Thiếu Gia Trong Lời Đồn
Tác giả: ánh trăng sáng vằng vặc
Chương 22. Tìm thám tử tư.
___
Yến Tri An vừa về đến nhà trọ, thì có cuộc gọi đến. Đã một thời gian không liên lạc kể từ khi gặp nhau ở bữa tiệc. Triệu Vẫn không còn dáng vẻ tức giận khi cậu không làm theo ý hắn nữa, thái độ đối với Yến Tri An cũng quay lại khi vừa mới gặp.
Yến Tri An lẳng lặng nghe Triệu Vẫn nói.
“Cậu Tri An, lần trước là do tôi quá xốc nổi, xin lỗi cậu. Cậu đã gặp được cha mẹ chưa?” Triệu Vẫn ân cần nói qua điện thoại. “Bây giờ chúng tôi vẫn đang đứng về phía cậu, nếu cậu cần chúng tôi giúp thì nhớ liên lạc với chúng tôi nha!”
“Được.” Yến Tri An sảng khoái đồng ý khiến Triệu Vẫn trầm mặc một lúc, cậu không để hắn kịp thời nói cái gì, bản thân đã nói trước. “Có lẽ bây giờ Yến Minh Hy đang điều tra về tôi.”
Cậu chỉ nhắc đến việc này, còn những cái khác thì chắc chắn bên kia sẽ hiểu được. Muốn Yến Tri An theo kế hoạch của họ đường đường chính chính bước vào Yến gia, thì phải để lộ chút manh mối cho Yến Minh Hy. Không biết cố ý hay vô tình, những tư liệu về cậu luôn rất mơ hồ.
Kiếp trước cũng thế, người nhà họ Yến từng điều tra về Yến Tri An, nhưng những thông tin đó luôn không đầy đủ. Không biết tại sao Yến Tri An lại thất lạc, không thể tra ra tại sao cậu và Yến Vân Ly lại tráo đổi thân phận với nhau. Ngoài việc xét nghiệm ADN trùng khớp ra, thì không có manh mối nào dẫn đến việc Yến Tri An là con trai út của Yến Tháp Tùng và Cố Nhanh Dung cả.
Còn có việc bản thân mặc dù thất lạc cũng mang họ Yến, cậu không thể nhớ được cha mẹ đã mất của mình tên họ là gì, cô nhi viện cũng không ghi lại, nhưng chắc chắn không phải họ Yến. Trước khi vụ tai nạn xe của cậu xảy ra, Yến Tri An vẫn luôn điều tra về thân thế của bản thân, điều tra về chuyện của hai mươi năm trước. Chỉ tiếc, chưa tra được cái gì, cậu đã chết rồi.
Yến Tri An ngồi vào bàn học, tay khẽ gõ nhẹ lên mặt bàn. Cậu cần phải suy nghĩ lại, sắp xếp chỉn chu kế hoạch sắp tới của mình.
Yến Minh Hy… Chắn sẽ sớm thôi, anh ta sẽ tìm đến cậu.
“Tri An?” Đột nhiên nhận được cuộc gọi của Yến Tri An, Trần Thế Dương vừa mừng vừa lo, hắn sợ mình nhìn nhầm, giọng có chút thương tâm, nói: “Trước cậu chưa bao giờ chủ động gọi cho tôi cả!”
“Ừ! Là tôi.” Cậu trực tiếp bỏ qua câu nói nhảm phía sau của hắn, đi vào vấn đề chính: “Anh tìm giúp tôi một vài thám tử tư, đáng tin chút.”
“Thám tử tư?” Trần Thế Dương có chút ngạc nhiên, “Cậu muốn điều tra ai à? Tôi có nhân mạch, giao cho tôi cũng được.”
Yến Tri An cau mày, “Không cần! Chút chuyện riêng thôi.”
