Thiếu Niên Nam Sủng Của Huyết Tộc Điện Hạ

Chương 34: Chương 34: Rung chuyển 2




Ma Đức cũng không có dừng lại nữa, Mộc nghe cũng thật chuyên chú.

An Sắt lúc trước thật sự rất khoái nhạt, cho dù không có mẹ cùng cha yêu thương, nhưng cũng đạt được tự do, còn có bọn người An Liệt Đặc, Hạ Thụ, Duy Khắc làm bạn bè giúp đỡ, bọn họ lúc trước, không có xa cách nhiều lắm, chính là chơi cùng một chỗ, từng có ước mơ nông nỗi, ước mơ của Hạ Thụ là ở cùng một chỗ với Duy Khắc, đáng tiếc Hạ Thụ hiện tại đối với Duy Khắc chỉ có lợi dụng. Ước mơ của Duy Khắc là trở thành nguyên soái uy vũ hỏi cưới Hạ Thụ, xây dựng thành một cái gia đình cho mọi người đều hâm mộ, nhưng mà hiện tại cho dù làm anh hùng, người kia cũng không để ý đến.

Ước mơ của An Sắt làm cho Mộc giật mình, ước mơ của hắn dĩ nhiên là có một đứa nhỏ, một ước mơ làm cho Mộc vĩnh viễn cũng không dám nghĩ đến.

Bởi vì Mộc không có cách nào thực hiện nó…..

An Sắt khi đó vẫn còn là thiếu niên, An Sắt vuốt ve tượng đá xinh đẹp của cha mẹ, cúi đầu không nói, qua một hồi, chỉ có thể nghe thanh âm khi hắn đang cúi đầu: “Vì cái gì không có ta, rõ ràng ngay cả cho mẹ đều điêu khắc, vì sao không có tượng của ta!”

Cha An Sắt lạnh lùng nghiêm mặt: “Ngươi không phải con ta, ta chưa từng thừa nhận ngươi.”

Tất cả hạ nhân đều đồng tình với An Sắt, hắn nở nụ cười, hai con mắt xinh đẹp như hồ ly cười lên rất động lòng người, làm cho người khác khiếp sợ, bề ngoài xinh đẹp kia thật giống như mẹ của An Sắt.

Cha của An Sắt rất thống hận vợ của mình, bà là một người mị hoặc giống như yêu tinh, lại tham lam vô cùng, bà thậm chí muốn thâu hết tất cả gia tộc giết chết nữ vương. Đây là trọng tội.

Nữ vương đã biết, mệnh lệnh cho An Sắt tự mình giết chết mẹ hắn, bà là người xinh đẹp như thế, lại rất tham lam, nhưng vô cùng thông minh.

Bà lợi dụng tình yêu của ông, yêu cầu sinh hạ An Sắt, còn dung phương thức thống khổ nhất, tàn nhẫn nhất sinh ra An Sắt.

Sự thật chứng minh, người phụ nữ kia thật rất thông minh.

An Sắt thừa kế tất cả ưu điểm của bà, hơn nữa còn tài giỏi hơn mọi người.

Ma Đức không quên được khi mọi người đang đồng tình mình, hắn đã từng nói —— “Nếu ta có một đứa nhỏ, ta sẽ đối xử thật tốt với nó, để tránh nó tương lai thống hận cũng tự mình giết chết ta!” Ý tứ An Sắt thực rõ ràng.

An Sắt phải giết cha.

Hơn nữa, hắn làm được…….Cha An Sắt cuối cùng chết dưới lưỡi dao sắt bén của hắn…….

……

Mộc nghe đến đó đã muốn chảy ra một tầng mồ hôi lạnh, cậu chưa từng biết An Sắt cũng có một mặt như vậy.

Tàn nhẫn, vô tình!

Nếu có một ngày An Sắt cũng như vậy đối với mình…………..hắn ngay cả cha mình cũng có thể xuống tay, huống chi là đối với một sủng, căn bản sẽ không do dự đi?!

Ma Đức nhìn chằm chằm vào mỗi cái biểu tình của Mộc, cậu chau mày lại, đôi mắt to đen láy bất an chớp chớp, giống như một con thỏ đang sợ hãi, hơn nữa, hai tay Mộc nắm chặt cái ly. đó là biểu hiện khẩn trương, cũng tượng trưng cho sợ hãi.

Ma Đức lắc đầu, chính mình rất hiếu tính cách của chủ nhân An Sắt, không khỏi vì tình cảm của An Sắt mà lo lắng: “Ngài hẳn là nên tin tưởng vào cảm tình của An Sắt điện hạ với ngài, dù sao An Sắt điện hạ chính là chồng của ngài.”

Mộc có điểm bất ngờ: “A? Ân………….ách……..”

Chồng!? Mộc kinh ngạc, vì sao là chồng! Vì sao không phải là vợ! Vì sao a vì sao!!!

Ma Đức nhìn thấy biểu tình Mộc một lần nữa rối rắm, liền cười tiếp nhận thư bồi bàng mang đến, đặt văn kiện An Sắt gửi ở trên hệ thống điện tử trong kho. Xoay người nói với Mộc: “An Sắt điện hạ lặp tức trở lại, ngài có muốn đón hay không?”

Mộc ánh mắt liền sáng lên: “An Sắt đã trở lại! Ở đâu?!”

Mộc nhanh chóng đứng lên, nhìn liền biết có bao nhiêu vui vẻ. Ma Đức chỉ là mỉm cười, lại nói: “Ta xem ngài vẫn là nên tắm rửa trước cho thật tốt.”

“A? Vì sao?” Mộc gãi đầu, khó hiểu nói.

Ma Đức mỉm cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.