Thiếu Gia Phong Lưu

Chương 345: Chương 345: Mỹ Nữ Từ Xưa Xuất Hiện Ở Tô Châu, Hàng Châu




Thường Nhạc tà tà mỉm cười: - Lão đại đây khiến cho heo mẹ phải leo lên cây một lần, cho em nhìn một chút!

- Lão đại, tôi cậu!

Huyết Hổ cũng là người đáng tin cậy của Thường Nhạc, gã quơ nắm tay, tinh thần vô cùng hưng phấn kêu gào.

Thường Nhạc bày ra dáng vẻ tự nhiên, sải bước đi về phía mỹ nữ mắt nhỏ, trong lòng lặng yên nhớ kỹ: - Ai, năm tháng khiến con người ta mau già, tiểu thư đây trông vẫn như ngày xưa a!

- Củ chuối thật!

Thường Nhạc vẫn còn chưa đi đến trước mặt đối phương, chỉ thấy một thân hình to lớn mập mạp đang cầm một bó hoa hồng to đi tới trước mặt mỹ nữ mắt nhỏ kia.

Trên khuôn mặt của mỹ nữ mắt nhỏ lộ ra nụ cười ngọt ngào, như là chú chim non nép vào trong ngực đối phương.

Ánh mắt Thường Nhạc híp lại, nhìn vẻ bề ngoài của mỹ nữ mắt nhỏ kia, hẳn phải là xử nữ, sao có thể lại ở cùng một chỗ với tên béo chết bầm kía?

Cao Tiếu và Huyết Hổ nhìn nhau, trong ánh mắt đồng thời lộ ra vẻ cổ quái, lão đại cần phải vạm vỡ lực lưỡng sao?

Thường Nhạc đi thẳng tới trước mặt đối phương, tên mập hơi sững sờ, buông lỏng tay, thần sắc kinh ngạc nhìn Thường Nhạc, còn chưa kịp mở miệng.

Cũng đã bị Thường Nhạc đụng vào một bên, - Tên mập chết bầm, đàn bà của tôi cũng dám đụng vào, quả thực điếc không sợ súng!

- Đàn bà của anh?

Mỹ nữ mắt nhỏ và tên mập đồng thời kinh ngạc kêu lên.

Thường Nhạc nhanh chóng duỗi tay ra, mỹ nữ mắt nhỏ kia đã ở trong ngực Thường Nhạc, loại hành vi cướp sắc trắng trợn này, e là lần đầu tiên mỹ nữ mắt nhỏ gặp phải.

- Tiểu tử, gan đủ lớn! Tên mập đó không những không có âm thanh gì. Trái lại, phá lên cười ha ha, nụ cười kia vừa mới cất lên, trong nháy mắt, sắc mặt đã hoàn toàn âm trầm.

Thường Nhạc bất đắc dĩ nhún nhún vai, có chút tiếc nuối nói: - Vì sao tình tiết trong chuyện xưa luôn phát triển như vậy, vì sao không có điểm mấu chốt như này?

- Tên cướp, tôi muốn solo với anh! Mỹ nữ mắt nhỏ đột nhiên đứng dậy, ánh mắt nghiền ngẫm nhìn chằm chằm Thường Nhạc, phẫn nộ nói.

- Solo? Ánh mắt Thường Nhạc nhìn thật sâu vào đôi mắt động lòng người của mỹ nữ mắt nhỏ kia. Không khỏi cười vui vẻ, trên đời này có người dám chọn lựa đấu cùng ta chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

- Được. Tôi nhận lời thách đấu solo của em! Thường Nhạc vừa dứt lời, Cao Tiếu và Huyết Hổ đồng thời cổ quái nhìn. Không phải chứ, kiến mà đòi đấu với voi sao?

