Thiếu Nữ Toàn Phong 4: Tình Yêu Đích Thực

Chương 6: Chương 6: chương 06




Ráng chiều đỏ ối.

Lát nữa là đến giờ tập rồi, các đệ tử của Tùng Bách võ quán tốp năm tốp ba xuyên qua vạt rừng nhỏ, đi về phía phòng tập. Nhìn thấy Sơ Nguyên và Nhược Bạch, họ đều cung kính cúi chào.

"Cậu có thể nghĩ thêm."

Ở một góc khuất, đứng trong vạt rừng, Sơ Nguyên chăm chú nhìn Nhược Bạch, giọng nghiêm túc nói:

"Nếu bây giờ vào bệnh viện điều trị, bệnh của cậu có thể khống chế được. Sau này nếu phục hồi tốt, hoặc là làm phẫu thuật, có lẽ vẫn có thể tiếp tục thi đấu."

Gió muộn thổi qua tán là xào xạc, giọng Nhược Bạch bình tĩnh, rành rọt:

"Vâng, tôi đã suy nghĩ. Tôi lựa chọn từ bỏ tư cách tuyển thủ để làm trợ giảng cho huấn luyện vên Thẩm."

Sơ Nguyên đăm đăm nhìn anh.

Nhược Bạch vào Tùng Bách võ quán đã gần mười năm, luôn lặng lẽ và kiên định như tảng đá. Khi anh rút khỏi Taekwondo cha của Sơ Nguyên cũng không còn hứng thú với võ quán nữa, chính một tay Nhược Bạch đã khiến Tùng Bách trụ lại được.

Nếu so sánh thì có vẻ Sơ Nguyên không gần gũi lắm với Nhược Bạch như đối với Đình Hạo.

Nhược Bạch luôn khiến người ta tin tưởng tuyệt đối nhưng lại khá lạnh lùng. Tuy nhiên, qua nhiều năm quen biết, anh cũng hiểu, một khi Nhược Bạch đã quyết định điều gì thì rất khó thay đổi.

"Dù quyết định làm trợ giảng nhưng cũng không nên quá lo lắng, những hoạt động thể lực quá mạnh nên tránh", Sơ Nguyên nhíu mày nói, "Tôi đã thu xếp phòng bệnh, vấn đề viện phí cậu cũng không cần bận tâm. Đến trung tâm xin nghỉ phép một tháng, ngày kia nhập viện."

Người Nhược Bạch chợt cứng đờ.

"Tôi không muốn phẫu thuật vào thời điểm này."

"Không phải là phẫu thuật, chỉ là điều trị và chăm sóc sức khỏe.” Rủi ro trong phẫu thuật tương đối lớn, chưa đến lúc bất đắc dĩ Sơ Nguyên cũng không muốn Nhược Bạch phẫu thuật.

"Tôi có thể mang thuốc về uống theo chỉ định."

"Cậu nhất định phải vào viện!"

"...", Nhược Bạch trầm ngâm giây lát rồi tiếp, " Tôi sẽ uống thuốc đúng thời gian, đến bệnh viện kiểm tra định kì, cố gắng tránh hoạt động mạnh, nhưng bây giờ tôi không thể vào viện."

"Bách Thảo nói, chiếc thẻ này có năm vạn năm ngàn đồng."

Không để sơ Nguyên nói thêm về chuyện đó, Nhược Bạch lấy ra tấm thẻ ngân hàng, đưa cho Sư Nguyên, nói:

"Hãy nhận lại."Ánh sáng cuối ngày lọt qua tán lá, chiếu lên tấm thẻ ngân hàng màu xanh, Sơ Nguyên ngẩn người, đó chính là tấm thẻ anh đưa cho Bách Thảo.

"Đó là tiền bệnh viện trả lại", Sơ Nguyên giải thích

.Nhược Bạch lắc đầu, "Chuyện này chỉ có Bách Thảo ngốc nghếch mới tin. Tiền viện phí lần trước tự tôi sẽ trả cô ấy, xin anh nhận lại".

"Nhược Bạch!"

Không nhận lại tấm thẻ, Sơ Nguyên cau mày.

"Tôi trả cô ấy số tiền này không phải chỉ vì cậu."

"..."

Nhược Bạch nhìn anh.

"Tôi không muốn cô ấy phải lo lắng chuyện tiền nong", Sơ Nguyên bất lực nói, "Bách Thảo đang học cuối cấp, sắp thi đại học, tôi muốn cô ấy tập trung vào học, ôn thi hoặc luyện tập, không phải lo đi làm thêm kiếm tiền. Cho nên, xin cậu đừng nói với Bách Thảo, để cô ấy nhận số tiền này".

Tay Nhược Bạch cứng lại.

Chiếc thẻ trong tay bỏng như con dấu đóng vào da thịt.

"Vấn đề tiền bạc tôi sẽ giải quyết, không để cô ấy phân tâm", giọng hơi khàn, lưng cứng đờ, Nhược Bạch để tấm thẻ ngân hàng lên tảng đá bên cạnh Sơ Nguyên, lát sau nói, "Tôi phải đưa mọi người đi tập, xin phép đi trước."

