Chương 549: Suối nước nóng thiên nhiên, cái gọi là tắm kỳ! 【12】
Bạc Sủng Nhi cười cười nhìn Tịch Giản Cận, dương dương đắc ý mà ngồi xổm người xuống, đem hai chân của anh chà xát.
Thời điểm chà xát, cô hữu ý vô ý giơ tay lên, đụng vào chỗ đó của anh.
Tịch Giản Cận khó nhịn, cảm thấy tắm kỳ cho cô, chính là tìm tội cho mình chịu!
Mà cái cô nhóc này, rõ ràng là đang báo thù!
Oán chính mình mới vừa lôi kéo cô làm như vậy!
Rốt cuộc chà xát xong, anh thở phào nhẹ nhỏm, Bạc Sủng Nhi khẽ ngẩng đầu lên, cái trán không cẩn thận liền đánh vào vật kia của anh.
Vật kia bị Bạc Sủng Nhi chạm vào, không nhịn được rạo rực, sau đó lại lớn lên vài phần.
Vật kia cách Bạc Sủng Nhi rất gần, Bạc Sủng Nhi vừa hô hấp, anh liền run rẩy một chút, hô hấp của Tịch Giản Cận đã chìm xuống.
Sắc mặt Bạc Sủng Nhi đỏ lên, hướng phía sau lui ra mấy bước.
Sau đó qua loa lấy xà bông thơm, ném cho Tịch Giản Cận, lung tung nói: “Tự mình bôi xà bông thơm đi!”
Tịch Giản Cận cong môi, cười xấu xa, ôm tay cô, nói: “Em còn chưa chà xát xong đâu?”
Toàn thân cao thấp, cô cũng chà xát cho anh xong, anh nói mê sảng gì vậy?
Ai ngờ, Tịch Giản Cận chỉ chỉ đứng người dưới thẳng nửa của mình, nói: “Nơi này, còn chưa có chà xát!”
Bạc Sủng Nhi cắn Tịch Giản Cận một ngụm, giãy dụa muốn thoát khỏi sự kiềm chế của anh, Tịch Giản Cận lại gắt gao túm chặt tay cô, không thuận theo: “Là em muốn tắm kỳ cho anh mà? Sao? Làm việc không thể có đầu không có đuôi!”
Hai mắt Bạc Sủng Nhi đảo chung quanh, càng ngượng ngùng hơn.
Tịch Giản Cận cực thích bộ dáng như vậy của cô, tâm tình thật tốt, lè lưỡi, chậm rãi liếm cổ của cô, cười khẽ đùa cô nói: “Sao? Chà xát cho anh đi chứ?”
Bạc Sủng Nhi chẳng qua là cảm thấy toàn thân đều nóng rực, cô cảm giác được người đàn ông này đang trêu chọc mình, cắn răng, vốn định ăn quịt, trong lúc bất chợt lại nháy mắt, giống như là nhớ ra cái gì đó, nghiêng đầu, vươn tay, lung tung chà xát phía dưới cho Tịch Giản Cận hai cái, sau đó nói: “Xong rồi!”
Tịch Giản Cận bị cô xoa xoa hai cái, toàn thân càng khó chịu hơn, cô đột nhiên lại ôm cổ của anh, kiễng mũi chân, tiến tới bên tai của anh, thổi khí, nói: “Nhưng là. . . nơi đó của em, còn chưa chà xát đâu! Xin hỏi, tiểu thái tử gia Tịch gia, ngón tay của anh đủ dài sao?”