Thấy cậu từ chối, Trần Thế Dương cũng không ép buộc cậu nữa. Hắn chuyển sang mè nheo với cậu, nói một hồi, đến khi Yến Tri An không chịu được nữa, trực tiếp cúp máy mới cười nắc nẻ, đi tìm thám tử tư cho cậu.
Hai ngày sau, Trần Thế Dương đưa cho cậu thông tin liên lạc của ba thám tử tư, hắn liên tục cam đoan những người này đáng tin.
Yến Tri An: “...” Giá như hắn đừng liên tục đảm bảo như thế, cậu sẽ tin tưởng hắn hơn.
Tri An 2509: [Cảm ơn!]
TT. Dương: [Cậu siêng đến công ty thì tốt rồi! Tôi vất vả lắm đó, ngày nào cũng phải ngồi một chỗ, xương sống của tôi sắp thoái hoá đến nơi rồi nè! Tri An ơi, Tri An à!]
Tri An 2509: [┐( ˘_˘)┌]
Cậu không reply lại hắn nữa. Tên này nói xong chuyện chính thì sau đó toàn là nói nhảm. Sao mấy người bên cạnh cậu không ai bình thường hết vậy.
Yến Tri An tự cảm thấy cậu là một người rất từ tốn, nhẹ nhàng, ít nói các kiểu. Mà Trần Thế Dương và Giang Cẩn Diên lại nói nhiều đến không chịu nổi. Yến Tri An tỏ vẻ bất đắc dĩ.
Nếu Giang Cẩn Diên biết cậu nghĩ về hắn như vậy, chắc chắn sẽ bám riết theo không buông quá.
Mấy ngày nay, tin đồn về Yến Tri An và Đỗ Mạnh vẫn không ngừng lại. Cậu đã để ý hai ngày, Đỗ Mạnh không hề lên tiếng gì về việc này, cũng có nghĩa là tin đồn này xác suất từ gã mà ra là rất lớn.
Tri An 2509: [Chị Chi Linh, chị có đó không?]
Khi Đoàn Chi Linh cùng Yến Tri An đến thư viện đã trao đổi thông tin liên lạc với nhau. Vừa hay bây giờ cậu có việc muốn nhờ cô.
Đoàn Chi Linh rất nhanh đã reply lại: [Có có, chị đây, có việc gì sao?]
Sau tin nhắn còn kèm theo mấy cái emoji dễ thương.
Yến Tri An: “...” Hình như cô gái này cũng năng động lắm.
[Có, em có chút chuyện muốn hỏi chị.]
[Chị có biết Đỗ Mạnh không ạ?]
Điện thoại hiện lên một khoảng lặng ngắn, bên kia là dòng chữ “đối phương đang nhập tin nhắn“. Một lúc sau, Đoàn Chi Linh gửi tin nhắn sang.
[Đỗ Mạnh hả? Chị biết.]
[Dạo này khoa chị đang đồn nhiều chuyện giữa em và hắn ta lắm, em cũng biết chuyện này đúng không?]
Tri An 2509: [Vâng, em cũng nghe qua tên Đỗ Mạnh qua tin đồn này.]
Chi Linh Linh Chi: [...]
[Chị tưởng hai người biết nhau chứ! Ha ha.]
Tri An 2509: [Em muốn gặp hắn, giải quyết chút chuyện nên muốn hỏi chị hắn ở lớp nào vậy ạ?]
Chi Linh Linh Chi: [Ngày mai em cứ đến phòng số 5 tòa nhà số 3 khu quản lý, sáng mai hắn có tiết học ở đó. Hoặc em đến phòng hội sinh viên vào 3 giờ chiều cũng được.]
[Cảm ơn chị! Sau em sẽ mời chị ăn bữa cơm.]
Yến Tri An tắt điện thoại. Cậu mở máy tính ra, chuẩn bị bài nghiên cứu trên máy tính rồi làm báo cáo. Đến giờ vẫn đang làm hồ sơ để sử dụng phòng nghiên cứu của trường.