Editor : Selene Lee
Cũng may Lạc Thủy đến lớp vừa kịp giờ, nhanh chóng thay võ phục, bước vào sàn tập rồi tìm đồng môn đấu qua vài trận...Vị huấn luyện viên nãy giờ vẫn ngồi bên cạnh quan sát, thấy Lạc Thủy liên tục chiến thắng liền đứng dậy đi qua, vỗ vai cô cười đắc ý, dùng tiếng Trung không lưu loát của mình mà nói : “ Lạc Thủy, kỹ năng của em ngày càng tiến bộ, tốt lắm!...Hôm nay có một người cực kỳ lợi hại đến đây, khi nào thuận lợi thầy sẽ cho hai đứa giao lưu, sẵn tiện thu thập thêm kinh nghiệm”
Lạc Thủy nghe xong có phần hơi ngạc nhiên, huấn luyện viên của cô thường không khen ngợi ai...xem ra người kia thật sự là một đối thủ đáng gờm. Mặc dù cô không phải kẻ háo thắng, nhưng học Karate nhiều năm như vậy thì ít nhiều gì cũng làm người ta bị ảnh hưởng bởi cái tâm của từ “ võ “ , Lạc Thủy tò mò hỏi : “ Người đó như thế nào ? “
Huấn luyện viên suy nghĩ hồi lâu, cúi cùng phấn khởi nói : “ Một cậu thanh niên cực kỳ đẹp trai “
Lạc Thủy cạn lời , cô muốn hỏi về kỹ thuật của người ta kia mà... : “ Thầy, ý em là...”
Huấn luyện viên cắt ngang lời cô, mỉm cười : “ Thầy biết, nhưng thầy nghĩ em sẽ thích vẻ ngoài của cậu ấy hơn” . Cô võ sinh này của ông đang độ tuổi xuân tươi đẹp, biết đâu chuyện này lại là một cuộc gặp gỡ đầy lãng mạn thì sao? Không ngờ em ấy lại chậm chạp như vậy, Haizz...” Được rồi.. tốc độ ra đòn nhanh, sức bền, trụ rất vững vàng, chiến thuật đánh cũng biến hóa khôn lường, thông minh mưu trí”
Lạc Thủy có thể thắng ở sự nhanh nhẹn linh hoạt, nhưng căn cứ vào mấy lời của huấn luyện viên, e là khi đấu cô không thể địch lại được.
Huấn luyện viên nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang xụ lại của Lạc Thủy, an ủi : “ Kinh nghiệm đối kháng của em phong phú hơn cậu ấy rất nhiều, đừng lo lắng “ - Trong vòng hai năm qua , cô học trò nhỏ này luôn dẫn đầu mọi ưu thế ở đạo quán. Ông còn nhớ lúc ban đầu khi mình muốn dẫn một cô gái đến võ đường thì tất cả gần như bất đắc dĩ, không ngờ nhìn bộ dáng em ấy yểu điệu mềm mại mà học tập lại vô cùng nghiêm túc, mỗi khi ngã xuống dập đầu đều không than khóc kêu la, rất có chí khí của người học võ. Qủa thật không uổng phí công sức của ông trong hai năm ở Trung Quốc này...
“ Huấn luyện viên , tiếp chiêu “ - Thừa lúc thầy mình đang suy nghĩ mông lung, Lạc Thủy tung một đòn quét chân đầy mạnh mẽ, dùng hết mười phần lực.
“ Lạc Thủy, em quá quá...” Lúc tình thế cấp bách lại không nhờ ra được chữ nào... “ Đúng rồi...khó trách người xưa có câu : tiểu nhân và đàn bà đều khó nuôi”
Lạc Thủy nhìn huấn luyện viên thoát khỏi đòn đá kia, không tốn sức lực mà còn có thể trả lại một cước, liền nói : “ Qúa cái gì mà quá, em là đàn bà, còn thầy là tiểu nhân, kẻ tám lạng nười nửa cân mà thôi “ rồi nhân lúc thầy không để ý mà tung đòn vào chân phải của ông.
Chẳng lẽ em ấy biết chân phải là điểm yếu của ông sao ? - Huấn luyện viên vội lấy lại bình tĩnh, cong chân chặn ngang đòn vào thắt lưng rồi thừa dịp Lạc Thủy nhảy lên mà tìm chỗ hở , thu lực vào hai tay, thừa thế tung ra. Chiều này của ông thoạt nhìn có vẻ mềm mại, nhưng thật ra ẩn chức toàn bộ sức lực, cực kỳ mạnh mẽ...Điều quan trọng nhất trong Karate là cường nhu tịnh thể, mỗi chiêu đều cần đến sự dứt khoát chuẩn xác, nhưng thật ra cũng không kém phần thưởng thức, đáng để trầm trồ chiêm ngưỡng.
