Một bàn tay của Thường Nhạc chạy tới chạy lui vuốt ve cánh tay ngọc của cô, tay kia thì lại vuốt ve lưng cô, truyền đi cảm giác của mình.
Không biết khi nào, Thường Nhạc đã ôm Lâm Quai Quai lên ghế của mình, mà cô lại bị Thường Nhạc đề xuống dưới, chỉ là, môi của hai người bọn họ nối liền với nhau...
Áo ngoài của Lâm Quai Quai đã bị Thường Nhạc không tự chủ cởi ra, cô mặc một chiếc bra màu trắng, vừa lúc phụ trợ cho làn da trắng như tuyết của mình.
Cơ thể dậy thì vẫn tính là hoàn mỹ của cô có vẻ rất e lệ rụt rè, hai tay ôm trước ngực, đôi mắt đẹp đã nhắn lại còn không ngừng run lên, làn da vì xấu hổ mà đỏ ửng, một bộ dáng làm cho người ta muốn thương yêu.
Khi lấy đi chướng ngại vật trên ngực cô, vài thứ còn lại cũng bị Thường Nhạc đồng thời dời đi, hắn kéo hai tay cô, cẩn thận nhìn hai đỉnh đồi của cô, lỗ mũi hít vào mùi rượu hòa cùng mùi thơm cơ thể của thiếu nữ, hắn cảm giác máu nóng trong cơ thể chảy mạnh, dục vọng cũng đang trèo lên cao.
Màu phấn hồng trên đỉnh Tuyết phong, mềm mại mà có xúc cảm co dãn khiến người ta lưu luyến, mỗi một lần khẽ cắn nhai từ từ đều khiến cô run rẩy.
Lâm Quai Quai cũng muốn cự tuyệt nhưng lại thành ra là mời chào, da thịt cô có tính đàn hồi rất cao, mỗi một tấc thịt trơn trượt càng làm Thường Nhạc vô cùng thoải mái, khi trở ngại nho nhỏ cuối cùng bị dời trừ, một đôi tay nhỏ bé không biết làm sao chỉ có thể bưng lấy khuôn mặt nhỏ nhắn, Thường Nhạc vẫn còn chưa quên ánh mắt thẹn thùng nhưng lại chứa đầy kỳ vọng kia của cô.
Khi hai đôi môi của bọn họ tiếp xúc, cảm nhận được bộ ngực non mềm nóng bỏng, Thường Nhạc cảm thấy hưng phấn vô hạn...
Một mùi thơm như Như Lan lại lần nữa truyền vào mũi hắn, càng mang theo một loại hơi thở khó có thể hình dung, cảm giác sảng khoái giống như được trôi nổi trên đám mây.
Liệt hỏa hừng hực không phải phát ra từ trong thân thể Thường nhạc là là lưu chảy từ đan điền bá đạo của Thường Nhạc lên thẳng đỉnh đầu, hiểu rõ tất cả xương cốt tứ chi, trong miệng của hắn như có một con linh xà vặn vẹo làm nhiễu loạn tất cả ân duy của hắn, tất cả quan niệm cũng kích hoạt tình cảm mãnh liệt ở trong cơ thể hắn!
Thân thể hắn run mạnh một trận, trong con mắt màu đen lại lần nữa xuất hiện ánh hào quang màu tím, hắn muốn tàn phá mãnh liệt Quai Quai ở trong lòng ngực. Nhưng là vì phần lý trí còn sống kia lại cực lực bảo bản thân phải dịu dàng.
Nhưng Lâm Quai Quai lại sớm đã say mê trong khi hôn. Loại cảm giác này khiến hai người hoàn toàn vứt bỏ tất cả kiêu ngạo, vứt bỏ tất cả quan niệm thế tục, tất cả các việc vặt hồng trần, tất cả hậu quả có thể hay không thể xảy ra.
Đường ranh giới của trời và đất dường như không còn chân thực nữa, hoặc không phải tiếp tục trừu tượng nữa, tình cảm trong sinh mạng đang khuếch trương trong vô hạn mãnh liệt, cắn nuốt hai người, cắn nuốt đám mây đen tối, cắn nuốt trời và đất.
