Thiếu Phu Nhân Vô Lại

Chương 533: Chương 533: Một khắc dịu dàng, phá hư phong cảnh! 【5】




Chương532: Một khắc dịu dàng, phá hư phong cảnh! 【5】

Gã còn chưa kịp thở, Tịch Giản Cận lại đột nhiên nghiêm nghị nói: “Đứng dậy, đứng thành một hàng, hiện tại xuống núi tìm người cho tôi!”

Lời của anh, trời sinh mang theo một loại quyết đoán, coi như là đám thổ phỉ bọn họ quen làm xằng làm bậy cũng nhịn không được trong nháy mắt sắp xếp thành hàng!

Sau, mới biết được, anh ta tới tìm một ngượi phụ nữ!

Mà anh em bọn họ, tất cả mọi người đều phải chăm chú cẩn thận đi tìm người!

Đầu lĩnh thổ phỉ nghĩ tới đây, không nhịn được xoa xoa mồ hôi trên trán, gã nhìn Tịch Giản Cận mặt không chút thay đổi mặt, mới cười ha hả nói: “Ca, đại ca, anh ở nơi này nghỉ ngơi, em đi tìm người! Em sẽ đi ngay bây giờ!”

Nói xong, đầu lĩnh thổ phỉ liền xoay người, cũng gia nhập hàng ngũ tìm người, mà còn dư lại hai thổ phỉ cũng nhanh chóng chạy ra như chớp.

Thôn dân đứng ở đàng xa, thấy vậy đều trợn mắt há hốc mồm, đầy mặt đều là bất khả tư nghị!

Bọn họ không nhịn được dụi dụi mắt, nhìn thấy người đàn ông trước mặt này rõ ràng thoạt nhìn, ôn văn nho nhã, khí chất cao quý, nhưng là hết lần này tới lần khác vì sao có thể bộc phát ra khí thé kinh khủng như vậy?

Hơn nữa bọn họ vốn là cầm gậy gộc đến cứu anh ta, nhưng là không nghĩ tới, đám thổ phỉ lại nghe lời của anh ta vô cùng!

Bọn họ đã sớm bị chấn động đến một câu cũng nói không nên lời, mà Tịch Giản Cận lại trầm tư, ánh mắt mang theo vài phần trống rỗng, thật lâu, anh mới mở miệng, nhìn chằm chằm thôn trưởng nói: “Còn có chỗ nào, chưa tìm không?”

Thời điểm anh nói những lời này, âm điệu mang theo vài phần run rẩy.

Vẻ mặt thôn dân cũng theo đó cứng ngắc lại, trong khoảnh khắc, bọn họ mới hậu tri hậu giác phát hiện, người đàn ông trước mặt này, bọn họ trong nháy mắt biết anh ta là người đàn ông rất cường đại, thậm chí cường đại đến đáy lòng bọn họ cũng run rẩy, nay lại đang sợ.

Thanh âm lúc này đều là run rẩy.

Ngay dưới ánh trăng nhàn nhạt chiếu về phía anh, lại phát hiện toàn thân của anh, đều đang tinh tế run rẩy.

Bọn họ rối rít nuốt nước bọt, Trương Hủ vẫn trầm mặc, trong lúc bất chợt giống như là nghĩ tới điều gì, nói: “Tịch đại ca, tôi biết chị dâu đi nơi nào, cái chỗ kia còn chưa có đi tìm!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.