Thiếu Gia Hào Môn Bị Ôm Nhầm Đã Sống Lại

Chương 85: Chương 85: Thiếu






Editor: demcodon

Từ bắc vào nam, ở trên máy bay chỉ mất hai tiếng.

Trước khi lên máy bay, mặt trời ở Bắc Kinh gay gắt. Sau buổi lễ ngày hôm qua, trùm một bộ đồng phục cử nhân màu đen bước vào trong trường học. Dưới cái nắng chiếu xuống giống như lửa đốt. Hiển nhiên Trì tổng nhỏ đã trở về Thượng Hải hơi nửa năm đã sớm thích nghi với thời tiết ẩm ướt ở quê nhà có một chút bóng ma.

Khi rời khỏi căn hộ chung cư, Trì Quân dừng lại trước hiên nhà và tự lẩm bẩm: "Hôm nay bao nhiêu độ thế?"

Chung Dịch hiểu rất rõ nói: "Gọi xe đi đến cửa khu chung cư là được." Lên xe là có máy điều hòa.

Trì Quân 'à' một tiếng, lấy điện thoại xem dự báo thời tiết. Quả nhiên nhiệt độ bên ngoài 37 độ, còn cao hơn hôm qua nữa.

Hắn suy nghĩ một lát lấy ra hai chiếc nón từ trong vali, đội lên đầu mình và Chung Dịch. Dường như cảm thấy đủ khả năng chống nắng nên an tâm tuyên bố: "Đi thôi!"

Chung Dịch nâng vành nón lên cảm thấy buồn cười.

Cậu nhìn Trì Quân. Trên vành nón của Trì Quân in một hàng chữ 'Khoa Kinh tế và Tài chính Đại học Sư phạm Bắc Kinh'. Chung Dịch lập tức hiểu rõ đây là món quà lưu niệm của khoa phát trước lễ tốt nghiệp.

Cậu nghĩ thầm: Ừm... Thật đáng yêu!

Ngoài ra, Trì Quân đang mặc một chiếc áo thun và quần short bình thường, còn đeo một chiếc ba lô học sinh đựng nhiều đồ. Đúng vậy, Chung Dịch đã phát hiện so với một bộ vest thêm cặp tài liệu, có lẽ Trì Quân càng thích trang phục thoải mái như vậy.

Đời trước, quan hệ giữa cậu và bạn tốt vẫn luôn nằm ngoài chừng mực. Vì vậy cậu đã bỏ qua rất nhiều suy nghĩ thật sự của Trì Quân, chỉ nhớ rõ Trì Quân thích Prada hơn trong số rất nhiều hàng hiệu. Đồng thời, nếu có đủ thời gian, Trì tổng nhỏ càng nghiêng về lựa chọn mấy bộ vest được đặt may riêng bởi nhà thiết kế quen thuộc.

Nhưng hiện tại, Trì Quân đang mặc bộ quần áo sinh viên bình thường. Thậm chí bởi vì bị nón che khuất cái trán, ngay cả đôi mắt cũng ở trong bóng tối do vành nón mang lại, một chút mạnh mẽ từ nơi làm việc mang lại cũng bị làm nhạt đi.

Thoạt nhìn qua như là sinh viên mới vừa kết thúc một lễ hội văn hóa, đang chuẩn bị kiểm kê bàn ghế và đồ dùng. Sau đó gọi mấy bạn trong lớp dọn đồ đạc, ăn liên hoan và cười quậy chúc mừng.

Đáng tiếc cho dù là đời này, Trì Quân thoải mái hơn rất nhiều ở trước mặt Chung Dịch cũng sẽ không có thời gian ở trong trường 'bình thường' như vậy.

Bây giờ nhìn lại khi năm nhất đại học làm thành viên đội bóng rổ ngài biên chế, còn có mấy buổi thi đấu tạm thời lên sân, chỉ có Trì Quân làm 'sinh viên' giải trí lúc rãnh rỗi.

Nghĩ đến đây, Chung Dịch bình tĩnh giơ tay đặt lên vai Trì Quân. Sau đó, khi Trì Quân nắm lấy chốt cửa và chuẩn bị mở cửa thì cậu cúi đầu hôn một cái lên lỗ tai Trì Quân.

Trì Quân đột nhiên không kịp chuẩn bị. Dường như cảm thấy tê ngứa, cơ thể hơi run lên.

Chút rung động này cảm nhận bởi bàn tay của Chung Dịch đang đè lên vai hắn.

Chung Dịch nuốt nước bọt. Bây giờ phải đến sân bay, cũng không phải lúc.

Nhưng Trì Quân thật sự... luôn rất dễ dàng có thể khơi dậy rất nhiều dục vọng của cậu. Đây là điều mà Chung Dịch sẽ không bao giờ nghĩ đến khi bắt đầu sống lại.

Thậm chí khi hai người mới bắt đầu mối quan hệ này cũng xem như là giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt, chỉ cần có thời gian đều muốn hôn một cái, làm chút giao lưu sâu hơn. Lúc này Chung Dịch cũng sẽ cảm thấy: Chờ một thời gia nữa mọi thứ sẽ quay về bình thường.

Nhưng bây giờ xem ra dường như cũng không có.

Cậu thích nhìn dáng vẻ Trì Quân đứng ở vị trí hàng đầu, nói chuyện thoải mái và khống chế cả phòng trong suốt cuộc họp. Cậu thích nhìn hắn đối chọi gay gắt với chú bác cổ đông, thái độ nhẹ nhàng, trong lời nói không để lại một chút chỗ trống, phản bác đối phương, bảo vệ mọi kế hoạch bên phía mình.

Là con báo con đã trưởng thành rất nhiều, giữ địa bàn một bước cũng không nhường.

Vẫn sau khi kết thúc buổi họp như cũ, cả phòng chỉ còn lại hai người bọn họ. Trì Quân vẫn còn ở vị trí mới vừa rồi, dáng vẻ bị cậu hôn đến run rẩy, nghẹn ngào. Cậu đặt tay lên sau lưng Trì Quân, làm cho bạn trai dựa vào bàn họp cũng sẽ không bị cộm. Có vẻ như rất săn sóc, nhưng bằng cách này tay cậu luôn vô tình hay cố ý cách áo sơ mi, hoặc thêm một lớp vải áo vest đụng đến eo Trì Quân.

Chung Dịch hít sâu. Cậu phải thừa nhận rằng vẫn là lúc 'có ý' muốn nhiều hơn. Cậu thích Trì Quân cởi bỏ áo giáp ở trước mặt mình, rất muốn bắt nạt hắn nhiều hơn, cũng muốn yêu thương hắn nhiều hơn.

Cậu thậm chí còn muốn đi đến một bước mà trong trí nhớ đời trước chưa từng chạm đến. Trong tay cũng cầm đủ quyền cổ phần, dùng ưu thế áp đảo, trở thành người dẫn đầu tuyệt đối ở Thịnh Nguyên. Cậu thích Trì Quân sáng lấp lánh như vậy.

Có lẽ nhận ra điều gì đó, Trì Quân nghiêng đầu sang một bên, khóe môi hơi nhếch lên. Hắn vô tình hay cố ý liếc nhìn phần thân dưới của Chung Dịch, rất có lễ độ hỏi: "Thật ra, ra ngoài trễ 5 phút cũng đến kịp, đúng không?"

Hai người ở bên nhau lâu như vậy, trong lúc


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.