Tiết Thần nhìn nữ nhân có bề ngoài nhìn không ra tí xíu dã tâm này, một lúc lâu cũng chưa đáp lời, Tiết Vân Đào ở bên cạnh ho nhẹ, Tiết Thần mới phản ứng lại, bảo Chẩm Uyên tiếp nhận đồ vật trong tay Từ Tố Nga, sau đó cười nói với Từ Tố Nga:
“Từ di nương thật sự quá khách sáo, vốn là phu nhân không còn nữa, những sự tình này ngươi có thể miễn thì cứ miễn, còn đặc biệt làm vớ giày cho ta.” Quay đầu sang, có chút nhõng nhẽo nói với Tiết Vân Đào:
“Cha, di nương thật tốt, ngài nói có đúng không?”
Tiết Vân Đào hơi ngoài ý muốn nhìn Tiết Thần, cứ tưởng rằng nữ nhi sẽ tương đối bài xích Từ di nương, Tiết Vân Đào sợ nháo ra chuyện, dù sao ngày đó ở Đông phủ, nữ nhi này của ông đã cực kỳ cứng rắn nói 'Bỏ mẹ giữ con', không ngờ chân chính gặp mặt lại trở nên ngoan ngoãn, có lẽ hôm đó dưới tình thế khẩn cấp nên nàng mới nói lời kia, ngược lại thật sự là suy nghĩ vì mình, bây giờ nàng hỏi như vậy, ông cũng không tiện trực tiếp trả lời, tay vuốt râu cười với nàng, sau đó chỉ Từ di nương, nói:
“Có gì tốt hay không tốt, sau này Từ thị chính là di nương, con là đích tiểu thư, nói chung bà ấy cần phải tôn kính con, sau này mọi người đều là người một nhà, hòa thuận vui vẻ mới có thể bình an.”
Tiết Vân Đào nói xong, Từ di nương liền uốn gối hành lễ, dịu dàng lắng nghe trả lời: “Dạ. Xin nghe theo lời căn dặn của lão gia.”
Hai bàn tay mềm mại trắng xanh gắt gao nắm vào nhau, trên mặt Từ Tố Nga mang cười, nhưng trong lòng thì không cười nổi, bà trông mong nhiều năm như vậy, một khi tính sai, liền trở thành di nương, đây cũng là nguyên nhân từ đầu đến cuối bà không chịu vào phủ làm thiếp, tuy ở bên ngoài bà là ngoại thất, trong mắt người ngoài, địa vị không bằng cả thiếp hầu, nhưng cũng chính vì bà ở bên ngoài, có một số việc có thể làm như không biết, tác dụng của việc cái gì cũng không biết rất lớn mạnh, sau khi Lô Thị chết, bà hay qua lại trong Tiết gia ở Tây phủ, mắt thấy sắp sửa thuyết phục được Đại phu nhân Tây phủ làm chủ giùm bà, nào ngờ hết lần này tới lần khác bên trong lại xảy ra sự cố, để bà thất bại trong gang tấc.
Vốn cho rằng dựa vào tình cảm mười mấy năm, Tiết Vân Đào sẽ đối đãi đặc biệt với bà hơn những người khác, ai ngờ rằng, tất cả lễ nghi đều dựa theo thiếp hầu, đến cả việc ngủ lại trong phòng bà cũng phải chờ đủ sau bốn ngày mới đến, bây giờ đồ vật bà dùng để lôi kéo đích tiểu thư này, cũng bị ông ấy nói thành di nương hiếu kính, mỗi cơn tức này đã đủ làm Từ Tố Nga nuốt không trôi.
Xưa nay về mặt cảm xúc bà luôn khống chế rất tốt, còn là một cao thủ trong việc bắt lấy tâm tư của nam nhân, nhất là Tiết Vân Đào, nhìn thì có vẻ đa tình nhưng thật ra là một nam nhân vô tình, trước hết phải tỏ ra nghe lời, cẩn thận thăm dò, rút củi dưới đáy lò, lấy mềm đối cứng, những điều này chính là phương pháp khống chế ông ta.
