Con mắt Diệp Mặc lạnh lẽo, một Hư Thần sơ kỳ mà cũng dám quát lớn với mình. Chỉ là khôns đợi hắn nói, Cảnh Anh Ly đã lấy ra sáo ngọc, khí thế trên người đột nhiên bạo phát, sau đó lạnh giọng nói với tên Tu sĩ Hư Thần kia:
- Mày chỉ là một cọng hành mà thôi, Tiểu Mặc nói cái gì đâu có quan hệ gì tới mày? Mày muốn làm con chuột lắm miệng hả.
Diệp Mặc thấy Cảnh Anh Ly khí thế bạo phát, hiển nhiên đã đến biên giới đột phá rồi, liền nghĩ ra cô lần này trở về không thăng cấp Hư Thần mà đến giúp đỡ mình. Diệp Mặc trong lòng cũng rất là cảm kích.
- Cô là người phương nào?
Tên đan sư kia vốn định lấy lòng Quý Bưu Đình và Đan Vương Kỳ Dương, chỉ là quát Diệp Mặc một chút. Bởi vì Diệp Mặc lúc tiến vào, đã bị Đan đồng giữ cửa báo là một tán tu. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com
Cảnh Anh Ly vừa cười vừa nói:
- Mày mà cũng dám hỏi tao là người phương nào, đồ rác rưởi chỉ biết nịnh nọt người khác mà thôi.
Vi đan sư sắc mặt đỏ lên, lập tức muốn động thủ, nhưng không ngờ rằng Quý Bưu Đình lại cười rồi nói rằng:
- Nếu như tôi không nhìn lầm thì vị này là Cảnh Anh Ly một trong song kiều của Huyền Âm Các.
Tên tu sĩ Hư Thần mặt đỏ lên vừa muốn động thủ kia khi nghe được mấy chữ Huyền Âm Các, nhất thời giật mình một cái, lửa giận đầy trời lập tức biến mất không còn.
Môn phái chín sao Huyền Âm Các muốn giết chết y giống như bóp chết một con kiến, cho dù là Quý Bưu Đình cũng không dám làm gì đối phương, chính y không ngờ to gan đến như thế, dám trực tiếp mạo phạm người của Huyền Âm Các, thật sự là không biết chết là như thế nào.
- Đúng vậy, Cảnh Anh Ly ra mắt Đan Vương Sinh Đình.
Cảnh Anh Ly vội vã ôm quyền nói. Quý Bưu Đình tuy rằng chỉ là người của tông môn tám sao, thế nhưng địa vị lại cao không gì sánh được. Cho dù địa vị Cảnh Anh Ly lớn đến mấy, cũng không dám vô lễ đối với Quý Bưu Đình.
Một Đan Vương tứ phẩm đủ để khiến các môn phái khác nịnh bợ, Huyền Âm Các cũng không ngoại lệ.
Quý Bưu Đình mỉm cười, gật đầu với Cảnh Anh Ly, sau đó tiện tay ở trên không búng tay một cái, rất nhanh phương thuốc Chức thần đan xuất hiện ở trên không.
Sau khi làm xong những thứ này. Quý Bưu Đình ôm quyền cao giọng nói:
- Tuy rằng tôi cho rằng phương thuốc này không thể luyện chế được, thế nhưng nếu Đan Vương Hồ Mân đã chắc chắc như vậy, hiện tại tôi đem phương thuốc này cho mọi người nhìn qua. Chỉ cần Đan Vương nào có thể dựa theo phương thuốc này luyện chế ra Chức thần đan, Quý Bưu Đình tôi nguyện bái sư. Linh dược Dược Viên của Thiên Dược Hồ có thể tùy ý sử dụng.
Quý Bưu Đình thốt ra lời này, nhất thời bầu không khí Đan Tức Lâu lại ồn ào hơn. Tuy rằng hầu như tất cả các tu sĩ đều cho rằng Chức thần đan là không thể luyện chế được, thế nhưng nếu như có thể khiến Quý Bưu Đình bái sư, vậy căn bản tiền đồ rất rộng. Dù không thực sự bái sư, được đứng hàng đầu vậy cũng đủ rồi. Huống chi còn có linh dược Dược Viên của Thiên Dược Hồ, đây chính là vật báu vô giá.