Hoàng hôn rực lên ngàn vạn tia sáng trong vạt rừng thưa.

Nhìn bóng lưng Nhược Bạch xa dần, Sơ Nguyên thở dài, lát sau bất lực cầm tấm thẻ trên tảng đá.

***

Theo quyết định của Nhược Bạch, Bách Thảo tiếp tục tham dự cuộc thi hoa hậu Taekwondo thế giới! Sau trận đầu tiên chiến thắng Ginjiyuri Katou, trận thứ hai tiếp tục chiến thắng đối thủ Shikiko Shinkiyou cũng người Nhật Bản, trận thứ ba chiến thắng tuyển thủ Quyền Đông Na của Hàn Quốc.

Quyền Đông Na là quán quân toàn quốc thế hệ mới của Hàn Quốc.Người cao to, hạng cân hơn Bách Thảo một cấp. Nhưng trong trận so tài này, bách Thảo vẫn như mãnh hổ hạn sơn, khí thế áp đảo, cuối trận đấu bằng cú xoay người đặc trưng đá trúng đầu quyền Đông Na, toàn thắng trở về!

Thất bại của Quyền Đông Na làm chấn động cả giới Taekwondo Hàn Quốc.

Trận thứ tư và trận thứ năm, giới Taekwondo Hàn quốc liên tiếp cử tới hai tuyển thủ đã thành danh từ lâu ứng chiến với Bách Thảo, cuối cùng vãn bị Bách Thảo nhanh chóng hạ gục.

Chương trình truyền hình trực tiếp cuộc thi Hoa hậu Taekwondo thế giới có số lượng người xem tăn vọt, trở thành chương trình được khán giả chờ đợi nhất vào cuối tuần. Thứ hai , thứ ba điểm lại diễn biến và những pha đánh đẹp nhất của tuần trước, thứ tư, thứ năm phát sóng sự đưa tin tình hình huấn luyện của Bách Thảo và các tư liệu về đối thủ mới; thứ sau, thứ bảy là các phóng sự về không khí trước thềm cuộc đấu. Khi phóng viên phỏng vấn khán giả bất kì dự đoán người chiến thắng tuần này, cái tên được nhắc đến nhiều nhất là "Thích Bách Thảo"!

Cùng với cái tên Thích Bách Thảo đã trở nên quen thuộc, hoàn cảnh xuất thân, quá trình trưởng thành vàmối quan hệ thầy trò đặc biệt của cô với lão tuyển thủ Khúc Hướng Nam cũng được các phóng viên triệt để khai thác, đưa tin dựng thành phóng sự!Bách Thảo cũng bắt đầu xuất hiện với tư cách khách mời trong một số chương trình của đài truyền hình.

Khuôn mặt thuần hậu đáng yêu, đôi mắt to long lanh như mắt hươu, dáng vẻ hơi bẽn lẽn nhưng mỗi câu trả lời đều giản dị, chân chất nên cô được rất nhiều khán giả yêu mến!

Toàn phong Bách Thảo!

Từ khi có một bài báo gọi cô như vậy, các cơ quan truyền thông khác nhất loạt gọi theo. Với cú tung người vọt lên xoáy gió đạp xuống tất yếu xuất hiện trong mỗi trận đấu gây chấn động, cô quả thật giống như một cơn lốc xoáy với cường độ cực mạnh lan khắp toàn quốc!

***

"Ấy, nhưng tại sao huấn luyện viên Thẩm hình như vẫn không động lòng vậy?"

Trong buổi tập chiều hôm sau, Hiểu Huỳnh băn khoăn, tay cầm một xấp báo mà mỗi trang quan trọng đều đăng bức ảnh lớn và bài viết đưa tin Bách Thảo đại thắng đương kim vô địch Hàn Quốc, Thôi Nhật Hạnh!

Toàn phong Bách Thảo tam đả liên hoàn!

Chân phải đá lệch nửa mặt thôi Nhật Hạnh! Mái tóc đen đẫm mồ hôi, mắt sáng như có ngọn lửa rực cháy bên trong, hút hồn người xem!

Các tờ báo đều nhiệt tình bình luận...

Hôm nay Thích Bách Thảo một lần nữa tung hoành trên sân đấu, bách chiến bách thắng, đánh bại cả những tuyển thủ xuất sắc nhất của Hàn Quốc. Điều này phải chăng có nghĩa là, nếu Bách Thảo xuất hiện trong giải vô địch Taekwondo thế giới lần này thì có khả năng đánh bại huyền thoại Lý Ân Tú của Hàn Quốc, đoạt vương vị Lý Ân Tú vẫn độc chiếm bấy lâu?

Cô tin là huấn luyện viên Thẩm nhất định có đọc!

Bách Thảo hoàn toàn có thực lực để thi đấu tranh giải vô địch Taekwondo thế giới!