Ngước mắt nhìn gương mặt đang tươi cười hồn nhiên của tiểu nha đầu, Từ Tố Nga cảm thấy hình như mình đã gặp đối thủ, có điều Từ Tố Nga không phải loại người dễ dàng bỏ cuộc.
Tiết Thần nhìn tay của Từ di nương, thấy hai tay bà nắm chặt lấy nhau, mặc dù nhìn không có gì, nhưng Tiết Thần biết, đây là biểu hiện khi Từ Tố Nga tức giận.
Quay sang nói với Tiết Vân Đào: “Phụ thân, lúc trước con không biết mình có đệ đệ và muội muội, thì ra bọn họ luôn được nuôi dưỡng bên người Từ di nương, con không thể chăm sóc, bây giờ bọn họ đã vào phủ, chính là thiếu gia và tiểu thư đứng đắn của Tiết gia, sau này chẳng lẽ sẽ tiếp tục ở chung một chỗ với Từ di nương hay sao?”
Tiết Thần hỏi vấn đề này tương đối bình thường, lúc trước Từ Tố Nga ở bên ngoài, dĩ nhiên cái gì đều tùy theo bà, nhưng bây giờ đã vào phủ, không có khả năng bà vẫn được tự do giống như lúc trước, điều đầu tiên, di nương không có tư cách nuôi dưỡng con cái, cho dù bà là mẹ ruột cũng không có tư cách.
“Lúc trước ở bên ngoài không có cách nào, bây giờ đã vào phủ, tự nhiên không thể. Con xem rồi sắp xếp chỗ ở khác cho Uyển Nhi và Lôi ca nhi đi.”
Tiết Thần đáp dạ, hỏi tiếp: “Con sẽ sắp xếp chỗ ở, nhưng còn việc học của đệ đệ muội muội phải làm thế nào?”
Quả nhiên Tiết Vân Đào hơi do dự, trong lúc chưa thể quyết định, Tiết Thần lại nói:
“Con thấy đệ đệ muội muội rất hiểu lễ nghĩa, hay là như vầy, sau này đệ đệ hẳn là muốn đi thi khoa cử mang về vinh quang cho cửa nhà, nên để hắn đọc sách cùng huynh trưởng đệ đệ Tây phủ ở Đông phủ. Tiên sinh trong Đông phủ lại là môn sinh đắc ý của lão thái gia, học vấn và nhân phẩm tất nhiên không cần nói nữa. Đệ đệ đi nơi nào cũng tốt hơn ở trong phủ đối diện với những nữ nhân chúng con, và học vấn của hắn sẽ có nhiều tiến bộ hơn.”
Mặc dù Đông phủ và Tây phủ đã tách ra, nhưng mấy năm nay luôn qua lại rất thân thiết. Hai vị đại gia trưởng Tiết Kha và Tiết Lâm của Đông Tây phủ đều chủ trương phân nhà không phân người, dù sao vẫn là họ hàng ruột thịt, đánh gãy xương cốt vẫn còn gân, người Tiết gia thịnh vượng, gia tộc tốt lành, mới có thể chân chính trở thành thế gia vọng tộc trăm năm.
Cho nên bắt đầu từ mấy năm trước, Tiết Kha đã xây một lớp học trong Đông phủ, nhận tất cả con cháu họ hàng dòng chính, mời Thám Hoa lang đến phủ giảng bài, quả thực hết sức có ích cho con cháu Tiết gia. ÓcCá.diendanlequydon
Đề nghị của Tiết Thần khiến Tiết Vân Đào vô cùng hài lòng, ban đầu trong lòng ông cũng tính toán như thế, có điều muốn đợi Tiết Thần qua đoạn thời gian khó chịu này, sau đó mới đưa Tiết Lôi đi học ở Đông phủ, thật không nghĩ đến Tiết Thần nhắc đến nhanh như vậy, đây đúng là tấm lòng rộng mở, mọi chuyện đều suy nghĩ cho trong nhà.
