Thiếu Niên Tu Chân Xuyên Qua Cơ Giáp

Chương 157: Chương 157: Chương 156




[ đây là chuyện gì xảy ra? ] Viêm Hoàng ngơ ngác nhìn con sâu ngã xuống.

[ cậu ở đó ngẩn ngơ cái gì nha! Nhanh lại đây giúp tớ! ] bên cạnh truyền đến tiếng hô đau của Lăng Vân.

Viêm Hoàng nhìn qua chỗ Lăng Vân, lại phát hiện hiện tại nó đang cuộn tròn thống khổ, đôi tay ôm đầu, hận không thể đâm xuống mặt đất.

[ Cậu làm sao vậy? ] Viêm Hoàng vội vàng bò qua.

Lúc này Lăng Vân lại không nói gì, mà là không ngừng phát ra thống khổ rên rỉ.

Viêm Hoàng vội vàng đáp tay lên cánh tay Lăng Vân, sau đó liền cảm giác được một cổ ý thức tràn ngập ác ý đang đánh sâu vào thức hải Lăng Vân.

Lúc này thức hải Lăng Vân đã bị đả kích ra một cái khe, linh thức của Lăng Vân và ý thức ngoại lai* kia đang công kích lẫn nhau, mắt thấy sắp bị đánh lùi. Viêm Hoàng đại kinh thất sắc, không hề nghĩ ngợi, theo bản năng liền đưa nguyên thần vào trong cơ thể Lăng Vân.

*ngoại lai: từ bên ngoài

Viêm Hoàng thực lực thấp kém, vốn dĩ không cách nào làm được chuyện đưa nguyên thần ly thể, nhưng nguyên bản của nó chính là quả nhân sâm, hơn nữa Lăng Vân và nó vốn thuộc đồng nguyên*, lúc này mới có thể làm được chuyện trao đổi nguyên thần này.

*đồng nguyên: cùng một gốc

Ý thức ngoại lai kia vốn dĩ đã chiếm thượng phong, nhưng theo Viêm Hoàng gia nhập vào, ưu thế của nó dần dần biến mất, muốn chạy trốn ra ngoài, lại bởi vì trước sau giáp kích*, căn bản là không có đường lui. Viêm Hoàng cùng Lăng Vân đều không có kinh nghiệm về phương diện này, hiện tại dưới loại tình huống này bọn chúng cũng không biết bản thân đang làm cái gì, chỉ theo bản năng muốn xé nát luồng ý thức xâm nhập kia, sau đó ngầm chiếm lấy.

*trước sau giáp kích: bị tấn công cả trước lẫn sau

Đạo ý thức kia cảm giác được nguy hiểm, vốn đang do dự, nhưng thấy hai đạo linh thức hồn hậu giáp công tới đây, đạo ý thức kia liền lập tức co rúm lại một chút, từ trung tâm nó bức ra một đạo ấn ký màu xanh biếc, sau đó một phân thành hai đánh vào trong nguyên thần của Viêm Hoàng cùng Lăng Vân.

Hai người vốn đang ra sức tiêu diệt kẻ địch lập tức choáng váng.

Nhìn như đã qua một hồi lâu, nhưng kỳ thật lại chỉ trong một khoảnh khắc, chờ đến khi hai đứa tỉnh táo lại, đạo ý thức kia đã biến mất sạch sẽ, mà nguyên thần của bọn chúng cũng đã trở về bản vị.

Viêm Hoàng giật giật ngón tay mình, chậm rãi mở to mắt.

[ Cậu không có việc gì chứ? ] Viêm Hoàng có chút lo lắng hỏi.

[ hiện tại không có việc gì ] Thanh âm Lăng Vân còn có chút suy yếu, nhưng cũng có thể cảm giác ra được đã không còn trở ngại gì nữa.

[ Vừa rồi đã có chuyện gì vậy? ] Viêm Hoàng nhịn không được hỏi.

