Editor: ÓcCá
Buổi tối lúc tiễn đưa khách, Tiết Thần tự mình đưa Tĩnh Nhi ra ngoài, các tân khách đều đi gần hết, trước cửa Tiết gia chỉ ngừng một chiếc xe ngựa xanh ngọc, Tiết Vân Đào và Tiết thị, Triệu thị đều ở trước cửa tiễn khách, Gia Hòa Huyện chủ và Tiết thị đứng trò chuyện cùng nhau, mà Tiết Vân Đào thì đứng bên cạnh bà, hỏi người gác cổng một ít chuyện.
Tĩnh Nhi chạy tới bên cạnh Gia Hòa Huyện chủ, bắt lấy cánh tay bà, nhón chân lên, nói mấy câu bên tai Gia Hòa Huyện chủ, sau đó Gia Hòa Huyện chủ liền đi tới trước mặt Tiết Thần, nắm tay Tiết Thần nói:
"Hôm nay Tĩnh Nhi đã gây phiền toái cho ngươi."
Tiết Thần cười một tiếng, nói: "Huyện chủ đừng nói như vậy, Tĩnh Nhi là muội muội ta, đây đều là việc ta phải làm."
Sau khi nói ra câu nói này, thấy Tiết thị và Tiết Vân Đào liếc nhau, Tiết Vân Đào nhanh chóng dời đi tầm mắt, mà Gia Hòa Huyện chủ cũng có chút xấu hổ, cúi đầu cười cười, đưa tay vuốt tóc mai không hề rối loạn bên gò má, sau đó mới mỉm cười với Tiết Thần, quay người dắt tay Tĩnh Nhi, cũng không nói chuyện với Tiết Vân Đào, chỉ cáo biệt Tiết thị, sau đó lập tức ngồi lên xe.
Sau khi Tĩnh Nhi lên xe, vén rèm xe lên, nhẹ nhàng khoát tay với Tiết Thần, Tiết Thần cũng đáp lại giống vậy.
Sau khi xe ngựa đi xa, mọi người trước cửa mới trở về, Tiết thị ở phía sau gọi Tiết Thần lại, nói: "Thần nhi, chờ một chút. Phụ thân ngươi có chuyện muốn nói với ngươi."
Tiết Thần chuyển ánh mắt về hướng Tiết Vân Đào, thấy trên mặt ông có chút xấu hổ, sờ lên mũi, sau đó chỉ đường mòn cạnh cửa liền đối với Tiết Thần, nói: "Thần nhi đi dạo với ta một chút đi."
"Vâng."
Tiết Thần chỉ coi như cái gì cũng không biết, lẳng lặng theo sau lưng Tiết Vân Đào đi đến trong vườn, Tiết Thần thở ra một ngụm sương trắng, kéo áo nhung chồn càng chặt, Tiết Vân Đào đội lên mũ che màu xanh, thấy Tiết Thần lạnh, nên cởi áo choàng xuống, khoác lên người Tiết Thần, bởi vì chiều cao khác biệt, nên áo choàng bị kéo lê trên đất, Tiết Thần cúi đầu không nói, sau khi hai cha con đi được một đoạn đường, Tiết Vân Đào mới ho hai tiếng, nói:
"Việc kia...chắc con đã đoán được. Chính là nàng, phụ thân của nàng là Bắc Tĩnh Quận Vương, phong hào của nàng là Gia Hòa Huyện chủ, đã từng gả cho Tri Phủ Uyển Bình là Ngụy Thanh, ba năm trước, Ngụy Thanh gặp sự cố bất hạnh qua đời, lưu lại một đích nữ, hai thứ nữ, hôm nay theo nàng tới chính là đích nữ Ngụy Chỉ Tĩnh. Tình huống của cha, ngươi cũng biết, cưới nữ tử khuê các khác thì sẽ hại người ta, cho nên khi hoàng thượng đưa ra chuyện này, cha liền đáp ứng, ít ngày nữa thánh chỉ tứ hôn sẽ hạ xuống."