Tiết Vân Đào cảm thấy vô cùng vui mừng, dù sao Lô Thị không sinh ra trưởng tử chính là tiếc nuối đời này của ông, Từ Tố Nga sinh Tiết Lôi, vốn vì Tiết Lôi, ông còn muốn nâng đỡ Từ Tố Nga, nhưng bây giờ không nâng đỡ được cũng là chuyện không thể nào, mặc kệ con vợ cả hay con thứ, bồi dưỡng nhi tử thành tài mới là quan trọng nhất.
“Như thế rất tốt, ngày mai... Không được, ngày mai trong sở nha có việc, nếu không thì... Chờ mấy ngày...”
Dường như Tiết Vân Đào có chút khó khăn, Tiết Thần không đợi Tiết Vân Đào nói xong, đã tiếp lời: “Nghiên cứu học vấn quan trọng biết bao, đâu thể đợi cha rảnh rỗi mới đi được, ngày mai con sẽ dẫn đệ đệ đi Đông phủ, mấy ngày trước đây con từng gặp qua tiên sinh Đông phủ, chuyện của Từ di nương đa số người Đông phủ đều biết, để con dẫn đệ đệ đi là được rồi.”
Có Tiết Thần giải vây, Tiết Vân Đào quả quyết gật đầu, sau đó Tiết Thần tiếp tục nói đến Tiết Uyển:
“Nói đến phần muội muội... Vốn là trưởng tỷ mang thứ muội cũng không có gì, có điều muội muội chỉ kém hơn con một tuổi, rất nhiều đạo lý con vẫn chưa hiểu rõ, làm sao có thể chỉ bảo nàng, không dạy hư học sinh là tốt lắm rồi, trong viện con có một quản sự mụ mụ Bình nương, hễ có việc gì bà ấy la trách con cũng chẳng sao, nhưng muội muội vừa vào phủ, còn có di nương, bà ấy lại không có mụ mụ quản sự, hay là con an bài một mụ mụ dạy dỗ lễ nghi và quy củ cho muội muội, muội muội không đi lớp học, ở trong phủ theo mụ mụ học quy củ cho thật tốt, cha thấy thế nào?”
Tiết Vân Đào liên tục gật đầu, cảm thấy không có ai hiểu chuyện bằng nữ nhi Tiết Thần, nói chuyện làm việc đều vô cùng chu đáo, giải quyết những việc khẩn cấp giúp ông, làm sao lại không hợp lý, nói:
“Cứ làm theo ý con. Nhưng không cần gấp gáp, Uyển Nhi mới vừa về phủ, nghỉ ngơi vài ngày cũng không có sao.”
Tiết Thần cười nói: “Cha cứ yên tâm, làm gì mà tìm được mụ mụ quản giáo thích hợp nhanh như vậy, dĩ nhiên phải để Uyển Nhi nghỉ ngơi đầy đủ mới bắt đầu.”
Đến lúc này, Tiết Vân Đào thấy không có gì để lo lắng nữa, trong nha môn còn có chuyện, ngay cả đường trà Từ di nương dâng lên chỉ nhấp vội một ngụm là đi ra phủ.
Tiết Thần bảo nha hoàn đưa Tiết Uyển và Tiết Lôi đi phòng khách ăn điểm tâm, trong phòng khách chủ viện rộng lớn, Từ Tố Nga đoan trang quy củ đứng bên dưới, mắt nhìn mũi, Tiết Thần không nói lời nào, dáng vẻ bà ta thành thật cũng không dám mở miệng.
Tiết Thần nhìn bà, uống một ngụm đường trà rồi để qua một bên, sau đó nói:
“Di nương mới vào phủ, có rất nhiều sự tình nên nói rõ với di nương.”