Mỹ nữ mắt nhỏ đem quần áo trên người bỏ ra, để lộ ra dáng người thon thả mảnh khảnh, Thường Nhạc ánh mắt sáng lên, vẫn thật không nghĩ tới, mỹ nữ mắt nhỏ ngoại trừ đôi mắt xinh đẹp, dáng người cũng đẹp như vậy.

Đương nhiên, cô bày ra bộ dạng như vậy, liếc mắt có thể nhìn ra, mỹ nữ mắt nhỏ đã từng học ít võ thuật. Ngược lại tên mập kia, anh ta đứng ở một bên mỉm cười.

- Dừng!

Mỹ nữ mắt nhỏ vừa mới cất bước đến trước mặt, lại thấy Thường Nhạc cười hì hì đưa tay lên.

- Anh còn có lời nào muốn nói sao? Lông mày lá liễu của mỹ nữ mắt nhỏ nhẹ nhếch lên, rất bất mãn nói: - Nhanh lên, đừng có mà ấp úng nữa.

- Cho dù em có tấn công, tôi cũng không động thủ.

Trên mặt Thường Nhạc lộ ra nét cười tà ác, ánh nhìn chằm chằm vào ngực đẹp đẽ của mỹ nữ mắt nhỏ kia. Thật không ngờ đến, bộ ngực lại có sức hấp dẫn người ta đến như vậy, giống như cám dỗ người khác a!

- Anh

Nắm tay của mỹ nữ mắt nhỏ dựng lên, trực tiếp đánh về phía Thường Nhạc.

- Tôi thổi!

Thường Nhạc miệng dùng lực mạnh, một cỗ trống rỗng xuất hiện, mỹ nữ mắt nhỏ còn không kịp phản ứng, đã bị Thường Nhạc cứng rắn thổi ngã xuống đất.

Mỹ nữ mắt nhỏ tức giận nhìn Thường Nhạc, bộ ngực phập phồng vì tức giận.

- Lại lần nữa!

Thường Nhạc cảm thấy bộ dạng tức giận của cô ấy thật đáng yêu, hắn phất phất tay về phía mỹ nữ mắt nhỏ.

Mỹ nữ mắt nhỏ cảnh giác nhìn Thường Nhạc, nhất thời không dám đứng lên.

- Tôi hút!

Trên thế giới loại sắc lang mặt dày như vậy mà sinh ra.

Mỹ nữ mắt nhỏ còn chưa kịp phản ứng, liền bị Thường Nhạc cứng rắn kéo qua hôn.

- A!

Mỹ nữ mắt nhỏ muốn ngăn cản, ngay cả thời gian phản ứng còn không có, cả người hoàn toàn áp vào Thường Nhạc, cái miệng anh đào nhỏ nhắn kia bị Thường Nhạc hôn.

- Buông con gái tôi ra!

Người trung niên mập mạp kia vung tay, mắt thấy liền lao đến.

- Con gái?

Thường Nhạc sửng sốt. Nhẹ buông ra, mỹ nữ mắt nhỏ đã bịch một tiếng, ngã xuỗng đất.

- Tên sắc lang đáng chết! Miệng nhỏ nhắn của Linh Nhi nhếch lên, bất mãn thầm nói.

- Nhẫn nhịn, nhất định phải nhẫn nhịn!

Tiểu Bảo ở bên cạnh nhỏ giọng an ủi.

- Ha ha- ha ha!

Đại mỹ nữ cười vui vẻ, thực nghiệm cuối cùng cũng thành công rồi, vật thí nghiệm lần này bị chính mình sau khi tiêm dược phẩm vào, không có phản ứng bất lương, mà năng lượng của cơ thể cũng bị phát triển 60%.

LâmThường Nhạc thần sắc cổ quái nhìn mỹ nữ tuyệt sắc trước mặt, nhóm này có tất cả 30 người ZNV, đều là chọn ra theo yêu cầu của Thường Nhạc, bọn họ đều hy vọng có thể đạt đến năng lượng thực sự.

- Đừng nhìn tôi, tự cảm nhận một chút đi!