Hơn nữa, sau khi từ Hàn Quốc trở về, bách Thảo giống như thoát thai hoàn cốt, cao độ vọt lên không, sức mạnh và khả năng xoay người phản kích trong thi đấu, từ lâu Đình Nghi đã khó sánh được!

Nhưng, tại sao thái độ của huấn luyện viên Thẩm vẫn như không hay biết, lại tuyệt nhiên không nhắc đến tình hình chuẩn vị người tham dự giải vô địch Taekwondo thế giới?

Hiểu Huỳnh vẫn thấy mơ hồ, không sao hiểu nổi.Cho dù trước đây Thẩm Ninh cho rằng thực lực của Đình Nghi mạnh nhất, nhưng bay giờ Bách Thảo đã chứng minh được thực lực của mình, chẳng lẽ...

Một tia chớp đen lóe lên trong đầu.

Nhìn bách Thảo ngây ngây ngượng ngùng đứng giữa đồng đội, trả lời các câu hỏi của mọi người về trận đấu tối qua, Hiểu Huỳnh giật mình chợt nghĩ, chẳng lẽ thật sự có chuyện gì ám muội? Nhớ lại, khi huấn luyện viên Thẩm mới đến Ngạn dương, đã rất thân thiết với Đình Hạo và Đình Nghi. Có phải giữa họ có quan hệ riêng tư nào đó, cho nên huấn luyện viên Thẩm mới nhất quyết lựa chọn Đình Nghi, tuyệt nhiên không cho Bách Thảo một cơ hội?

"Reng...!"

Chuông vào lớp vang lên.

"Nếu huấn luyện viên Thẩm vẫn không chịu để cậu tham gia giải vô địch quốc tế, Nhược Bạch sư huynh sẽ rất buồn, phải không?", gục trên bàn, Hiểu Huỳnh nhăn nhó hỏi nhỏ.

Nhược Bạch sư huynh đã khổ công thu xếp để Bách Thảo tham gia cuộc thi Hoa hậu Taekwondo thế giới, để Bách Thảo xuất hiện trong chương trình phỏng vấn khách mời,dụng ý thế nào đương nhiên cô biết.

"..."

Bách Thảo ngồi viết, thoáng ngây người.

Nhược Bạch sư huynh yêu cầu cô đánh thật tốt từng trận mỗi tuần, yêu cầu cô mỗi trận đều phải đưa ra lối đánh nổi bật nhất, mạnh mẽ nhất, các chuyện khác đều không để cô bận tâm.

"Nhưng cũng rất lạ", Hiểu Huỳnh cau có, "Nhược Bạch sư huynh vốn là người lạnh lùng, có vẻ không mấy quan tâm đến tại sao trong cuộc tranh giải vô địch lần này lại tỏ ra nôn nóng như vậy? Cứ như không thể chờ thêm được nữa...\'

"..."

Bách Thảo cũng có cảm giác tương tự.

Ngòi bút dừng trên vở, không nghe rõ thầy giáo đang nói gì, lòng rối bời, bỗng có một dự cảm rất xấu , nhưng cô không muốn nghĩ, cũng không dám nghĩ. Cô đã hỏi Sơ Nguyên sư huynh, Sơ Nguyên nói sức khỏe Nhược Bạch tốt lên nhiều, không có vấn đề gì.

"Thôi, không nói chuyện này nữa."

Gạt đi những chuyện đau đầu, Hiểu Huỳnh lại tươi cười hỏi:

"Ngày mai là tết trung thu, cậu định thế nào?"

"...Ăn, ăn bánh trung thu."

"Ôi dào, đương nhiên là ăn bánh trung thu! Ý tớ là...", Hiểu Huỳnh chớp mắt, "cậu và Sơ Nguyên sư huynh định hẹn hò ở đâu?"

"...", Bách Thảo đỏ mặt.

"Hi hi, trăng tròn thì nhân duyên tròn, chính là thời điểm hẹn hò tuyệt nhất đấy", Hiểu Huỳnh đắc ý khoe, "tớ và Diệc Phong định đi dạo trong công viên, hay là, cùng đi luôn, tất nhiên đến lúc đó sẽ tách ra ngồi riêng!"

"..."

Bách Thảo đỏ mặt lắc đầu.

"Có gì phải xấu hổ!", Hiểu Huỳnh cười khúc khích, "Nói đi, Sơ Nguyên sư huynh đã cầm tay cậu chưa, đã...".

"Phạm Hiểu Huỳnh!"

Thầy giáo tiếng anh giọng sang sảng, nghiêm túc gõ tay xuống bàn nhìn về phía Hiểu Huỳnh.

"Mời em lên bảng làm bài dịch miệng."

May có Hiểu Huỳnh nhắc nhở, Bách Thảo mới nhớ ra hôm nay là tết Trung thu. Hết buổi tập sáng, cô liền chạy ra hiệu bánh trên phố, mua một hộp bánh trung thu nhân thập cẩm và ít hoa quả mang đến Toàn Thắng võ quán biếu sư phụ Khúc Hướng Nam.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.