Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi -Nga Thị Lão Ngũ Thần

Chương 1044: Chương 1044: Nữ tu muốn giao dịch cùng Diệp Mặc.




Diệp Mặc tìm một vị trí riêng biệt trong phòng ngồi xuống, lập tức nhắm mắt dưỡng thần đồng thời ẩn đi khí tức của bản thân.

Khoảng chừng qua thời gian một nén nhang, Diệp Mặc cảm nhận được thân thuyền chấn động, lập tức quét thần thức ra ngoài, nhưng phát hiện hướng đi của thuyền đã hướng lên không trung, tốc độ càng lúc càng nhanh, chỉ trong nháy mắt thành Vẫn Chân đã biến mất trong thần thức của hắn.

Hầu hết các tán tu trong phòng khách đều quen biết nhau, một số ít bằng hữu quen thuộc bắt đầu nói chuyện phiếm, còn có một số ít người bắt đầu giao dịch các loại tài liệu và đan dược gì đó. Có rất ít người tu luyện, nơi ồn ào này xác thực là không thích hợp để tu luyện.

Và tên tu sĩ Kim Đan tên gọi Cố Vị cùng đi với Diệp Mặc đã sớm ngồi ở một góc phòng, càng không nói một lời nào.

Nghe ngóng được một ít nghị luận của mọi người, Diệp Mặc cũng ít nhiều lý giải được một chút tình huống của Vẫn Chân Điện. Chiếc thuyền lớn này cũng phải sáu ngày nữa mới đến Vẫn Chân Điện. Xem ra Cát Liên cũng không biết rõ chuyện này.

Diệp Mặc thông qua tốc độ của chiếc thuyền, là có thế cảm giác được, tốc độ của chiếc thuyền này hơn 'Phi vân thuyền' của hắn nhiều lắm. Loại tốc độ này ít nhất phải là chân khí cực phẩm, thậm chí đã vượt qua chân khí rồi.

Còn chưa hết một ngày đầu, rất nhiều tu sĩ đã bắt đầu kết bạn trên boong tàu. Bởi vì tu sĩ tiến nhập Vẫn Chân Điện lần này rất đông đảo, những đệ tử thiên tài và các tu sĩ của các đại môn phái lại càng nhiều. Rất nhiều người là vì muốn kết thân với những đệ tử thiên tài, thế nhưng càng nhiều người muốn lên boong tàu để xem các giao dịch mua bán hơn.

Nghe nói mỗi lần Vẫn Chân Điện mở ra các tu sĩ đều lên boong tàu để bày hàng vỉa hè, tất cả mọi người trao đổi cho nhau những gì cần

Diệp Mặc không có tâm tình tới đó, hắn căn bản không muốn bại lộ mình trước mặt người nào, càng không cần nói đến trao đổi, rất nhiều đệ tử thiên tài cũng đã lên boong tàu mua sắm rồi.

Mặc dù có rất nhiều tu sĩ đã lên boong tàu, nhưng trong đại sảnh số lượng tu sĩ vẫn đông như cũ. Những tán tu rất ít người là tu sĩ Nguyên Anh, dù sao đại bộ phận những người có tư chất ưu việt đều được các môn phái thu nhận. Ngoại trừ hơn mười người là tu sĩ Nguyên Anh tầng một, có lẽ cũng có tu sĩ Nguyên Anh tầng hai, tu sĩ Nguyên Anh tầng ba chỉ có một mình Diệp Mặc, càng không cần phải nói đến tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ nữa.

Mà Diệp Mặc phát hiện tu vi bản thân trong đại sảnh này dĩ nhiên lại là cao nhất, Diệp Mặc vốn đã đem tu vi của mình áp chế xuống Nguyên Anh tầng một, thậm chí còn chưa có ổn định cảnh giới. Hiện tại Diệp Mặc phát hiện tu vi Nguyên Anh tầng một của mình vẫn rất bắt mắt, lập tức nghĩ đến việc đem tu vi áp chế xuống Kim Đan viên mãn.

