Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần
-- o --
Chương 543: Nhẫn kim cương xanh
Nhóm dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
Tuy rằng lo lắng, nhưng Diệp Mặc lại không có cách nào, hắn không có khả năng buông lỏng chuyện Lạc Nguyệt đi tiểu thế giới. Ai biết ở tiểu thế giới sẽ phát sinh chuyện gì? Khi Lạc Nguyệt không tự bảo vệ mình, một khi hắn rời khỏi Lạc Nguyệt xảy ra chuyện gì nhất thời chưa thể về, thì chính là hại những người đi theo hắn.
Trang giấy vàng đối với Diệp Mặc cũng rất quan trọng, thậm chí Diệp Mặc còn nghĩ, nếu hắn chiếm được ba trang giấy vàng, có phải sẽ phát sinh kỳ tích gì đó hay không? Hơn nữa, Diệp Mặc cũng tin tưởng, trước khi bà già đó có được tin tức xác thực, bà ta nhất định sẽ không giết Lạc Huyên đâu. Nếu tin tức của bà ta xác thực, như vậy không cần mình đi tìm bà ta, bà ta cũng tới Lạc Nguyệt tìm mình. Hiện tại thì xem bà ta khi nào có thể phát hiện ra bí mật của trang giấy trắng thứ hai, Diệp Mặc tin tưởng bà ta chắc chắn cũng sẽ không nỡ dùng lửa đốt như mình. Tạm thời ngừng những suy nghĩ đó lại, Diệp Mặc lại đi tới cái sơn động của Nam Lư Phong kia. Mùi trong động hơi khó ngửi, hơn nữa cửa động còn có một cửa đá khổng lồ, không biết cửa đá này là gã áo xám kia làm, hay là vốn đã có rồi.
Trong động có hai hang đá, một hình như làm nơi tu luyện và ngủ, còn có một cái dường như là làm nơi ăn uống. Xem ra gã áo xám kia thật sự trải qua cuộc sống hoang dã, một người trốn ở trong động tu luyện, nghị lực thật là không tồi.
Diệp Mặc không đi đến nơi ăn uống kia, trong gió có mùi thịt thật khó ngửi. Thần thức Diệp Mặc trực tiếp quét qua một chút, bên trong cũng có rất nhiều dược liệu, tuy nhiên những dược liệu kia cũng đã hong khô, mặc dù có chút quý báu, nhưng đối với việc luyện đan của Diệp Mặc lại không có lợi ích gì.
Diệp Mặc trực tiếp vào hang đá mà gã kia tu luyện, chỗ góc hang đá này có một giường gỗ giản dị. Bên giường gỗ đặt một quyển sách, Diệp Mặc tùy tay cầm lấy quyển sách kia, không ngờ lại là một quyển sách cổ, mặt trên viết đủ loại dược liệu và phương pháp sử dụng, dược hiệu vv...
Nhìn sách này vốn đã bị lật khiến ục nát, Diệp Mặc mới hiểu được gã áo xám kia vì sao tinh thông dược liệu như vậy rồi, hoá ra gã chiếm được một quyển sách như vậy.
Thứ này đối Diệp Mặc lại không có bất kỳ tác dụng gì, hắn liền tùy tay vứt bỏ. Rất nhanh Diệp Mặc liền thất vọng lắc đầu, trong này không có bất kì đồ gì hắn nhìn trúng. Còn nói đều là bảo vật bối, Diệp Mặc không biết mấy thứ này tại sao có thể gọi là bảo bối.
Đang lúc Diệp Mặc muốn rời đi, thần thức của hắn phát hiện tại chân giường có một hộp gỗ toàn tro bụi, trong hộp gỗ còn có cái gì đó.
Diệp Mặc giơ tay ra cầm lấy hộp gỗ, mở ra xem một chút, đồ vật bên trong không ngờ lại rất quen thuộc. Là mảnh vỡ của một khối bát quái âm dương ngư.
