“Có đúng hay không em không quan tâm, em chỉ quản Tiểu Hải Dương nhà chúng ta có bị khinh bỉ hay không! “ Bạc Sủng Nhi nhăn lông mày, không chút khách khí trả lời!
Ở trường học không bênh cô côcòn chưa tính, bây giờ, còn giáo huấn cô!
Bạc Sủng Nhi càng nghĩ, càng thấy Tịch Giản Cận thật là quá đáng, lập tức vươn tay, hướng trên người Tịch Giản Cận cào tới.
Bạc Sủng Nhi điêu ngoa, căn bản không giống như là người thường, chỉ chốc lát, trên người Tịch Giản Cận bị cô cào cho vết thương chồng chất, Tịch Giản Cận nhẫn đau, bắt được tay Bạc Sủng Nhi, nhìn chằm chằm ánh mắt của cô nói: “Em rốt cuộc là thế nào? Anh chỉ là luận sự nói chuyện, không phải là anh không bênh em cùng Tiểu Hải Dương, mà là chúng ta ở trước mặt con trẻ, không thể giáo dục chúng như vậy! Bây giờ em giáo dục Tiểu Hải Dương như vậy, tương lai Tiểu Hải Dương trưởng thành, sẽ biến thành bộ dáng ra sao? Bé trai luôn là phải biết đảm đương cùng khí độ, biết khoan dung mà độ lượng, như thế tương lai mới làm được việc lớn!”
“Huống chi, tương lai Tiểu Hải Dương có thể là người nối nghiệp tập đoàn Bạc Đế, chẳng lẻ cứ muốn như biết đúng sai hồ nháo vậy không sao? Chúng ta không thể cứ lấy thân phận đè người, chẳng lẽ không thấy hiệu trưởng cùng những giáo viên kia nói với em, đều là nịnh nọt đấy sao? Ngay cả chân tướng sự tình có lẽ chúng ta cũng không hiểu đấy! Đến cùng có phải Tiểu Hải Dương rat ay trước hay không chúng ta cũng không biết... mị lực của đàn ông là tới từ ở nội hàm, Tiểu Hải Dương bây giờ còn nhỏ, phải có một phương hướng dạy bảo chính xác...”
Bạc Sủng Nhi cực độ bất mãn nghe Tịch Giản Cận nói như vậy, cô cảm thấy em trai của cô, không thể ở thời điểm cô tồn tại, bị chọc tức.
Huống chi, hôm nay cô cũng không trợ giúp Tiểu Hải Dương xả giận, bị Tịch Giản Cận bắt trở lại, chuyện này, rõ ràng đã có thể kết thúc.
Hơn nữa ở trường học, Tịch Giản Cận cũng không có hướng cô nói một câu nói, hiện tại thì ngược lại, còn nghiêm túc giáo dục người như vậy!
Càng nghĩ, Bạc Sủng Nhi càng tức!
“Giáo dục trẻ con có quan hệ gì đến em? Em lại không sinh được con! Sau này em cũng không cần giáo dục con, em cũng không cần học làm sao giáo dục con! Huống chi, Tiểu Hải Dương không nhọc anh quan tâm, Tiểu Hải Dương cũng không phải là con của anh! Anh quản nhiều như vậy làm gì?”