Bởi vì đa số tu sĩ ở đây đều là tu vi Kim Đan viên mãn. Thậm chí còn nhiều hơn tu sĩ Kim Đan tầng chín. Thế nhưng Diệp Mặc lập tức từ bỏ ý định này. Chí ít đã có mấy người biết hắn là tu sĩ Nguyên Anh tầng một, lần sau xuất hiện hắn lại là tu sĩ Kim Đan viên mãn, thì chỉ có thể khiến người khác thêm nghi ngờ mà thôi.

Một số tu sĩ mua bán trao đổi tài liệu đã trở về, đại sảnh theo đó dần dần náo nhiệt lên.

Mà lúc này thần thức của Diệp Mặc lại thấy cô gái tên Văn Thái Y đang đi về hướng này. Trong lòng Diệp Mặc thấy kỳ quái, lúc trước khi nhìn thấy Văn Thái Y, hắn thấy tính cách của cô giống như là cả thể giới chỉ có mình cô là ưu việt. Người như vậy đều là ở những gian phòng xa hoa hưởng thụ những lời nịnh hót, thế nào lại có khả năng đi đến phòng của những tán tu.

Diệp Mặc vốn không tin cô sẽ tìm đến mình, hắn tới giờ vẫn chưa lộ ra khí tức của mình, hơn nữa cô ta cũng không thể biết mình sẽ đến ở phòng của những tán tu tham gia rèn luyện Vẫn Chân Điện được?

Cái tên thanh niên anh tuấn bên cạnh Văn Thái Y đã là tu sĩ Nguyên Anh tầng năm, đi song song cùng Văn Thái Y cũng có thể thấy là một nam một nữ tài mạo xứng đôi.

Thế nhưng bất luận là đối phương có đúng nhận ra mình hay không, Diệp Mặc vẫn tuy ý lau mặt một cái, rất nhanh ‘Nặc sa’ trên mặt đã biến đổi thành ‘Cửu biến’

Khả năng ẩn giấu khí tức của ‘Nặc sa’ thì ngày cả tu sĩ Thừa Đỉnh cũng không nhất định phát hiện được, thế nhưng ‘Nặc sa’ có chút không bằng so mới ‘Cửu biến’, nói trắng ra là ‘Nặc sa’ chỉ có thể ẩn dấu khí tức, còn về thay đổi dung mạo tuy rằng cũng có một chút nhưng không thể được như ‘Cửu biến’.

Mà ‘Cửu biến’ tuy rằng chỉ là một linh khí, thế nhưng có thể thay đổi chín loại tướng mạo khác nhau, chỉ là khả năng che giấu không à thôi, cũng chỉ có thể khiến tu sĩ dưới Hư Thần không phát hiện được, đối với các tu sĩ trên Hư Thần thì không thể được rồi.

- Thái y, em yên tâm, nếu như mà tìm được cái tên kia, anh sẽ khiến em thấy hài lòng.

Khi thanh niên kia cùng Văn Thái Y đi tới trước cửa, tên thanh niên bỗng nhiên nói một câu.

Diệp Mặc nghe thấy vậy, trong lòng cười nhạt, vậy ra bản thân đã đoán sai, cô gái này lại chưa phát hiện ra mình, hơn thế nữa còn tìm người đến giúp đỡ. Hẳn là vì lúc trước hắn dùng mười triệu linh thạch để bạt tai cô ta một cái. Loại con gái kiêu ngạo như Văn Thái Y khẳng định sẽ không có ý định bỏ qua chuyện này.

Cô ta tìm tới nơi này hẳn là suy đoán sau khi mình mua hộ giáp chân khí cũng sẽ đi Vẫn Chân Điện. Hẳn là cô ta sau khi đã nhận ra mình không phải là đệ tử trong đại môn phái nào, vậy thì chỉ có thể ở trong phòng của tán tu mà thôi.

- Viên sư huynh…

- Văn sư tỷ…

Khi hai người vừa bước vào phòng khách của tán tu, rất nhiều tán tu đều lập tức đi lên chào hỏi. Thế nhưng hai người cũng chỉ gật đầu, sau đó dùng thần thức quét qua toàn bộ phòng khách.