Lâm Thường Nhạc năm tay hơi nắm lại, phần lực chậm rãi xuất hiện, - Trời ơi, chiêu lúc trước của tôi đây sao? Cảm nhận thấy lực lượng cường đại đang lần lượt tấn công vào cơ thể mình, Lâm Thường Nhạc hít một hơi khí lạnh.

- Tôi còn muốn tỷ thí với anh! Mỹ nữ mắt nhỏ lại đứng lên, nhìn chằm chằm mặt Thường Nhạc, hung tợn nói.

Lần này chẳng những là Thường Nhạc, ngay cả những người xung quanh đều choáng váng, hai vị này căn bản không cùng một cấp bậc, lẽ nào mỹ nữ mắt nhỏ vừa rồi bị hỏng não?

Nhưng, rõ ràng cô ấy ngã ngồi xuống đất a!

Những cô người mẫu bên những chiếc ô tô đều thầm nổi giận với mỹ nữ mắt nhỏ, bọn họ hy vọng mỹ nữ mắt nhỏ có thể đánh bại Thường Nhạc, suy cho cùng bọn họ đều là con gái. Hy vọng cô có thể thắng lợi.

- Chân!

Ánh mắt Thường Nhạc đột nhiên dựng lên, lơ đãng nhìn đôi chân của mỹ nữ mắt nhỏ cách mặt đất một khoảng.

Trong nháy mắt, mỹ nữ mắt nhỏ ban đầu bất động liền biến hóa như một âm hồn, cô đem tầm mắt ngắn ngủi nhìn Thường Nhạc, đột nhiên đánh ra bên ngoài.

Một làn hơi thở mờ nhạt, giống như dòng suối tinh mịn, trực tiếp vượt qua tuyến phòng hộ phía trước Thường Nhạc.

- Binh!

- A!

Thậm chí có người phát ra tiếng hoan hô.

Đáng tiếc nhất là Thường Nhạc đang trực tiếp tiếp nhận thời khắc một cước này tới, không ngờ hắn giống như không có bất cứ việc gì, nhẹ nhàng mà lại thản nhiên phủi bụi trên quần áo

- Những thứ này sao?

Thường Nhạc nghiền ngẫm nhìn vẻ mặt hưng phấn của mỹ nữ mắt nhỏ, cười hì hì nói.

- Hừ. Đây mới chỉ là bắt đầu thôi! Mỹ nữ mắt nhỏ kiều hỏa nhìn khuôn mặt anh tuấn của Thường Nhạc, hai chân đột nhiên hướng lên trên bầu trời xoay tròn 180 độ.

Cái trán xinh đẹp thanh tú không ngờ di chuyển đến. Nhưng chân của cô, giống như mộng ảo liền tựa hồ có được linh tính. Điên cuồng đánh tới phía Thường Nhạc.

Thường Nhạc dù sao cũng không ngờ đến chân của mỹ nữ mắt nhỏ xinh đẹp này lại đạt đến trình độ nhanh như vậy.

Nếu không phải là bởi vì sức lực của mỹ nữ mắt nhỏ thật sự không tạo ra uy hiếp với Thường Nhạc, tin rằng Thường Nhạc hiện giờ đã thành thành thật thật nằm trên mặt đất rồi.

Nhưng sức lực của mỹ nữ mắt nhỏ tuy rằng rất nhỏ, nhưng chân lại càng ngày càng nhanh.

Thường Nhạc tà ác cười, loại hương vị chơi đùa này thật là sảng khoái, cơ thể hắn, ban đầu cao lớn đột nhiên ngồi chồm hổm xuống.

Mỹ nữ mắt nhỏ cũng không dự liệu đến Thường Nhạc sẽ đột nhiên ngồi chồm hỗm xuống, trong nháy mắt nhìn thấy Thường Nhạc ngồi xuống. Đôi chân biến ảo vô hình của mỹ nữ mắt nhỏ đột nhiên lơ đãng dừng lại.

