Thiếu Gia Phúc Hắc Săn Vợ Yêu

Chương 35: Chương 35: Tề nhạc nhớ lại




Khó có được, anh nhìn Lí Tô Mặc chủ động đi lên giúp nữ sinh kia.

Cô thực sự đã quá mệt mỏi rồi, do vừa rồi cô đã cự tuyệt rất rất nhiều sự giúp đỡ của các nam sinh, cho nên lần này nghe đề nghị được giúp đỡ, đầu cũng không ngẩng lên, lười biếng nói, “Cảm ơn học trưởng.”

Giọng nói thật mềm mại, nếu là vừa rồi chưa từng nghe qua cô nói “Bà nó” hai người còn có thể cảm thấy đây là một mỹ nhân khiến cho người ta xương cốt đều mềm, nhưng vì đã nghe cô gái này nói tục nên chỉ khiến cho hai người cảm thấy da đầu run lên.

Lí Tô Mặc giúp cô mang hành lý, sau khi hỏi cô kí túc xá ở đâu liền dẫn cô đi, dọc đường đi, bộ dáng muốn nói lại thôi của anh tựa hồ như muốn hỏi số điện thoại của cô.

Anh chưa từng thấy Lí Tô Mặc như vậy, thường thì những cô gái khi nhìn thấy ngoại hình hình của Lí Tô Mặc đã sớm kích động hét lên, nhưng mỹ nhân này ngay cả mí mắt cũng không nâng lên một chút, không thèm nhìn đến Lí Tô Mặc.

Khi đến dưới lầu kí túc xá, cô nàng nhận lấy hành lý, ném lại một câu “Cảm ơn” liền quay đầu chạy đi, đại khái là sợ dây dưa với họ!

Khi đó anh nhìn Lí Tô Mặc đang ngây ngốc đứng nhìn về phía kí túc xá, thật lâu sau mới hỏi anh, “A Nhạc, cậu nói rốt cuộc cô ấy có nhìn thấy tôi không?”

Nghe được một người mắt luôn cao hơn đầu như Lí Tô Mặc hỏi như vậy, anh không khỏi cảm thấy buồn cười, nhưng mà anh vẫn thành thật nói, “Tôi thấy từ đầu đến giờ, cô ấy cũng chưa có nhìn đến anh.”

Mị lực của anh không dùng được với cô ấy a!

Được rồi, khi đó khuôn mặt của sếp nhìn không ra cảm xúc gì.

Lúc này, Kỳ Liên gọi điện thoại tới, giọng nói có chút trách cứ Lí Tô Mặc đến chậm, vì thế Lí Tô Mặc liền đem chuyện mới xảy ra nói cho Kỳ Liên nghe.

Đối với đứa nhỏ Kỳ Liên này, anh không thể nói là thích hay không thích hắn, cảm giác là lạ, về phần tại sao như vậy, anh lại không thể nói rõ được.

Đối với đứa nhỏ này, bộ dạng có vẻ dựa dẫm (Tề Nhạc là quân nhân), tính tình còn rất hào sảng, nhưng có đôi khi lại giống như tiểu cô nương, lúc nào cũng ỷ lại Lí Tô Mặc, thậm chí ngay cả đi mua đồ lót, cũng kéo Lí Tô Mặc theo.

Lí Tô Mặc đối với hắn rất tốt, yêu thương như em trai của mình vậy, cũng bởi anh là con một, phía dưới lại không có ai nhỏ hơn anh cả.

Sau khi giúp Kỳ Liên xong, trên đường trở về, lần đầu tiên Lí Tô Mặc nói chuyện về phụ nữ.

Lí Tô Mặc nói chưa bao giờ gặp qua cô gái nào thú vị như vậy. Hắn cảm thấy cô trước một kiểu, sau lưng một kiểu, chính là cảm thây cô rất dối trá.

Lí Tô Mặc còn nói, cô nàng này rất hung dữ. Anh nghĩ, kỳ thật nội tâm của cô ấy vô cùng hung dữ, chính là mọi người không biết thôi.

Lí Tô Mặc còn nói, ai, cô ấy xinh đẹp như vậy, cậu nói cô như thế nào lại có thể thô lỗ đến thế? Anh nghĩ, đúng vậy, cô gái vừa xinh đẹp lại vừa hung dữ như vậy thật là hiếm thấy!

Cho tới bây giờ chưa có cô gái nào khiến cho Lí thiếu hứng thú như vậy, cùng anh nói về một cô gái xa lạ, đến thân phận còn chưa biết rõ, mà ánh mắt vốn tối đen cũng trở nên vô cùng trong trẻo!

Sau đó anh được lệnh đi điều tra cô gái này, càng điều tra càng phát hiện ra nhiều chuyện!

Nhìn tư liệu điều tra, anh cũng rất kinh ngạc. Bởi vì anh thật sự không ngờ tới, cô gái xinh đẹp tự tin, hung dữ kia cư nhiên lại là trẻ mồ côi!

Thế giới này trẻ mồ côi không ít, trẻ mồ côi xinh đẹp lại không thiếu, nhưng là trẻ mồ côi xinh đẹp lại chưa yêu ai bao giờ thật đúng là rất ít.