Diệp Mặc lúc này đã đoán được tên Viên sư huynh kia hẳn là Viên Quan Nam rồi, quả nhiên là một kẻ anh tuấn bại hoại. Thế nhưng bất luận anh có đẹp trai bao nhiêu, ở chung với Văn Thái Y kia tôi không để ý, thế nhưng nếu anh đã dám đánh chủ ý lên Tố Tố, vậy thì hãy tự trách mình đen đủi đi.

Thần thức của Văn Thái Y quét đi một lần rồi lại một lần, chẳng những không phát hiện được tên tán tu dùng mười triệu linh thạch để châm chọc cô, mà đến cả một tên tu sĩ Nguyên Anh tầng ba cũng không thấy.

- Không có ở đây sao?

Viên Quan Nam thấy Văn Thái Y quét thần thức mấy lần, trong ánh mắt rõ ràng lộ ra vẻ thất vọng, nói một câu vô ích.

Văn Thái Y gật đầu không nói gì, Viên Quan Nam lại tiếp tục nói:

- Một tán tu tu luyện được đến Nguyên Anh tầng ba hẳn là đã hơn trăm tuổi rồi, thế nào mà có khả năng tới nơi này tham gia thử thách Vẫn Chân Điện chứ?

- Chắc là vậy.

Văn Thái Y hiển nhiên là đồng ý với ý kiến của Viên Quan Nam.

Thần thức của Diệp Mặc mạnh mẽ, hơn nữa hai người cũng không có tận lực ẩn dấu, cho nên hắn có thể nghe thấy rõ lời nói của hai người, trong lòng chỉ là cười nhạt một tiếng.

Chờ sau khi hai người rời khỏi. Diệp Mặc lập tức lấy ‘Cửu biến’ trên mặt xuống

Diệp Mặc vừa thay 'Nặc sa' vào, một tu sĩ vóc người có chút mập mạp đột nhiên đi tới ngồi xuống bên cạnh Diệp Mặc sau đó nói:

- Tiền bối, người và Văn Thái Y có chút mâu thuẫn sao?

Giọng nói có chút khàn khàn, Diệp Mặc nghe ra được người này rõ ràng lại là một nữ tu

Diệp Mặc sau khi nghe xong, trong lòng liền cả kinh, phản ứng đầu tiên hắn nghĩ đến thậm chí là giết cô gái mập mạp này trước. Nếu mà hắn bị Văn Thái Y phát hiện hắn chính là người cô muốn tìm, vậy thì cũng không thể tiến vào Vẫn Chân Điện rồi.

Chỉ là loại chuyện này ngoại trừ bản thân ra thì người ngoài không có khả năng biết được?

- Cô là ai?

Diệp Mặc rất nhanh bố trí một cấm chế cách âm. Hắn biết nếu như giết người ở chỗ này, coi như không cần Văn Thái Y đến, thì hắn cũng sẽ chết rất khó coi.

Hắn nhìn chằm chằm vào cô gái kia chờ cô trả lời. Cô gái này không chỉ là rất béo, hơn nữa trên mặt cô còn có một cái bớt đỏ, rất là xấu xí, thậm chí có thể nói là cô gái xấu nhất mà Diệp Mặc từng gặp qua. Tu vi của cô ta cũng không cao, Kim Đan tầng bảy, miễn cưỡng tiến nhập vào Kim Đan hậu kỳ.

Cô gái kia lắc đầu:

- Tôi là ai không có quan trọng, tôi chỉ muốn cùng anh làm một giao dịch, nếu như anh nguyện ý thì tôi sẽ nói, nếu như anh không muốn thì tôi sẽ dừng tại đây. Thế nhưng bất luận anh có nguyện ý hay không tôi đều sẽ không nói ra việc anh là người Văn Thái Y muốn tìm.

