Có một số việc, căn bản nói không rõ ràng, bạn cảm thấy trị giá, khi đã làm, bạn lại cảm thấy không đáng giá, người khác nói giá trị, bạn cũng cảm thấy không đáng giá!
Mà cô làm như vậy, thà rằng chính mình lừa gạt Tịch Giản Cận mang thai, cũng không muốn làm chuyện kia, cô cảm thấy rất đáng giá đấy!
Chỉ cần Tiểu Tịch không tổn thương, anh hận cô, thì có sao đâu?
Tịch, thật ra thì anh có biết hay không, em đã học cách, làm sao yêu anh!
Vô luận tương lai như thế nào, anh vĩnh viễn là người em thích nhất.
Vô luận tương lai như thế nào, trên cái thế giới này người có thể thương tổn anh, chỉ có một mình em.
----------------
Trung tâm mua sắm.
Hàn Như Y nhìn một đôi giày cao gót, đoan trang và khéo léo, rất là đẹp mắt, cô vươn tay, vừa muốn lấy, nhưng lại có một đôi tay giành trước một bước, đã cầm đi.
Cô nhìn sang, lại phát hiện là Tiểu công chúa Bạc Gia.
Nắm đôi giày cao gót kia, chậm rãi ngồi xổm người xuống, xỏ vào chân.
Rất vừa chân, cũng rất đẹp.
Tiểu thư bán hàng liên tục tán dương, Bạc Sủng Nhi tựa như đã quen được khen ngợi, đặc biệt tự nhiên đưa cho bọn họ một nụ cười, rồi sau đó mới xoay người, nhìn Hàn Như Y, ra vẻ rất kinh ngạc nói: “Hàn tiểu thư? Sao cô lại trở về X thị rồi? Không phải là ở nước Mỹ sao? Đôi giày này cô cũng muốn mua? Tôi tặng cho cô nhé!”
Bạc Sủng Nhi vừa nói, vừa đưa giầy cho Hàn Như Y.
Hàn Như Y thản nhiên cười một tiếng, nhìn Bạc Sủng Nhi, nhàn nhạt lắc đầu, nói: “Không cần, tôi chỉ là đúng dịp xem một chút mà thôi, cũng không mua.”
“Nha. “ Bạc Sủng Nhi gật đầu, nhìn chung quanh một chút, rồi sau đó nói: “Giúp tôi đem đôi giày này bọc lại, đưa đến căn hộ đường XX phố XX.”
Ngay sau đó rồi thẻ, ký tên, động tác xâu chuỗi liên tiếp, rất thông thuận.
Đợi đến lúc đưa thẻ trở lại, lúc này Bạc Sủng Nhi mới lẳng lặng nhìn Hàn Như Y, nhìn chằm chằm ánh mắt của cô ta, gằn từng chữ, không e dè nói: “Phòng cà phê tôi đã đã đặt chỗ ngồi xong, tôi nghĩ Hàn tiểu thư có một số việc, cần thông báo cho tôi một chút a!”
Hàn Như Y không có lên tiếng, Bạc Sủng Nhi cũng đã xoay người, dẫn đầu bắt đầu đi.
Hàn Như Y một hồi lâu, mới cắn răng, nhìn bóng lưng Bạc Sủng Nhi, nhanh chóng đi theo.
Đến phòng cà phê, nhân viên phục vụ đưa cà phê, Bạc Sủng Nhi mới mở miệng: “Tại sao trở lại? Ở nước Mỹ rõ ràng cô sống rất khá, không phải sao?”