Cô dường như sợ hãi Thường Nhạc sẽ nhìn thấy một số thứ ở phía dưới, những nét ngượng ngùng của con gái khiến cho đôi chân của mỹ nữ mắt nhỏ hỗn loạn một chút.

Thường Nhạc cần đúng là loại cảm giác hỗn loạn này, hắn vốn đã ngồi xổm xuống cơ thể liền giống như con báo săn, nhanh chóng xông lên.

- Binh!

- A!

Mỹ nữ mắt nhỏ không có hình dạng cố định không hề phòng bị đã bị Thường Nhạc bế lên, Thường Nhạc tiếp theo toàn bộ cơ thể của mỹ nữ mắt nhỏ đã được Thường Nhạc vững chắc ôm.

Thường Nhạc lo lắng mỹ nữ mắt nhỏ sẽ đột nhiên giãy ra rơi xuống, vì thế hắn chặn lại phần chân của mỹ nữ mắt nhỏ. Không ngờ cô lại bất động.

Cũng không tính bộ ngực đầy đặn kia hoặc là vô ý, hoặc là hữu ý đúng lúc đem đầu vùi vào bên trong.

Trong nháy mắt, vốn là thiếu nữ lẫm liệt uy hiếp Thường Nhạc. Khuôn mặt xinh đẹp liền ửng hồng, đầu xấu hổ lập tức rũ xuống, dường như sợ ánh mắt của ai đó. Mà thời khắc hơi thở nam tính của Thường Nhạc như có như không bay vào mũi cô, cô muốn giãy dụa, nhưng không có tác dụng.

- Như thế nào, chịu khuất phục sao? Thường Nhạc ngẩng đầu, miệng hắn đột nhiên không lưu tâm mà hôn cô, tà ác hỏi.

- Anh Mỹ nữ mắt toàn thân chấn động, trong đôi mắt xinh đẹp không ngờ xuất hiện một tầng hơi nước.

- Mau trả lời, nếu không thì

Thường Nhạc sợ nhất là nước mắt, hắn nhìn thấy bộ dạng của mỹ nữ mắt nhỏ giống như sắp khóc, vội vàng tựa đầu vào mỹ nữ mắt nhỏ trong ngực, thị uy nói.

- Tôi tôi chịu phục rồi! Mỹ nữ mắt nhỏ cảm thấy ủy khuất đầy mình nói.

Người trung niên mập mạp kia muốn đến giúp con gái bảo bối của mình, nhưng bên cạnh là Huyết Hổ và Cao Tiếu, tùy ý tản ra khí thế, đã khiến cho ông đứng ở đó động cũng không dám động.

Thường Nhạc nhìn thấy mỹ nữ mắt nhỏ chịu khuất phục, hắn mới chậm rãi mỉm cười: - Như này mới ngoan!

Vừa nói, vừa hôn mỹ nữ mắt nhỏ một cái.

Sau đó tự nhiên đem mỹ nữ mắt nhỏ kéo lên, tà tà cười nói: - Địa bàn ở Hàng Châu này, tôi chính là lão đại!

- Thật sự là nói khoác mà không biết ngượng!

Thanh âm vô cùng trong trẻo như chim hoàng anh đột ngột cất lên, mà lúc Thường Nhạc nghe được thanh âm này, không những không tức giận, trái lại, lộ ra một tia cười vui vẻ.

- Bảo bối, đã lâu không gặp, có nhớ tôi hay không a? Thường Nhạc nhìn chằm chằm vào bộ ngực cao vút của đối phương, bộ ngực của mỹ nữ mắt nhỏ so sánh với cô ấy, vẫn là kém mấy bậc a!

- Tên đáng chết không có lương tâm, mới xa tôi có mấy ngày, lại bắt đầu hoa tâm rồi. Hắc ám Thánh nữ quyến rũ nhìn Thường Nhạc liếc một cái, hình như có chút tức giận nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.