Trẻ mồ côi thường thiếu hụt về tình cảm, nhất là yêu, cho nên chỉ cần người khác đối xử tốt với họ một chút, họ sẽ bất tri bất giác mà yêu thương. Trẻ mồ côi xinh đẹp lại càng được nhiều người theo đuổi, đồng nghĩa với việc các cô ấy gặp phải cám dỗ càng nhiều.

Có thể kiên trì sống trong những cám dỗ đó thực sự rất ít, mà trước mắt có một người, cô ấy là “Bạch Thù”.

Tình sử của cô trống rỗng, cuộc sống thời trung học của cô tựa hồ chì có học tập và học tập, chủ nhiệm lớp và hiệu trưởng trường trung học vô cùng tán thưởng cô!

“Trò Bạch Thù, tốt, kiên định! Không theo đuổi phù hoa, khó có được một người xinh đẹp nhưng luôn theo đuổi việc học, người như thế không nhiều!”

Bọn họ thực sự kinh ngạc khi biết được thành tích học xuất sắc của Bạch Thù, dù sao nó cũng không phù hợp với những gì họ tưởng tượng về cô. Sau lần đầu tiên gặp mặt, họ mặc nhiên nghĩ cô là bình hoa di động.

Tin tức về Bạch Thù càng ngày càng nhiều, Lí Tô Mặc càng ngày càng lún sâu, thậm chí có khi tự mình lái xe đến dưới lầu kí túc xá, chỉ để liếc nhìn cô một cái.

Lí Tô Mặc là chàng trai văn nhã, cư nhiên lại đi thầm mến một nữ sinh viên, thật sự làm cho anh giật mình không thôi! Quan trọng nhất là, Lí tô Mặc tựa hồ cũng không tính nói cho bất kì người nào biết, ngay cả anh đây cũng không cho nói.

Sếp không chịu nói, anh đây là thư kí cao cấp tự nhiên cũng biết nói năng phải thận trọng.

Aiz, nếu anh không phải là người đi thu thập tư liệu về Bạch Thù thì anh cũng không cách nào biết được Lí Tô Mặc lại đi thầm mến nữ sinh.

Mỗi lần anh đều suy nghĩ, nếu đem tin tức “Lí Tô Mặc thầm mến nữ sinh” nói cho người khác biết, bọn họ có tin không?

Được rồi, Lí tô Mặc thực sự yêu thương cô gái này.

Anh cứ tưởng rằng Lí Tô Mặc sẽ theo đuổi, đơn giản là anh chậm chạp chưa có hành động, không nghĩ tới tình huống như vậy kiên trì gần 4 năm! Sau này mới biết được, là vì cô gái kia từng nói: Trong 4 năm đại học cô không yêu đương.

Vì thế, Lí Tô Mặc liền đứng từ xa nhìn cô, không đi quấy rầy cuộc sống của cô, yên lặng chờ cô tốt nghiệp!

Anh vốn không gần nữ sắc, người bên ngoài lại loan truyền anh là GAY, chỉ có thư kí như anh mới biết sếp của anh yêu phụ nữ, hơn nữa còn là yêu thầm! Nói ra sợ vô số phụ nữ phải chảy nước mắt đi.

Nhưng mà cô gái kia là một cô gái tốt, nhiều nam sinh theo đuổi cô như thế, tất nhiên cũng có những nam sinh xuất sắc, nhưng cô lại không hề động tâm, cho nên anh thấy Lí Tô Mặc như vậy cũng đáng.

Có thể xứng với sếp của anh cũng chỉ có cô gái này!

Chính là không nghĩ tới, vẫn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, sếp luôn tự tin về cô nhưng chung quy cô cũng chỉ là con gái, bỏ qua sự theo đuổi của những nam sinh xuất sắc, cuối cùng lại cùng Kỳ Liên nói chuyện yêu thương!

Anh cũng không nghĩ tới, cho tới bây giờ Kỳ Liên cũng chưa nói qua chuyện yêu đương, trốn tránh con gái như rắn rết, mắt nhìn cũng chẳng thua kém Lí Tô Mặc, cư nhiên lại đi nói chuyện yêu thương với Bạch Thù! Người mà sếp nói yêu thầm suốt 4 năm qua!

Đối với chuyện này anh cũng cảm thấy khó xử thay cho sếp. Một bên là anh em, một bên là người mình yêu, sếp đây là muốn thành toàn cho hai người, hay sẽ quyết tâm tiến lên?

Tuy anh vì Lí Tô Mặc mà sốt ruột, nhưng Lí Tô Mặc lại lắc đầu với anh, làm cho anh an tâm một chút, cô còn chưa có kết hôn, cũng chưa phải là chuyện xấu!

Nhìn bộ dáng như đã đoán trước được của Lí Tô Mặc, anh cũng chỉ có thể lắc đầu, dù sao đối với chuyện tình cảm, có muốn cản cũng không được.

Tề Nhạc lắc đầu, nhìn hình chụp trong tay, lại bước nhanh về phòng của Lí Tô Mặc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.