Tiết Thần vẫn không nói chuyện, cúi đầu, nhìn áo khoác màu xanh viền vàng Tiết Vân Đào khoác trên người nàng, sau một hồi lâu, mới chậm rãi gật đầu, nói:
"Con đã biết. Sau khi đích mẫu vào cửa, chỉ cần bà là người tốt, con sẽ không tranh đấu với bà, con cũng ước gì có người bên người cha chiếu cố sinh hoạt thường ngày, về sau cha an bài Tĩnh Nhi và hai thứ muội của nàng như thế nào?"
Tiết Vân Đào vì điều này thở dài, suy nghĩ một chút, mới nói: "Kỳ thật chuyện này cũng không tốt lắm xử lý. Nếu như chỉ có một mình Tĩnh Nhi ngược lại là dễ nói, dù sao nàng là nữ nhi ruột thịt, thế nhưng còn có hai thứ nữ, hai thứ nữ này là thân tỷ muội, mẫu thân của các nàng là ái thiếp của Ngụy Thanh khi còn sống, trước khi qua đời Ngụy Thanh đã khiến mẫu thân Tĩnh Nhi nhất định phải chăm sóc đôi tỷ muội này thật tốt, mà ta đã muốn cưới nàng, tự nhiên cũng muốn thay nàng gánh lấy phần trách nhiệm này. Đến lúc đó con cứ xem mà làm thôi, quy cách thì theo quy cách thứ nữ trong phủ, dù sao vẫn không thể làm lơ Tĩnh Nhi, sau này Tĩnh Nhi sẽ coi như một nửa đích nữ của Tiết gia chúng ta, không thể bạc đãi, hai mẹ con các nàng không dễ dàng, tuy nói nàng là Huyện chủ, nhưng Bắc Tĩnh Quận Vương đã mất, bây giờ phủ Quận Vương là ca ca của nàng quản gia, quan hệ huynh muội chẳng hề thân thiết, mấy năm qua sống khốn cùng và nghèo khổ, đời này cha không thể có con nối dõi nữa, duy chỉ có mỗi mình con, nói như vậy, tóm lại vẫn thua thiệt nàng."
Tiết Vân Đào nói nhiều như vậy, cũng coi như thành khẩn, Tiết Thần không nói gì, gật gật đầu, nói: "Con hiểu. Vậy liền để Tĩnh Nhi ở Hân Nhiên Đường bên cạnh Viện Thanh Tước, hai thứ nữ thì ở Hải Đường Uyển đi, chờ Huyện chủ vào cửa, con nên giao việc nội trợ trong phủ cho bà, chỉ là đồ cưới phu nhân lưu lại, con sẽ tự mình quản lý, việc này ai cũng không thể thay thế."
Nghe Tiết Thần an bài như vậy, Tiết Vân Đào cũng yên lòng, đồng ý nói: "Đồ cưới của mẫu thân con, tự nhiên đều thuộc về con, không tính là đồ vật trong phủ, người bên ngoài không có lý do nhúng tay."
Được Tiết Vân Đào hứa hẹn, Tiết Thần không còn gì để nói, sau khi hành lễ với ông, thì đem áo choàng trên vai trả lại cho Tiết Vân Đào, sau đó làm nha hoàn sau lưng bọn họ cầm đèn tới trước, liền nhập vào đêm tối, đi về hướng Thanh Tước Cư. ÓcCá diendanlequydon
Tiết Vân Đào nhìn bóng lưng nàng rời đi, tựa hồ cũng biết quan hệ giữa mình và nữ nhi luôn luôn có vết nứt khó có thể tu bổ, phủ thêm áo choàng, sau đó trở về chủ viện.
** ** **
Trở lại phòng ngủ của mình, Tiết Thần luôn cảm thấy trong phòng còn có một chút mùi thơm của hoành thánh như có như không, theo bản năng liếc nhìn sang cửa