Cảnh Anh Ly có ý nhìn Diệp Mặc một chút. Diệp Mặc cũng không tiếc cười nhạt một tiếng. Để Quý Bưu Đình bái mình làm sư phụ. Quý Bưu Đình đang nằm mơ ư, về phần linh dược viên Thiên Dược Hồ, tuy rằng hắn rất mong muốn có thể phát tài, thế nhưng cũng không có để ở trong lòng. Không lâu trước đây hắn ở Vẫn Chân Điện đã có một món hời lớn, linh thảo rất nhiều.
Nói thật, cừ động cuối cùng của Quý Bưu Đình đã để lại ấn tượng không tốt trong lòng Diệp Mặc. Y căn bản là không trưng cầu ý kiến của Cố Mân Tiềm, tự mình trực tiếp đem Chức thần đan công bố cho mọi người biết. Cách làm như vậy nói dễ nghe một chút chính là để tất cả mọi người cùng nghiên cứu, nói khó nghe thì căn bản không tôn trọng Cố Mân Tiềm, vừa nhìn đã biết là loại người tự xem mình là nhất.
Mặc dù tất cả mọi người đều cho rằng Chức thần đan không thể luyện chế được, thế nhưng vẫn có nhiều đan sư bắt đầu thí nghiệm, mà ngay cả tên đan sư mới vừa rồi còn cho rằng Cố Mân Tiềm nói nhảm cũng bắt đầu thí nghiệm.
Diệp Mặc đối với cái đại hội luận đan này đã không có hứng thú, lúc hắn muốn rời đi, Cố Mân Tiềm đi tới trước mặt Diệp Mặc chắp tay nói với Diệp Mặc:
- Lạc đan sư, vừa rồi mọi người đều cho rằng Cố mỗ nói nhảm, vì sao Lạc đan sư lại cho rằng Cố mỗ nói là sự thật? Khẳng định có thể luyện chế ra Chức thần đan?
Diệp Mặc mỉm cười nói:
- Nếu như tôi nói tôi ngưỡng mộ anh Cố, sau đó tin tưởng lời anh Cố nói, anh Cố có tin không?
Cố Mân Tiềm tự giễu lắc đầu nói:
- Tôi mặc dù là một Đan Vương nhị phẩm, thế nhưng có hơn gì một tán tu. Danh tiếng bình thường, nếu Lạc đan sư nói ngưỡng mộ tôi, tôi tuyệt đối sẽ không tin.
Diệp Mặc buông tay nói:
- Sao lại không được, tôi và anh Cố giống nhau, cũng cho rằng Dẫn thần thảo có thể nhập đan.
- Thế nhưng một Đan Vương muốn hình thành vòng xoáy linh khí ở bên trong lò luyện đan là hết sức khó khăn, chớ nói chỉ đến việc hình thành vòng xoáy linh khí ở trong đan dược, hơn nữa còn cần vòng xoáy linh khí bao vây khống chế dược tính của Dẫn thần thảo nữa? Việc này đúng là khó có thể làm được. Nếu như Lạc đan sư biết được đáp án. Cố Mân Tiềm mong cậu chỉ bảo.
Cố Mân Tiềm tuy rằng biết Chức thần đan có người luyện chế ra, nhưng là bởi vì mãi vẫn không rõ làm thế nào thành công.
Diệp Mặc thấy Cố Mân Tiềm ngữ khí thành khẩn, hoàn toàn khác với vị Đan Vương Kỳ Dương kia, lập tức hiểu rõ Cố Mân Tiềm là thật lòng muốn biết đáp án. Hơn nữa y cũng không vì mình là một Linh đan sư mà tỏ thái độ khinh thường, còn hạ thấp thân phận nhờ hắn chỉ bảo.
Diệp Mặc mỉm cười, cũng không trả lời Cố Mân Tiềm, xoay người nói với Cảnh Anh Ly:
- Cảnh sư tỷ, chúng ta đi thôi.