Không có trời, không có đất, chỉ có ý niệm, ý niệm vẫn tồn tại, nụ hôn quên mình, cảm giác tuyệt vời mà kỳ lạ rốt cuộc đã làm vỡ phòng tuyết cuối cùng của Thường Nhạc.
Trong trực giác, tay Thường Nhạc không hề gò bó, động tác cũng trở nên lỗ mãng. Giống như dã thú bị chọc giận, đầu hắn dần trở nên hỗn loạn.
Hắn chỉ biết hắn cần giải phóng, cần điên cuồng. Ánh hào quang màu tím trong mắt càng ngày càng nồng đặc, dục vọng cũng càng ngày càng mạnh, va chạm điên cuồng và sự tiếp xúc da thịt có thể làm cho người ta có thứ mỹ cảm sụp đổ khiến Lâm Quai Quai khó có thể chịu đựng.
Nhục dục luân hồi, từng đoạn tình cảm mãnh liệt giống như giai điệu động lòng người kia, thân hình hắn đang run rẩy, đang lơ đãng mà run rẩy, dường như đang phải chịu đựng điều gì, nhưng lại giống như không phát sinh ra chuyện gì.
Bỗng nhiên, hắn cảm giác được thân hình Lâm Quai Quai cũng đang vì hưng phấn mà run rẩy, ý nghĩ hỗn loạn ban đầu lập tức thanh tỉnh, hắn cưỡng ép khắc chế loại dục vọng muốn nuốt hết tất cả.
Hồ môi từ trên đầu Thường nhạc chảy xuống.
Qua rất lâu, sự run rẩy đó mới biến mất, Thường Nhạc từ từ hít một hơi, vừa rồi thật sự quá nguy hiểm!
Tuy rằng hắn không biết rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra, nhưng Nô đã tự nói với mình tình huống đêm qua, Hiên Viên tầng thứ tư dường như không ngừng kích phát dục vọng của bản thân, thông qua thân thể của phụ nữ để hấp thu âm nguyên tăng cường thực lực.
Chân nguyên trong thân thể Nô hấp thu thì không sao, nhưng Lâm Quai Quai thì không được, đây là người phụ nữ mình yêu, cô ấy không thể bị bất cứ tổn thương nào.
Mặc dù không hấp thu âm nguyên trong cơ thể Lâm Quai Quai, nhưng sau khi trải qua kích thích vừa rồi, Thường Nhạc vẫn cảm thấy nội lực bản thân thoáng tăng lên một chút.
Lâm Quai Quai đã dần tỉnh lại từ trong cao trào của dục vọng, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng một trận, bởi vì cô chú ý đến Thường Nhạc vẫn cứng rắn như sắt, cái miệng anh đào nhỏ nhắn bĩu xuống, dường như hạ quyết tâm rất lớn:
- Anh Nhạc... đàn ông nếu như... không đạt được... giải phóng mà nói... Sẽ rất hại người đó... Em dùng... tay... giúp anh giải quyết, được không?
Ban đầu còn tưởng rằng sẽ dùng cái miệng anh đào nhỏ nhắn động lòng người, Thường Nhạc vô cùng thất vọng, nhưng hắn lại lập tức tưởng tượng, thời gian còn nhiều, bản thân chỉ cần chịu đựng, đợi đến khi tay cô ấy mỏi rồi... Há há... tiếp theo tất nhiên sẽ dùng miệng.
Lâm Quai Quai đơn thuần đương nhiên không biết ý nghĩ trong lòng Thường Nhạc.
Thường Nhạc mặc dù tính toán tốt, nhưng đáng tiếc là nghị lực của Lâm Quai Quai lại rất kiên cường, bàn tay nhỏ bé vẫn không ngừng tra tấn phía dưới của Thường Nhạc khoảng chừng hai giờ. Thường Nhạc nhìn tình hình không đúng, nếu tiếp tục như vậy, không đợi được cô ấy dùng miệng, bảo bối của mình chỉ sợ sẽ bị cô ấy làm hư mất.
