Cẩm Úc thật không hổ là diễn viên, năm đó là diễn viên nổi nhất danh chấn thiên hạ, ở trong giới giải trí chẳng qua là phù dung sớm nở tối tàn không tới ba năm, lại tạo ra kỳ tích trong giới điện ảnh.
Kỳ tích bán vé.
Một bộ phim « Yêu » tạo ra lịch sử bán vé cao nhất, cho đến tận bây giờ, vữa không người nào vượt qua được.
Thanh âm của nghe hay vô cùng, khi bà lên tiếng, luôn khẽ cắn âm cuối, giống như là đang làm nũng, cũng không làm cho người ta cảm thấy buồn nôn, chẳng qua là cảm thấy rất động lòng người.
Bạc Tình đứng ở một bên, thấy Tiểu Hải Dương hướng trên người Cẩm Úc bò lên, lập tức đi lên trước, xách cổ áo Tiểu Hải Dương, đem nó ném xuống đất.
Tiểu Hải Dương cái mông chạm đất, ngã có chút đau, chép miệng, ủy khuất nhìn Bạc Sủng Nhi, Bạc Sủng Nhi không nhịn được cười ra tiếng.
Đây là nhà của cô!
Bạc Tình trước sau như một không thích con cái dính lấy Thất Thất, sợ Thất Thất mệt mỏi.
Cho nên từ lúc nó còn rất nhỏ, cũng chưa từng bị Thất Thất ôm qua.
Nếu như cô có con, cô chắc chắn sẽ không làm như vậy, nhất định sẽ cho con của mình, tình yêu thương tốt đẹp nhất.
“Ngô...... Sủng Nhi, còn chờ cái gì nữa? Tịch Giản Cận đâu? “ Bạc Tình ở một bên hỏi một câu, Bạc Sủng Nhi lúc này mới đột nhiên hoàn hồn, hướng về phía Bạc Tình chậm rãi cong môi cười cười, nói: “Anh ấy có chút việc, tạm thời không tới được, có thể có tiệc tối, chúng ta vào trước đi.”
Bạc Tình cùng Cẩm Úc gật đầu, dẫn Tiểu Hải Dương và Bạc Sủng Nhi vào phòng.
Quản gia thấy Bạc Sủng Nhi trở lại, dị thường cao hứng, bưng ra rất nhiều điểm tâm Bạc Sủng Nhi thích ăn, chi chít bày một bàn.
Bạc Sủng Nhi thật ra thì một chút cũng không muốn ăn, mỗi ngày trang viên Bạc Gia đều phái người đưa cho mình, quản gia thương yêu chính mình, sợ mình cùng Tịch Giản Cận ở cùng một chỗ ăn không ngon, cho nên vẫn không ngừng đưa cơm cho mình.
Nhưng mà ngại quản gia nhiệt tình, cho nên Bạc Sủng Nhi vẫn để tượng trưng ăn một chút.
Một nhà bốn miệng ăn ở chung một chỗ xem TV, thời gian bất tri bất giác đã đến sáu giờ, Tịch Giản Cận còn chưa tới, Bạc Sủng Nhi cầm lên điện thoại di động gọi, lại phát hiện không người nào đón nghe.
“Làm sao? Vẫn chưa không đến sao? “ Cẩm Úc hỏi một câu.