Tuy rằng Cố Mân Tiềm ngữ khí thành khẩn, thế nhưng bảo hắn tùy ý dạy đối phương cách luyện chế Chức thần đan, cái này tuyệt đối không có khả năng.
Nếu như chờ hắn ổn định được chỗ đứng, vậy Chức thần đan sẽ là một vũ khí lợi hại cho hắn phát tài, đan dược cũng không phải càng cao cấp lại càng dễ bán, chỉ có quần chúng hóa mới là dễ kiếm tiền nhất. Hắn hoàn trông cậy vào Chức thần đan để phát triển Mặc Nguyệt Chi Thành, đâu có thể vì quý mến một người mà nói cho y biết?
Thấy Diệp Mặc xoay người rời đi, Cảnh Anh Ly không chút do dự bước đi theo. Phùng Lăng lại chuyên tâm nghiên cứu phương thuốc Chức thần đan, nên không để ý việc hai người rời khỏi. Nhưng Quý Bưu Đình lại cau mày nhìn thoáng qua Diệp Mặc, y sở dĩ lấy ra phương thuốc Chức thần đan, thậm chí nói ra việc bái sư, chính là vì muốn Diệp Mặc xuất thủ. Bởi vì trước đó khi Diệp Mặc trả lời Cảnh Anh Ly đã mang theo ngữ khí đáng tin, y không rõ một Linh đan sư thất phẩm làm sao lại có lòng tin đối với Chức thần đan này.
Y cũng không ngờ Diệp Mặc lại xoay người rời đi, thậm chí căn bản là không thèm để ý điều kiện mà y đã nhắc tới. Thế nhưng lập tức vừa nghĩ cũng đã hiểu, đối phương chỉ là một Linh đan sư thất phẩm, sở dĩ đưa ra ý kiến, chỉ là vì lập dị mà thôi, cũng không phải hắn thực sự cho rằng Chức thần đan có thể luyện chế được. Bởi vì khi hắn nói Chức thần đan có thể luyện chế, căn bản là chưa từng thấy qua phương thuốc này.
Duẫn Phán Điệp thấy Cảnh Anh Ly và Diệp Mặc muốn đi, không thể làm gì khác hơn là cáo từ Cảnh Anh Ly, cô tuy rằng rất nghi hoặc thái độ đối đãi đối với Diệp Mặc của Cảnh Anh Ly, nhưng cũng không nghĩ ra được một lý do.
Đan Tức Lâu cũng không vì Diệp Mặc rời đi mà có nửa phần thay đổi, ngoại trừ một số đan sư cho rằng căn bản không thể luyện chế được Chức thần đan, thì một bộ phận đan sư khác vẫn đang miệt mài nghiên cứu phương thuốc Chức thần đan.
Cố Mân Tiềm cau mày nhìn bóng lưng Diệp Mặc rời đi, tựa hồ nghĩ đến cái gì. Một lát sau, sắc mặt y bỗng thay đổi, thậm chí ngay cả chào hỏi cũng không có, lập tức đuổi theo.
- Diệp Mặc, anh thực sự đã luyện chế ra Chức thần đan?
Tới một chỗ cách xa Đan Tức Lâu, Cảnh Anh Ly mới nhỏ giọng hỏi Diệp Mặc.
Diệp Mặc biết chuyện này không thể gạt được Cảnh Anh Ly, lúc hắn luyện chế Chức thần đan không có để ý. Thế nhưng sau này hắn cũng ý thức được Chức thần đan là một cơ hội làm ăn lớn, cho nên hắn cũng dự định đem Chức thần đan làm bước đầu khởi nghiệp.
Điều đáng tiếc chính là, hắn vẫn không có địa bàn, hơn nữa cũng không có thực lực điều khiển Chức thần đan cho đến bây giờ. Hiện tại Cảnh Anh Ly hỏi, hắn cũng không cần phải giấu diếm Cảnh Anh Ly, Cảnh Anh Ly biết rất nhiều bí mật của hắn, nếu như muốn bán đứng hắn thì đã sớm bán đứng rồi, căn bản là không cần chờ cho tới ngày hôm nay.