Cuối cùng, Thường đại công tử tước vũ khí đầu hàng.
- Móa, lần sau nhất định phải tìm Mị Nhi để đổi chút kích thích.
Trong lòng Thường Nhạc âm thầm ra quyết định.
Liên tục rất lâu, thể lực của Lâm Quai Quai rốt cuộc khôi phục được một chút, thân hình nhỏ nhắn của cô vặn vẹo một chút, nhìn chằm chằm Thường Nhạc, cái miệng anh đào nhỏ nhắn khẽ mở:
- Vừa rồi thích không?
Thường Nhạc bị lời nói to gan này của Lâm Quai Quai làm cho sững sờ.
- Ha ha... ha ha!
Lâm Quai Quai cười vui vẻ.
Nhìn đồng hồ, Thường Nhạc hơi không tình nguyện bò lên hôn một cái lên trán Lâm Quai Quai, ôn nhu nói:
- Cục cưng, quà anh tặng em, em có hài lòng không?
- Quà? Quà ở đâu?
Lâm Quai Quai mở to đôi mắt, tò mò nhìn Thường Nhạc.
- Ha ha, là thứ vừa rồi bị cục cưng nuốt vào rồi nhả ra đó!
Thường Nhạc không đàng hoàng cười.
Khuôn mặt trắng nõn của Lâm Quai Quai như tôm bị luộc chín, nhanh chóng đỏ lên.
- Cục cưng, cục cưng, anh yêu em như chuột yêu gạo...
Thường Nhạc hừ hừ một giai điệu đi ra từ chỗ ở của Lâm Quai Quai, toàn thân có một loại thoải mái khó nói.
Đương nhiên, lòng hắn lại đang suy nghĩ một việc, bản thân cần nâng cao Hiên Viên mà nói... nhất định phải dùng đến Chân nguyên của phụ nữ, người mình yêu tuyệt đối không được, người bình thường chỉ sợ cũng không có tác dụng nhiều, cuối cùng là phải tìm cách gì đây chứ?
- Chẳng lẽ cô ta cũng không phải người!
Bỗng nhiên lúc đó, trong đầu Thường Nhạc lóe lên một ý tưởng, khóe miệng lộ ra nụ cười dâm đãng, chỉ cần cố gắng, tiền vàng sẽ có, gái đẹp cũng sẽ có thể dùng.
Đời này cái gì cũng thiếu, chỉ có mỹ nữ là không thiếu. Điểm G vô cùng náo nhiệt, sau khi mấy tổ chức lớn trong trường bị thâu tóm, tất cả mọi người trong Điểm G đều ngẩng đầu ưỡn ngực.
Đương nhiên, ngày hôm nay đối với ngày thường mà nói, náo nhiệt tới cực điểm.
Cổ Tư Văn yên lặng ngồi phía bên phải bàn Chủ Tịch, Cao Tiếu ngồi ở phía bên trái, Big Ben ngồi ở dưới chỗ của Chủ tịch, mà vị trí trung tâm nhất chính là đang chờ đợi lão đại của Điểm G – Thường Nhạc.
Ầm!
Cửa phòng họp bị đá văng một cách thô bạo, các thành viên Điểm G gần như đồng thời đứng lên.
- Móa, đứa nào ăn tim gấu...
Lời còn chưa nói hết, tiếp xúc với khuôn mặt hoàn mỹ, đẹp trai và nụ cười phong độ, ánh mắt thương hiệu kia, các tiểu đệ Điểm G đồng thời hét lên:
- Chào lão đại!
- Không tệ, có tinh thần như vậy, Điểm G của chúng ta có thể mạnh mẽ nâng cao.
Thường Nhạc vừa lòng gật đầu, ánh mắt quét nhìn mọi người, chậm rãi mở miệng nói:
- Hôm nay là buổi hội nghị đầu tiên của Điểm G chúng ta kể từ sau khi thành lập, hội nghị như vậy về sau vẫn sẽ có, tôi hy vọng lần sau sẽ nghe được âm thanh càng vang dội hơn.
