dù đã bị suy yếu đi nhiều nhưng vẫn lần nữa lao xuống xé rách thân thể của Trường Thiên Tiên Tôn.
Từng trận cảm giác suy yếu truyền tới. Dù Trường Thiên Tiên Tôn biết rõ Lục Chính Quần hiện tại cũng đã lâm vào tình trạng hư nhược cực độ, nhưng y cũng không dám tiếp tục lưu lại chỗ này. Lục Chính Quần không có gì, nhưng cái Nguyên Thần thể ở bên cạnh y quá mức đáng sợ. Nếu ở lại chỗ này, thì mình cũng không cần phải đi nữa.
Trường Thiên Tiên Tôn căn bản cũng không suy nghĩ nhiều, lập tức xoay người mang theo một đạo độn quang biến mất trước mắt Lục Chính Quần. Trường Thiên Tiên Tôn muốn bỏ chạy, nhưng Lục Chính Quần lại không có biện pháp nào cả, chỉ có thể trơ mắt ra mà nhìn đối phương thôi.
Diệp Mặc thấy Trường Thiên Tiên Tôn muốn chạy trốn, hơn nữa còn chạy về hướng này, thì sao có thể không biết là y muốn trước khi rời đi thì bắt theo cả mình. Cho nên hắn đột nhiên đứng lên, đồng thời đánh ra một quyền.
Quyền đạo thần thông, Hư không.
Trường Thiên Tiên Tôn bị Lục Chính Quần đánh cho trọng thương, đến lúc này muốn bắt một tên Tiên Vương nho nhỏ như Diệp Mặc, thì tên Tiên Vương sơ kỳ này còn dám phản kháng, khiến trong lòng y càng tức giận vô cùng. Lúc này đây y xem như là đã bị lật thuyền trong mương rồi, lại còn bị Lục Chính Quần tính kế nữa chứ.
Y đã từng thấy Diệp Mặc động thủ rồi, và một đao kia cũng rất khá. Nhưng cho dù là một quyền này lợi hại ngang với một đao kia, thì làm gì được y nào? Trường Thiên y dù là đang bị trọng thương, nhưng cũng không thèm để một tên Tiên Vương sơ kỳ nho nhỏ vào trong mắt. Y cũng không thèm nghĩ ngợi gì, lập tức mở rộng 'Lĩnh vực Tiên Tôn' vươn 'Tiên nguyên thủ' ra nắm lấy một quyền kia của Diệp Mặc.
Ầm ầm...
Một âm thanh trầm đục phát ra, sóng gió trong hư không xung quanh bỗng nhiên nổi lên. Tại thời khắc này, dường như có sát thế vô tận trong hư không đều tụ tập lại, đảo mắt đã biến thành một cái lốc xoáy sát thế. Cái lốc xoáy này càng lúc càng lớn, sát thế càng lúc càng cường hãn hơn.
Rắc rắc...
Trường Thiên Tiên Tôn vốn đã ở vào trạng thái hư nhược, lúc này mới phát hiện ra rằng 'Lĩnh vực Tiên Tôn' của mình đã hoàn toàn bị phá vỡ. Y khiếp sợ phát hiện ra 'Lĩnh vực Tiên Vương' của đối phương không ngờ lại không kém hơn so với 'Lĩnh vực Tiên Tôn' của y khi đang bị suy yếu bao nhiêu, mà hơn nữa y còn phát hiện ra đối phương không ngờ lại có cả 'lĩnh vực Thần thức ' nữa.
Nhưng những điều này vẫn không phải là điều quan trọng nhất, mà quan trọng nhất là một quyền này của đối phương tạo thành một lốc xoáy sát thế, mang theo khí tức hủy diệt thật sự đáng sợ. Giống như là bất kỳ vật gì ở trong hư không này, chỉ cần bị cuốn vào trong cái lốc xoáy kia, thì đều sẽ bị hủy diệt hoàn toàn. So với một đao 'Thái hồng' lúc trước, thì uy lực của một quyền này đâu chỉ cường đại hơn gấp mầy lần?
Thực tế thì một quyền 'Hư không' này của Diệp Mặc không chỉ cường đại hơn 'Thái hồng' một lần, mà hơn nữa một quyền của hắn lúc này cũng không hề có chút suy nghĩ giữ lại thực lực nào cả. Đối mặt là một Tiên Tôn, cho dù là một Tiên Tôn đang bị trọng thương thì việc giữ lại thực lực cũng chính là tìm chết.
Huống chi một quyền 'Hư không' này của hắn mới thực sự là thần thông, còn là thần thông có chứa một tia không gian pháp tắc. Một chiêu 'Thái hồng' kia của hắn thì nhiều nhất chỉ có thể xem là Bán thần thông mà thôi.
- Giỏi cho tên tiểu tử gian xảo, không ngờ mày còn ẩn nấp thực lực...
Trường Thiên Tiên Tôn lại lần nữa vừa kinh vừa sợ. Lần đầu tiên bị Lục Chính Quần tính kế, lần này lại tiếp tục bị Diệp Mặc tính kế một lần nữa.
Đáng sợ hơn là, cả hai tên gian xảo này thực lực đều cường hãn nhất trong các Tiên Vương cao cấp, cho dù là tên tông chủ của Mặc Nguyệt Tiên tông kia, đoán chừng là so với Tiên Vương đỉnh cũng không kém bao nhiêu rồi. Nếu như Lục Chính Quần kia không có Nguyên Thần thể hỗ trợ, thì chắc cũng không phải là đối thủ của tên này.
Nếu như sớm biết Diệp Mặc lợi hại như vậy, thì Trường Thiên Tiên Tôn cho dù muốn cướp lấy thứ trên người Diệp Mặc, cũng sẽ không tới lấy vào lúc này. Mà cho dù vừa rồi muốn chạy trốn, thì cũng sẽ lựa chọn một phương hướng cách xa cái tên Diệp Mặc này để mà chạy trốn. Thực tế thì y biết rõ, đánh nhau từ đầu đến giờ, thì tên Tiên Vương Bị thương đầu tiên này chính là kẻ có thực lực mạnh nhất rồi. Nhưng y không ngờ rằng mình lại lựa chọn đúng kẻ có thực lực mạnh nhất để mà động thủ.
Cho dù là kinh sợ, thì Trường Thiên Tiên Tôn lúc này vẫn biết rằng mình cần phải chống đỡ lại một quyền này.
Chỉ là giờ phút này, dù y có toàn lực ra tay, cũng đã không kịp ngăn trở lại một quyền này của Diệp Mặc rồi.
Ầm...
Một tiếng nổ vang lên, cánh tay của Trường Thiên Tiên Tôn trực tiếp bị một quyền này của Diệp Mặc hóa thành hư vô. Chỉ sau một khắc, thì thân thể của Trường Thiên Tiên Tôn cũng bị một quyền này khiến cho tan nát, máu thịt văng ra tứ phía trong hư không.
- Hận chết ta rồi...
Trường Thiên Tiên Tôn hộc ra bốn chữ cuối cùng, sau đó ngay cả Nguyên Thần cũng bị một quyền của Diệp Mặc đánh tan.