[ Cậu vừa rồi không phải thiếu chút nữa đã bị con sâu kia ăn sao? Tớ sốt ruột quá liền muốn dùng linh thức công kích, ai biết công kích không thành công, nhưng lại câu nguyên thần của nó vào trong cơ thể tớ ] Lăng Vân ngữ khí phát khổ, [ tớ thấy ý tưởng của nó là muốn đoạt xá, vừa rồi thật là mạo hiểm quá, thiếu chút nữa đã mất mạng rồi. ]

Viêm Hoàng vươn cánh tay nhỏ vỗ trên vai Lăng Vân một chút, tán thưởng nói: [em trai tốt, thật là đủ nghĩa khí! Nếu như vừa rồi không có cậu ra tay, anh khẳng định đã chết sớm rồi. ]

Lăng Vân hiện tại ngay cả sức lực để bò cũng không có, chỉ có thể nằm thẳng tắp một chỗ, [ tớ vốn dĩ chính là anh cậu! ]

Viêm Hoàng vốn định phản bác một chút, nhưng xem tại tình huống Lăng Vân vì nó mà thiếu chút nữa đã quăng luôn cái mạng, đành bĩu môi không nói chuyện.

Đang lúc hai đứa nhẹ nhàng thở ra, nằm trên mặt đất khôi phục linh lực, con sâu ngã ở bên kia đột nhiên lảo đảo lắc lư đứng dậy.

Trong lòng Viêm Hoàng không khỏi cả kinh: [ Sao nó còn chưa chết nữa?! Chúng ta không phải đã hợp nguyên thần thành một khối phá nát nó rồi sao?! ]

Lăng Vân giật giật khóe miệng, cười khổ nói: [ lần này hai chúng ta có thể phải chết cùng chỗ rồi, tớ hiện tại ngay cả sức lực công kích linh thức cũng không có nữa. ]

Trong tâm tình gần như là tuyệt vọng của hai người, con sâu kia chậm rãi đi tới trước mặt bọn chúng, lúc còn cách bọn chúng khoảng một thước thì ngừng lại, phủ phục trên mặt đất.

[ chủ nhân! ]

Viêm Hoàng chớp chớp con mắt: [vừa rồi tớ hình như sinh ra ảo giác á, tớ nghe thấy con sâu nhỏ đang kêu tớ là chủ nhân nha ha ha ]

Lăng Vân mặt mộc trả về một câu: [không phải ảo giác đâu. ] dứt lời, Lăng Vân liền vẫy vẫy tay với con sâu nhỏ, [ lại đây. ]

Con sâu lớn chừng bàn tay kia quả thực là mười phần nghe lời đi tới trước mặt Lăng Vân, ngồi ở trên bàn tay nhóc. Lúc này trên người nó lại không hề có một ti lệ khí nào, cúi đầu tràn đầy thần phục.

Lăng Vân nhắm mắt lại cảm thụ một chút, phát hiện trong thức hải của mình có một khối ấn ký nhỏ màu xanh biếc, mà cái ấn ký kia lại dao tương hô ứng với con sâu trên bàn tay này, thần phục oa ở một góc trong thức hải. Cậu nhóc đem một tia linh thức tham nhập vào trong đó, một hồi ký ức liền dũng mãnh xông vào trong óc nhóc con.

Chờ lúc Lăng Vân mở to mắt ra thì cũng đã là nửa giờ sau.

[ rốt cuộc là có chuyện gì thế? ] Viêm Hoàng nôn nóng hỏi, [ tớ thấy cậu cứ nhắm mắt lại không hề nhúc nhích, thiếu chút nữa hù chết tớ rồi, tớ còn tưởng là cậu lại bị Sâu nhỏ công kích nữa chứ! ]

[ con sâu này ký kết khế ước với chúng ta, hiện tại nó chính là linh thú của hai chúng ta rồi ], thời điểm nói chuyện vẻ mặt Lăng Vân khó có thể hình dung.