Trong lúc hai người đang đối kháng, cách đó không xa tại một ngõ cua có hai người đàn ông nổi bật đang ngắm nhìn , tỏ vẻ thích thú :
“ Đáng tiếc đòn kia lực chưa đủ”
“ Nhưng tốc độ của cô ấy không tệ”
“ A Nam, có hứng đấu một trận à ? “
“ Hy vọng sẽ có cơ hội “
Mà trong lúc này, Lạc Thủy né không kịp, bất đắc dĩ phải lùi lại hơn 10 bước, ảo não nói : “ Thầy, em lại thua rồi “
“ Hình như gần đây em có chút lơ là” - Huấn luyện viên mang ra hai lon coca, đưa cho cô một lon , “ có tâm sự sao?”
Lạc Thủy mở lon nước ra, hình như gần đây có hoạt động “ thêm một lon nữa “ , cô liền cẩn thận soi cái nắp dưới ánh đèn, vẫn là không trúng giải : “ Có nhiều chuyện làm em đau đầu, thầy, nếu như có kẻ không quen biết mà lại đi mắng, còn dọa đánh em, thì em phải làm sao ? “
Đang có nhiều chuyện ? - Huấn luyện viên gãi đầu khó xử, bây giờ đang là mùa hè, em ấy bị điều gì kích thích đây? : “ Là người bình thường sao ? “
Gia tộc Thanh Thanh kia cũng không phải một đám người từ bệnh viện tâm thần bỏ trốn...Lạc Thủy nghĩ thế nên gật đầu : “ Là người bình thường”
“ Vậy thì em cứ phòng thủ trước, sau đó chời thời cơ phản công”
Lạc Thủy gật đầu : “ Thầy nói có lý “
“ Bị người khác gây khó dễ thì phải đánh lại, người học võ không biết chần chừ” - Huấn luyện viên vỗ vai cô cười đầy ẩn ý.
Vai Lạc Thủy tê dại, cô liền than thầm trong lòng...dù sao mình cũng là một cô gái mà, tại sao thầy có thể đối xử với mình như thế ? : “ Em hiểu rồi, bây giờ em phải về, hôm khác gặp lại thầy “
“ Ừ, về sớm một chút, con gái về trễ không tốt “- Huấn luyện viên gật đầu .
Hình như thầy cô đã nghĩ quá rồi thì phải, chỉ là do trận cứ điểm chiến trong game,nếu muốn thăng cấp nhanh thì cần có nhiều người tham gia mà thôi, nào có chuyện không an toàn gì đó. Huống chi cô cũng không thể rút lui, game có quy tắc của game, trận cứ điểm chiến này nhất định cô phải tham gia!
Cùng nhau đạo hỏa tuyến, toàn bộ bang Bỉ Niên Phù Hoa chưa bao giờ tăng nhiều cấp như vậy, thăng đến tận cấp 6. Số người phòng thủ và khoa học kỹ thuật cũng tăng lên quá nửa.
[ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa : Bang của chúng ta nghèo rách mồng tơi, chuột cũng không muốn đến ...
[ Bang hội ] Hiên Viên Đế : Mọi người cố gắng góp đủ 30 vàng, quyên thêm bạc đi. Lâm Thủy, nhiệm vụ thương nghiệp bang hội kia muội không nên đi.
[ Bang hội ] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn : Đi lại lần nữa, chuột so với chúng ta còn có giá hơn đấy. Lâm Thủy bình thường là người tháo vát, sao hôm nay chạy thương lại biến thành bị thương vậy ?
Lạc Thủy cũng nhìn thấy trạng thái hiện giờ của Lâm Thủy Chiếu Hoa, liên tục bao vây đám NPC, dốc toàn bộ tinh lực để chạy nhưng thật sự rất bi đát. Người ta chỉ cần một tiếng thì cô nàng mất đến hai tiếng rưỡi, hơn nữa cũng không kiếm thêm được đồng bạc nào.
[ Bang hội ] Lâm Uyên Tiễn Ngư : Lão bà ta là cô nương tốt, không thích hợp trục lợi trên đầu cơ à
[ Bang hội] Tinh Thần Bị Chà Đạp : Xí, ta đem muội ấy PIA bay
[ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa : Tiểu đệ không nên say đắm tỉ à, tỉ cho em hộc máu giờ
[ Bang hội ] Táo Trắng Như Tuyết : Đàn ông sợ vợ là đàn ông tốt, biết trân trong thương yêu phái nữ bọn ta.
[ Bang hội ] Nhược Thủy Tam Thiên : Ủng hộ hai tay hai chân
[ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa : Xí, người ta cũng không giống như Lão Nạp và Tinh Thần suốt ngày ngọt ngào , đầy gian tình không minh bạch .
[ Bang hội ] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn : ...