Cho nên hắn gật đầu nói:
- Đúng vậy, tôi đã luyện chế ra Chức thần đan, tôi chuẩn bị khi nào tôi có thực lực, ở Mặc Nguyệt Chi Thành sê ra mắt Chức thần đan.
- Hả.
Cảnh Anh Ly tuy rằng không phải lần đầu tiên bị Diệp Mặc đả kích, thế nhưng cô nghe một số Đan Vương, thậm chí rất nhiều Đan Vương thượng cổ cũng không có cách nào giải quyết việc Dẫn thần thảo nhập đan, vậy mà vấn đề này lại bị Diệp Mặc dễ dàng giải quyết rồi, cô không khỏi ngây ngẩn cả người.
Không đợi Cảnh Anh Ly nói nữa, Diệp Mặc bỗng nhiên xoay người nhìn chằm chằm vào một tu sĩ rất nhay đang chạy tới phía hai người. Cảnh Anh Ly bởi vì động tác của Diệp Mặc cũng phát hiện ra tên tu sĩ đang chạy tới. Lúc này cô trong lòng lại kính phục Diệp Mặc, tu vi của mình cao hơn Diêp Mặc, nhưng có người chạy theo bọn họ, Diệp Mặc lại là người phát hiện trước.
Tu sĩ chạy tới chính là Đan Vương nhị phảm Cố Mân Tiềm, sau khi y thấy Diệp Mặc và Cảnh Anh Ly căn bản không nói cái gì, trực tiếp vọt tới trước mặt Diệp Mặc mà quỳ xuống.
Diệp Mặc trong lòng kinh hãi, một Đan Vương nhị phẩm ở Đan Thành lại dập đầu đối với hắn. hắn làm sao chịu nổi, hắn vội vã kéo Cố Mân Tiềm cẩn thận nhìn bốn phía một chút, nhưng phát hiện đã có người chú ý tới bên này rồi.
- Đan Vương Hồ Mân, chuyện này là?
Cảnh Anh Ly vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Cố Mân Tiềm, cô cũng không hiểu Cố Mân Tiềm đường đường là một Đan Vương nhị phẩm vì sao dập đầu với Diệp Mặc, hơn nữa tu vi của y cũng là Hư Thần đinh, gần đột phá Hư Thần, làm sao có thể đối xử như vậy với Diệp Mặc một linh đan sư thất phẩm, dập đầu trước một tu sĩ Nguyên Anh?
Không đợi Cố Mân Tiềm nói, Diệp Mặc khoát tay ngăn cản y.
- Ông hiện tại không cần lên tiếng, nếu như ông muốn nói điều gì thì đi cùng tôi, bằng không vĩnh viễn cũng không cần nói một chữ ở trước mặt tôi.
Diệp Mặc có thể sống đến bây giờ ngoại trừ vận khí ra, đại bộ phận là dựa vào đầu óc của hắn. Hắn từ thái độ của Cố Mân Tiềm đã biết, Cố Mân Tiềm nói không chừng từ chỗ nào đã biết hắn chính là Diệp Mặc rồi. Cho nên hắn phải mang Cố Mân Tiềm về tiểu viện hỏi lại.
Cố Mân Tiềm lúc này nghe xong Diệp Mặc nói, tâm tình không ngừng kích động đã dần dần bình tĩnh trở lại, y gật đầu nhỏ giọng nói:
- Vâng thưa tiền bối.
Cảnh Anh Ly lúc này cũng hiểu rõ ý tứ của Diệp Mặc rồi, cô cũng không nói lời nào.
Diệp Mặc sống ở tiểu viện tuy rằng không gần, thế nhưng với tu vi của ba người thì rất nhanh đã về đến nơi. Khi Cố Mân Tiềm thấy bên ngoài tiểu viện có trận pháp phòng ngự cấp năm, trong mắt càng kích động hơn.
Cận Chỉ Hằng vẫn còn đang luyện đan. Diệp Mặc không gọi cô, đóng trận pháp phòng ngự tiểu viện lại, căn bản là không nghe Cố Mân Tiềm nói, đã kéo Cố Mân Tiềm vào sân trực tiếp hỏi:
- Đan Vương Hồ Mân, là ai nói cho anh biết?