- Vâng!
Cao Tiếu dẫn đầu, ở phía dưới lập tức rống lên.
Thường Nhạc đi đến vị trí chủ rồi trực tiếp ngồi xuống, Cổ Tư Văn ở bên cạnh lấy ra một phần bản thảo, Thường Nhạc lập tức đọc lên:
- Hôm nay chúng ta ở đây long trọng cử hành hội nghị Điểm G, chúc mừng Điểm G lớn mạnh. Lúc này, tôi đại biểu tầng lớp cấp cao của Điểm G nhiệt liệt hoan nghênh tất cả cách thành viên.
Mở đến tờ thứ hai, tiếp tục đọc nói:
- Điểm G thành lập cho đến ngày hôm nay, có biến đổi lớn từ tang thương, đi qua một đoạn đường phấn đấu không tầm thường, trong chiến đấu gian khổ mạnh mẽ trưởng thành, trong chăm lo việc nước mà phát triển lớn mạnh. Điểm G gần như dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, cũng trong thời gian rất ngắn lại có được những nhân tài tinh nhuệ nhất trường học và xã hội hiện nay, càng ngày càng có thực lực để đọ sức với cạnh tranh kinh tế kịch liệt, xét đến cùng vẫn là cạnh tranh nhân tài, là cạnh tranh tố chất và năng lực, Điểm G chiến tuyết gánh vác trọng tránh nhanh hơn đề cao sức cạnh tranh tổng hợp...
Các tiểu đệ ở phía dưới tuy không có nhiều tinh lực để nghe, nhưng dù sao cũng là lão đại nói, bọn họ nhất định phải giữ vững tinh thần, mà Thường Nhạc lật mặt sau, phát hiện mình mới đọc đến tờ thứ hai, phía sau còn ít nhất ba mươi mấy trang.
- Móa!
Thường Nhạc đột nhiên ném tập giấy xuống, nâng cao âm lượng:
- Điểm G chúng ta chỉ cần kiên trì lăn lộn cùng ông, nhất định có thể đạt được mục tiêu của Điểm G: tiêu không hết tiền, chơi không hết mỹ nữ.
- Chúng tôi mãi mãi lăn lộn theo lão đại!
Bọn sắc lang Điểm G nghe được câu này, quả thật còn hưng phấn hơn ăn Viagra. Cũng có người đã vụng trộm dựng cờ xí của Điểm G lên, Điểm G vĩnh viễn tồn tại một cách mạnh mẽ.
Cổ Tư Văn bất đắc dĩ nhún vai, bản thảo gã chuẩn bị tỉ mỉ, còn không bằng một câu nói dâm đãng của lão đại. Aizz... lão đại quả nhiên là lão đại, sức hấp dẫn quả nhiên không tầm thường.
Khi các tiểu đệ kích động tan họp, đồng chí Cao Tiếu của chúng ta đi đến bên cạnh Thường Nhạc:
- Lão đại, tiền tiêu không hết rốt cuộc là bao nhiêu? Mỹ nữ chơi không hết suy cho cùng là bao nhiêu mỹ nữ?
Bịch!
Vừa dứt lời, thân hình gã đã bị Thường Nhạc đá bay ra ngoài, chỉ thấy Thường Nhạc vô cùng khó chịu nói:
- Điểm G chúng ta muốn tiến hành giáo dục tố chất, nhất định phải nói chuyện văn minh, lễ phép.
Đổ mồ hôi.....
Cao Tiếu lau lau mồ hôi trên trán, lão đại mãi mãi là lão đại. Mình cho dù là cuồng vuốt mông ngựa chỉ sợ cũng không theo kịp.
- Buổi tối đúng giờ triệu tập tất cả thành viên Điểm G đến chỗ đã định, lão đại sẽ đưa các người đi xõa.
Thường Nhạc nghĩ đến trò hay sắp bắt đầu diễn, trên mặt lộ ra sắc thái quỷ dị.