Cầm mảnh vụn này, Diệp Mặc liền nhớ lại, lúc trước hắn có được hộp ngọc của Quách Thái Minh, bên trong có một khối Tử tiêu, còn có một cái bản đồ. Sau này hắn lại tìm được đảo Hồ Lô trên bản đồ, ở bên trong đảo Hồ Lô tìm được một mảnh vỡ bát quái âm dương ngư.
Nghĩ đến đây, Diệp Mặc lập tức liền lấy ra một hộp ngọc từ trong chiếc nhẫn của mình, lấy mảnh vỡ bát quái âm dương ngư bên trong ra, và thả mảnh vỡ trong tay cùng một chỗ, quả nhiên có thể ghép lại. Tuy rằng vẫn chưa phải bát quái âm dương ngư hoàn chỉnh, nhưng rõ ràng hai mảnh vỡ này là của cùng một món đồ, chỉ có điều còn thiếu mấy mảnh vụn mà thôi.
Diệp Mặc nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra được đây là cái gì, đành phải đem hộp gỗ vứt bỏ, đưa cả hai mảnh vỡ cất vào trong hộp ngọc.
Cuối cùng không phải không thu hoạch được gì, Diệp Mặc rời khỏi nơi này, sau đó tiếp tục tìm kiếm ở Thần Nông Giá. Vào lúc ban đêm đã bị hắn tìm được vài cọng 'Lam túc’ tìm được 'Lam túc’, Diệp Mặc không còn tâm tư ở lại chỗ này, lập tức về Lạc Nguyệt.
Sau khi đưa nguyên tố Cưỡng thạch trong tay cho Diệp Tinh, Diệp Mặc lại bắt đầu luyện đan. Bởi vì Hoàng tinh trong tay hắn có giới hạn, Diệp mặc chỉ có thể luyện chế ra một lò Tinh nguyên đan mà thôi, tổng cộng mười hai viên.
Tinh nguyên đan đối với tu sĩ kỳ Trúc Cơ không có hiệu quả khôi phục gì, nhưng đối với Luyện Khí sơ kỳ và Luyện Khí trung kỳ thì khôi phục chân khí rất tốt, Diệp Mặc có được một lọ tinh nguyên đan chính là có được mấy cái mạng.
Mấy chuyện muốn làm đều làm không tệ, Diệp Mặc tinh thần sảng khoái, tiêu sái ra khỏi phòng tu luyện, lại cảm nhận được chỗ vách truyền đến một trận nguyên khí dao động.
Thần thức Diệp Mặc lập tức liền quét tới, không ngờ là Khinh Tuyết, cô vừa rồi thăng cấp luyện khí tầng ba. Trong lòng cũng cảm thấy vui thay Ninh Khinh Tuyết, Diệp Mặc cũng thầm than tư chất của mình thật sự không được tốt lắm.
Ninh Khinh Tuyết tu luyện khẳng định không chịu khó như mình, hơn nữa tài nguyên của cô cũng không có nhiều như mình, nhưng cho dù là như vậy, cô cũng thăng cấp luyện khí tầng ba.
Hẳn là nên giúp cô luyện chế một thanh phi kiếm rồi, nhưng vật liệu của phi kiếm này cũng hơi thiếu một chút. Còn Bắc Vi, cũng nên giúp em ấy chuẩn bị một ít đồ.
Vốn là Diệp Mặc định ra ngoài chúc mừng Ninh Khinh Tuyết một chút nhưng vừa nghĩ đến cô còn đang củng cố tu vi liền lập tức quay trở về phòng luyện đan, hắn muốn giúp Ninh Khinh Tuyết và Đường Bắc Vi luyện chế hai chiếc nhẫn trữ vật. May mà lần trước hắn lấy được Không Minh thạch, chỉ dùng một phần ba, sau này lại đạt được một khối Không Minh thạch lớn ở hội đấu giá. Có điều, khoáng thạch phụ trợ trong tay hắn cũng không nhiều lắm, chỉ có thể luyện chế một chiếc, nghĩ đến mình còn phải đi Mĩ, Diệp Mặc cuối cùng vẫn lựa chọn luyện chế một chiếc nhẫn trữ vật có không gian lớn nhất, sau đó gia công chiếc nhẫn trong tay một chút, để lại cho Khinh Tuyết.