[linh thú của hai chúng ta? ] Viêm Hoàng có điểm ngốc, [vì cái gì tớ lại có cảm giác cậu có chút ghét bỏ thế? Kỳ thật tớ cảm thấy con sâu này cũng được mà, so với mấy con trước đó thì tốt hơn nhiều á, bộ dạng một chút cũng không ghê tởm. Nếu là linh thú của chúng ta, vậy hiện tại chẳng phải chúng ta sẽ không còn gặp nguy hiểm nữa sao? Lại còn có thể dựa vào nó mà đại sát tứ phương, quá khoái trá! ]

Lăng Vân liếc liếc mắt Viêm Hoàng đang vui rạo rực một cái,[ kỳ thật tớ ghét bỏ không phải là con sâu kia. ]

[ không chê con sâu kia là được rồi ] nói xong lời này Viêm Hoàng liền phản ứng lại, cả giận nói: [ ý của cậu là cậu ghét bỏ chính là tớ đó hả?! Cậu có ý gì! ]

Lăng Vân làm như không cảm giác được Viêm Hoàng tức giận, nhẹ nhàng bâng quơ bắt đầu nói sang chuyện khác, [ bên trong thức hải của cậu hẳn là cũng có một khối ấn ký màu xanh biếc, cậu có thể thử vào trong thức hải nhìn xem. ]

Viêm Hoàng rất dễ dàng đã bị Lăng Vân dời đề tài đi, hơi hơi trầm đến bên trong thức hải, quả nhiên phát hiện một khối ấn ký màu xanh biếc.

Viêm Hoàng nhìn mà trợn mắt, Lăng Vân tiếp tục nói: [khối ấn ký màu xanh biếc kia chính là mảnh nhỏ linh hồn mà con Sâu nhỏ này dâng lên. ]

[ trước đó tớ đã câu thông với nó rồi, lúc trước ý thức của nó tiến vào thân thể tớ chính là vì đoạt xá, bởi vì phát hiện thân thể quả nhân sâm dùng đặc biệt tốt ] lúc nói tới đây Lăng Vân nhàn nhạt liếc liếc mắt Sâu nhỏ trên mặt đất một cái.

Con sâu kia lập tức nằm trên mặt đất run nhè nhẹ, cảm xúc sợ hãi lập tức thông qua khế ước mà truyền cho Lăng Vân.

[linh hồn tớ cũng không cường đại, so với nó thì còn chưa phải là đối thủ ] Lăng Vân tiếp tục nói, [ nhưng là sau đó cậu lại gia nhập, nó dần dần không địch lại, nhưng lại bị trước sau giáp kích cho nên không có đường lui. Tại thời điểm ý thức sắp bị chúng ta cắn nuốt mới chủ động dâng lên mảnh nhỏ linh hồn, ký kết khế ước với chúng ta. ]

[ sao tớ một chút ấn tượng cũng không có zậy ta? ] Viêm Hoàng hiển nhiên vẫn chưa làm rõ tình huống được.

[lúc ấy chúng ta đều không có ý thức gì, công kích thuộc về bản năng, cho nên mới không phát hiện được nó ký kết khế ước với chúng ta. Mà sau khi ký kết khế ước, ý thức của nó mang theo hơi thở của hai chúng ta, cho nên chúng ta mới không công kích nữa ] Lăng Vân nói, [ con Sâu nhỏ này thật ra cũng rất thức thời đấy chứ. ]

[ không thức thời chẳng phải là phải chết sao, vậy quá không đáng giá rồi. ] Viêm Hoàng cao hứng cực kỳ, ngao ngao kêu lên, [ tớ rốt cuộc cũng có linh thú ròi! Tớ quả nhiên là cơ giáp lợi hại đệ nhất Triệt Na Đế Quốc! ]

[ trước khi không có con Sâu nhỏ này, cậu cũng là cơ giáp lợi hại đệ nhất. ]

Không có bị trào phúng, ngược lại còn được tán dương một phen, Viêm Hoàng thiếu chút nữa là khóc lóc thảm thiết, [ Lăng Vân, cậu rốt cuộc cũng có chút kiến thức rồi! ]

[ tớ còn phát hiện một chuyện đặc biệt có ý tứ ] Lăng Vân tiếp tục nói, [ con Sâu nhỏ này vốn dĩ không phải là ở thế giới này, mà là đến từ Tu Chân giới. Cho nên bất kể là hình thể hay là thiên phú thần thông của nó thì cũng đều không giống mấy con sâu ở bên ngoài. ]