Từ Tố Nga không kiêu căng không gấp gáp, an phận uốn gối hành lễ với Tiết Thần, dịu dàng nói: “Kính nghe tiểu thư dạy quy củ.”
Nhìn dáng vẻ này của Từ Tố Nga, Tiết Thần liền cười, thái độ nhẹ nhàng nói:
“Di nương nói đùa, ta mới bao lớn, làm sao có thể dạy bảo quy củ cho di nương được, đây là việc của mụ mụ quản giáo, ta không nhúng tay vào. Ta muốn nói chính là chuyện trong phủ chúng ta, di nương vào cửa, thì là người của Tiết gia, từ trên xuống dưới Tiết gia có những ai, dù sao vẫn phải nói cho di nương biết.”
Nói xong những lời này, Tiết Thần bảo Khâm Phượng đang đứng canh giữ ở bên cạnh: “Đi mời Điền di nương đến.”
Chỉ chốc lát sau, Điền di nương đã lắc mông chạy tới, cứ tưởng có thể gặp được lão gia, nên càng đặc biệt hăng hái, rất nhanh đã đi tới, nào ngờ chẳng thấy lão gia đâu, chỉ có đại tiểu thư và bộ dáng chướng mắt của tân di nương.
“Điền di nương, đây là Từ di nương, cha mới vừa thu nạp, ngươi vào cửa sớm hơn nàng, hẳn là tỷ tỷ của nàng, sau này giữa thiếp hầu có chuyện gì, ngươi hãy dạy bảo thêm cho Từ di nương, chỗ nào nên đi, chỗ nào không nên đi, có thể gặp ai, không thể gặp ai, mọi việc quan trọng bất kể lớn nhỏ đều phải chỉ bảo cho Từ di nương, nếu sau này xảy ra rắc rối, tự nhiên sẽ tìm ngươi hỏi.”
Điền di nương nhìn Tiết Thần, nhất thời không biết vị đại tiểu thư này có ý gì, mặc dù Từ di nương là tân di nương mới vào phủ, nhưng ai không biết bà ta là ngoại thất được lão gia nuôi dưỡng, còn sinh ra thiếu gia và tiểu thư, cho tới bây giờ bà không dám hi vọng xa vời lão gia sẽ xếp bà đứng trước vị này, nhưng không biết đại tiểu thư của chúng ta đã suy nghĩ rõ ràng hay giả bộ hồ đồ thế nào, vừa định ra thứ tự của bà và Từ di nương, còn cho bà quyền quản giáo Từ di nương, đây không phải là một chuyện nhỏ, trong hậu viện nhà cao cửa rộng, thứ tự trước sau được định ra rồi chính là có sự khác biệt rất lớn.
Xem ra đại tiểu thư muốn nâng đỡ bà tới áp chế Từ di nương mới vào cửa, điều này đối với Điền di nương mà nói chính là cơ hội ngàn năm một thuở, tiểu thư cho bà cơ hội đứng chung đội, bà phải nắm chắc thật tốt mới được. ÓcCá.diendanlequydon
Bây giờ trong phủ không có chủ mẫu, tự nhiên đại tiểu thư con vợ cả chính là quan lớn duy nhất ở hậu viện, nói trắng ra là chuyện tình trong phủ, lão gia có thể chăm lo bao nhiêu, lúc trước có chủ mẫu trông coi, bây giờ chủ mẫu đã chết, dĩ nhiên chính là đại tiểu thư quản lý, chỉ cần bà làm đại tiểu thư vui vẻ, sau này trong phủ không phải bà muốn làm gì thì làm hay sao?
Ngay lập tức vui mừng hớn hở đáp ứng, nói: “Dạ, thiếp thân nhất định sẽ chỉ bảo Từ di nương thật tốt, không để nàng ta gây ra bất cứ lỗi lầm nào.”
Tiết Thần hài lòng nhẹ gật đầu, nhìn thấy hai tay Từ di nương bóp đến phát run.