Diệp Mặc sau khi nghĩ kỹ, lập tức liền lấy ra số nguyên liệu gấp ba lần chế nhẫn trữ vật ban đầu, bắt đầu luyện chế chiếc nhẫn trữ vật lớn. Lúc này hắn đã là luyện khí tầng năm, có thể bố trí thêm không gian trận pháp, một khi không gian trận pháp vững chắc, nhẫn trữ vật hắn luyện chế lại càng lớn.
Ba ngày sau đó, Diệp Mặc thờ phào nhẹ nhõm, lãng phí ba viên Tinh nguyên đan, còn có gấp ba số Không Minh thạch, hắn mới luyện chế được chiếc nhẫn mới trong tay này.
Không gian của nhẫn trữ vật mới có bán kính năm trượng, Diệp Mặc biết rằng không gian này vẫn quá nhỏ. Tuy nhiên tu vi của hắn quá thấp, nếu hiện tại hắn có tu vi Trúc Cơ kỳ, dựa vào nhiều Không Minh thạch như vậy, hắn hoàn toàn có thể luyện chế ra nhẫn trữ vật có bán kính đến bốn mươi trượng.
Diệp Mặc sau khi để đồ vật trong nhẫn cũ vào chiếc nhẫn mới, lại đem nhẫn cũ gia công một phen, chẳng những đem diện tích bên trong mở rộng lớn hơn rất nhiều, còn bỏ thêm một viên kim cương màu xanh lên. Mình đeo nhẫn xấu thì được, nhưng Ninh Khinh Tuyết là con gái, không thể đeo chiếc nhẫn quá xấu.
Sau khi làm xong mấy việc đó, Diệp Mặc đứng lên, hắn vừa định đi ra ngoài thì đã nhìn thấy Ninh Khinh Tuyết đẩy cửa đi vào
- Em ở bên ngoài chờ anh ba ngày rồi, em nhìn thấy anh đang tu luyện nên không dám đi vào, em đã thăng cấp luyện khí tầng ba rồi.
Sau khi Ninh Khinh Tuyết thăng cấp vẫn ở phía ngoài cửa của Diệp Mặc, chỉ là thần thức của cô biết Diệp Mặc đang tu luyện, cho nên không dám đi vào tìm hắn. Bây giờ Diệp Mặc đứng lên, cô lập tức liền tiến vào nói cho Diệp Mặc biết chuyện mình thăng cấp, cô biết nếu Diệp Mặc biết cô lên cấp nhất định thật cao hứng.
Diệp Mặc luôn luyện chế nhẫn, thật sự không chú ý tới Ninh Khinh Tuyết vẫn ở bên ngoài. Hiện tại Ninh Khinh Tuyết vừa mới thăng cấp, đầu tiên sẽ báo tin vui cho hắn rồi.
Diệp Mặc nhìn Ninh Khinh Tuyết càng toát ra khuôn mặt thanh lịch, dường như lại hơi gầy yếu, biết cô gần đây vì chuyện của Lạc Nguyệt rất là bận rộn, trong lòng dâng lên một ý nghĩ thương xót. Tuy rằng cô là Tu Chân giả, nhưng Lạc Nguyệt nhiều sổ sách như vậy đều do cô quản lý, thật sự là quá cực khổ.
- Khinh Tuyết, vất vả cho em rồi, có cần sắp xếp vài người làm phụ em không, em chỉ một mình thật sự làm không xuể
Diệp Mặc có chút không muốn cho Ninh Khinh Tuyết tiếp tục chịu khổ như vậy.
Ninh Khinh Tuyết lắc lắc đầu:
- Không, em thấy mỗi ngày bận rộn vô cùng thiết thực, hơn nữa hiện tại cũng không phải một mình em đang bận. Lạc Phi và Diệp Lăng cũng đang giúp em, Mộ Mai cũng đã tới.
