Mặc cho ai nhìn thấy, đều cảm thấy có chút không thể tin?
Kỳ thật, có một số việc, anh rất muốn cùng cô đối mặt, liền như hiện tại, cô lừa gạt anh mang thai conanh, anh liền ngây ngốc tin tưởng, theo ý cô, cưới cô làm vợ.
Anh cũng sẽ lương tâm bất an, mỗi lần ở đêm khuya, nghĩ đến chính mình cưới được cô gái mình yêu, cùng cô dây dưa vui vẻ, theo lời trong miệng cô nói, bọn họ làm bộ hạnh phúc, đáy lòng của anh, đều có áy náy.
Áy náy với Hàn Như Y.
Không biết cô gái ở nước xa kia, đến cùng trôi qua tốt không?
Có một số việc, là dù ai cũng không cách nào lừa gạt người nào, bọn họ nói làm bộ hạnh phúc, thế nhưng hạnh phúc của bọn họ, giả vờ lại là hoàn mỹ như vậy.
Anh biết, hai người bọn họ đều khát vọng cuộc sống như vậy, khát vọng đem quá khứ khổ sở, cùng nhau quên hết mà thôi.
CÒn đứa bé...... Đến lúc biến mất không thấy gì.
“Ông nội, chuyện kiểm tra cũng không cần gấp gáp như vậy, trở về kiểm tra cũng không muộn...... Hôm nay con mang cô ấy về nhà dùng cơm, ông lại kêu chú Tôn tới làm kiểm tra cho Sủng Nhi, khẳng định Sủng Nhi không thoải mái, người ta còn tưởng rằng ông chỉ quan tâm tới đứa bé, không thích cô ấy!”
Tịch Giản Cận một mực trầm mặc đột nhiên mở miệng, nói với ông già.
Ông nội Tịch Giản Cận bị Tịch Giản Cận nói vậy, nhất thời nhìn Bạc Sủng Nhi, đặc biệt lo lắng: “Sủng Nhi, con sẽ không thật nghĩ như vậy chứ?”
Bạc Sủng Nhi đích thật là không nghĩ tới Tịch Giản Cận biết mở miệng nói câu này, anh chẳng lẽ không muốn biết con của mình, có phải khỏe mạnh không sao?
Ông nội Tịch Giản Cận nhìn thấy Bạc Sủng Nhi không rên một tiếng, thật đúng là coi là Bạc Sủng Nhi không cao hứng lắm, lập tức nghĩ tới Bạc Sủng Nhi từ bé được tập đoàn Bạc Đế nuông chiều, bị người sủng cho vô pháp vô thiên, từ trước đến nay đều là cô quan trong với người khác, làm gì có ai quan trọng hơn cô?
Nhất thời ông nội Tịch Giản Cận vội vàng cười ha hả nói: “Sủng Nhi, con đừng tức giận...... Ông nội không phải ý đó......”
Bạc Sủng Nhi liên tiếp lắc đầu, “Ông nội, con làm sao lại trách tội ông!”
“Xem như cô trách tội, ngoài miệng cũng sẽ không nói ra.” Tịch Giản Cận ở một bên, đột nhiên lành lạnh cắt ngang lời Bạc Sủng Nhi.