[thiên phú thần thông của nó là chế tạo ảo cảnh, mà loại hành động ký sinh nhân thể này còn là học được từ mấy con sâu ngoài đó. ]

[ Tu Chân giới? ] Viêm Hoàng hỏi, [ là thế giới của cậu cùng Ninh Hữu ba ba à? ]

Lăng Vân lên tiếng, [ chủ nhân, không, ba ba sau khi độ kiếp thất bại thì bị hút vào khe không gian cho nên mới rơi xuống thế giới này. Nó thì lại ngay cả việc bản thân vì sao mà lại đổi sang một thế giới khác cũng không biết, hơn nữa linh khí nơi này còn đặc biệt thấp, cho nên ở chỗ này đã rất nhiều năm, tu vi lại một chút cũng không có tiến bộ. ]

[ vậy làm sao mà nó lên làm vương của mấy con sâu ghê tởm đó được? ] Viêm Hoàng có chút tò mò, rõ ràng là khác biệt chủng tộc, nhưng mấy con sâu đó lại tất cung tất kính với nó như vậy.

[ mấy con sâu kia đều là cường giả vi tôn ] Lăng Vân nói, [ chúng nó căn bản là không phá được ảo cảnh của con Sâu nhỏ này, tự nhiên cứ vậy mà ủng hộ nó làm vương thôi. ]

[ hơn nữa con sâu này vẫn còn là ấu thể, thực lực còn kém cỏi lắm ] Lăng Vân tiếp tục nói, [ mấy con sâu đó còn có một nữ hoàng lợi hại hơn, một con này căn bản không phải là đối thủ. ]

[ nữ hoàng lại là chuyện gì nữa đây? ] Viêm Hoàng có điểm sốt ruột, sao càng hỏi càng mơ hồ thế này!

[ kỳ thật chỉ cần cậu phân ra một đạo linh thức đánh vào ấn ký màu xanh biếc trong thức hải mình, liền biết được hết mà. ]

[ sao cậu lại không nói sớm! ] Viêm Hoàng giận, làm nó phí nước miếng nửa ngày. Nói xong, nó liền chìm vào giữa thức hải của chính mình.

Thì ra thời điểm con sâu này vừa tiến vào thế giới này liền lọt vào đại bản doanh của Trùng tộc, nó dùng thiên phú thần thông của mình thực nhanh đã coi như là vương của đám sâu kia, nhưng mấy con sâu đó chỉ là một chi trong số Trùng tộc khổng lồ mà thôi, hơn nữa còn là một chi phi thường yếu.

Chúng nó bất luận là lực công kích hay là lực phòng ngự thì cũng đều phi thường kém, địa vị trong Trùng tộc thuộc về cái loại tầng chót nhất.

Con sâu đến từ Tu Chân giới này rất là khó chịu, trực tiếp tìm nữ hoàng Trùng tộc kia đi đánh lộn, nhưng là vừa đối mặt cái đã bị đánh sấp mặt, nếu không phải ảo cảnh của con sâu này có được một chút tác dụng, chỉ sợ sớm đã bị nữ hoàng Trùng tộc coi thành chất dinh dưỡng mà ăn rồi.

Kế tiếp, con sâu này còn tìm mấy trùng vương của các chi nhánh khác, thực lực của nó vẫn luôn hơi kém hơn một chút, cho nên vô cùng nghẹn khuất.

Lần này sau khi tới thế giới nhân loại, chúng nó liền nghĩ ra kế hoạch ngụy trang thành nhân loại để thu hoạch tình báo, đạt được công lao lớn, lấy cái này để nâng cao địa vị của chi chúng nó.

Viêm Hoàng sau khi đã hiểu biết xong hết thảy, lập tức nóng nảy.

[ mấy con sâu đó là muốn tiến công Triệt Na Đế Quốc! Chúng ta phải chạy trở về sớm mới được! ]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.