Editor: demcodon
Trì Quân hời hợt nói: "Ừm, bây giờ thì tốt rồi." Vừa nói xong, hắn lui về vị trí ban đầu.
Chung Dịch: "?"
Cậu sững sờ đứng tại chỗ cũ, nhận ra Trì Quân đã tiếp tục đi lên trên. Hai bước sau, trợ lý Trì còn quay lại nghiêm túc gọi cậu, giống như vừa rồi chưa có chuyện gì xảy ra hỏi: "Tại sao không đi?"
Chung Dịch sờ môi của mình, cất bước đi tới chỗ Trì Quân.
"Trợ lý Trì!" Trong bóng tối, cậu mở miệng yếu ớt nói: "Cậu làm như vậy là quấy rối nơi làm việc." Một thực tập sinh bất lực bởi vì một chút chuyện nhỏ bị lãnh đạo lớn trêu chọc, gặp phải trợ lý đặc biệt cao quý truyền đạt mệnh lệnh của cấp trên. Mà trợ lý đặc biệt lại ở chỗ tối không có ai làm ra hành động thân mật này với thực tập sinh. Chung Dịch nghiêm khắc nói: "Không ngờ Thịnh Nguyên lại có bầu không khí như thế này."
Trì Quân cười một tiến: "Phải không? Vậy thì sao?"
Nghe giọng nói của hắn, Chung Dịch hiểu rõ Trì Quân thật sự không để lãnh đạo cấp cao trêu chọc ở trong lòng. Nói đến cùng, chỉ cần Tùng Trúc không ngã, Tùng Lan không ngã, ông Trì lại chưa nhen nhóm hy vọng với con trai và con gái thì vị trí của Trì Quân ở Thịnh Nguyên sẽ không thay đổi nhiều.
Nếu như mỗi một lần có tình huống tương tự đều trận địa sẵn sàng đón quân địch, Trì Quân đều sẽ kiệt sức. Đoạn thời gian nghỉ hè mệt mỏi vì làm việc vất vả, theo phân tích cuối cùng vẫn là lo lắng cho Tùng Trúc. Còn áp lực bên Thịnh Nguyên, Trì Quân vẫn luôn bình tĩnh đối phó. Thậm chí có thể nắm bắt cơ hội để phân biệt mấy lãnh đạo cấp cao nghiêng về Trì Bắc Dương.
Trì Quân biết rất rõ sức lực của mình bắt nguồn từ địa vị của cậu mình và phần cổ phiếu hiện tại trên danh nghĩa của Tùng Lan. Sau khi tốt nghiệp sẽ chuyển nhượng cho hắn. Có hai điều này, cho dù là Trì Bắc Dương cũng không thể dao động nền tảng của Trì Quân.
Nghĩ thông suốt điểm ấy, Chung Dịch cũng dễ dàng hơn xác định với Trì Quân: "Trong thanh bộ có camera theo dõi không?"
Trì Quân không đoán được ý của Chung Dịch. Cậu là cảm thấy động tác vừa rồi của hắn quá đột ngột nên lo lắng bị lộ, hay là điều gì khác?
Nhưng vẫn thành thật trả lời: "Có nhiều chỗ có, phần lớn các nơi đều là góc chết." Ban đầu đây là lối thoát hiểm phòng cháy. Ngoài mấy tầng mấu chốt, khi trang trí tòa nhà vẫn chưa bỏ vào quá nhiều.
Chung Dịch: "Bây giờ ở chỗ này thì sao?"
Trì Quân bỏ ra thời gian ngắn ngủi nghĩ lại mới nói: "Đại khái không có... Có gì không Chung Dịch?"
Chung Dịch dừng lại bước chân, đứng trên bậc thang tiếp theo của Trì Quân.
Trì Quân quay đầu lại nhìn cậu và được Chung Dịch kéo vào trong ngực. Cậu nghe đến hơi thở hổn hển và nâng cao giọng của Trì Quân: "Cậu làm gì