-Diệp Lăng và Mộ Mai đã tới? Tử Phong tới rồi sao?
Diệp Mặc lo lắng cũng chỉ có mấy người kia mà thôi, nếu đều đi vào Lạc Nguyệt rồi, hắn cũng yên tâm một chút.
Ninh Khinh Tuyết gật gật đầu,
- Ba ngày trước đã tới rồi, chỉ có điều anh đang tu luyện, Diệp Lăng đến thăm anh vài lần rồi, không muốn làm phiền anh. Chỉ có điều Diệp Lăng hình như không thể tu luyện, tuy rằng em dạy cô ấy, nhưng cô ấy lại không có cách nào tụ khí.
Diệp Lăng không thể tụ luyện? Diệp Mặc trong lòng thầm than, chuyện hắn lo lắng quả nhiên đã xảy ra. Không phải mọi người bên cạnh đều có linh căn, Diệp Lăng nếu không thể tu luyện, đã nói lên cô không có linh căn. Loại chuyện này cho dù là hắn cũng không có cách nào.
Ở Tu Chân giới, người không có linh căn còn có linh vật thiên địa cá biệt có thể sinh ra linh căn, có thể là Địa Cầu này linh khí bị thiếu, căn bản nghĩ cũng đừng nghĩ tới. Cho dù là có loại linh vật này, ở nơi này cũng không thể sinh tồn.
Sau khi Ninh Khinh Tuyết tu luyện, đương nhiên cũng hiểu một số thứ Diệp Mặc dạy cho của cô là cái gì, hiện tại Diệp Lăng không thể tu luyện, trong lòng cô cũng có chút ảm đạm. Nhưng vẫn an ủi Diệp Mặc nói:
- Sau này đợi Lạc Nguyệt Thành thành lập xong, nơi này khẳng định vô cùng an toàn, cho dù là không thể tu luyện, cũng không có chuyện gì.
Diệp Mặc không giải thích, Ninh Khinh Tuyết còn không biết mục đích tu luyện là gì, cô cho rằng loại tu luyện này giống như Cổ võ, để rèn luyện thân thể mà thôi. Cô sở dĩ cố gắng tu luyện như vậy, cũng là bởi vì Diệp Mặc nói phải làm như vậy, về phần trường sinh gì đó, cho dù là Diệp Mặc nói, cô cũng là nghe qua rồi thôi, căn bản cũng không tin tưởng hoặc là để ở trong lòng. Sinh lão bệnh tử, đây căn bản cũng không phải là do ý chí con người có thể thay đổi.
Diệp Mặc cũng không cố giải thích nữa, hắn mang chiếc nhẫn đã luyện chế xong đưa cho Ninh Khinh Tuyết, nói:
- Khinh Tuyết, đây là tặng cho em đấy, em thích không?
-Chiếc nhẫn rất đẹp…
Ninh Khinh Tuyết cầm lấy chiếc nhẫn, trong mắt đã nổi lên nét vui mừng.
Không có một cô gái nào không thích nhẫn kim cương tượng trưng cho tình yêu kiên trinh không đổi thay, huống chi còn là chàng trai mình thích tặng. Về phần Diệp Mặc không gói chiếc nhẫn này lại, cứ như vậy trực tiếp lấy ra, cô căn bản cũng không để trong lòng, tinh thần của cô đã hoàn toàn bị chiếc nhẫn kim cương trong tay hấp dẫn.
Diệp Mặc cầm lấy chiếc nhẫn giúp cô đeo lên, Ninh Khinh Tuyết rốt cuộc không kìm nổi tình yêu rực lửa trong lòng, nhào vào trong lòng Diệp Mặc, gắt gao ôm eo hắn. Diệp Mặc lần đầu tiên tặng nhẫn cho cô, còn là một chiếc nhẫn kim cương đẹp như vậy, đây là nhẫn cầu hôn bù của hắn cho cô sao?
Diệt Hồng Trần