Thiếu Phu Nhân Vô Lại

Chương 127: Chương 127: anh là người đàn ông đầu tiên của em! (8 )




Chương 127: anh là người đàn ông đầu tiên của em! (8 )

Cào anh, bắt anh, khí lực cắn anh cũng không có, chỉ có thể nằm ở dưới thân thể của anh, mềm nhũn thở hổn hển, sau đó tay nhỏ không hề ý thức chống đỡ lấy ngực anh, ư hừ tùy ý anh giày vò chính mình.

Tịch Giản Cận cũng chỉ bắt đầu hung ác một hồi, về sau, bị cô không chút lưu tình cắn, động tác liền lập tức vuốt ve an ủi.

Cực kỳ có kiên nhẫn muốn cô, chọn đùa với cô.

Cũng không biết đến cùng qua bao lâu, anh đã liên tục muốn cô hai lần, lại cảm thấy chưa đủ, trong thân thể giống như là có một đoàn lửa, còn đang thiêu đốt.

Cô cuộn lại bên cạnh anh, toàn thân chật vật không chịu nổi, vết đỏ che giấu da thịt, giống như là chỉ trích lấy anh đến cùng thô lỗ cỡ nào!

Anh vươn tay, thở dài một hơi, đem thân thể cô mềm nhũn, bắt bỏ vào ngắm ngực, cúi đầu xuống, tiếp tục hôn, hôn đến người phụ nữ đã hôn mê tỉnh lại một lần nữa, nhìn thấy ánh mắt của anh, mang theo vài phần mờ mịt, lập tức giống như là nghĩ đến cái gì, tiếp tục chớp mắt với anh, sau đó vươn tay, sờ tới sờ lui trên da thịt anh.

Dược hiệu của thuốc cũng không hề hoàn toàn rút đi.

Anh lại không muốn tổn thương cô.

Vươn tay, muốn ngăn cản cô, ai biết cô lại ngẩng cái đầu nhỏ lên, tiến tới bên tai của anh, thổi một cái, gọi tên anh “Tịch” .

Anh lần này, lạ yên tĩnh, không có có tức giận, chỉ là bên tai, hiện lên một vòng đỏ sậm.

Cô tinh quái, nhìn hất tầng đỏ của anh, giống như là cố ý muốn anh khó chịu, vươn tay, điểm chỉ vào tai anh, nói ra: “Tiểu Tịch... . . . Anh đỏ mặt rồi... . . .”

Tịch Giản Cận đột nhiên hoàn hồn, nhìn về phía cô, lại phát hiện, cô vẫn như cũ, nghịch ngợm mà hồ nháo, không có giống như vừa rồi ở dưới thân anh, bị anh giày vò chết đi sống lại, lộ ra sự nhu nhược.

Giống như chỉ là giấc mơ.

Anh cho là cô sẽ giống như lần trước, ở trong phòng “Khải Duyệt”, bắt anh phải phụ trách, ai ngờ cô lại chưa từng nói tới, ngược lại tiến đến bên tai của anh, ánh mắt lưu chuyển, cắn lỗ tai anh, ngón tay nhẹ nhàng vòng quanh ngực anh, dẫn dụ lấy anh như vậy.

Anh vươn tay, nắm lấy tay cô, lại nghe được cô cười khanh khách, sau đó chớp mắt, nhìn anh nói: “Làm sao vậy? Tiểu Tịch, có phải anh lại muốn rồi hay không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.