[ Bang hội ] Tinh Thần Bị Chà Đạp : Lão Nạp, chúng ta đi tìm chỗ mát mẻ tâm tình, mặc kệ bọn họ đi
[ Bang hội ] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn : Miếng ngói này muốn theo một cô gái mủm mĩm, béo béo tròn tròn
[ Bang hội ] Tinh Thần Bị Chà Đạp : Cô gái béo tròn và Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn, thật sự xin lổi, ta không mường tượng được
[ Bang hội ] Nhược Thủy Tam Thiên : Lão Nạp nè, huynh cũng không cần gieo họa cho con gái nhà người ta đâu, có Tinh Thần là đủ rồi.
[ Bang hội ] Lâm Thủy Chiếu Hoa : Cái tên Lão Nạp này là 1 thất bại lớn, nhưng mà Tinh Thần không chê huynh đâu , đừng lo .
[ Bang hội ] Tinh Thần Bị Chà Đạp : Người này không có mặt, đang đi đốt giấy
[ Bang hội ] Lão Nạp Pháp Danh Ngân Côn : Mẹ ta kêu ta về nhà ăn cơm
[ Bang hội] Hiên Viên Đế : Rảnh thì đi săn, mau mau đăng ký
[ Bang hội ] Nhược Thủy Tam Thiên : Tuân lệnh, vú em. Phía dưới giữ vững đội hình
[ Bang hội ] Táo Trắng Như Tuyết : Tuân lệnh vú em
--- ------ ------ ------ -----ta là phân cách tuyến chia nhỏ đội hình --- ------ ------ ------ ------ ----
[ Bang hội ] Nhược Thủy Tam Thiên : Mọi người thiếu trang bị thì cứ M cho ta, ta sẽ để một ít trong kho của bang, nhưng muốn dùng phải báo cho Lâm Thủy 1 tiếng. Ai đánh tới Xà Hình Thạch, Tây Hồ thì làm ơn mang một ít tơ lụa về đây cho ta.
Cặp vợ chồng Lâm Thủy Chiếu Hoa và Lâm Uyên Tiễn Ngư là quản gia của “ Bỉ Niên Phù Hoa”, cũng được xem là nguyên lão bang giống như Lạc Thủy, đều không muốn tham gia bang hội nhưng cũng xem bang như gia đình thứ hai của mình, cùng một đám quậy phá kia vui vẻ hòa thuận.
[ Bang hội] Lâm Uyên Tiễn Ngư : Trong kho có nhiều lắm, không cần mua thêm đâu
Lạc Thủy mở tin nhắn kiểm tra số lượng vật phẩm khai thác, cơ bản đều là tài liệu, cũng có mấy món vũ khí đưa cô cường hóa. Hiên Viên Đế gửi đến một cái “ Quanh Ảnh “ , còn có “ Tùy Phong “ của Tinh Thần, cô mở túi ra xem lại bảo thạch, đá Hồng Ngọc còn đến mười mấy viên có thể khảm nhưng đá cường hóa lại không đủ, phải đi mua thêm một ít. Đột nhiên cô lại nhớ đến việc góp bạc, liền mở mục cống hiến bang ra, Vú em góp đến 500 vàng, mấy nguyên lão khác ai cũng góp không ít ngân lượng...ừm để xem phải góp thêm bao nhiêu...
Cô đến chợ trong kinh thành mua một ít đá cường hóa, trong túi cô còn ít bạc, nhiều nhất có thế chế được thêm ba thanh vũ khí bậc lam. Lạc Thủy lại đến phố Thanh Long , khảm đá vào trước rồi nâng thuộc tính sau, lúc đó tỷ lệ cường hóa thành công sẽ tăng lên một chút. Đời cô chế vũ khí nhiều rồi, trong lòng tự có năng lực cường hãn, chết tạo thất bại rồi tiên tán vũ khí là chuyện như cơm bữa, nhưng không cường hóa được mới là điều làm cô cảm thấy khó chịu nhất... Lạc Thủy đưa vũ khí cho NPC, một hơi cường hóa đến +5, trong game này thì cường hóa thất bại trước +5 chỉ bị mất nguyên vật liệu. Lại tiếp tục tăng đến +7, Lạc Thủy rất vui vẻ, xem ra hôm nay vận khí cô không tệ...
Nhưng Lạc Thủy chỉ đắc ý được được giây lát, bởi vì khi cường hóa đến +8 thì tỉ lệ thành công chỉ còn 30%. Cô có nên cường hóa mạnh thêm nữa hay không ? Nếu thành công sẽ cho ra một vũ khí cực phẩm , còn thất bại thì mất tất cả công sức...Nhưng hiếm khi mới có điều liện thuận lợi như thế này, thật không cam lòng mà...
Toa ông ra sân : “ To be, or not to be, that is a question “