Dừng một chút, cô vẫn không đợi Diệp Mặc hỏi, đã tự mình giải thích tiếp:

- Tôi sở dĩ biết anh là người Văn Thái Y muốn tìm là vì vừa rồi khí Văn Thái Y cùng Viên Quan Nam tiến vào, tôi đã thấy anh thay đổi pháp bảo mặt nạ. Tôi một mực quan sát anh, nếu như anh không phải là người mà Văn Thái Y tìm thì sẽ không phải thay đổi pháp bảo mặt nạ. Mà tôi cũng là người cố gắng che giấu bản thân nên chỉ cần liếc mắt có thể nhìn ra anh đang làm gì

Không ngờ là mình lại bị phát hiện khi đang thay đổi mặt nạ. Diệp Mặc đúng là không còn gì để nói. Trừ phi người nào đó quan tâm tới hắn, hơn nữa còn nhìn chằm chằm vào hắn mới có thể phát hiện ra được, bằng không trong nháy mắt hắn hoán đổi mặt nạ, hẳn là không có khả năng bị phát giác. Xem ra chỉ cần một động tác thật nhỏ cũng có thể xảy ra vấn đề

Diệp Mặc nghe ra trong lời nói của cô ta không có bất cứ gì giả tạo, không thể làm gì khác hơn là nhíu mày nói:

- Cô nói giao dich của cô ra, nếu như tôi có thể làm thì đồng ý, nếu như không thì đành phải xin lỗi rồi.

Cô gái gật đầu, suy nghĩ một chút rồi nói:

- Tôi muốn nhờ anh giúp tôi giết một người, kẻ đó lần này nhất định sẽ đi Vẫn Chân Điện, hơn nữa lại là đại biểu của môn phái sáu sao Điạ Ma Tông…

Còn chưa bắt đầu giao dịch, cô gái này đã muốn hắn đi giết người của môn phái sáu sao, Diệp Mặc trong lòng cười nhạt, cũng không trả lời, nhưng thật ra hắn nhớ rõ thời gian trước hắn cũng đã giết hai tên đệ tử Địa Ma Tông trong 'Sa nguyên dược cốc', một tên là Cố Nhất Thành, còn một tên là Sài Không. Tuyệt chiêu ‘Ma mang tỏa hồn Võng’ xác thực là lợi hại, hơn nữa Diệp Mặc cũng tin lời Quách Kỳ Phàm, chiêu này của hắn còn chưa có đại thành, nếu như đại thành rồi thì càng lợi hại hơn nhiều.

Tựa hồ biết rằng Diệp Mặc sẽ không đem yêu cầu của cô để ở trong lòng, nhưng cô cũng không để ý mà iếp tục nói:

- Hắn tên gọi Bác Dung….

Bác Dung? Diệp Mặc trong lòng cả kinh, thiếu chút nữa là hỏi ra miệng, cô ta thấy Diệp Mặc tuy là có chút động dung nhưng không thấy Diệp Mặc nói gì, cũng không có phát hiện ra, tiếp túc nói:

- Tên ác mà này không những lừa gạt 'Thảo hoàn đan' của tôi, còn hủy đi dung mạo của tôi, cái này còn chưa tính, hai cha con hắn còn câu kết lừa gạt phụ nữ, giết cha người ta, âm hiểm ác độc, không bằng loài súc sinh…

Diệp Mặc nghe đến đó sắc mặt trở nên lạnh lẽo, hắn nhìn chằm chằm vào cô gái kia cười nhạt nói rằng:

- Tôi thấy cô cũng chẳng phải là thứ tốt gì, 'Thảo hoàn đan' của cô làm sao mà có được? Tôi đoán chắc cũng giống như Bác Dung kia, lừa gạt mấy mạng người mới có đúng chứ.

Diệp Mặc vừa nghe đến 'Thảo hoàn đan', lập tức nghĩ đến câu chuyện ‘Nhất dan sát lưỡng nhân’ mà Bác Dung đã kể. Việc này bí ẩn như vậy thì Bác Dung sao lại biết được? Chỉ có thể giải thích là hắn cũng chính là đương sự, mà cô gái này nói Bác Dung lừa gạt 'Thảo hoàn đan' của cô ta, vậy rất có khả năng cô ta chính là cô gái trong câu truyện ‘Nhất đan sát lưỡng nhân’ kia.

Thế nhưng Diệp Mặc thấy có chút không đúng, Diệp Mặc nhớ rõ nếu như đúng như lời Bác Dung nói, vậy hắn khẳng định sẽ không đi Vẫn Chân Điện, bởi vì Diệp Mặc biết Bác Dung đã ngoài hai trăm tuổi rồi. Thế nhưng Diệp Mặc cũng không có nói ra, hắn muốn biết cô gái này thực sự muốn làm gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.